Nghịch Hành

Chương 31: Lần Đầu Luyện Đan



Một lát sau, Thúy Vi quay trở lại, đi bên cạnh nàng là một người trung niên tầm thước, khuôn mặt đoan chính, để râu quai nón.

Hàn Vũ để ý người đàn ông này đang mặc trên người một bộ đồng phục có thêu ấn ký Ngọc Đỉnh các bên ngực phải, thế nhưng bộ đồng phục của ông ta có màu lam nhạt.

Hắn nghĩ thầm:

“Ồ vậy là tại Ngọc Đỉnh các cũng dùng màu sắc đồng phục để phân biệt thân phận.”

Thúy Vi nở một nụ cười nhẹ nhàng, bước lên trước giới thiệu:

“Hàn công tử, đây là Hoàng đại sư Hoàng Ngọc của chúng tôi, ngài ấy là chuyên gia kiểm định chất lượng đan dược, công tử có thể đưa Tôi Thể dịch để Hoàng đại sư kiểm tra nhé.”

“Xin chào Hoàng đại sư, ta có ít Tôi Thể dịch chất lượng tốt mời đại sư xem qua.” Hàn Vũ chào Hoàng đại sư rồi lấy một bình Tôi Thể dịch của mình ra đưa tới.

Hoàng đại sư gật đầu chào Hàn Vũ rồi khách khí đưa tay nhận lấy bình Tôi Thể dịch, sau đó cả ba đi vào một phòng nhỏ chuyên dùng để kiểm định chất lượng, phía giữa phòng có một chiếc bàn hình vuông và hai cái ghế được xếp sẵn đối diện nhau, phía trên bàn có bố trí một bình trà và vài chiếc chén nhỏ.

“Mời ngồi!” Hoàng đại sư hướng Hàn Vũ mời.

Cả hai cùng ngồi xuống còn Thúy Vi sau khi rót trà thì lùi về, lễ phép đứng phía sau Hoàng đại sư.

“Hàn công tử xin cứ tự nhiên.” Hoàng đại sư ôn hòa nói rồi không nhanh không chậm mở nắp bình, một mùi dược hương bốc lên làm hắn chấn kinh, liền ngồi thẳng dậy, hít lại một hơi thật sâu và nhắm mắt cảm nhận…

Là một đại sư kiểm định, Hoàng Ngọc tiếp xúc không ít với đan dược, linh dịch, tuy nhiên hắn chưa gặp linh dịch nào có chất lượng cao như vậy.

Hàn Vũ thu hết phản ứng của ông ta vào mắt, cười thầm trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn không động dung, im lặng chờ ông ta nói.

Hoàng đại sư bình tĩnh trở lại, đóng nắp bình rồi đưa mắt nhìn sang Hàn Vũ, trong ánh mắt có thêm một phần kính ý, hỏi:

“Chẳng hay công tử có thể cho tại hạ được biết xuất xứ của bình linh dịch này được không?”

Hàn Vũ hơi ngạc nhiên hỏi lại:

“Chẳng hay đại sư muốn tìm hiểu nhằm mục đích gì? Mỗi lần thu mua đan dược, linh dịch, quý các đều yêu cầu chứng minh nguồn gốc hay sao?”

Hoàng đại sư vội xua tay nói:

“Thật không dám giấu, phẩm chất của bình Tôi Thể dịch này quá cao, dược hương nồng đậm, dung dịch sóng sánh không một chút đặc quánh, có vẻ vừa mới được luyện ra cách đây không lâu, nên tại hạ cảm thấy tò mò không hiểu làm sao công tử có được.”

Thấy Hoàng Ngọc đại sư có vẻ cầu thị như vậy, Hàn Vũ cũng thoải mái trả lời:

“Tôi Thể dịch này chính là do sư phụ ta luyện ra, nhưng lão nhân gia người không muốn lộ mặt nên yêu cầu ta phải giữ bí mật, mong Hoàng đại sư cùng Thúy Vi tỉ tỉ giữ bí mật dùm ta.”

“Việc này dễ thôi, giữ bí mật thông tin khách hàng là việc chúng ta phải làm.” Hoàng đại sư trả lời, mỉm cười hòa ái rồi nói tiếp:

“Một bình Tôi Thể dịch này, Ngọc Đỉnh các thu mua giá năm mươi linh thạch hạ phẩm, Hàn công tử có bao nhiêu, chúng ta đều thu mua hết, công tử thấy thế nào.”

“Ở đây có hai mươi bình Tôi Thể dịch, xin giao cho quý các.” Giá như vậy đã là gần gấp ba Tôi Thể dịch do Ngọc Đỉnh các bán ra, Hàn Vũ suy nghĩ một lúc rồi cũng vui vẻ gật đầu đồng ý, nói tiếp:

“Đồng thời ta muốn mua nguyên liệu luyện chế Bổ Linh Đan, Dưỡng Thần Đan, mỗi loại hai mươi phần.”

Hoàng đại sư vẫy tay ra hiệu cho Thúy Vi đang đứng phía sau.

“Vâng, xin công tử chờ cho một lát.” Thúy Vi nhanh chóng đáp ứng rồi quay người ra ngoài phân phó.

Trong phòng còn lại Hoàng đại sư cùng Hàn Vũ, Hoàng Ngọc kia tỏ vẻ hiếu kỳ vô cùng, luôn muốn moi tin tức về vị sư phụ thần bí của Hàn Vũ.

Nhưng Hàn Vũ khéo léo từ chối, mãi một lúc sau, biết không thể khai thác được thêm thông tin gì từ Hàn Vũ, Hoàng Ngọc mới nói:

“Theo tại hạ đoán, nguyên liệu công tử mua về khả năng cao là để cho quý sư phụ luyện dược, vậy nếu công tử còn thừa loại đan dược nào cứ mang đến đây, bổn các cam đoan thu mua giá cao hơn các nơi khác.”

“Vậy ta xin cám ơn đại sư trước.” Hàn Vũ nói xong cũng vừa lúc Thúy Vi xong việc.

Nàng bàn giao cho Hàn Vũ hai mươi phần nguyên liệu Bổ Linh Đan cùng Dưỡng Thần Đan.

Hàn Vũ kiểm kê và thanh toán xong, vẫn còn thừa đến sáu trăm linh thạch hạ phẩm, hắn không khỏi cảm thán cái nghề luyện dược sao kiếm tiền dễ quá.

Nguyên liệu được Ngọc Đỉnh các cẩn thận cất giữ bằng các hộp ngọc phân biệt và tất cả được xếp thành một đống lớn để trên mặt bàn cho Hàn Vũ kiểm tra.

Sau khi Hàn Vũ nhận hàng, Thúy Vi ngỏ ý muốn cho người giao đến tận nơi ở của Hàn Vũ nhưng hắn xua tay từ chối:

“Làm phiền các vị nhưng ta có giới chỉ hoàn.”

Thúy Vi cũng như Hoàng đại sư lại thêm một phen kinh ngạc.

Phải biết để chế tác giới chỉ hoàn cần các loại nguyên liệu có đặc tính không gian, mà theo năm tháng mặt hàng này ngày càng cạn kiệt, đến thời nay, giới chỉ hoàn trở thành một thứ đồ vật xa xỉ mà chỉ những võ giả đỉnh cấp mới có tư cách sở hữu.

Hàn Vũ chỉ là một Luyện Thể cảnh mà đã có giới chỉ hoàn để sử dụng, càng chứng tỏ bối cảnh của hắn sâu không lường được.

Hoàng Ngọc nghĩ vậy càng thêm kính sợ vị sư phụ thần bí của Hàn Vũ, hắn quay sang Thúy Vi nói nhỏ:

“Từ lần sau nếu Hàn công tử đến đây ngươi cứ lấy tiêu chuẩn khách quý để tiếp đãi, ta sẽ thông tri cho tiểu thư.”

“Vâng!” Thúy Vi cũng đáp lại trong vô thức.

Hàn Vũ sau khi cất tất cả nguyên liệu luyện đan vào trong tiểu Đản liền chào tạm biệt hai người bọn họ rồi rời khỏi Ngọc Đỉnh các.

“Công tử đi thong thả.” Hoàng Ngọc và Thúy Vi tiễn Hàn Vũ ra tận cửa.

Chưa vội về nhà, hắn lang thang trên phố nghĩ đến kế hoạch xây dựng công ty của mình.

Đi dạo một vòng quanh khu phố thương mại, Hàn Vũ ngắm được một gian nhà lớn cho thuê ở vị trí khá đẹp đang trống.

Âm thầm ghi nhớ lại, hắn nghĩ sẽ nhờ Hàn Thiếu Dương đứng ra thuê hộ, dù sao Hàn Thiếu Dương cũng là một người có tiếng ở khu phố thương mại này, về uy tín chắc chắn hơn hẳn đứa nhóc mười hai tuổi như hắn.

Tiếp đến, để chuẩn bị cho việc tu luyện linh văn, việc vốn hao tổn lượng lớn tinh thần lực, Hàn Vũ bắt buộc phải luyện được Dưỡng Thần đan.

Trở về Dạ Vũ uyển, Hàn Vũ lại bước vào phòng, tiếp tục bế quan luyện đan.

Bổ Linh Đan là đan dược nhất giai phổ thông, trong khi Dưỡng Thần đan lại là đan dược nhất giai cao cấp có độ khó luyện chế cao hơn hẳn, cho nên trước tiên, Hàn Vũ luyện tập với Bổ Linh đan trước.

Bổ Linh Đan là đan dược nên yêu cầu luyện chế phức tạp hơn Tôi Thể dịch rất nhiều. Nó gồm 5 loại nguyên liệu lần lượt là Dị Linh hoa nguyên cây, củ của Ngân Diệp thảo, Trường Xuân đằng, Phù Dung thảo và yêu đan của yêu thú cấp một.

Sau khi dành ra nửa ngày để đọc kỹ và nghiên cứu về thành phần dược lý của nguyên liệu, Hàn Vũ liền bắt đầu luyện chế, đầu tiên hắn khống chế Thái Nhất Thần Thủy.

Rất nhanh Thủy khí dày đặc như sương xuất hiện, thẩm thấu vào Dị Linh hoa, bắt đầu chiết xuất dần dần dược lực của nó.

Do đã có kha khá kinh nghiệm từ việc điều chế Tôi Thể dịch, Hàn Vũ xe nhẹ đường quen, rất nhanh chiết xuất từng thành phần của nguyên liệu, đồng thời cất mỗi loại dịch thể vào một bình ngọc đã chuẩn bị sẵn.

Khó khăn nhất là chiết xuất yêu đan của yêu thú.

Bình thường, các luyện dược sư dùng đan hỏa để chắt lọc thành phần quan trọng ra khỏi yêu đan, đồng thời dùng lửa để đốt sạch hung sát khí của yêu thú còn bám lại trên yêu đan, tránh cho việc khi dung hợp với các loại nguyên liệu khác xảy ra xung đột.

Hàn Vũ không có lửa, nhưng bù lại Hỗn Độn khí của hắn cũng có thể mài sạch hung sát khí.

Vậy nên khi vừa chiết xuất yêu đan, Hàn Vũ một tay phóng một tay thu tạo ra luồng Hỗn Độn khí chạy qua dịch thể, làm tan biến toàn bộ hung sát khí còn sót lại.

Sau khi làm hỏng mất hai khỏa yêu đan, Hàn Vũ cũng thành công chiết xuất dược lực của nó.

Quan sát năm bình dược liệu trước mắt, Hàn Vũ hít một hơi thật sâu, tiếp đó, hắn bắt đầu dung hợp từng phần nguyên liệu với nhau theo chỉ dẫn trong phối phương.

Tách lần lượt bốn loại thảo dược tương ứng với tỉ lệ theo phối phương hòa trộn vào nhau, dựa vào kinh nghiệm từ trước, từng phần riêng lẻ nhanh chóng hòa vào nhau làm một, tạo thành một đoàn chất lỏng có màu tím to bằng nắm tay.

Mặc dù bước đầu thuận lợi nhưng Hàn Vũ cũng không dám buông lỏng tinh thần, theo phương pháp luyện chế liền cho dịch thể từ yêu đan cấp một hòa trộn với đoàn chất lỏng kia.

Hàn Vũ theo lối cũ thực hiện, lúc đầu khá suôn sẻ nhưng chốc lát, hai loại chất lỏng khắc nhau về dược tính đang dần dần xung đột, tạo ra dị trạng làm hắn trở nên khó khống chế.

Chỉ trong một sát na tinh thần của Hàn Vũ quá tải, Thái Nhất Thần Thủy đã thoát khỏi khống chế của hắn hòa tan cả hai luồng nguyên liệu.

“Phối phương này vốn dựa trên phương thức luyện dược truyền thống, tuy nhiên khi ta dùng Thái Nhất Thần Thủy, dược lực của nguyên liệu đã được tận dụng tối đa, như vậy, tỉ lệ thành phần nguyên liệu phải được tính toán lại mới giảm xung khắc.” Tuy thất bại nhưng Hàn Vũ không vì thế mà chán nản, nhanh chóng phân tích, tìm ra nguyên nhân.

Do khác biệt ở phương pháp luyện chế, Hàn Vũ bắt buộc phải tính toán lại thật cẩn thận tỉ lệ từng phần dung dịch để phối trộn một cách chính xác.

Sau khi tính toán xong, hắn liền thực hiện lại, tính toán cùng với thực nghiệm, sau hai lần thất bại nữa thì Hàn Vũ cũng thành công.

Cuối cùng đoàn chất lỏng liền hòa hợp vào nhau mà không có chút xung khắc, hắn vui mừng muốn thốt lên thành lời nhưng không dám, cố tập trung tinh thần khống chế.

Rút hết Thái Nhất Thần Thủy, một khỏa đan dược bề mặt nhẵn màu tím to bằng đầu ngón tay cái rơi vào lòng bằn tay hắn.

“Là đan dược thượng phẩm.” Hàn Vũ cẩn thận ngắm nhìn, kích động nói với Tiểu Đản.

“Đúng vậy, đây là thế mạnh khi dùng Thái Nhất Thần Thủy để luyện đan.” Tiểu Đản ung dung trả lời, đối với nó, đan dược thượng phẩm chỉ là món đồ không đáng nhắc tới.

Tiêu hao hết một ngày, Hàn Vũ cuối cùng cũng luyện ra được mười lăm khỏa Bổ Linh đan.

Thừa thắng xông lên, hắn dự định tiếp tục nghiên cứu Dưỡng Thần đan thì chợt nghe tiếng gọi của Vân Hi, thì ra trời cũng đã tối, như thường lệ cả bọn lại tụ họp ở phòng ăn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...