Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 49: Món Quà Tốt Nhất Dì Nhận Được



“Tiểu nha đầu, không cần để ý, tính tình Tiểu Nhã chính là xấu như vậy.” Hoa lão gia tử có chút ngượng ngùng nói.“Ông nội Hoa đừng nói như vậy, không có việc gì.” Tần Hiểu Nguyệt cười cười, bất quá đáy lòng cô đã quyết định, về sau kiên quyết ít tới đây.

Lúc này, An Bình cũng lại đây cùng Hoa lão gia tử nói vài câu, rất nhanh, bà liền mang theo Tần Hiểu Nguyệt rời khỏi. Hoa Vân Tường lưu tại trong hoa viên cùng ông nội.

“Dì, anh họ ở lại không có việc gì chứ?” Tần Hiểu Nguyệt nhìn Hoa Vân Tường bộ dáng có chút tiểu sinh hơi sợ, nhỏ giọng hỏi.

“Con đừng nhìn nó như vậy, nó kỳ thật một chút cũng không sợ ông nội nó. Tuy rằng tính tình lão gia tử không tốt lắm, nhưng đối với vãn bối vẫn là thực tốt.” An Bình cười cười, “Nghe mẹ con nói, con chuẩn bị cho dì thứ tốt gì?”

Tần Hiểu Nguyệt gật gật đầu, “Đi thôi, dì, hôm nay con giúp dì làm mỹ dung, bảo đảm ngày mai dì sẽ xinh xinh đẹp đẹp mà tham gia yến tiệc.”

“Được, vậy hôm nay dì liền nghe lời con nói, con nói cái gì chính là cái đó.” An Bình cười tủm tỉm nói, bà thích có con gái, con gái thật là quá tri kỷ.

Hai người tới phòng An Bình, Tần Hiểu Nguyệt vào trong phòng tắm bận rộn nửa ngày, sau đó mang ra một chén nước đưa cho bà, “Dì, uống chén nước này trước đi.”

An Bình một hơi đem nước uống xong, “Nước này thực ngọt, chắc là nước suối.”

“Ân, đi thôi, đến phòng tắm đi.” Tần Hiểu Nguyệt đưa An Bình tới phòng tắm, sau đó chỉ vào chậu rửa mặt nói, “Dì, tới rửa cái mặt đi!”

“Được!” An Bình vẫn thực nghe Tần Hiểu Nguyệt nói, bà dùng chậu nước rửa mặt, cẩn thận mà rửa mặt, dùng khoảng hơn mười phút.

Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, liền nói, “Dì, hiện tại đến bồn tắm đi, thủy ở đây, con đã pha cho dì, dì cần ngâm nửa giờ, con đi ra ngoài chờ dì.” Nói xong, Tần Hiểu Nguyệt liền rời khỏi phòng tắm.

Cô ngồi xuống một cái bàn nhỏ bên ngoài, bắt đầu xem sách.

Đại khái đợi mười phút, trong phòng tắm vang lên một tiếng thét chói tai, Tần Hiểu Nguyệt biết An Bình đã bài xuất một ít tạp chất.

Trong phòng tắm An Bình lúc trước đã chịu kinh hách, nhưng sau khi bà đem những tạp chất màu đen trên người tẩy sạch, nhìn đến thấy làn da trắng nõn của mình, lập tức hưng phấn.

Chờ An Bình tắm rửa sạch sẽ, đã là một giờ sau, hiện tại An Bình đã hoàn toàn thay đổi, cả người cũng trở nên toả sáng, thoạt nhìn giống như hơn hai mươi tuổi.

“Nguyệt Nhi, cảm ơn con, đây là món quà tốt nhất dì nhận được.” An Bình vui vẻ nói.

“Dì hiện tại thật xinh đẹp a, tựa như chị của con.” Tần Hiểu Nguyệt vui vẻ nói.

Đúng lúc này, Hoa Vân Tường đi tới cửa nói, “Nguyệt Nhi miệng thật ngọt, trách không được lão mẹ thích con gái đâu.”

Bất quá lúc hắn vừa tiến vào, nhìn thấy mẹ mình, lập tức kinh ngạc, “Không thể nào, lão mẹ, đây thật là mẹ sao? Sao mẹ biến hóa lớn như vậy? Làm em gái con đều có thể.”

“Học thuyết miệng mật của em.” Tần Hiểu Nguyệt trừng hắn một cái.

“Nguyệt Nhi, em không thể nặng bên này nhẹ bên kia, mỹ dung thánh phẩm của anh đâu?” Hoa Vân Tường vươn tay về phía Tần Hiểu Nguyệt.

“Con trai, bên trong còn có nước rửa mặt của mẹ, nếu không con đi vào tẩy tẩy?” An Bình nói, trên mặt con trai có một ít mụn, cũng không biết có thể tẩy sạch hay không, sớm biết bà nên giữ lại một chút cho con trai.

“Không thể nào, chỉ cho con dùng phần dư lại?” Hoa Vân Tường nhịn không được kêu thảm.

“Có dư lại liền không tồi.” An Bình trừng hắn một cái.

Tần Hiểu Nguyệt nói, “Anh nếu không dùng, một lát dư lại cũng không có.” Cô ý bảo để Hoa Vân Tường nhìn người hầu xung quanh ở cửa, đây là chuẩn bị quét tước phòng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...