Nam Chủ Mau Nằm Xuống

Chương 14: Thế giới II: Thế tử ngốc manh (1)



Edit+ Beta: DinhDiepKyVan

Sở Ca trở lại không gian, vẫn là một mảnh trắng xoá như cũ, chỉ là dưới chân lại xuất hiện thêm một mảnh cỏ, mặt trên thả một chiếc ghế nằm.

Sở Ca sửng sốt một chút, liền nghe được thanh âm không có phập phồng của Ngọc Đồng vang lên ở bên người.

"Hoan nghênh kí chủ trở về, ngươi có thể nghỉ ngơi ở trên ghế một lát, hiện tại bắt đầu đổi mới số liệu.

Ký chủ: Sở Ca (nữ) không thể đổi

Tuổi: 21

Thân cao: 1m69

Ba vòng: 89 62 92 (có thể nói là tỉ lệ hoàng kim)

Dung mạo: 75 (trung đẳng thiên thượng)

Thể lực: 62 (mới vừa đạt tiêu chuẩn)

Tinh thần lực: 73

Kỹ năng: Đã gặp qua là không quên được (hệ thống đưa tặng)

Danh khí: Hải quỳ hình

Tích phân đã đạt được: 5

Khen thưởng: Băng cơ ngọc cốt (da thịt như ngọc, ngọc thể mát lạnh)

Ngươi muốn đem tích phân thêm ở chỗ nào?"

Sở Ca nhìn một chút, "Thể lực thêm 3, tinh thần lực thêm 2."

"Tốt, thể lực hiện tại của ngươi là 65, tinh thần lực là 75. Hiện tại có thanh trừ ký ức của nhiệm vụ hay không?" Truyện được đăng tải trên wattpad @DinhDiepKyVan.

"Hửm? Có ý gì?" Sở Ca nghi hoặc hỏi.

"Chính là ngươi có muốn thanh trừ ký ức trong nhiệm vụ mà ngươi đã làm hay không, ngươi chỉ có thể nhớ rõ nhiệm vụ đã hoàn thành hay không hoàn thành, mà sẽ không nhớ rõ những chuyện xảy ra lúc ngươi làm nhiệm vụ trong thế giới đó. Đây là phòng ngừa ngươi đầu nhập quá nhiều tình cảm trong thế giới đó ở trong nhiệm vụ, sẽ ảnh hưởng các nhiệm vụ về sau."

"Đúng rồi Ngọc Đồng, số liệu phục chế là có ý gì?" Sở Ca nghĩ đến thời điểm cuối cùng rời đi hệ thống có nói tới, nhìn màn hình hỏi.

"Sau khi ngươi rời đi, hệ thống sẽ phục chế trí nhớ của ngươi lưu lại thân thể kia, cô ta sẽ thay thế ngươi ở thế giới nhỏ đó sống sót, nhưng cô ta chỉ nhớ rõ cô ta là đang yêu nhau với Đường Huân, chứ sẽ không nhớ phần ký ức này của ngươi."

Sở Ca gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía cái dấu hiệu màu đỏ trên màn hình vì đã hoàn thành mộc bài, trong lòng có chút khổ sở nho nhỏ, cứ như vậy mà quên sao? Ngốc lăng nửa ngày, Ngọc Đồng cũng không có thúc giục, cô mới bình đạm mở miệng.

"Thanh trừ đi!"

"Đang thanh trừ ký ức... Đã thanh trừ xong." Nói xong liền thấy một đoàn bọt nước màu xanh lá có dạng đồ vật từ trong đầu Sở Ca hiện ra, bị màn hình hấp thu được.

"Hiện tại bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo, đang truyền tống..."

Sở Ca còn không có mở mắt ra, liền nghe thấy tiếng cười trào phúng bên cạnh. Truyện được đăng tải trên wattpad @DinhDiepKyVan.

"Ha, rót hết cho hắn, ta muốn nhìn xem, cái ngốc tử này rốt cuộc có hiểu hay không cái gì kêu là Chu Công chi lễ."

Bên cạnh truyền đến một trận phụ họa tiếng cười, Sở Ca mở mắt ra, liền nhìn thấy một cái màn màu thiên thanh, còn chính mình thì đang ngồi ở một cái bàn bên cạnh, vây quanh ở bên người là một vòng nam nhân cổ trang, trong lòng ngực mỗi người đều ôm một nữ nhân quần áo bại lộ, lúc này mấy người này đây đang trào phúng đầy mặt nhìn một người nam nhân trẻ tuổi đang ngồi dưới đất trong gian phòng, có hai cái gã sai vặt đang đè lên hắn cưỡng bách hắn uống rượu.

Sở Ca nhìn một vòng thấy không ai chú ý, cô liền trộm kêu gọi Ngọc Đồng tiếp thu cốt truyện.

Lại mở mắt ra, khóe miệng Sở Ca hơi trừu, cái người đang bị mấy gã sai vặt đè ở phía trước kia chính là đối tượng công lược lần này của cô, Tạ Lan, cũng là hài tử duy nhất của Du Vương phủ, Du Vương thế tử.

Nhưng mà thế tử này là một ngốc tử, hơn nữa nguyên chủ còn là hoa khôi. Nhìn đến người đang bị đè nặng Tạ Lan đã uống xong ly rượu trộn lẫn xuân dược kia, Sở Ca thở dài, cô cũng không thể nhìn hắn bị người ta đưa đến giường của nữ nhân khác được!

"Được rồi, các vị ca ca, đừng đùa quá mức, liền tính thế tử không có nói cho ai biết, nhưng nếu thật sự có người đem chuyện này báo cho Du Vương gia, vậy thì rất phiền toái."

Sở Ca cười duyên mở miệng, cô thân là hoa khôi, nhưng luôn bán nghệ không bán thân, nam nhân vui luôn luôn cho mỹ nhân mặt mũi. Huống hồ chủ nhân phía sau của thanh lâu này chính là muội muội cùng một mẹ sinh ra với đương kim thánh thượng, Ngọc Hoa công chúa. Cho nên những người này cũng không dám ở chỗ này quậy phá. Truyện được đăng tải trên wattpad @DinhDiepKyVan.

Nghe thấy lời nói của cô, mọi người mới rốt cuộc từ trong cảm giác hưng phấn tỉnh táo lại, bắt đầu nghĩ mà thấy sợ. Toàn bộ kinh thành ai chẳng biết Du Vương gia đối với người con trai độc nhất này so với tròng mắt còn quan trọng hơn, nếu thật sự Du Vương gia biết được bọn họ khi dễ Tạ Lan, phụ thân cũng đều giữ không nổi bọn họ.

Tưởng tượng như vậy, tức khắc ai nấy đều ngồi không yên, sôi nổi đứng dậy rời đi, chỉ chốc lát sau trong phòng chỉ còn lại Sở Ca cùng Tạ Lan.

Sở Ca đi qua, đem người từ trên mặt đất nâng dậy, nhẹ nhàng vỗ vỗ bụi bám trên người hắn, thời điểm đẩy tóc trên mặt hắn ra thì lại ngây ngẩn cả người.

Cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nam hài tử thanh tú như vậy, hắn đại khái khoảng mười tám mười chín tuổi, bộ dáng trên mặt còn hơi hiện lên non nớt, mặt mày dày dạng, cái mũi đĩnh bạt còn có đôi môi hồng nhuận, ánh mắt hắn thanh triệt, không có một chút tạp chất, liền như vậy nhìn chằm chằm cô, Sở Ca bị hắn nhìn lại trong lòng liền mềm nhũn, động tác cũng mềm nhẹ hơn. Hơi rửa sạch tay một chút, tựa như lôi kéo hắn về phòng chính mình. Không nghĩ tới kéo một chút hắn thế nhưng không có động, cô nghi hoặc nhìn về phía hắn.

Miệng Tạ Lan giật nhẹ nhìn quần áo trên người chính mình, trong miệng phun ra một chữ.

"Dơ!"

Sở Ca nháy mắt minh bạch, có chút buồn cười, không nghĩ tới hắn thế nhưng còn rất yêu thích sạch sẽ. "Chúng ta đi tới phòng ta, ta cho người chuẩn bị nước tắm, trước tắm rửa xong rồi thay quần áo khác được không?" Truyện được đăng tải trên wattpad @DinhDiepKyVan.

"Được."

Sở Ca nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của hắn, manh không chịu được, cực lực nhịn xuống dục vọng muốn sờ đầu hắn, cô dắt tay hắn đi ra ngoài cửa. Ra cửa vừa lúc đụng mặt với nha hoàn của nguyên chủ, làm bộ không có nhìn thấy khiếp sợ trong mắt nàng, cô nhàn nhạt phân phó.

"Tiểu Hòa, đi chuẩn bị một thùng nước tắm, sau đó đi ra cửa Tô Cẩm Viên mua một bộ quần áo cho thế tử gia, trong ngoài đều phải mua."

Sau đó đem túi tiền trên người đưa cho nàng, thấy tiểu nha hoàn vẫn còn sững sờ ở nơi đó, cô nhịn không được nhíu nhíu mày.

"Còn không đi mau!"

Tiểu Hòa thấy Sở Ca nhíu mày, đành phải áp xuống nghi vấn cùng khiếp sợ ở trong lòng, quay đầu đi làm việc. Sở Ca trở lại phòng không bao lâu, liền có hai bà tử cường tráng nâng một thùng nước tiến vào, đám người kia đi ra ngoài, Sở Ca mới đưa Tạ Lan đến phía sau bình phong, rồi chỉ vào thùng nước ôn nhu dặn dò.

"Ở đây ta không có nha đầu, ngươi ở chỗ này tự mình tắm rửa, tắm xong rồi thì kêu ta biết không? Chai màu lam bên cạnh là dùng để gội đầu."

Thấy hắn gật đầu, Sở Ca mới giúp hắn bỏ đi lớp áo bên ngoài rồi đi ra, cách bình phong có thể ẩn ẩn nhìn thấy hắn cởi trung y, quần, sau đó liền nghe thấy một trận nước, cuối cùng cũng chỉ có thể thấy được một cái bóng.

16/8/2018

----------oOo----------

Điều kiện để up chương sau: >180 vote

Vân: Khà khà khà khà khà... *chong xoáng* *mắt lấp lánh lấp lánh*
Chương trước Chương tiếp
Loading...