Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 28: Chân Mệnh Thiên Nữ Mang Hệ Thống Trong Người



Nửa giờ sau, Giang Lâm cảm giác cái bụng mình no muốn vỡ ra rồi.

Bánh bao sữa cuối cùng cũng chú ý tới.

"Chú Giang, chú ăn quá nhiều rồi phải không?"

Giang Lâm: "......"

Tiểu thư ngài rốt cục cũng chú ý tới a.

Bánh bao sữa dùng cặp mắt to ngây thơ vô tội nhìn hắn: "Chú Giang, chú không thể tham ăn nha! Sẽ ăn hỏng bụng mất."

Giang Lâm: "Chú Giang tham ăn?"

Bánh bao sữa vô tội lại chân thành gật đầu: "Chú Giang, cả đoạn đường ánh mắt chú nhìn không rời những món ăn ngon đó.”

Giang Lâm: "......"

Trời đất chứng giám, hắn luôn quan sát là để xem loại thức ăn nào thì phù hợp với bánh bao sữa.

Giang Lâm gian nan lên tiếng: "Cho nên tiểu thư cháu......"

Bánh bao sữa vui sướng hài lòng: "Nhìn chú rất muốn ăn, Tể Tể liền cùng ăn với Chú Giang."

Giang Lâm đỡ bụng xoa xoa thắt lưng: "...... Chú Giang tưởng rằng Tể Tể muốn ăn."

Bánh bao sữa chớp chớp đôi mắt to: "...... Tể Tể xác thực thích ăn, Tể Tể ăn nhiều cũng không khó chịu."

Nói xong, Bánh bao sữa rất quan tâm lo lắng hỏi Chú Giang.

"Chú Giang, chú có đi bệnh viện kiểm tra không?"

Giang Lâm cúi đầu nhìn cái bụng phệ ra của mình, dắt bánh bao sữa ra khỏi con phố ẩm thực, tìm tới một tiệm thuốc tây lớn mua gói thuốc tiêu thực giúp tiêu hóa nhanh.

Bánh bao sữa ở một bên chờ hắn.

Đang chờ thì có một giọng ôn nhu từ sau lưng bé vang lên.

"Em chính là Tể Tể sao?"

Bánh bao sữa kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy một chị gái nhỏ rất xinh đẹp.

"Ta là Tể Tể, chị là ai nha?"

Hoắc An An cười càng vui vẻ hơn: "Thật sự là Tể Tể rồi, chị rốt cuộc tìm được em."

Bánh bao sữa khuôn mặt khó hiểu: "Ân?"

Hoắc An An vội vàng tự giới thiệu: "Tể Tể, chị gọi Hoắc An An, là đại tiểu thư Hoắc gia, cũng là chị họ của em, cha của chị là bác của em, cha của em là chú của chị."

Bánh bao sữa “nga” một tiếng, bé cảm thấy chị gái có chút là lạ, nhưng là không phân biệt được ra chỗ nào kỳ quái, trực giác không thích, cho nên đáp lại rất nhanh.

"Cha không có đề cập qua, Tể Tể không biết."

Hoắc An An: "......"

Hoắc An An nhịn xuống sự khó chịu, nắm lấy tay nhỏ của bé một cách quen thuộc.

"Tể Tể, muốn hay không chị dẫn em đi tìm Chú?"

Bánh bao sữa dứt khoát từ chối: "Không cần, Chú Giang sẽ mang Tể Tể đi tìm cha."

Hoắc An An tự nhiên thấy được Giang Lâm, cũng biết kia là trợ lý đặc biệt của chú.

Từ khi cô biết Chú hai thu dưỡng một đứa con gái, lòng của cô liền không yên.

Cô cũng không phải cô bé tám tuổi, mà là từ một cái thế giới khác xuyên qua thế giới song song này, đồng thời bị ràng buộc vào một hệ thống chân mệnh thiên nữ.

Lẽ ra ở thế giới này cô sẽ chân mệnh thiên nữ, chính là nữ chính, duy nhất.

Cô ở trong đầu cùng hệ thống giao tiếp.

【 Hệ thống, ngươi không phải nói ta là con gái duy nhất của Hoắc gia sao? 】

Hệ thống cũng bồn chồn, bởi vì dựa theo kịch bản, cái thế giới song song này, Hoắc gia xác thực chỉ có một cô con gái, đó chính là Hoắc An An, ký chủ của nó.

【 Để tôi kiểm tra thêm. 】

Hoắc An An thúc giục.

【 Đứa nhỏ kia có cái gì dị thường không? Giống như tôi cũng xuyên việt qua tới đây, thậm chí cũng mang theo một chân mệnh thiên nữ hệ thống?】

【 Sẽ không, ký chủ, một cái thế giới sẽ chỉ có một cái chân mệnh thiên nữ hệ thống, nếu không kịch bản sẽ sụp đổ, rối tung lên! 】

Bánh bao sữa nhìn thấy Chú Giang thanh toán xong, bé chuẩn bị đi tới đó, nhưng phát hiện chị gái trước mặt giống như đang cùng ai nói chuyện.

Bé nhìn xung quanh, hiệu thuốc lớn rất sạch sẽ, cũng không có bóng ma.

Không phải quỷ đồ vật, còn có thể là cái gì?

Bánh bao sữa ngửa đầu: "Chị An An, chị đang cùng ai nói chuyện vậy?"

Hoắc An An giật nảy mình, ngữ khí trong nháy mắt thay đổi.

"Cái gì, chị đang cùng ai nói chuyện, chị ngoại trừ nói chuyện với em, còn có thể nói chuyện với người nào?"

Bánh bao sữa nhìn chằm chằm chị gái, phát hiện thần hồn của chị có chút bất ổn.

Thật kỳ quái.

Đang lúc bánh bao sữa định nhìn kỹ lại thì Giang Lâm đi đến.

"Tiểu thư."

Khi thấy Hoắc An An, Giang Lâm sắc mặt bình thản chào hỏi.

"Cô An An."

Ngay lúc Hoắc An An nhìn thấy Giang Lâm đi tới, trong nháy mắt lại khôi phục trạng thái ôn nhu trước đó, nhìn đặc biệt lễ phép nhu thuận.

"Chào Chú Giang!"

Nhìn Giang Lâm cầm thuốc trong tay, Hoắc An An quan tâm hỏi thăm.

"Chú Giang, Tể Tể không thoải mái sao? Muốn đi bệnh viện kiểm tra không?"

Chú hai trở thành người đứng đầu nhà họ Hoắc, cho dù cha cô là anh cả cũng phải nhìn mặt chú hai mà làm việc.

Thím rất thích con gái, mà cô lại có hệ thống hỗ trợ, dễ như trở bàn tay đạt được sự yêu thích của thím, mấy năm này thuận lý thành chương trở thành tiểu công chúa của Hoắc gia.

Nhưng bây giờ xuất hiện đứa nhỏ muốn cùng cô đoạt sủng ái!

Thừa dịp đứa nhỏ này còn chưa được chú mang về nhà cũ của Hoắc gia, cô muốn tìm cách xử lý để bánh bao sữa biết khó mà lui.

Một đứa trẻ con ba tuổi rưỡi thì có gì đáng sợ?

Rất khả thi!

Giang Lâm cười nhạt lắc đầu: "Không phải, tiểu thư rất khỏe mạnh. Cô An An, ông chủ còn đang chờ tiểu thư, tôi trước cùng tiểu thư đi về đã."

Hoắc An An lập tức lên tiếng: "Chú Giang, cháu đi cùng với chú. Cha cháu hôm nay tăng ca, chắc cũng khuya mới trở về."

Giang Lâm khó xử: "Cô An An, thưa cô......"

Hoắc Trầm Lệnh đẩy cửa tiến đến, giọng nói lạnh lùng lãnh đạm.

"Ta không thích người lạ ngồi xe của ta!"

Dứt lời, đi vượt qua, sải bước đến trước mặt bánh bao sữa.

Bánh bao sữa hai mắt tỏa ánh sáng, nhếch miệng cười toe toét lao vào vòng tay của cha.

"Cha, cha làm xong việc rồi!"

Hoắc Trầm Lệnh mặt mày lãnh khốc trong nháy mắt hiện ra sự trìu mến, Hoắc An An trợn mắt há mồm khi thấy đáy mắt ôn nhu cưng chiều đó.

【 Hệ thống, đứa nhỏ mới xuất hiện này đến cùng là tình huống như thế nào? Hoắc Trầm Lệnh không phải luôn xa cách, bất cận nhân tình, đối với con trai đều vô cùng khắc nghiệt sao? 】

Hệ thống tra xét một lần.

【 Ký chủ, hệ thống tra không được bất kỳ tin tức gì của đứa nhỏ này. 】

【 Tại sao có thể như vậy? 】

Hệ thống cũng nghi hoặc.

【 Ta hướng chủ hệ thống hỏi một chút xem. 】

Hoắc An An tâm thần không yên.

【 Nhanh lên, nhanh lên!】

Bánh bao sữa lần nữa nhìn về phía Hoắc An An.

"chị An An, chị lại cùng ai nói chuyện vậy?"

Hoắc An An gần như muốn lạnh mặt nhưng lại chú ý tới Hoắc Trầm Lệnh cũng ở đây, lập tức lộ ra nụ cười nhu hòa kiểu mẫu.

"Chú hai."

Hoắc Trầm Lệnh một chút mặt mũi cũng không cho cô, thanh âm lạnh hơn, nhìn về phía ánh mắt của cô một cách sắc bén, như lưỡi dao sắc lạnh.

"Tể Tể hỏi cháu mới vừa rồi cùng ai nói chuyện."

Bởi vì từng bị người Trương gia lợi dụng dùng những quỷ đồ vật kia tính kế, Hoắc Trầm Lệnh trong lúc nhất thời nghĩ chẳng lẽ Hoắc An An cũng dùng loại đồ vật này?

Thấy khí thế của Hoắc Trầm Lệnh trở nên mạnh mẽ và lạnh lùng, ngay lập tức làm Hoắc An An sợ tái mặt, nói chuyện cũng lắp bắp.

"Chú hai, cháu...... cháu vừa rồi đều cùng Tể Tể nói chuyện."

Hoắc Trầm Lệnh lại nhìn về phía bánh bao sữa ở trong ngực, sắc mặt trong giây lát thay đổi.

Đối mặt với Hoắc An An thì lạnh lùng lại uy nghiêm, đối mặt Bánh bao sữa ôn nhu cưng chiều.

"Tể Tể, thế nào?"

Bánh bao sữa xác thực không nhìn ra quỷ khí gì có liên quan đến chị gái trước mặt, nhưng luôn cảm thấy kỳ lạ, rất không bình thường.

Nhưng bé thật cảm giác được ý thức của chị gái đang cùng ai đó nói chuyện.

Bánh bao sữa ôm cổ cha, dán vào lỗ tai nói thì thầm.

"Cha, Tể Tể cảm thấy chị An An có chút kỳ quái, xung quanh chị không có quỷ đồ vật, nhưng đúng là có cùng ai đó nói chuyện."

Hoắc Trầm Lệnh nhìn về phía Hoắc An An ánh mắt trở nên càng thêm sắc bén, còn lộ ra nhàn nhạt lệ khí.

"Không nói?"

Hoắc An An bị dọa sợ sắp khóc, thân thể nhỏ bé không khỏi run lên.

"Chú hai, An An thật sự không có cùng người khác nói chuyện!"

Hoắc Trầm Lệnh nhìn ánh mắt cô chớp chớp liên tục, rõ ràng trong lòng có quỷ.

Một đứa nhỏ tám tuổi, đối mặt với sự tra hỏi của anh mà vẫn dám nói láo?

Hoắc Trầm Lệnh nhìn chằm chằm Hoắc An An một chút.

"Hoắc An An, cháu tốt nhất nên nói thật! Nếu không......"

Ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn kia dù là chỉ nhẹ nhàng liếc qua một cái, Hoắc An An bị dọa sợ trực tiếp ngã xuống đất.
Chương trước Chương tiếp
Loading...