Mây Khói Ngang Mi

Chương 34: Nổi sóng



-“Hoàng thượng giá lâm “

Chưa đợi Tịnh Huyên quỳ xuống thì Chu Hạo Đế đã vội tiến tới nâng nàng lên , nắm tay nàng yêu chiều mắng

-“Đã nói bao nhiêu lần là nàng không cần hành lễ mà , tại sao tay lại lạnh thế này … “ Vừa nói hắn vừa đem hai bàn tay nhỏ nhắn của nàng bao trong bàn tay hắn , đưa lên gần miệng không ngừng hà hơi sưởi ấm cho nàng , mỉm cười nói _”Đỡ hơn chưa ? “

Mạc Tịnh Huyên nhìn hắn khẽ bẽng lẽng gật đầu . Bồng nhiên một tiếng “ Khụ khụ “ vang lên phá tan bầu không khí như thế giới chỉ có hai người của nam chính , nữ chính =)) Tử Mộc Vạn Quân nghĩ không biết huynh đệ của hắn xem mọi người xung quanh là không khí hết rồi sao ? Nhưng khi hắn nhìn cung nhân xung quanh , dường như có người cúi đầu , có người lén cười , thì hắn đã hiểu . Xem ra những chuyện như vậy diễn ra rất thường xuyên nên mọi người ở đây hầu như đã “ chai mặt “

Mạc Tịnh Huyên chú ý đến nam nữ phía sau , mắt nàng rất nhanh nhìn lướt qua đánh giá hai người . Hmmm, thật là một nam nhân có khí chất . Tử Mộc Vạn Quân thấy vậy , cúi đầu hành lễ

-“Thần Tử Mộc Vạn Quân tham kiến hoàng hậu nương nương … “ Chưa để hắn nói hết , Tịnh Huyên đã vội nhấc tay mỉm cười nói

-“Tử Mộc đại nhân không cần quá đa lễ , bằng hữu của bệ hạ cũng là bằng hữu của ta “

-“Thanh Ninh ra mắt hoàng hậu nương nương “ _Tử Mộc Thanh Ninh một bộ dạng yếu ớt mong manh hành lễ

Tịnh Huyên cũng nhìn lướt qua nàng rồi dùng tay nâng nàng đứng lên , dịu dàng nói

-“Tử Mộc tiểu thư cũng đừng đa lễ như vậy … “

Tử Mộc Thanh Ninh một dáng yểu điệu thục nữ vâng lời . Chu Hạo Đế thấy thế thì bảo mọi người vào trong điện .

Khi ngồi trên bàn , Tử Mộc Vạn Quân không khỏi ngạc nhiên , không phải vì đồ ăn trên bàn khá lạ lẫm với hắn mà vì nếu so ra bàn ăn này với tiêu chuẩn một bậc đế vương trước giờ là …quá ít ? Hắn không khỏi suy nghĩ , không lẽ quốc khố cạn kiệt ? Không thể nha , nhìn bách tính cơm no áo ấm , sưu thuế lại không tăng … Huynh đệ hiểu nhau là thế , thấy sự ngạc nhiên trong mắt Tử Mộc Vạn Quân , Chu Hạo Đế mới cười cười nói

-“Huyên nhi bảo chỉ vài người , không nên lãng phí thức ăn . Dân chúng nhiều nơi chưa chắc đã có cháo mà húp , nên nàng ấy đều giảm những thức ăn không cần thiết trong hậu cung cũng như các chi tiêu khác “

Tử Mộc Vạn Quân nghe vậy , không khỏi có hảo cảm với nữ nhân trước mặt . Không vì được sủng ái mà yêu cơ mị quân , ngược lại rất biết lo nghĩ cho dân chúng . Hắn lại nhìn qua muội muội kế bên , mặc dù trên mặt vẫn duy trì nụ cười hiền ái vốn có, nhưng bàn tay cầm đũa đang siết rất chặt …như muốn bẻ đôi nó ra .

Trong lòng hắn không khỏi thở dài . Hắn biết từ nhỏ muội muội của mình đã yêu mến Chu Hạo Đế , nhưng là huynh đệ lớn lên bên nhau , hắn biết con người Chu Hạo Đế lạnh lùng , phóng đãng , chưa kể lúc đó ngoài quyền lực ra , căn bản hắn không để nữ nhân vào mắt . Chính vì vậy hắn không muốn muội muội mình đau khổ , nên khi quyết định lên núi tu đạo cũng như tu tâm , hắn đã đem theo Tử Mộc Thanh Ninh , với hi vọng cắt đứt đi tình cảm của nàng dành cho Chu Hạo Đế …nhưng xem ra không được rồi

Sau bữa cơm , cả bốn cùng hàn thuyên , đàm đạo , thưởng trà trên Hoàng Thạc Đài . Tịnh Huyên chỉ ngồi nghe bọn họ ôn lại chuyện xưa , thỉnh thoảng thì hỏi vài câu .

Bỗng nhiên lần đầu tiên , nàng cảm thấy mình có vẻ khó hòa nhập vào thế giới của 3 người bọn họ . Họ cùng nhau lớn lên , cùng học hành , cùng vui chơi , cùng trải qua vui buồn bên nhau … Tịnh Huyên tự hỏi , có khi nàng đây còn không hiểu Chu Hạo Đế bằng hai huynh đệ Tử Mộc .

Thấy trời đã muộn , thì Tử Mộc Vạn Quân xin cáo lui . Chu Hạo Đế thấy vậy cũng không giữ lại nữa . Khi rời khỏi hoàng cùng , trên xe ngựa trở về phủ thừa tướng , Tử Mộc Vạn Quân nhìn muội muội của mình , trầm giọng lên tiếng

-“Thanh Ninh …”

-“Ninh nhi biết đại ca định nói gì …” _Tử Mộc Thanh Ninh gương mặt ảm đảm cuối gầm mặt xuống …một hàng lệ lặng lẽ rơi trên gò má nàng …rồi trong xe ngựa thấp thoáng tiếng nấc nghẹn ngào

Tử Mộc Vạn Quân thở dài . Phụ mẫu mất sớm , hắn chỉ còn một vị muội muội ruột này , từ nhỏ sức khỏe yếu ớt …hắn cũng thật sự lo sợ muội muội hắn không vượt qua được đả kích . Thật sự bản thân y cũng hi vọng 2 người bọn họ có thể thành duyên , nhưng chứng kiến tất cả sự việc ngày hôm này , hắn đã chắc chắn rằng Chu Hạo Đế thật sự động chân tình . Với lại nữ nhân kia lại là một cô gái tốt , mặc dù tính tình có hơi lạnh nhạt chút .

Tử Mộc Vạn Quân biết cả buổi tối nay , Ninh nhi là cố ý toàn lôi kéo bọn họ nói lại chuyện trước kia … có lẽ muội ấy muốn an ủi chính lòng mình rằng muội ấy thật sự hiểu Chu Hạo Đế . Tử Mộc Vạn Quân lắc đầu cười giễu …con người Chu Hạo Đế mà muội ấy biết chẳng qua chỉ là những gì hắn muốn cho muội ấy thấy . Tử Mộc Vạn Quân đặt tay lên bờ vai gầy đang không ngừng run rẩy vì tiếng nấc an ủi

-“Muội hãy suy nghĩ kỹ và làm gì cũng phải biết chừng mực , nếu không e rằng gặp hắn muội cũng không còn khả năng … “

-“Đại ca … “ Vừa nghe hắn nói , Tử Mộc Thanh Ninh òa khóc nhào vào lòng hắn . Nàng uất ức , nàng đau lòng … Nàng yêu Cổ Thần Phong suốt mười lăm năm trời , bỏ qua những năm tháng đẹp nhất của một người con gái để chờ đợi hắn . Hắn đã hứa sẽ luôn bên nàng bảo vệ nàng vậy mà giờ đây hắn lại lấy người khác …

Không !

Không phải , Thần Phong ca ca chắc chắc không phải là loại người bạc tình như vậy , nhất định là nữ nhân kia đã uy hiếp hay mê hoặc huynh ấy … nhất định là như vậy ( ặc :/ ) . Trong lòng Tử Mộc Thanh Ninh hạ quyết tâm !

Đêm khuya ...

Trở lại Cảnh Dương cung , Mạc Tịnh Huyên đang nằm sắp trên người Cổ Thần Phong , ngực nàng áp trên lồng ngực rắc chắc của hắn . Vì mới trải qua kích tình đầy sắc dục mà cả hai không ngừng thở dốc . Cổ Thần Phong dùng tay di chuyển gãi gãi dọc theo tấm lưng trắng mịn , lấm tấm mồ hôi của nàng . Đột nhiên Mạc Tịnh Huyên ngẩng đầu lên , nhìn thẳng Cổ Thần Phong , chu môi đỏ lên bất mãng

-“Chàng biết Tư Mộc tiểu thư thích chàng đúng không ? “

1…2…3 _Cổ Thần Phong ngây người rồi chợt lật người lại , đè lên Mạc Tịnh Huyên , từ trên nhìn xuống nhìn nàng đàng hứng thú , môi nhếch lên một nụ cười khiêu khích còn mang chút …đểu đểu .

-“Phu quân của nàng tiêu sái , anh tuấn như vậy , thiên hạ có nữ nhân nào không yêu thích ? “ ( xin lỗi , bây giờ mình mới biết Phong ca có bệnh tự cuồng bản thân như thế :/ )

Bị đè nặng phía dưới , lại nhìn gương mặt đẹp trai đang cười đểu nhìn nàng , Tịnh Huyên thật sự rất muốn cho một đấm vào bộ mặt như điêu khắc đó . Nhưng nàng nhịn xuống rồi cố nặn ra một nụ cười phong tình vạn chủng , vừa nói , ngón tay nhỏ xinh vừa bắt đầu di chuyển từng nhịp trên ngực hắn

-“ Vậy hoàng thượng có muốn ta giúp chàng đưa hồng nhan tri kỷ của mình tiến cung không ? “

-“Nàng nói xem ? “ _Cổ Thần Phong bộ mặt giả vờ suy tư hỏi lại

Roẹt ! Không biết từ đâu trong tay Mạc Tịnh Huyên xuất hiện một cây kéo và vừa hay nó vừa rạch rách tấm đệm giường xinh đẹp dưới thân hai người bọn họ . Cổ Thần Phong nhìn cảnh đó , xong nhìn gương mặt vẫn đang cười rất dịu dàng của nàng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt …

-“Ha…haa… ta đùa đấy “ _Cổ Thần Phong khóe môi co rút , cười cười nói

Note : Ta cứ suy nghĩ mãi , quyết định từ chap sau sẽ đôi cách xưng hô của nhân vật chính nhé
Chương trước Chương tiếp
Loading...