Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!
Chương 31: Giận dữ
Về tới nhà, Jun đã chạy thẳng vào nhà chèo lên ghế liếm mắt người nào đó đang khá là hậm hực. Vũ Trung cùng cô đi vào. Trên vai cậu là Hạo Minh, xem ra Hạo Minh có vẻ rất thích nghịch tóc cậu. Cùng 1lúc đi vào, nhìn hại người họ tươi cười còn có Hạo Minh còn khoa chân múa tay trên vai Vũ Trung thì y như rằng hắn thấy ngứa mắt. Xem ra họ coi hắn như là không khí rồi. Chỉ còn mỗi Jun là quan tâm hắn nhưng ai ngờ, Jun cũng chạy ra chỗ cô rồi tỏ vẻ thích thú rồi bám cô như đỉa. Thu tầm mắt về hắn đứng lên nhìn Vũ Trung một lúc rồi đi vào phòng làm việc đóng cửa cái xầm.- Anh ta làm sao vậy ? - Vũ Trung hỏi cô, có vẻ từ lúc vào nhà anh ta khá là bực khi nhìn thấy anh- Haizzz đây là nhà của anh ta mà anh ta có quyền bực hay không bực kệ đi - cô nói xong rồi vào bếp pha cho cậu tách cà phêNgồi xuống bên cạnh cậu, cô khẽ nhìn lại khuôn mặt cậu, cậu vẫn như xưa, không già đi chút nào thậm chí còn đẹp trai hơn hồi cô còn biết nữa- Mê tớ hả ? - cậu cười nhìn cô- Cậu á đẹp tới nỗi tớ muốn nôn còn lâu mới đủ trình để tớ mê - nói xong cô cười- Cậu chết trắc rồi - nói xong Vũ Trung dang hai tay ra véo má côCô cũng chẳng vừa véo lại méo cậu, hai người ra sức cấu má nhau, nhìn có vẻ giống chiến tranh. Nhưng lúc hắn từ cửa bước ra thấy cảnh này, suy nghĩ lại lệch lạc đi mấy phần, nam ở trên người nữ, miệng cười gợi tình nhéo má nữ ân ân ái ái mắt chạm mắt đắm đuối ( tác giả : ây ây nam chính bay xa quá roài )- Các người đang làm cái gì trong nhà tôi thế ! - hắn nói như quát nhìn đôi uyên ương thực ngứa mắtThấy hắn tức giận hai người ngừng chiến tranh, ngồi thẳng dậy chỉnh chu quần áo. Rõ ràng là bị hắn phát hiện đang ân ái nên mới thể, mới chỉnh lại quần áo, rõ ràng là vậy mà. Cơn ghen lên tới đỉnh điểm, khuôn mặt hắn đáng sợ lạ thường, thấy thế cô thở dài chả biết hắn ăn phải cái gì hôm nay lại như cái dạng này- Cậu về trước đi hôm nào nói chuyện, cậu vẫn dùng số cũ chứ ? - hỏi Vũ Trung 1 câuThấy cậu gật đầu cô cười rồi tiễn cậu ra cửa, trước khi đi cậu còn vẫy tay tạm biệt, cô cười tươi vẫy lại, khi nhìn thấy chiếc xe đã biến mắt trong tầm mắt, cô lười nhác đi vào trong nhà. Bắt gặp ngay bản mặt không vừa lòng của hắnÁp sát cô vào tường, hắn cưỡng hôn cô. Nụ hôn mang sự trừng phạt và trút giận, tại sao cô giám dùng ánh mắt như thế nhìn người đàn ông khác, đôi mắt đó thể hiện sự nhớ nhung cùng yêu thương, ánh mắt cô còn rất hạnh phúc nhìn hắn, nhưng hắn đi rồi ánh mắt cô lại xuất hiện sự chán ghét nhìn hắn. Rất buồn bực hắn da sức hôn cô. Áp chế hai tay cô lên đỉnh đầu, tay còn lại nâng cằm cô lên cố gắng tiếng sâu thêm nữa.Một chút 1 hắn muốn hơn nữa, muốn cô chỉ nhìn mỗi hắn, chỉ thuộc về hắn, nhưng cô lại đáp trả hắn bằng sự lạnh lùng, sự chán ghét, sợ thờ ơ của cô khiến hắn đau lòng. Trong lòng chợt có chua xót, hắn như bừng tỉnh lại hành động của mình, thấy môi mình đang chạm môi cô, nước mắt cô chảy dài trên khoé mi, chợt mềm lòng, hắn ôn như đi vài phần. Bây giờ mới cảm nhận được mùi vị ngọt lịm của đôi môi cô nhưng chưa thưởng thức được nó thì" Chát"Tiếng bạt tai vang dội trong không gian, cô rất dù sức trong cái tát vừa rồi, làm cho khoé miệng hắn có một chút máu, lấy tay lau lau khoé môi. Vội lấy chiếc chìa khoá trên bàn cùng áo khoác và túi sách, co chạy nhanh ra ngoài, em Jun cũng chạy nhanh từ trong phòng bếp ra trèo lên xe của cô, cô nhấn ga phóng đi.Hắn bớt chợt cười mỉa mai chính bản thân mình, cô là phản kháng là đang ghê tởm hắn sao, trong lòng 1 hồi chua xót hắn lấy chìa khoá ô tô phóng đi tới quán rượu nổi tiếng trong thành phố thuê 1 phòng ra sức uống rượu, giống như là đang tự trừng phạt chính bản thân mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương