Này! Đồ Lì Lợm... Có Về Với Anh Ko Thì Bảo
Chương 29
Hôm nay Hán Phong cố tình đi học thật sớm. Cậu muốn nhìn thấy mặt HyHy. Hôm qua khi đưa Đình Đình về nhà cậu đã tức tốc chạy đến nhà HyHy tìm nó. Nhưng anh HyHy lại bảo đã hai ngày rồi HyHy chưa về nhà, Hán Phong bây giờ thật sự rất lo lắng cho HyHy, nếu biết trước như thế, Hán Phong đã ko bỏ HyHy đi về một mình, có lẽ tại lúc đó cậu cứ luôn nghĩ đến Đình Đình nên đã quên mất HyHy. rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?? Điện thoại ko nghe, đến nhà thì ko thấy, mong sao hôm nay HyHy sẽ đi học _ Này Từ Ân ! Hôm nay tỉ tỉ của chúng ta nghỉ học đấy. Có hẳn hoi giấy xin phép luôn đây này. Sáng sớm tui đến đã thấy nó nằm ở bàn giáo viên rồi. Mà nghỉ hẳn một tuần luôn cơ đấy. Chẳng lẻ nhà tỉ tỉ đi du lịch hả Từ Ân? - Mái Ngố quay xuống hỏi Từ Ân vì biết Từ Ân rất thân với HyHy _ Bà hỏi tôi thì tui biết hỏi ai ? Mà bà Hy từ hôm qua tới giờ có nhắn tin hay gọi điện gì cho tui đâu? Hay là xíu nữa tui với bà sang nhà bà Hy hỏi anh Triệu Vý đi, dù sao ảnh cũng là người viết xin phép cho HyHy mà - Từ Ân bậm môi suy nghĩ _ ơh... Nhưng mà có phải anh Vỹ hay anh Kỳ viết đâu, bà xem đi, người kí rõ ràng ghi HGH mà, mà bà có biết HyHy có người anh tên HGH ko- Mái Ngố thắc mắc hỏi Từ Ân rồi cả hai cùng lắc đầu Nãy giờ Hán Phong đã nghe rõ mồn một từng chữ trong cuộc đối thoại của Mái Ngố và Từ Ân, trái tim cậu nhói lên một cái, Hán Phong chạy nhanh tới giựt phăng tờ giấy xin phép của HyHy trên tay Mái Ngố Cổ họng Hán Phong đắng ngắt, mắt cậu đỏ ngầu, nhìn vào từ giấy xin phép _ Hán Phong.. Ông bị ma nhập àh.. Hay là do tỉ tỉ của chúng tôi ko đi học nên ko có ai cho ông sai vặt vì thế ông tức giận àh- Mái Ngố chun mũi nhìn Hán Phong nói Hán Phong ko trả lời, hay nói cách khác là cậu ko còn quan tâm đến mọi thứ xung quanh nữa, bây giờ trong đầu cậu chỉ hiện ra hai chỉ HyHy mà thôi.. Hán phong tức tốc lại nhanh ra hành lang, lòng cậu như lửa đốt, khuôn mặt Hán Phong khẽ trùn xuống lo lắng, rốt cuộc HGH là ai, sao hắn ta lại viết giấy xin phép cho HyHy chứ? HyHy àh, giờ cô đang ở đâu? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy? Khuôn mặt Hán Phong bần thần, bỗng Hán Phong nhớ lại Hạo Nguyên cũng có quen biết HyHy, mong rằng cậu ta biết tin gì đó từ HyHy.. Hán Phong lập tức chạy nhanh qua hành lanh lớp 11A6, rồi lôi một bạn nữ trong lớp ra hỏi tới tấp : _ Vương Hạo Nguyên đâu rồi? Hôm nay cậu ta có đi học ko? Bảo cậu ta ra đây ngay _ Hạ..o Ngu..yên, hôm nay ko có đi học, nghe nói cậu ấy bị tai nạn, tay vẫn chưa lành hẳn - Cô ta hướng ánh mắt sợ sệt nhìn Hán Phong lắp bắp _ Hạ..o Ngu..yên, hôm nay ko có đi học, nghe nói cậu ấy bị tai nạn, tay vẫn chưa lành hẳn - Cô ta hướng ánh mắt sợ sệt nhìn Hán Phong lắp bắp _ Sh..it - Hán Phong đấm mạnh tay vào tường, trong mắt cậu hiện rõ những đg gân máu, bây giờ cậu thật trông dữ dằn.. Hán Phong đi nhanh về lớp, cả bọn trong lớp nhìn Hán Phong tái cả mặt, coi bộ tên này khi điên lên còn đáng sợ hơn cả tỉ tỉ của chúng nữa Hán Phong nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, tay cậu ấn vào số của HyHy liên tục muốn nứt cả màn hình, môi Hán Phong cắn vào nhau muốn bật cả máu HyHy àh, cô đang ở đâu? Mau nghe điện thoại đi HyHy , cô đến ngay đây cho tôiiii Vương Triệu Hy, cô ko nghe lời tôi nói hả? Mau bắt đi, xin cô đấy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy ... Hán Phong cứ thế, nãy giờ ko biết đã gọi bao nhiêu cuộc, đã nhắn bao nhiêu tin cho HyHy nhưng vẫn ko nhận đc một chút hồi âm nào cả ~~ HyHy khẽ nhìn xuống màn hình điện thoại nãy giờ cứ liên tục rung lên. Bây giờ đã là cuộc gọi thứ 52 rồi... Tất cả đều là của Hán Phong.. Rốt cuộc cậu ta đang muốn giở trò gì đây... Cậu ta lại thích chơi trò mèo vờn chuột àh.. Haha thật là nực cười. HyHy cười chua chát nhưng nước mắt cứ từ từ chẳy ra.. Ít thôi nhưng làm lòng nó đắng ngắt.. Điện thoại lại rung thêm một lần nữa, lại là một tin nhắn mới, nãy giờ đã gần 20 tin nhắn đc gửi đến rồi. Nhưng HyHy lại ko đủ can đảm để cầm lên xem rốt cuộc nội dung trong đó là gì Điện thoại lại rung thêm một lần nữa, lại là một tin nhắn mới, nãy giờ đã gần 20 tin nhắn đc gửi đến rồi. Nhưng HyHy lại ko đủ can đảm để cầm lên xem rốt cuộc nội dung trong đó là gì Gia Hy đã đến trường từ sớm, bây giờ chỉ còn mình HyHy và đám giúp việc trong nhà. HyHy tựa lưng trên chiếc ghế gỗ dài dưới gốc cây bên cạnh vừa hoa tulip, đầu nó khẽ lắc nhè nhẹ để nước mắt ngừng rơi nhưng ko thể _ Thưa Tiểu thư có cần dùng cơm ko ạh, để tôi bảo đầu bếp làm - Bà quản gia ko biết đã đứng cạnh nó từ bao giờ, có lẽ đối với bà việc nhìn ngắm cô bé này quả là rất thú vị HyHy nhanh chóng gạt nhanh giọt nước mắt trên má, ngước lên nhìn bà quản gia : _ Cháu ko ăn đâu ạh, cảm ơn bác _ Tiểu thư có tâm sự gì àh, mà tiểu thư là bạn gái của thiếu gia chúng tôi đúng ko? - Bà quản gia nhìn HyHy dò hỏi _ Dạ ko ạh ! Cháu và anh Gia Hy chỉ là bạn thôi, cháu chỉ ở nhờ nhà anh ấy một thời gian thôi, ko biết có làm phiền mọi người ko nữa - HyHy ngước khuôn mắt xanh dương buồn lên nói _ ko đâu, tiểu thư là khách của thiếu gia thì sao mà làm phiền chứ - Bà quản gia nhìn HyHy cười hiền từ _ mà cháu ko phải tiểu thư gì đâu, bác đừng gọi cháu như thế, cứ gọi cháu là HyHy là đc ạh, cháu tên là Triệu Hy- HyHy nở nụ cười nhẹ nhìn bà quản gia phúc hậu trước mặt _ Hóa ra là cháu cùng tên với thiếu gia - Bà quản gia nói rồi xoa đầu HyHy chắc mẩm Cô bé này thật dễ thương, thiếu gia mà lấy đc cô bé này chắc là phúc ba đời , chỉ sợ cô bé này đã có ý trung nhân rồi haizzzzz bà quản gia lắc đầu rồi đi vào nhà Điện thoại của HyHy rung lên lần nữa rồi tắt lịm, có lẽ hết pin rồi
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương