Nhãi Con, Không Chuẩn Xuất Quỹ!

Chương 4: Lễ Vật



Editor: Tuệ Vân.

Hơn 8 giờ tối, Kỳ Đồ về tới nhà.

Anh đồng dạng ở phòng ở của công ty. Bất quá đãi ngộ so Khúc Kinh Sơn tốt hơn rất nhiều, ở trong tiểu khu xa hoa, một mình một tầng, căn nhà rộng mở, cái gì cần có đều có. Trong phòng sạch sẽ ngăn nắp, thậm chí có điểm trống vắng.

Cũng không nuôi thú cưng, không trồng cây cảnh.

Rửa mặt xong anh trở lại phòng ngủ, ngồi ở trên giường, mở ra notebook, trước lên Weibo. Kết quả màn hình bắn ra một cái nhắc nhở --

【 mời xác nhận tài khoản 】

Kỳ Đồ sửng sốt, bây giờ mới phản ứng lại, máy tính của anh lúc trước đăng nhập tiểu hào của Khúc Kinh Sơn, bảo hắn xóa bỏ.

Trong nháy mắt, anh có một chút tò mò, tò mò tiểu hào đối phương đăng những cái gi. Anh còn nhớ rõ mật mã tài khoản, chỉ cần đăng nhập là có thể xem, xem xong lại một lần nữa xóa bỏ là được. Nhưng anh lại do dự ba giây, vẫn là thoát đi tài khoản của đối phương, sau đó đăng nhập tài khoản chính mình.

Lòng hiếu kỳ của anh không mạnh, hơn nữa cũng không nghĩ xâm phạm riêng tư của người khác.

Lại nói, ai biết cái này tiểu hào có phải hay không là một cái bẫy?

Nói không chừng người nào đó ngoài miệng nói không muốn cho anh xem, thực tế là cố ý để lại cho anh xem. Từ chuyện đối phương thuê diễn viên tính kế lão bản anh liền nhìn ra, tên kia tuyệt đối có cái này tâm cơ.

Đối, không thể trứ tâm cơ boy nói.

Trên Weibo # Kỳ Đồ Khúc Kinh Sơn # đang treo trên hot search, mấy cái account marketing có lượng fan đông đảo mượn đề tài này cọ nhiệt độ.

【@ ăn liên quan cách V: Tiểu đạo tin tức, mỗ hắc hồng nghệ sĩ đáp thượng kim bài người đại diện, muốn xoay người. Đại gia đoán xem là ai? Nhắc nhở: [ con thỏ] [ con thỏ] 】

Khu bình luận rất là náo nhiệt --

@ mời bạn ăn bánh cookie tôi tự làm: Khúc Kinh Sơn! Kỳ Đồ! Ba năm, CP của tôi muốn sống lại sao? Bánh quy phu phu szd!

@ một khúc tân từ: A a a! Tôi lập tức đi thắp hương! Tín nữ nguyện độc thân cả đời đổi đại con thỏ tới cứu vớt con tôi!

@ nước sơn màu vàng: Khu bình luận nhắc đến [ con thỏ] có ý tứ sao? Người đều lui vòng, fans của người nào đó khắc chế một chút, đừng có nằm mộng! Chạy nhanh đến xưởng túi da của anh nhà mấy người đi!

@ ta hướng thần cầu nguyện: Tôi trực tiếp tới, fan não tàn đáng chết, người đã lui vòng đều cue, có bệnh? Cầu xin mấy người không cần lại tag [ con thỏ], để cho anh ấy an an tĩnh tĩnh nghỉ phép đi, coi như là vì anh của mấy người hành thiện tích đức. [ tạo thành chữ thập] [ tạo thành chữ thập]

Kỳ Đồ lướt đi xuống, lại nhìn đến một account marketing khác nói đến càng kinh bạo.

【@ siêu có liêu V: Ngọa tào, fans gửi bài, chiều nay ở phụ cận cao ốc Thiên Mậu ngẫu nhiên gặp được Kỳ Đồ cùng Khúc Kinh Sơn, hai người đi chung, đây là tình huống như thế nào? Ngẫu nhiên gặp được sao? Đừng nói cho tôi bọn họ hợp tác. Thuận tiện, Kỳ đại mỹ nhân nhuộn tóc bạc, thật xinh đẹp! [ liếm bình] 】

Hình ảnh là một bức ảnh chụp chất lượng cao, trong ảnh Kỳ Đồ cùng Khúc Kinh Sơn sóng vai cùng đi.

Bài viết này, bình luận phía dưới tương đối hài hòa, bởi vì fans Kỳ Đồ khống tràng, mọi người đều là khen màu tóc mới của anh.

@ miêu ô ô ô miêu: Nhất định là ngẫu nhiên gặp được, đều nhuộm tóc, rõ ràng là chúc mừng từ chức ha ha ha! Quá đáng yêu.

@ áo lê ngao: Thiên nột mỹ khóc! Tê ha.. Tê ha.. Chúc thỏ thỏ lữ đồ vui sướng nha!

Kỳ Đồ lại đi nhìn nhìn mấy cái diễn đàn, các nơi cũng đều có bài viết như vậy, rõ ràng là động tác phía công ty.

Vì không đánh mất chiêu bài là anh, Nhiếp Minh Dịch nhất định sẽ không tiếc hết thảy đại giới làm anh thể diện mà trở về, miễn cho bị người ta nói vả mặt gì đó.

Anh không hề nhìn kỹ, ngược lại tìm kiếm tác phẩm của Khúc Kinh Sơn trong vòng ba năm nay, tắt đèn, bật phim, dựa vào gối dựa hình con thỏ sau lưng, dựa vào đầu giường một bộ một bộ cẩn thận mà xem, vừa nhìn vừa ghi bút ký.

Bất quá trong ba năm này Khúc Kinh Sơn cũng không quá nhiều tác phẩm, cũng liền diễn mấy cái nam phụ của phụ..

Nhưng Kỳ Đồ vẫn là nghiêm túc xem. Có thể thấy được, tuy rằng là nam N hào, nhưng Khúc Kinh Sơn đều diễn thực xuất sắc, hắn thập phần quý trọng mỗi một cơ hội lộ mặt, tận khả năng mà biểu hiện chính mình, xác thật là thực nỗ lực.

Xem đến 3 giờ sáng, WeChat của kỳ Đồ sáng lên.

【 Khúc Kinh Sơn: [ con thỏ].. Thân thể của anh thật sự không thành vấn đề sao? 】

Trừ bỏ công tác, Kỳ Đồ không sau 12 giờ trả lời thượng vàng hạ cám tin tức, miễn cho nói chuyện liền không dứt ra được.

Nhưng, nhìn đến câu nói kia, anh có thể tưởng tượng đến bộ dáng người nào đó trằn trọc, thấp thỏm bất an.

Vì không để cho đối phương khó ngủ mà thức trắng đêm, anh liền trả lời: 【 Tôi còn chưa tới mức sẽ vì cậu mà hy sinh đi? Mau ngủ đi, không cần nhọc lòng. 】

【 Khúc Kinh Sơn: Vậy anh còn muốn mang những người khác sao? Có thể hay không quá vất vả.. 】

【 Kỳ Đồ: Liền mang cậu một người. 】

【 Khúc Kinh Sơn: Tốt, ngủ ngon! 】

【 Kỳ Đồ: Ngủ ngon. 】

Trả lời xong tin tức, Kỳ Đồ buông di động tiếp tục xem kịch.

Vài phút sau, anh lại cầm lấy di động, click mở WeChat, sửa lại nick name của người nào đó.

Thứ hai thời tiết sáng sủa, sáng sớm Kỳ Đồ lái xe đi đón người. Khúc Kinh Sơn đã sớm chuẩn bị tốt, ăn mặc chỉnh tề, dẫn theo bao lớn bao nhỏ ra cửa.

Kỳ Đồ cánh tay chống ở cửa sổ xe nhìn ra ngoài, ánh mắt sáng lên, Khúc Kinh Sơn hôm nay mặc tây trang màu đen trang trọng, tóc toàn bộ vuốt đến mặt sau, vuốt keo xịt tóc, thoạt nhìn anh tuấn soái khí, thần thái sáng láng.

Quần tây bọc lấy chân dài của hắn, hắn hai ba bước đến gần, đem túi toàn bộ vứt xuống ghế sau, sau đó ngồi vào ghế phụ vị trí: "Sớm."

"Sớm." Kỳ Đồ quay đầu nhìn đắng sau: "Chuẩn bị lễ vật có cho mọi người sao?"

Khúc Kinh Sơn đóng tốt cửa xe, "Đúng" một tiếng.

"Cậu thật ra cũng rất có tâm. Đưa cái lễ gặp mặt cũng được, lần sau liền không cần quá tiêu pha." Kỳ Đồ đếm kỹ, tổng cộng có cái túi.

"Không có của tôi sao?" Anh hỏi.

"Có," Khúc Kinh Sơn chuyển hướng anh, "Đưa bàn tay đây."

Kỳ Đồ làm theo.

"Cả hai tay."

Kỳ Đồ vươn hai tay ra.

Khúc Kinh Sơn bắt đầu tiến hành biểu diễn không vật thật, hắn nâng tay chính mình lên, đem thứ gì long trọng mà ném tới trên tay anh.

Kỳ Đồ tiếp được, hỏi: "Đây là cái gì?"

"Cúp a," Khúc Kinh Sơn cột kỹ đai an toàn, "Tiểu kim nhân nhi, trước thiếu."

"Cái quỷ gì?" Kỳ Đồ không nhịn xuống chụp đánh hắn một chút, không nghĩ tới chính mình một phen tuổi, cư nhiên còn sẽ bị loại trò chơi ấu trĩ này lừa.

Anh phát động xe, dẫn người đi công ty.

Chờ xe chạy được mười phút rồi, Khúc Kinh Sơn từ trong túi quần tây móc ra một cái hộp nhỏ màu đen, cái gì cũng chưa nói, trực tiếp nhét vào hộp trữ vật trên xe.

Động tác nhanh nhẹn, giống như ông già Noel đuổi máy bay.

Kỳ Đồ khóe mắt dư quang thoáng nhìn: "Thứ gì?"

Khúc Kinh Sơn nỗ lực nghẹn ra một nụ cười tự nhiên: "Tôi mua chiếc đồng hồ cho anh."

Kỳ Đồ thích đeo đồng hồ, chuyện này hắn biết.

"Cảm ơn." Kỳ Đồ hỏi: "Kiểu dáng gì? Cho tôi xem."

Khúc Kinh Sơn đem hộp quà lấy ra, mở ra cho anh xem. Là bản số lượng có hạn của MIU cùng thiên tài họa gia balili của Nhật Bản hợp tác, kim hoa hồng, bên trong là con thỏ vẽ bằng tay, lỗ tai sẽ đòn đưa theo nhịp kim đồng hồ, vừa ưu nhã lại đáng yêu.

Hắn tiểu tâm quan sát sắc mặt đối phương.

"Thật có mắt nhìn, rất đáng yêu," Kỳ Đồ cười nói: "Cảm ơn, trước tiên cầm giúp tôi."

Khúc Kinh Sơn rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, thuận tiện cảm thấy đối phương EQ quá cao. "Thật có mắt nhìn." rõ ràng so "Tôi rất thích" loại lời khách sáo như này nghe càng cao minh, không chỉ có khen người tặng lễ phẩm vị cùng ánh mắt, cũng biểu đạt chính mình yêu thích, thật biết ăn nói.

"Bao nhiêu tiền?" Kỳ Đồ hỏi.

Khúc Kinh Sơn nói: "Không bao nhiêu tiền."

"Tôi chưa bao giờ cự tuyệt nghệ sĩ đưa lễ vật," Kỳ Đồ mắt nhìn phía trước, "Bởi vì tôi sẽ nỗ lực cho các cậu kiếm gấp nhiều lần."

Nắng sớm xuyên thấu qua cửa sổ xe chiếu vào trong xe, sợi tóc màu bạc của anh nhiễm lên một tầng quang huy, cả người tươi đẹp, thong dong, giống phát ra ánh sáng. Khúc Kinh Sơn nhìn sườn mặt của anh, bị cái người tự tin mê đến không dời mắt được.

Nhưng hắn vẫn là nỗ lực dịch đi ánh mắt.

Tương lai còn dài, tương lai còn dài.

Trên đường Kỳ Đồ hỏi: "Cùng Tư Tư nói chuyện tôi muốn phỏng vấn cô ấy sao?"

Khúc Kinh Sơn trả lời: "Nói."

Nguyên bản hắn là cảm thấy Mâu Tư Tư hoàn toàn tin được, không cần thiết lại phỏng vấn, nhưng là Kỳ Đồ kiên trì. Khúc Kinh Sơn biết đây là đối chính mình phụ trách, hơn nữa đối phương nói một không hai, hắn cũng không có biện pháp, chỉ có thể dựa theo phân phó thông tri cho cô.

Hai mươi phút sau, hai người tới công ty. Mâu Tư Tư trên tay xách theo mấy ly cà phê, ở cửa công ty chờ bọn họ.

Vì ứng đối phỏng vấn, cô hôm nay buộc tọc đuôi ngựa cao sạch sẽ lưu loát, mặc bộ váy công sở màu lam, gặp mặt, lập tức lộ ra xán lạn tươi cười, cực kỳ lễ phép mà cùng Kỳ Đồ chào hỏi.

Kỳ Đồ cười đáp lại, sau đó dẫn bọn hắn lên lầu. Cách thời gian đi làm còn có mười phút, nhưng người đã đến đông đủ. Anh đưa bọn họ nhận thức mọi người, cùng Khúc Kinh Sơn tặng lễ vật.

Những người này đều là bạn già đã theo anh nhiều năm, trợ lý Lệ Chi, tạo hình Ôn Ni, tuyên truyền Đại Đại, thương vụ Bách Đặc, hậu cần Chu Viễn, bọn họ hợp tác nhiều năm như vậy vẫn luôn thực vui sướng, cũng đều rất quen thuộc.

Trừ bỏ năm người bọn họ, Mâu Tư Tư cũng thu được lễ vật.

Khúc Kinh Sơn tặng quà đều tương đối thực dụng, sáng tinh mơ thu được lễ vật, còn đều là đối khẩu vị, tất cả mọi người thực vui vẻ, không khí lập tức liền sinh động lên.

"Cậu còn chuẩn bị thiếu một phần lễ vật." Lệ Chi từ cái dưới bàn nhấc lên một cái lồng sắt, bên trong là một bé thỏ Hà Lan màu trắng. Đầu tròn tròn, đôi mắt rất lớn, dựng lỗ tai, tiểu xảo đáng yêu manh đến khóc.

Này con thỏ là fans Kỳ Đồ đưa cho anh. Giới giải trí lưu hành viết tắt cùng cách gọi khác, fan của Kỳ Đồ thường xuyên dùng con thỏ đại biểu cho anh, sau lại liền có người tặng cho anh bé thỏ này. Vốn dĩ trước kia vẫn luôn đặt ở văn phòng, mọi người cùng nhau chăm sóc. Sau lại anhnquyết định từ chức đi du lịch, con thỏ cũng liền giao cho Lệ Chi, đẻ cô mang về. Hiện tại anh quay lại, con thỏ cũng bị đưa trở về.

Khúc Kinh Sơn lại thật sự không dự đoán được chuyện này, chỉ có thể sờ sờ con thỏ, đối với nó nói: "Lần sau nhất định, lần sau nhất định."

"Tư Tư, cô qua đây với tôi một chút."

Kỳ Đồ kêu lên Mâu Tư Tư, đang muốn đi phỏng vấn, người phụ trách tuyên truyền Đại Đại đột nhiên gọi lại anh.

"Lão đại," Đại Đại nhìn di động chính mình, sắc mặt hơi trầm xuống: "Mười phút trước Hầu Nam like bài viết hắc Kinh Sơn nhà chúng ta trên Weibo, còn lên hot search."

Mọi người lập tức từng người cầm lấy di động xem, chỉ thấy Weibo nọ viết:

【 thật không hiểu được Khúc Kinh Sơn loại người này như thế nào sẽ có fans. Đoạt người khác xuất đạo cơ hội, đoạt người khác nhân vật, đoạt người khác đại ngôn, đoạt người khác tiếp ứng.. Vô ngữ, ta trong vòng ngu lại thế nào cũng không đến mức ăn phân, không nghĩ tới thật là có người bụng đói ăn quàng. Yue. 】

Xem xong sau Khúc Kinh Sơn tập mãi thành thói quen: "Trường hợp nhỏ."

"Đứa nhỏ này như thế nào như vậy luẩn quẩn trong lòng.." Kỳ Đồ đem laptop đưa cho trợ lý Lệ Chi, "Mở ra folder trên bàn của tôi, đem hai bức ảnh xử lý mơ hồ, đăng lên mấy cái diễn đàn. Chờ thiệp hot lại đem video bên trong folder gủi cho tổng giám quản lý Mạch Tư điện ảnh, lão bằng hữu của tôi-Thịnh Đản tiên sinh. Nói với anh ta bên nhãn hiện phát hiện chính mình bị bôi đen, cố ý công khai video làm sáng tỏ, nhưng bị tôi tiệt hạ, không cần cảm tạ. Nếu anh ta gọi điện thoại tới, không cần nghe."

Nói xong anh bưng lên một ly cà phê, hướng Mâu Tư Tư mỉm cười: "Đi, chúng ta đi phỏng vấn."

Ở hắn phía sau, Lệ Chi mở máy tính, mở ra folder, click mở video, mọi người vây lại xem, thình lình nhìn thấy hình ảnh Hầu Nam bị bảo an kéo đi ở cao ốc Thiên Mậu.

Khúc Kinh Sơn hít hà một hơi.

Hảo gia hỏa.

Hết chương 4.
Chương trước Chương tiếp
Loading...