Nguyên Tôn

Chương 107: Không thể cứu vãn



Dịch giả: Bumbee

-Điện hạ! Điện hạ!

Tiếng hoan hô vang dội không ngừng, bên phía Đại Chu sĩ khí tăng cao.

-Chu Nguyên điện hạ vậy mà giết được một vị Cường giả Thái Sơ Cảnh?

Không chỉ có tướng sĩ vì sự việc này là chấn động, Vệ Thương Lan, Hắc Độc Vương đang cùng kẻ khác giao chiến cũng phải ngẩng đầu kinh ngạc. Bọn họ hiểu rất rõ thực lực của Chu Nguyên, cùng lắm mới chỉ là Dưỡng Khí Cảnh, làm sao có thể mạnh mẽ tới thế này?

Nhưng mà sự thật vẫn hiện ra ngay trước mắt, cho dù bọn họ có cảm thấy việc này khó tin thế nào, họ cũng không thể không tin.

Lúc này, ngay cả bọn họ trong lòng cũng cảm thấy kính nể Chu Nguyên. Trước đây họ khách khí với Chu Nguyên phần nhiều là vì thân phận của hắn. Nhưng hôm nay khi Chu Nguyên giết chết một cường giả Thái Sơ Cảnh ngang hàng với bọn họ, trong lòng bọn đối đối với Chu Nguyên liền có một chút kính sợ.

Trên thế giới này, thực lực của bản thân mới làm người ta tin phục nhất.

Chấn động qua đi, dòng suy nghĩ của bọn hắn cũng ổn định lại, dù sao cục diện trước đó là Đại Tề chiếm thế thượng phong, nhưng hôm nay hai cường giả Thái Sơ Cảnh đều đã bỏ mạng, ưu thế của Đại Tề liền bị mất.

Hơn nữa, không chỉ có đám tướng sĩ bên kia sĩ khí giảm sút, mà những cường giả Thái Sơ Cảnh đang giao chiến với bọn hắn cũng bị ảnh hưởng, ánh mắt có tia kinh hãi, khí thế suy sụp, không còn mạnh mẽ như trước.

Bởi vì bọn chúng cũng bắt đầu cảm nhận được, cục diện tựa hồ đã thay đổi.

Vốn bọn hắn định mang theo bảy cao nhân Thái Sơ Sảnh, khí thế hùng hổ đủ để chèn ép Đại Chu, trong khi tình báo Đại Chu chỉ có một vị Chu Kình là cường giả Thái Sơ Cảnh, đối phương xuất trận bèn phái luôn năm vị.

Mà điều đáng sợ chính là, thiếu nữ Dưỡng Khí Cảnh và Chu Nguyên Dưỡng Khí Cảnh kia.

Hai đứa trẻ rõ ràng thực lực thấp nhất, tới tư cách cùng bọn chúng xuất thủ cũng không có. Vậy mà bọn họ lại xuất thủ trước, dùng thủ đoạn sắc bén, thoáng chốc đã giết hai cường giả Thái Sơ Cảnh...

Biến cố như vậy làm cho mấy cường giả Thái Sơ Cảnh ở Đại Tề cảm thấy không ổn, cho nên trong khi xuất thủ, đều không dùng toàn lực, xem tình hình để rút lui.

Chẳng qua thay đổi nhỏ của bọn chúng không qua nổi con mắt của Vệ Thương Lan và Hắc Độc Vương, hai người ra tay càng thêm hung hãn, vây chặt lấy đối phương.

...

-Cục diện này chắc không phải là điều ngươi nghĩ tới.

Trên cổng thành chính, Chu Kình cùng Tề Uyên đang kịch chiến, nguyên khí mạnh mẽ va phải nhau, người trước cười lạnh một tiếng.

Tề Uyên sắc mặt vô cùng khó coi, hắn thực sự không nghĩ tới, cục diện lại trở thành như vậy.

Bọn hắn có bảy vị cường giả Thái Sơ Cảnh, vốn là có thể dẫm Đại Chu dưới chân, nào ngờ trong thời gian ngắn như vậy, hai người đã bị chết!

-Chu Nguyên này đúng là mầm hoạ, sớm biết như vậy, lúc trước nên tìm cơ hội diệt trừ!

Tề Uyên hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.

Hắn cuối cùng hiểu ra, từ khi Chu Nguyên ở Đại Chu phủ phóng ra luồng ánh sáng kỳ dị, tất cả đều bắt đầu thay đổi, không chỉ có kế hoạch của hắn ở Đại Chu phủ thất bại, ngay cả Vệ Thương Lan cũng bị Chu Nguyên thu phục, thậm chí... Thiếu nữ thần bí cùng với cự thú kia đều có liên quan tới Chu Nguyên.

Đại Chu hoàng thất vốn đã suy tàn, nhưng thời gian chưa tới một năm này lại trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Những điều này, nếu như tỉ mỉ nghiền ngẫm lại, Tề Uyên sợ hãi phát hiện ra, tất cả đều có liên quan tới sự thay đổi của Chu Nguyên!

-Oanh!

Khi Tề Uyên còn đang thất thần, một luông nguyên khí nóng bỏng tựa như khối cầu lửa đánh tới, Tề Uyên vội vàng xuất nguyên khí chống đỡ, hai luồng nguyên khí mạnh mẽ lại đụng nhau, dư chấn mãnh liệt, hai thần ảnh chấn động liên tiếp lùi về phía sau vài bước.

-Tề Uyên, ở trước mặt bản vương ngươi lại dám phân tâm.

Chu Kình tay cầm Cửu Viêm Thương, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Tề Uyên.

Tề Uyên sắc mặt âm trầm, lạnh giọng nói:

-Chu Kình ngươi không nên quá đắc ý!

-Cục diện này của các ngươi, dường như càng ngày càng tệ.

Chu Kình cười lạnh một tiếng, hơi nghiêng đầu chỉ thấy sau khi Chu Nguyên giết Vương Triều Thiên, lại xuất ra ngân quang mãnh liệt.

Tề Uyên cũng nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của hắn càng tối sầm, bây giờ trên chiến trường, chỉ cần chỗ nào có Chu Nguyên, nơi đó liền bị đánh tan tác.

-Nghịch tặc, bây giờ mới hối hận, đã là không còn kịp rồi.

Chu Kình cười lớn, lại không nói nhiều, thế công đột nhiên hung mãnh, tựa như thiên địa gào thét, bao phủ lấy Tề Uyên.

...

Mà ở một bên khác, Chu Nguyên sau khi giết Vương Triều Thiên cảm thấy giữa ấn đường đau nhói, điều này nói cho hắn biết, thần hồn tiêu hao quá nhiều, chỉ sợ hắn cũng không kiên trì được quá lâu.

-Nhất định phải thừa dịp này chiếm được ưu thế lớn hơn, ít nhất cũng phải giết thêm một cường giả Thái Sơ Cảnh nữa, cục diện lúc đó mới thực sự nắm chắc.

Chu Nguyên liếc mắt, nhìn về phía mấy cường giả Thái Sơ Cảnh khác.

Năm nơi trên chiến trường, cục diện giằng co nhất là chỗ Vệ Thương Lan cùng Hắc Độc Vương tác chiến, mà chỗ của Yêu Yêu và Thôn Thôn lại là chỗ thuận lợi nhất. Đặc biệt là Thôn Thôn, hung hãn vô cùng, đối phương tung ra nguyên khí đều bị nó nuốt lấy, làm cho đối phương chật vật không chịu nổi.

-Chính là hắn!

Chu Nguyên chọn tên cường giả Thái Sơ Cảnh đang chật vật giao chiến với Thôn Thôn, lúc này hắn thầm nghĩ phải nhanh chóng giết vị cường giả Thái Sơ Cảnh thứ ba này, như vậy mới có thể hoàn toàn phá vỡ thế cân bằng.

Chu Nguyên thân hình lóe lên, ngân quang hiển hiện, mạnh mẽ bắn ra.

...

Oanh! Oanh!

Giữa không trung, từng đạo băng hàn nguyên khí gào thét bắn ra, ngay cả không khí đều là bị đông cứng, những nơi đi qua, lưu lại vết tích giống như băng.

Đối diện với nguyên khí cực hàn kia, Thôn Thôn lại là không hề tránh né, miệng há lớn nuốt trọn, sau đó ở hai lỗ mũi thở ra một đạo sương mù.

-Khốn khiếp, rốt cuộc là loại nguyên thú gì?

Vị cường giả Thái Sơ Cảnh cùng Thôn Thôn giao thủ thấy thế, sắc mặt kinh sợ, hắn có nguyên khí cực hàn, đủ để đem nước biển đóng băn, sau khi bị Thôn Thôn nuốt, kẻ ở phía sau cũng không có phản ứng gì, có thể thấy được thể chất của nó bá đạo thế nào.

Nuốt băng hàn nguyên khí xong, Thôn Thôn hóa ra một luồng sáng, móng vuốt màu đen đánh xuống đầu cường giả Thái Sơ Cảnh.

Xoẹt!

Trong hư không cũng lưu lại vết cào, trên móng vuốt lưu lại sắc đen làm người sợ hãi, cảm nhận được sự nguy hiểm.

Vị cường giả Thái Sơ Cảnh kia lúc trước cũng từng nếm qua móng vuốt sắc bén của Thôn Thôn, cho nên bây giờ hắn đương nhiên không dám chính diện liều mạng, thân ảnh vội vã lùi về phía sau.

Ba!

Nhưng lần này, khi mà thân hình của cường giả Thái Sơ Cảnh kia vừa động thì có một luồng ánh sáng đánh từ phía sau tới.

Cường giả Thái Sơ Cảnh cả kinh, trong đáy mắt nhìn thấy bóng người mang theo luồng ánh sáng màu bạc, từ phía sau đánh tới làm cho hắn hốt hoảng.

Cho dù Chu Nguyên đột nhiên từ phía sau đánh tới, hắn cũng không có chút nào nương tay, Thiên Nguyên Bút vung lên, nơi ngòi bút hiện lên sắc xanh càng lúc càng đậm, vô cùng sắc bén.

-Huyền Mang Thuật!

Ngòi bút rung một cái hóa thành một luồng ánh sáng, không chút lưu tình đâm vào sau lưng của vị cường giả Thái Sơ Cảnh, nguyên khí mạnh mẽ quẩn quan, khí thế kinh người.

Cường giả Thái Sơ Cảnh bị đánh lén, trở tay phát chưởng, trong lòng bàn tay hắn có hàn băng nguyên khí màu lam ngưng tụ, hóa thành những bông tuyết, bao trùm lòng bàn tay.

Xoẹt!

Nhưng không kịp, ngòi bút đã đâm trúng, bông tuyết mới được hình thành lập tức tan chảy, luồng ánh sáng màu xanh đậm xuyên qua những bông tuyết, đâm thủng bàn tay của cường giả Thái Sơ Cảnh.

A!

Cường giả Thái Sơ Cảnh kêu lên từng tiếng thảm thiết thê lương, bàn tay ròng ròng máu chảy, thân hình lảo đảo bước lùi lại phía sau.

Rống!

Nhưng ngay lúc này, một cái bóng cực to nhảy tới phía sau cường giả Thái Sơ Cảnh, nó há miệng một cái giống như muốn nuốt cả thiên địa. Nó cúi đầu, nhanh gọn nuốt trọn lấy cường giả Thái Sơ Cảnh kia…

Thôn Thôn chân đạp ra xích hồng nguyên khí, thân thể cao lớn kêu lên những tiếng như sấm rền, trong cơ thể nó dường như có luồng sức mạnh đang phản kháng, chẳng qua phản kháng không được lâu, chỉ một lúc là yên tĩnh trở lại.

Thôn Thôn vỗ vỗ bụng, dường như rất hài lòng, ợ lên một cái.

Chu Nguyên nhịn không được mà cười, Thôn Thôn quả nhiên cái gì cũng có thể nuốt, ngay cả một cường giả Thái Sơ Cảnh bị nó nuốt vào bụng cũng không có cơ hội thoát ra.

-Bao tử của ngươi thật kinh khủng.

Chu Nguyên cảm thán một tiếng.

Dù sao cuối cùng cũng giải quyết thêm một cường giả Thái Sơ Cảnh nữa.

Hắn ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy sát khí nhìn về phía Tề Uyên.

Cục diện chiến trường lúc này, bên phía Đại Tề không còn một chút ưu thế nào.

Có thể nói, không thể cứu vãn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...