Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo

Chương 96: Yêu sớm [5]



Bởi vì Tần Mộc có chút rạo rực mà làm ra một quyết định sai lầm, cuối cùng làm cho hắn cùng Tiêu Dật chiến tranh lạnh, nói đúng ra là Tiêu Dật đơn phương chiến tranh lạnh. Trên cơ bản, từ lúc bị Tiêu Dật bỏ tay ra, Tần Mộc liền cảm thấy hối hận, sao có thể đem số điện thoại ra tùy tùy tiện tiện nói cho cô gái kia chứ? Huống chi vẫn là cô gái không ai thích.

Ngồi ở trong xe, Tần Mộc lấy lòng ngồi ở bên cạnh Tiêu Dật, nhưng ngay cả một ánh mắt cũng không chiếm được, Tiêu Dật quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, xem như bên cạnh không có người tên Tần Mộc này, Tần Mộc vẻ mặt đau khổ lại không thể làm gì. Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp ngồi phía trước thường thường âm thầm nhìn hai đứa nhỏ qua kính chiếu hậu, âm thầm cảm thấy thú vị.

Một hồi về nhà, sau khi tắm rửa thay quần áo, Tiêu Dật liền bịch bịch bịch chạy lên phòng nhạc trên lầu, đạn một bài thập diện mai phục, trong tiếng đàn đằng đằng sát khí, cũng không biết là muốn chôn người nào. Tần Mộc ở trước cửa dùng ánh mắt chờ mong nhìn Tiêu Dật.

Trong phòng khách, Tần lão gia nhìn lên trên lầu chép miệng:“Chuyện gì xảy ra?”

Mộ Dung Phong lập tức đem chuyện xảy ra trong trường học nói ra một lần, trong lời nói có ý cười. Tần lão gia nghe xong, cười ha ha:“Không hổ là cháu trai bảo bối của ông, nhanh như vậy đã có người muốn cướp! Bé gái kia ánh mặt không tệ, ha ha!”

Quản gia đại nhân bên cạnh khom người nhắc nhở:“Lão gia, bé gái kia là con gái Cầu Nhẫn, hắn rất thương đứa con gái này.”

Tần lão gia hơi hơi híp mắt suy nghĩ một lát:“Không có gì đáng ngại, chẳng qua chỉ là đứa nhóc choai choai, đâu biết cái gì? Đùa giỡn thôi.”

Lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên, mọi người liếc nhau, tiểu nha đầu này tay chân không nhanh như vậy đi? Mộ Dung Phong đi đến trước điện thoại, nhìn dãy số hiện lên, xoay người nói với Đa Nạp:“Là điện thoại của tiểu Dật thiếu gia.” Nói xong mới nhận điện thoại.

Không bao lâu, Tiêu Dật liền chạy nhanh xuống lâu, theo sau còn Tần Mộc vẻ mặt đau khổ.

Cuộc điện thoại này nói khá lâu, trong điện thoại Tiêu Thần rõ ràng bày tỏ, nếu Tiêu Dật cảm thấy Tần Mộc đáng ghét, hắn nhất định sẽ trở về bên cạnh Tiêu Dật, tự mình hầu hạ, cam đoan mạnh hơn tên “Điêu dân” Tần Mộc kia rất nhiều. Nghe được lời Tiêu Thần nói, khuôn mặt Tiêu Dật trở nên ôn hòa, nghĩ rằng quả nhiên vẫn là tiểu Thần tốt. Càng nhìn Tần Mộc càng thấy buồn bực.

Cho đến khi Từ Văn Khiêm dùng hết kiên nhẫn, lúc này Tiêu Thần mới lưu luyến không rời tắt điện thoại. Tiêu Dật bên này vừa tắt điện thoại, hình như lại nghĩ tới cái gì, cầm điện thoại, quan sát một hồi, sau đó, ở dưới ánh mắt cả nhà, bình tĩnh rút dây điện thoại vứt qua một bên, để xem cái người đáng ghét kia làm sao gọi được!

Tần Mộc thật ra không để ý hành động của Tiêu Dật, hắn đang rối rắm, Tiêu Dật thế mà muốn đi tìm Tiêu Thần, chuyện này tuyệt đối không được!

Buổi tối hôm nay, lúc Lam Kỳ kéo thân thể mỏi mệt về nhà, nghênh đón cô là Tần Mộc cái ôm ấm áp cùng nụ hôn của con, Lam Kỳ thụ sủng nhược kinh, cả một ngày vất vả lập tức được vỗ về, cô ôm Tần Mộc hôn một cái:“Bảo bối, sao hôm nay khuya như vậy còn không ngủ?”

Tần Mộc ôm cổ Lam Kỳ làm nũng:“Mẹ, con có việc muốn thỉnh giáo mẹ.”

Vì thế Tần Mộc đã đem chuyện xảy ra ban ngày nói một lần, cuối cùng buồn bã mà bày tỏ bây giờ Tiêu Dật cũng không hôn hắn, đêm nay trước khi ngủ theo thường lệ sẽ hôn chúc ngủ ngon, kết quả bị Tiêu Dật dứt khoát đẩy ra, còn nói trên người hắn có vi khuẩn, Tần Mộc oan ức vô cùng, rõ ràng cô gái chỉ hôn mặt hắn một chút, hơn nữa hắn đã tắm cũng rửa mặt, sao lại có vi khuẩn. Chuyện quan trọng là Tiêu Dật còn nói muốn tách ra ngủ. Cho nên Tần Mộc liền ôm cánh tay nhỏ bé chờ mẹ Tần về nhà giúp đỡ.

Lam Kỳ nghiêm túc nghe Tần Mộc nói xong, nhịn không được nở nụ cười:“Bảo bối của mẹ nhanh như vậy đã có nữ sinh thích, giỏi quá!”

“Nhưng là mẹ, tiểu Dật cũng không chịu theo con cùng nhau ngủ, làm sao bây giờ?” Tần Mộc rất sốt ruột.

Lam Kỳ sờ sờ tóc Tần Mộc:“Các con đã trưởng thành, vốn nên tách ra ngủ, chuyện này cũng không có gì mà.”

“Tiểu Dật là vì tức giận cho nên mới muốn cùng con tách ra ngủ!”

Lam Kỳ hỏi lại:“Vậy con có biết vì sao tiểu bảo bối tức giận không?”

Tần Mộc dùng sức gật đầu:“Bởi vì con để cho cô gái kia hôn con một chút, còn nói số điện thoại của quản gia cho cô ấy!”

“Vậy là con đồng ý cho cô bé theo đuổi con làm ông xã?”

“Mới không có! Con cũng không thích cô ấy!” Tần Mộc đỏ mặt tía tai.

Lam Kỳ sờ sờ tóc của con vuốt lông cho nó:“Bảo bối, con đã trưởng thành, tương lai sẽ gặp càng nhiều chuyện tương tự, con phải học cách suy nghĩ, càng phải học cách từ chối, nếu con không thích cô bé, nên nói rõ với cô bé ấy, mà không phải nói cho cô bé số điện thoại còn để cho cô bé hôn con, chuyện này sẽ làm cô bé cảm thấy con thích mình, chuyện này cũng không tốt.”

Tần Mộc cúi đầu, giọng nói nhỏ dần:“Con chỉ là không kịp phản ứng.”

Lam Kỳ lại thay đổi vấn đề:“Bảo bối, con có biết vợ chồng là ý gì không?”

“Giống như mẹ và ba ba, kết hôn chính là vợ chồng.”

Lam Kỳ nở nụ cười:“Con nói đúng phân nửa, còn có một nửa, một khi quyết định muốn cùng một người kết hôn, như vậy có nghĩa tương lai các con sẽ cùng một chỗ sống cả đời, cùng nhau ăn cơm cùng nhau ngủ. Cho nên đối tượng này con phải suy nghĩ kĩ, không thể dễ dàng quyết định kết hôn với ai.”

Tần Mộc nghiêng đầu suy nghĩ:“Mẹm, con cùng tiểu Dật có thể kết hôn không? Con muốn cả đời đều cùng em ấy.”

Lam Kỳ ngây ngẩn cả người, lời Tần Mộc nói cũng nằm trong dự đoán của cô, cô chỉ là không nghĩ rằng sớm như vậy Tần Mộc đã nói ra lời nói như vậy. Ở trong lòng yên lặng suy nghĩ thật lâu, lúc này Lam Kỳ mới mở miệng:“Con cùng tiểu bảo bối đều là nam, rất nhiều người cũng không chấp nhận đồng tính cùng một chỗ kết hôn, nếu con cùng với tiểu bảo bối kết hôn, tương lai sẽ nhận áp lực rất lớn, đối mặt rất nhiều người trách mắng. Cho nên, lời này, về sau con không thể tùy tiện nói, lúc con thật sự suy nghĩ kĩ hơn nữa cũng có năng lực bảo vệ cả hai, con mới nói ra. Nhớ kỹ chưa?”

Mặc dù Tần Mộc có chút không rõ vì sao, nhưng cũng nghe hiểu lời Lam Kỳ nói, hắn gật gật đầu:“Con nhớ kỹ.”

Tần Mạch Nhiên dựa người ở trên giường, nhìn thấy Lam Kỳ đưa Tần Mộc đi ngủ trở về, vươn tay về phía cô, chờ cô dựa vào trong lòng, nghe cô nói:“Ông xã, bây giờ em nói với bảo bối những lời này, có quá sớm hay không?”

“Không còn sớm, bọn nhỏ đều được chúng ta bảo vệ quá tốt, đến bây giờ còn giống như đứa trẻ, chỉ biết đùa giỡn, em xem Từ Văn Khiêm từ gia, tiểu Mộc cũng chỉ kém 2 tuổi, nhưng mà lại giống như lớn hơn một thế hệ. Cũng nên làm cho con hiểu rõ một chút.”

“Nhưng mà Tề Bân nhìn cũng rất giống trẻ con.”

Tần Mạch Nhiên lắc đầu:“Tề Bân chỉ ở trước mặt tiểu Mộc cùng tiểu Dật mới có tính trẻ con, đứa nhỏ này ở trong trường học lăn lộn như cá gặp nước, đây cũng là năng lực.”

Lam Kỳ không muốn nghe con mình không bằng người khác, nhịn không được phản bác:“Đó không phải bởi vì chúng ta đã sớm quyết định để cho bảo bối vào giới giải trí sao? Mấy thứ này lại không cần học.”

“Giới giải trí mới càng cần tâm cơ, bây giờ bọn nhỏ còn nhỏ, cho nên tùy hứng một chút cũng không có gì, người xem cũng thích thấy bọn nhỏ ngạo kiều, bây giờ đã hơn lớn, còn tiếp tục như vậy là không được. Công ty giả trí Tứ Hải hai năm nay không phải cũng long trọng nâng một đôi tiểu shota tổ hợp nam nữ sao? Tuy nhân khí là không bằng hai đứa nhỏ nhà mình, nhưng mà bọn nó nhỏ. Tiểu Mộc cùng tiểu Dật rất nhanh sẽ trưởng thành, nên chú ý chuyện này.”

Lam kì có chút lo lắng:“Vậy làm sao bây giờ?”

Tần Mạch Nhiên hôn cái trán Lam Kỳ:“Yên tâm đi, ngày mai anh để cho Tiểu Phong đến trường học làm thủ tục học ngoại trú, buổi tối sẽ cho bọn nhỏ về nhà, ba muốn đích thân dạy tiểu Mộc, tiểu Dật theo anh cùng Thái Nhiên, con thông minh như vậy, không thành vấn đề.”

Trong lúc ngủ mơ Tần Mộc cùng Tiêu Dật run lên hắt xì một cái, nghiêng người, lại nằm gần nhau.

… Tiểu kịch trường…

Rất nhiều năm sau, lúc các tiểu shota trưởng thành thành anh đẹp trai.

Buổi sáng một ngày nào đó, Tiêu Thần theo thói quen cầm báo xem, chỉ thấy trang đầu tờ báo rõ ràng là chuyện xấu của Tần Mộc cùng một nữ ngôi sao, Tiêu Thần nhíu đôi mày rậm, không chút nghĩ ngợi cầm điện thoại bấm một dãy số.

“Tiểu thiếu gia, ngài đã xem báo hôm nay chưa?”

Tiêu Dật hình như đang mơ mơ màng màng ngủ, giọng nói có chút hàm hồ:“Còn chưa có, làm sao vậy?”

“Tần Mộc cái tên hoàn khố kia, thế mà lại cùng người khác dây dưa không rõ, cũng làm cho báo đăng lên rồi!” Lời nói của Tiêu Thần không chút nào che được sự không vừa lòng.

Tiêu Dật quay đầu đi nghĩ nghĩ, nói:“Tiểu Mộc đã nói với ta, đó là hiểu lầm, đoàn phim liên hoan nên cô gái kia uống hơi nhiều.”

“Cô gái kia uống nhiều nhưng hắn không uống nhiều! Ngài xem bọn họ ôm chặt như vậy! Tần Mộc rõ ràng chính là cố ý mà!” Tiêu Thần vừa nói, vừa run tay cầm tờ báo.

Đầu kia điện thoại im lặng một lát, một lát sau, mới nghe được giọng Tiêu Dật, chính là lần này, nghe rất lạnh lùng:“Ta đã biết.”

Tiêu Thần đi theo Tiêu Dật nhiều năm, vừa nghe liền biết tiểu chủ tử tức giận, lập tức nói thêm vài câu liền ngừng cuộc trò chuyện. Sau đó vươn tay đâm đâm Tần Mộc trên tờ báo vài cái:“Sắc phôi!”

Vào lúc 11giờ đêm, Từ Văn Khiêm nhận được điện thoại Tần Mộc, giọng nói đầu bên kia điện thoại như đang thở gấp:“Từ Văn Khiêm! Giữ cho kỹ Tiêu Thần nhà anh, đừng để cho hắn cả ngày nhớ thương tiểu Dật của tôi! Còn nữa anh nói với hắn, đời này hắn cũng đừng trông chờ tiểu Dật, em ấy là của tôi!”

Mười phút sau, Tiêu Thần đang ở trước bàn phím mười ngón như bay chơi game không hiểu sao bị Từ Văn Khiêm vẻ mặt lạnh lùng kéo đi, chỉ để lại trong màn hình có một thị thể ngã xuống đất không dậy nổi.

……

[Cuộc sống trẻ tuổi thật sự tốt đẹp nha,o[∩_∩]o~~#8226;#8226;]

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:o[∩_∩]o

Có người nói Tần Mộc cùng Từ Văn Khiêm kém quá xa, thật ra phương diện trưởng thành của bọn nhỏ có liên quan với hoàn cảnh, năng lực mô phỏng sáng tạo của bọn nhỏ đều rất mạnh, cuộc sống của Tần Mộc cùng Tiêu Dật thật ra rất đơn giản, ngày thường học tập tri thức cùng các loại tài nghệ, sau đó phải đến trường, còn phải đóng phim, bên cạnh không có bạn bè khác, cũng không có đối tượng để mô phỏng, quan trọng nhất là, nhóm người lớn Tần gia đều xem bọn nhỏ là búp bê sống mà chơi đùa ~~~

Mà Từ Văn Khiêm không giống vậy, hắn là con trai trưởng trong nhà, từ nhỏ đã được ông nội mang theo bên người dạy dỗ, những thứ tối tăm gì đó hắn thấy không ít, cũng gặp được không ít chuyện nguy hiểm, hoàn cảnh làm cho hắn không thể không trưởng thành sớm. Cho nên so sánh liền có sự chênh lệch.

Nhưng mà, nhóm tiểu shota lập tức sẽ trưởng thành.
Chương trước Chương tiếp
Loading...