Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Chương 28: Người Theo Đuổi Kỷ Khuynh Nhan



“Người phụ nữ này có việc gì vậy, tại sao cô ta lại ở đây.”

Lâm Dật có chút ngạc nhiên, không ngờ rằng mình lại gặp Từ Dương ở chỗ này.

Nhìn qua dáng vẻ của cô ta, hình như là tới nơi này để xin vào làm quản gia tư nhân.

“Tôi ở đâu thì có liên quan gì đến anh, một tên tài xế DiDi nhỏ bé vậy mà cũng dám đến nơi này, anh có biết nơi này là đâu không!”

Từ Dương khoanh hay tay trước ngực, kiêu căng ngạo mạn nhìn Lâm Dật.

Nhớ đến sự việc vừa rồi, bị Lâm Dât mắng đuổi xuống xe, cô ta liền nổi lửa giận ngút trời.

Bốp!

Bùi Hạo không thể nhịn được nữa, một cái tát giáng lên trên gương mặt của Từ Dương.

"Con mẹ nó, cô có bệnh phải không, cô lại dám nói với Lâm tiên sinh những lời như vậy!”

Từ Dương bị tát có chut bất ngờ, “Anh, tại sao anh lại đánh tôi……”

“Lâm tiên sinh chính là chủ nhân của Cửu Châu Các, cô nói xem tại sao tôi lại đánh cô!”

“Anh ta, anh ta chính là chủ nhân của Cửu Châu Các!” Từ Dương trợn mắt há hốc mồm, tròng mắt thiếu chút nữa rơi xuống đất.

“Anh ta chỉ là một tài xế DiDi, sao có thể là chủ nhân của Cửu Châu Các.” Từ Dương nói: “Thời điểm tôi tới đây chính là ngồi xe của anh ta tới, trên điện thoại còn đơn đặt hàng đây này.”

“Chẳng lẽ là tài xế DiDi thì không thể mua biệt thự Cửu Châu Các?” Lâm Dật hỏi lại.

“Điều này……”

Đột nhiên, Từ Dương bừng tỉnh.

Có lẽ ngay từ đầu, cô ta đã hiểu lầm.

Chiếc xe kia là Pagani Zonda, rất có khả năng là xe của anh ta thật, hơn nữa việc anh ta làm tài xế DiDi, chắc là vì muốn trải nghiệm cuộc sống.

“Lâm, Lâm tiên sinh, tôi biết sai rồi, hy vọng ngài đừng tính toán với kẻ nông cạn như tôi, xin ngài hãy cho tôi một cơ hội.”

“Chu Tuyên, đem người này quăng ra ngoài đi, trong phòng họp đều là mùi vị trà xanh, có hơi nồng.”

Những người phụ nữ khác không nhịn được cười trộm, Lâm tiên sinh thật sự rất hài hước.

Nếu có thể làm việc cho một người đàn ông vừa giàu có vừa đẹp trai như vậy, cho dù có tiền lương có ít một chút bọn họ cũng bằng lòng!

"Cô Từ, cô ở đây không được hoan nghênh, cô hãy rời đi càng sớm càng tốt, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ."

Từ Dương quay đầu lại nhìn Bùi Hạo, đây là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của cô ta.

“Cô nhìn tôi làm gì, mau cút đi!”

Bùi Hạo mắng một câu, nếu để Lâm tiên sinh biết mình và Từ Dương có quen biết, nói không chừng chính bản thân mình cũng sẽ bị liên lụy!

Không nói một lời, Bùi Hạo trực tiếp lôi Từ Dương đi ra ngoài, để tránh liên lụy đến bản thân!

Trong phòng họp dần yên tĩnh trở lại, tất cả những người phụ nữ đến nộp hồ sơ đều đứng ngồi không yên.

Nhất định phải để lại cho Lâm tiên sinh một ấn tượng tốt, như vậy thì bản thân cũng có cơ hội lớn hơn một chút.

“Lâm tiên sinh, còn lại năm người, chính là những người mà chúng tôi đã giúp ngài lựa chọn cẩn thận làm quản gia tư nhân.” Chu Tuyên nói.

Lâm Dật nhìn một lượt từ trên xuống dưới năm người kia, dung mạo có vẻ ổn, nhưng về mặt khí chất vẫn còn thiếu một chút.

“Đều không hài lòng.” Lâm Dật lắc đầu nói:

“Đưa các cô ấy về đi, mỗi người nhận năm nghìn tệ, đừng để các cô ấy đi xin việc rồi trở về tay không, xong việc tôi sẽ trả lại cho các người.”

Chu Tuyên âm thầm lắc đầu, năm người được giữ lại đều là do đích thân anh ta chọn lựa kỹ càng, Lâm tiên sinh lại không hài lòng với người nào, khẩu vị của nhà giàu đúng là rất khó đoán!

Không được Lâm Dật lựa chọn, năm người phụ nữ kia rất thất vọng, tuy rằng được nhận tiền bồi thường năm nghìn tệ, nhưng bọn họ vẫn không được chọn ở lại, vô cùng tiếc nuối.

Một mình về đến nhà, Lâm Dật lại đi dạo một vòng, sau đó ngâm bồn tắm rửa thoải mái dễ chịu, mười phần hưởng thụ.

Ong ong ong ——

Hơn 9 giờ tối, Kỷ Khuynh Nhan gửi một tin nhắn qua WeChat.

“Tới Nhà haàg Hải Lục Hối đón tôi đi, tôi lập tức xong việc.”

“Được!”

Tắt điện thoại, Lâm Dật xách theo chìa khóa xe đi ra cửa, lái xe đến bãi đậu xe của nhà hàng.

“Khi nào thi cô ra?” Lâm Dật nhắn tin qua WeChat hỏi.

“Ra ngay thôi, chờ tôi vài phút, trong sảnh có một chỗ ngồi nghỉ ngơi, anh có thể đến ngồi chờ một lúc.” Kỷ Khuynh Nhan rất thân mật nói.

“Được.”

Nhàn rỗi nhàm chán, Lâm Dật đi tới đại sảnh ngồi nghỉ, gọi một ly cà phê, bật mấy kênh phát sóng trực tiếp trên điện thoại, bắt đầu xem giết thời gian.

Vài phút sau, anh nhìn thấy cửa thang máy mở ra, từ bên trong bước ra khoảng mười mấy người.

“Nhan Nhan, một thời gian dài rồi chúng ta không gặp nhau, đợi lát nữa tìm một chỗ tốt, chúng ta tiép tục tăng hai nhé.”

Cô gái vừa nói chuyện so với Kỷ Khuynh Nhan thấp hơn nửa cái đầu, khuôn mặt hơi ửng đỏ, hiển nhiên đã uống không ít.

“Thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi phải trở về.”

“Sợ cái gì, chúng ta có Đinh Nghị ở đây bảo vệ, chút nữa chơi xong khẳng định có thể đưa cô bình an trở về nhà, cứ yên tâm.”

Người đàn ông tên Đinh Nghị trên người mặc một bộ âu phục, cổ tay đeo một cái đồng hồ Cartier, cười nói:

“Nhan Nhan, chúng ta là bạn học đã nhiều năm không gặp, hiếm hoi lắm mới có thể tụ tập một lần, chúng ta nên chơi tận hứng, có lẽ về sau sẽ không còn cơ hội nữa.”

“Tôi phải trở về, tôi còn có công việc cần phải xử lý, hơn nữa tôi đã gọi xe.”

“Gọi xe? Có phải DiDi không?”

“Ừ.” Kỷ Khuynh Nhan gật đầu nói.

“Nhan Nhan, bây giờ DiDi cũng không an toàn,” người phụ nữ thấp bé tiếp tục nói: “Trên tin tức đã cảnh báo rất nhiều lần, gặp phải những cô gái xinh đẹp, tài xế sẽ có ý đồ quấy rối các cô gái ấy.”

“Những tin tức đó tôi cũng đã xem qua.” Lại một cô gái khác góp lời: “Khuynh Nhan, nhìn gương mặt và vóc dáng này của cô đi, cho dù tài xế không có ý đồ đó thì cũng sẽ bị cô câu dẫn phạm tội, tôi thấy vẫn là nên để Đinh Nghị đưa cô về thì tốt hơn.”

Thời điểm còn đi học, hai người chính là một cặp Kim Đồng Ngọc Nữ, nên hiện tại moi người đều tận lực tác hợp cho bọn họ.

“Không cần đâu, tài xế DiDi là bạn của tôi, không cần lo lắng.” Kỷ Khuynh Nhan giải thích nói.

“Nhan Nhan, cô cũng thật là rộng rãi quá đi, loại người này mà cô cũng có thể làm bạn.”

Bạn học của Kỷ Khuynh Nhan hoàn toàn không thể lý giải được hành động này của cô.

Tốt nghiệp trường danh giá, gia cảnh giàu có, con đường gây dựng sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, tự nhiên lại nhận một tên tài xế DiDi làm bạn?

Cái loại người thuộc tầng lớp thấp này, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Kỷ Khuynh Nhan.

Kỷ Khuynh Nhan cười cười gật đầu, cũng không nói gì nữa, cô đưa mắt nhìn bốn phía.

Sau đó từ trên sô pha ở đại sảnh nhìn thấy Lâm Dật.

“Lâm Dật.”

Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan đang hướng về phía mình đi tới, Lâm Dật đứng dậy, “Đi thôi.”

“Nhan Nhan, anh ta chính là bạn của cô sao?”

Nhìn thấy Lâm Dật, những bạn học nữ của Kỷ Khuynh Nhan đều ngây ngẩn cả người.

Người này cũng quá đẹp trai đi, với dáng vẻ này có thể xuất đạo vào C-biz!

“Khó trách Nhan Nhan lại kết giao bạn bè với loại người như vậy, thì ra là bởi vì giá trị nhan sắc của anh ta cao.”

“Còn không phải sao, nếu là tôi, tôi cũng không ngại kết giao bạn bè với anh ta.”

Nhìn thấy các bạn học nữ xì xào ngưỡng mộ, các bạn học nam cũng không nhịn được nữa.

“Dù sao thì các cô cũng tốt nghiệp từ trường danh giá, các cô quá hoa si rồi.”

Người nói chuyện tên là Ngô Vĩnh Ba, thời đại học từng là bạn cùng phòng với Đinh Nghị, quan hệ vô cùng tốt.

“Chúng tôi đây là đang thưởng thức cái đẹp.”

“Đẹp trai thì có ích lợi gì?” Ngô Vĩnh Ba thờ ơ nói: “Dù có đẹp trai đến đâu thì vẫn chỉ là một tên tài xế DiDi thôi, không phải sao.”

"Tài xế DiDi thì làm sao?" Lâm Dật hỏi ngược lại.

“Không làm sao cả.” Ngô Vĩnh Ba cười nói: “Chính là cảm thấy anh rất may mắn, thế nhưng có thể trở thành bạn của Khuynh Nhan.”

“Trở thành bạn của cô ấy thì sao? Tôi không phải liếm chó, cũng không cảm thấy vinh hạnh.”

“Khuynh Nhan người bạn này của cô, năng lực chẳng ra gì nhưng khẩu khí lại không hề nhỏ.” Ngô Vĩnh Ba cười nói: “Chỉ là một tài xế DiDi nhỏ mà cũng có cảm giác bản thân mình ưu việt.”

------

Dịch: MBMH Translate
Chương trước Chương tiếp
Loading...