Này! Tôi Sẽ Không Kết Hôn Với Anh Đâu!

Chương 20



"Anh, tên khốn kiếp!!"

Gia Nguyệt tức giận rống lên, cô cố gắng đẩy tên đàn ông đáng chết ra khỏi người. Thế nhưng sức lực cô qua yếu, không thể làm gì được Hà Lăng. Anh ta cố tình tảng lờ đi, kìm kẹp cơ thể cô. Đôi bàn tay cứng như đá, xé nát bộ đồ tây lụa, để lộ bộ đồ lót trắng. Gia Nguyệt cảm thấy mình lúc này, vừa xấu hổ, vừa nhục nhã. Gia Nguyệt không nhịn được nước mắt lăn dài. Thế nhưng, Hà Lăng không những không nương tay, bóp mạnh lấy cằm cô.

"Nói, cả ngày nay cô đã đi đâu?"

Hà Lăng dùng sức mạnh đến nỗi, hai bên cằm đỏ lên, Gia Nguyệt đau đến tái cả mặt. Nhưng cô vẫn không chịu khuất phục, nuốt nước mắt nhịn đau. Hà Lăng, đôi mắt như tóe lửa, rượu đã làm mờ đôi mắt của anh, anh đã bị lửa ghen làm mù quáng. Anh không ngờ, chỉ vì một hành động lơi lỏng của anh đã khiến cho cô có thể đi quyến rũ người ta. Nếu không phải vệ sĩ đi theo cô báo cho anh, thì anh chắc đã không biết cặp đôi tình tứ qua mặt anh. Hôm nay, anh nhất định phải khiến cô phải trả giá, vì dám phản bội anh,

Nhìn cô, anh nhếch miệng cười khẩy,

"OK, không nói cũng được, tôi sẽ khiến cho cô trả giá ngay bây giờ."

Ngay tức thì, Hà Lăng xé nát bộ đồ lót của cô. Không một chút khoan nhượng, thúc mạnh vào người cô. Nỗi đau quá lớn khiến cho Gia Nguyệt gần như ứa nước mắt. Thế nhưng, Hà Lăng vẫn không chịu lùi bước, anh ngày càng hành hạ cô. Gia Nguyệt quá sợ hãi, cô chưa từng thấy một Hà Lăng kinh khủng như thế này! Đau đớn từ thân dưới tỏa ra khiến cô không thể chịu nổi.

Đêm dài trôi qua, khi người đàn ông kia thỏa mãn, một nỗi nhục, xấu hổ, chiếc chăn mỏng chỉ có thể che đi thân thể đầy vệt đỏ của cô, không thể che đi nỗi đau của cô

Hà Lăng mơ màng tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ. Anh từ từ ngồi dậy, nhìn thấy Gia Nguyệt ngồi đó, anh sợ hãi, dần dần nhớ lại chuyện đêm qua. Ôi! Anh đã làm cái gì thế này? Nhìn cô như thế này, anh cảm thấy rất đau lòng, nhìn cô,

"Anh, .. xin lỗi!"

Vươn đôi tay dài cố gắng chạm tới cô, nhưng Gia Nguyệt cứ dần dần rụt lại, rúc vào một góc thật xa. Hà Lăng kiên quyết ôm cô vào lòng. Gia Nguyệt như một con thú nhỏ bị thương, vô cùng hoảng sợ. Hà Lăng cứ ôm lấy người cô mà xoa, liên tục an ủi. Bất ngờ, Gia Nguyệt lấy đâu ra sức lực, tát mạnh vào mặt Hà Lăng.

"Anh,.. tên khốn! Anh nghĩ anh là ai hả? Anh muốn mua tôi thì mua, muốn lăng nhục tôi thì lăng nhục, đừng nghĩ rằng anh say, tôi có thể quên đi cái mặt khốn nạn của anh."

Thế nhưng Hà Lăng không hề tức giận, vẫn vươn tay tới ôm chặt lấy cô.

"Xin lỗi, tha thứ cho anh, đã làm em đau. Là do anh quá yêu em, nhìn thấy em và tên Zac khốn kiếp kia, anh rất đau, rất đau. Anh rất sợ, rất sợ, sợ em sẽ phản bội anh."

Những lời của Hà Lăng khiến cho Gia Nguyệt rất kinh hoàng, là anh ta ghen sao? Anh ta yêu cô sao? Nhưng kiểu yêu đương độc đoán của anh ta, khiến cô không thể chịu đựng. Gia Nguyệt cô có cuộc sống của cô, tương lai của anh, tại sao anh ta có thể có quyền, trói buộc cô.

"Zac? Anh ta chỉ là ép buộc tôi đi chơi, chỉ vì vậy mà anh đối xử với tôi như con thú vật? Anh nghĩ anh là ai?"

GIa Nguyệt nói trong tức giận, hàng loạt cảm xúc hiện lên trong đầu cô, nước mắt cô cứ lã chã rơi,

" Hà Lăng buông tha tôi có được không? Tôi xin lỗi, lẽ ra không nên trêu chọc anh, không nên đụng đến anh. Buông tha tôi đi."

Vừa nghe thấy những lời đó của cô, Hà Lăng đã trở lạnh lẽo,

" Buông tha, không, không bao giờ có chuyện đó, em nhất định phải ở bên tôi, nhất định phải là của tôi."

"Anh nghĩ anh có thể trói buộc tôi cả đời sao?"

"Tôi nhất định sẽ trói buộc em cả đời. Cả đời này đừng mong rời khỏi tôi."

Spoiler

" Tôi cho anh hai ngày, anh nhất định phải cho công ty tên Zac phá sản."

" Anh một con quỷ đội lốt người, sao anh có thể hủy hoại một người một cách dễ dàng."

"Tôi chính là như vậy. Những thứ là của tôi, nhất định phải của tôi. Bất kỳ kẻ nào dám làm hòn đá cản đường, tôi sẽ khiến kẻ đó khuynh gia bại sản."
Chương trước Chương tiếp
Loading...