Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua

Chương 26: Tinh linh X Tên



“Xin hỏi. . . . . . Ngươi muốn mua cường hiệu hồi phục tổng hợp lại dược tề sao?”

Tiểu Duy bị thanh âm ngọt ngào dễ nghe cuốn hút, vội vàng xoay người, người quả nhiên giống như thanh âm. Mái tóc dài màu vàng để thả trên vai, đôi mắt xanh biếc, đôi môi đỏ mọng như anh đào, khóe miệng hơi nhếch lên, mỉm cười nhìn cô. Mắt liếc qua đôi tai nhọn, Tiểu Duy cau mày, hôm nay là ngày gì mà liên tục gặp chủng tộc che dấu.

Thôi, bỏ qua, cuối cùng cũng tìm được mại gia (người bán hàng) .

“Có bao nhiêu tổ?”

Cô gái nghe Tiểu Duy hỏi, vui vẻ nở nụ cười, tươi cười chân thành cùng Tiểu Duy nói: “Chúng ta đổi chỗ nói chuyện đi.”

Cô gái xinh đẹp đi ở phía trước, Tiểu Duy lúc này mới phát hiện phía sau nàng có hai vị đồng tộc Tinh linh diện mạo xuất chúng đi theo, tuy tai dấu trong mũ áo choàng, nhưng dung mạo vẫn dủ để gây chú ý cho những người xung quanh.

Ba người kia mang theo Tiểu Duy quẹo trái quẹo phải đến một gian phòng dân nhỏ, Tiểu Duy đang định hỏi vì sao không đi ngân hàng … Địa phương giao dịch, không nên đến nơi đây thì cô gái vui vẻ kéo tay nàng, vào phòng.

“Xin chào, ta tên là Valanthe, còn ngươi?”

“Tiểu Duy.” Mất tự nhiên rút tay ra, Tiểu Duy hỏi: “Ngươi có bao nhiêu tổ cường hiệu hồi phục?”

Đối với hành động rút tay ra của Tiểu Duy, Valanthe hơi sửng sốt một chút, lại cười, nói: “Không nhiều lắm, chỉ có ba bình.“

Tiểu Duy không hờn giận nhíu mày, làm sao chỉ có vài tổ cũng dám lấy ra bán?

“Quá ít, ta muốn 20 tổ, khi nào thì có thể làm xong?”

(trước chưa chú thích, giờ mình chú thích xíu nha, tổ = tá)

Valanthe giật mình, 20 tổ cường hiệu hồi phục tổng hợp dược tề? Kia phải cần mười tên Tinh linh nhà bào chế thuốc thu thập tài liệu, chế tác gia công, thời gian không tới nửa năm thì căn bản là không có khả năng hoàn thành, mà cô gáitrước mắt này cư nhiên sư tử hống, mở miệng muốn 20 tổ!

Ngay khi mới nhìn thấy Tiểu Duy, Valanthe lập tức biết người này chính là ngươi mình cần tìm, bất kể là khuôn mặt nàng so với Tinh linh còn tinh xảo hơn rất nhiều, hay là thanh âm mềm mại hơn nhiều. Tinh linh là chủng tộc cực kỳ cao ngạo, mà người có thể vào mắt của Tinh linh tộc, trừ bỏ Ma tộc dung mạo diễm lệ ra chỉ sợ là chỉ có cô dái trước mắt tên là Tiểu này, tự nhận là là Tinh linh tộc đệ nhất mỹ nữ Valanthe cũng không dám nhận xét dung mạo của cô gái này, quả hật so với nàng thì chỉ có hơn chứ không có kém.

Bất quá, 20 tổ cường hiệu hồi phục tổng hợp dược tề? Rất khoa trương.

“Này chỉ sợ cần thời gian rất lâu. . . . . .”

Người này thật là dược phẩm thương nhân sao? Nghiệp dư a. . . . . . Tiểu Duy nghĩ, dược phẩm ít như vậy thì còn có cái gì có thể bán a?

“Vậy thần thánh và cường hiệu vương giả có không?”

Cường hiệu vương giả là cái gì? Thân là Tinh linh tộc dược tề đại sư Valanthe chưa từng nghe nói qua có loại dược tề này, nhưng cái kia thần thánh nghe qua thực quen tai, chẳng lẽ ý cô nói là . . . . . Thần thánh dược tề?

“Ngươi nói phải . . . . . Thần thánh dược tề?”

“Ân, ta muốn 10 tổ.”

“10. . . . . . 10 tổ?” Valanthe cảm giác mình suýt nữa thì tắt thở, là thần thánh dược tề a, tông sư cấp bậc dược tề a, chỉ cần một giọt là có thể cứu lại tính mạng một người gần chết, lại có thể giải cá loại độc, có thể chế tạo ra một lọ thần thánh dược tề là giấc mở cả đời của mội nhà bào chế thuốc! Nhưng cô gái trước mắt cư nhiên mới mở miệng muốn 10 tổ!

“Không có?” Tiểu Duy khinh thường cười nhạo một tiếng, lắc đầu vừa đi ra ngoài, vừa nói: “Không có gì cả còn dám bán thuốc.”

Valanthe trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiểu Duy đã đi tới, 10 tổ thần thánh dược tề, ai có thể có a? ? ?

“Vô lễ.” Nguyên bản canh giữ ở cửa hai cái Tinh linh tộc đồng tộc lúc này ngăn cản Tiểu Duy, một người trong đó cau mày nhìn Tiểu Duy nói.

“Vô lễ?” Tiểu Duy thanh âm của mang theo chút khó hiểu, cô cảm thấy khó chịu vì cảm thấy mấy người này đang lãng phí thời gian của cô, Alois đậu trên vai ngủ gà ngủ gật, cô cũng không muốn mang tên béo này đi khắp nơi.“Đừng ỷ vào mình là che dấu chủng tộc là có thể kiêu ngạo, Tinh linh thì sao, cũng không phải Thần tộc.”

Tiểu Duy vừa nói vừa đẩy hai người ra hai bên, đi ra ngoài.

Mà Valanthe đứng tại nguyên chỗ không nhúc nhích sợ ngây người. Cô gái tên Tiểu Duy này không chỉ nhìn ra lơp snguyj trang của mình, còn biết bọn hắn đều là Tinh linh tộc, tuy rằng cuối cùng câu nói kia làm cho bọn họ sinh lòng hờn giận, nhưng nghe khẩu khí, nàng tựa hồ còn biết vị trí của Thần tộc, người này đến tột cùng là . . . . . .

“Điện hạ?” Samir cùng Seymour lo lắng nhìn công chúa điện hạ, người đàn bà kia thật sự là rất vô lễ!

“Không có việc gì, Seymour, ngươi đi điều tra thêm Tiểu Duy có tham gia cái kia tử đấu đại tái không.”

“Vâng”

“Samir, ngươi âm thầm đi theo Tiểu Duy, người mà cây sinh mệnh muốn ta tìm chính là nàng, ta muốn mang nàng quay về Tinh linh tộc.”

“Dạ!”

Thở phì phì theo kia trong phòng đi ra, Tiểu Duy về tới phòng trong khách điếm, buông Alois, một tay xoa bả vai của mình, tay kia kiểm tra dược tề của mình. Cường hiệu vương giả chỉ có 3 tổ, thần thánh còn có 5 tổ, cường hiệu hồi phục vẫn còn 10 tổ, xem ra muốn chiến thắng trong đại chiến. . . . . . cũng không quá dễ dàng. Chẳng lẽ là bởi vì lập tức bắt đầu thi đấu nên mọi người đều lưu trữ thuốc hco bản thân dùng?

Nếu tài liệu đủ thì hiện tại muốn làm một ít cũng không phải không kịp. . . . . . Quên đi, Tiểu Duy bĩu môi, tài liệu xác thực đủ dùng, nhưng nàng lười rồi, một chút cũng không muốn làm. Nhớ lại mùi hương kinh dị kia, Tiểu Duy rùng mình một cái, quyết định buông tha ý nghĩ này.

Trước đây cô đã từng xem qua thể lệ của đại chiến, ngày mai là ngày bắt đầu thi đấu, liên tục tỷ thí trong hai ngày. Tất cả ngoạn gia tham gia dự thi sẽ được chia làm 4 tổ, ngày thứ nhất là tiểu tổ thi đấu, mỗi tổ quyết ra một đội ngũ tiến vào vòng đấu loại tiếp theo, thẳng đến cuối cùng tuyển ra hai đội ngũ tiến vào trận chung kết, ngày hôm sau chính là trận chung kết quyết đấu mà tất cả nọi người mong đợi.

Tiểu Duy nhớ là Harry hình như là lấy mẫu ngẫu nhiên vào tổ 4. Dù sao đệ mấy tổ cũng không có cái gọi là, nàng chỉ cần chém chết tất cả đối thủ liền hết thảy OK!

Đạo tặc tiềm hành kỹ năng quả thật vô cùng bá đạo, Tiểu Duy lúc trước sở dĩ chọn nghề nghiệp này cùng điều này cũng có chút quan hệ, chỉ cần có thể đánh ra cường chiêu thì có thể giết chết một người cấp bậc không khác biệt đều không phải là vấn đề. Cho nên khi thi đấu, ngay từ đầu là có thể giết chếtMục Sư, mà trong đội ngũ không có người tăng máu thì sẽ dễ đánh hơn rất nhiều, sử dụng ma pháp máu ít, đánh vài cái là có thể xử lý, cận chiến thì cứ từ từ đánh là được.

Một lần nữa khi đang làm nhiệm vụTiểu Duy liền suy nghĩ, mình trước đây làm sao sống được tới giờ? Nhiều nhiệm vụ như vậy từng cái từng cái làm hết, ăn không biết bao nhiêu mệ chết không biết bao nhiêu lần, hiện tại đã làm xong gần hết nhưng quả thật cô không thấy vui chút nào, có lẽ đại chiến kết thúc thì cô sẽ nộp nhiệm vụ rồi logout đi nghỉ một lát.

Sáng sớm hôm sau, Harry bọn họ đã đi đến trước cửa khách điếm chờ Tiểu Duy rồi, khi nàng xuống dưới thì mọi người cùng nhau đi về phía trường đấu. Khi đến trường đấu, mấy người bọn họ đột nhiên bị Claude ngăn lại.

“Tiểu Duy, ta có việc cần tìm ngươi.”

“Tìm ta làm gì?” Tiểu Duy thuận miệng hỏi, “Đúng rồi, ta cũng vậy có chuyện tìm ngươi, ta muốn lui đoàn.”

Claude nghe thấy hai chữ lui đoànlập tức sửng sốt, bất quá rất nhanh phản ứng lại, nói: “Chuyện đó sau này hãy nói, ta trước dẫn ngươi đi gặp một người.”

“Người nào?”

Claude cười không đáp, chính là cùng Tiểu Duy bọn họ cùng đi đến trong trường đấu, sau đó mang Tiểu Duy đi, những người còn lại ở trong phòng nghỉ đợi trận đấu bắt đầu.

Đi vào phòng chờ cao cấp ở trường đấu, Claude chỉ vào người ngồi cạnh Karla Sellecti, nói với Tiểu Duy: “Tiểu Duy, vị này là Athfield đại sư, hắn muốn gặp ngươi.”

Mà Tiểu Duy lại khinh thường trừng mắt nhìn Claude, ánh mắt kia rõ ràng viết “Ngươi ngốc sao”, bất đắc dĩ lắc đầu, nói với Claude: “Claude, ngươi dẫn ta tới chỗ này chính là để gặp NPC sao? Lão già bán thuốc này gặp làm gì?”

Tạm thời chưa nói Athfield là ai, Tiểu Duy cư nhiên gọi Athfield đại sư là lão già bán thuốc, khiến cho mọi người trong phòng đều giật mình. Bất quá quay đầu nghĩ lại, Athfield đại sư là nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn dược tề đại sư, mà nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn quả thật đúng là bán thuốc, nói Athfield đại sư là lão già bán thuốc . . . . . . quả thật không sai .

“Ngươi. . . . . . biết ta?” Athfield đại sư hưng phấn, nhìn Tiểu Duy cười híp mắt hỏi.

Tiểu Duy liếc mắt xem thường, căn bản không thèm quan tâm Athfield đại sư, nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn Seth · Noah · Athfield đại sư, cấp thấp dược phẩm nếu không muốn làm hay tìm không thấy ngoạn gia bán thì có thể đến lão đầu này mua, tuy rằng hơi đắt một tí. Nghĩ vậy, Tiểu Duy nhìn Claude nói: “Claude, ta cùng NPC không có gì để nói, ta còn có trận đấu, ta đi trước.”

“Chờ một chút!” Athfield đại sư thấy Tiểu Duy muốn rời khỏi, không để ý thân phận vội hô to.

Quay đầu lại, Tiểu Duy kỳ quái nhìn NPC nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn, thầm nghĩ không biết khi nào thì lão già này đột nhiên thích đi dạo rồi, còn chạy loạn tới đây nữa?

Athfield đại sư từ trong lòng ngực lấy ra bình thuốc chứa dược tề mà trước đây Tiểu Duy cho Thaid dùng, hỏi “ Chai dược tề này là từ đâu mà có?”

Tiểu Duy nhìn cái bình trong tay hắn một chút, thản nhiên đáp: “Mua a!”

“Từ nơi nào mua?”

“Thị trường a!”

“Thị trường ở đâu?”

“Xì. “ Tiểu Duy phì cười, lắc lắc đầu, “Ở quảng trường, có người bày quầy bán .”

“Ngươi có biết người bán tên gì không?”

Athfield đại sư vô cùng kích động, nhìn bộ dáng của hắn, Tiểu Duy kéo kéo khóe miệng, cầm cái bình nhìn nhìn, nói:

“Trên bình có ghi tên người chế tác, đây, tên là Mary cách vách.”

Nói xong, đem cái bình trả lại Athfield đại sư, đẩy cửa rời đi, lưu lại một đám đứng há hốc mồm trong phòng.

Mary cách vách? Mọi người lâm vào trầm mặc, vị dược tề tông sư tên là Mary cách vách sao?
Chương trước Chương tiếp
Loading...