Nông Gia Chi Phú Quý Hiền Thê

Chương 47: Tức Phụ Điên Cuồng



Sau khi đãi tiệc, lưu lại không có bao nhiêu công việc, thông gió nhà cửa chọn ngày tốt để vào ở, lại mời những người thân cận đến ăn một bữa nữa coi như là viên mãn.

Mấy ngày nay Lâm Uyển Uyển tất bật chuẩn bị đồ đạc cho nhà mới, hầu như ngày nào ở huyện thành cũng có thể nhìn thấy bóng dáng của ba mẹ con, hoặc cũng có thể là bốn người, người thứ tư lại không phải là Khương Gia Minh, mà lại là tiểu đồ đệ của Mạnh đại thúc Hạ Tử Ngôn.

Ngày đầu tiên, ba mẹ con ra khỏi cửa, đi đến huyện thành cũng mất hơn hai tiếng đồng hồ, do Lâm Uyển Uyển mỗi ngày đều cho thêm nước linh tuyền vào trong nước uống, cho nên thân thể cả nhà đều tốt hơn nhiều, bởi vì là đang ở nhà Mạnh đại thúc, cho nên hai thầy trò Mạnh đại thúc cũng được hưởng ké.

Hiệu quả trước mắt nhìn rõ mồn một chính là hai đứa con trai ngày càng trắng nõn mập mạp, tròn vo nhìn càng ngày càng đáng yêu, Khương Gia Minh thì phai nhạt đi dấu vết năm tháng, nhìn đúng với một nam tử trẻ tuổi hơn hai mươi, giá trị nhan sắc thuộc loại trung đẳng, không quá đẹp cũng không xấu, Lâm Uyển Uyển vẫn rất hài lòng.

Thời gian đi đường so với trước kia nhanh hơn rất nhiều, giữa đường không có dừng lại, tuy rằng có chút đỏ mặt thở dốc, trên thực tế bọn họ vẫn có khí lực.

Đối với phương diện mua sắm, Lâm Uyển Uyển đã liệt kê xong danh sách, chuyển nhà mới, nồi niêu xoong chảo là bắt buộc, những thứ lúc trước mua không đủ dùng, cô muốn mua theo từng bộ, mang về dùng vừa đẹp vừa dùng thoải mái, bởi vậy những thứ lúc trước mua cô cũng không có ý định giữ lại, vào cửa hàng, Lâm Uyển Uyển đại khái nhìn quanh một vòng, âm thầm lắc đầu, không có thứ cô muốn.

Chưởng quầy cửa hàng cũng thấy Lâm Uyển Uyển không hài lòng, tiếp nhận lời của tiểu nhị mở miệng nói, "Xin chào phu nhân, ta là chưởng quầy của cửa hàng này, không biết phu nhân muốn mua cái gì?"

Thấy chưởng quầy rạng rỡ, không có một chút khó chịu khi khách nhân không mua, Lâm Uyển Uyển ngược lại hứng thú, thái độ chưởng quỹ cô chấm 10 điểm, bình thường trong cửa hàng đều sẽ có đồ tốt giấu kín, không bày ra ngoài, cửa hàng lớn như vậy cô cũng không tin là sẽ không có.

"Chưởng quầy, là như vậy, ta muốn mua một bộ nồi niêu xoong chảo, số lượng có thể nhiều hơn một chút, yêu cầu là phải đơn giản đẹp đẽ, không có khuyết điểm, tốt nhất là lấy màu trắng làm màu nền, hoa văn không cần quá nhiều, quá phức tạp, không biết có thể có hay không."

Chưởng quỹ suy nghĩ một chút, nhớ tới gần đây có một nhóm đồ sứ trắng đáy in hình đào hoa mới mang tới, phi thường phù hợp với yêu cầu của vị phu nhân trước mắt này, chỉ là giá cả so với bên ngoài bày biện cao hơn một chút, nhìn phu nhân này ăn mặc không giống như một người có tiền, chỉ là khí chất lại rất hiếm thấy, nhìn so với phu nhân của huyện lão gia còn tôn quý hơn vài phần, làm cho hắn có chút không dễ phán đoán, nhưng nhìn người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài hắn vẫn biết, đây không chừng chính là phu nhân nhà nào ăn mặc giản dị khiêm tốn xuất hành, hắn mở miệng, "Phu nhân, yêu cầu của phu nhân nói thì trong cửa hàng này thật đúng là có. Chỉ là không biết có mắt của phu nhân hay không, phu nhân nếu là tin tưởng ta, kính xin phu nhân dời bước vào gian trong."

Lâm Uyển Uyển gật gật đầu, mang theo hai đứa con trai đi vào, bộ dáng nhìn quả thật không tệ, đặt ở nhà giàu cũng là hiếm thấy, phía dưới đáy có hình cành đào vừa vặn hợp với trang viên tương lai của cô, còn có bộ trà cụ cùng loại vân vân, vung tay lên toàn bộ mua, nghĩ đến sau này toàn bộ trang viên đều có thể dùng, trên người cô có bạc nên vung tay quá trán một chút cũng không lo lắng.

Mặt khác, đồ đạc trong phòng bếp đều mua đầy đủ, xem như là một khoản sinh ý lớn, chưởng quầy sắc mặt tràn đầy nụ cười, còn đặt biệt vận chuyển tới tận nhà, làm cho Lâm Uyển Uyển thở phào nhẹ nhõm, vấn đề này cô không suy nghĩ chu toàn, xem ra là cần mua một chiếc xe trâu, tốt nhất là xe ngựa, lại sợ xe ngựa quá chói mắt, nghĩ nghĩ vẫn là để trở về cùng Khương Gia Minh thương lượng một chút rồi mới quyết định.

Cô vốn còn muốn đi dạo tìm mua những thứ khác, nhưng mà sự thật bày ra trước mắt, nhìn một xe ngựa chất đầy đồ, nếu thật sự toàn bộ đưa đến nhà Mạnh đại thúc bày ra, phỏng chừng hai thầy trò Mạnh đại thúc sợ hãi tới chết, cũng chỉ có Khương Gia Minh là còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận, nội tâm cô cũng bất lực, muốn thu vào không gian cũng không tiện làm, chỉ có thể đi theo xe ngựa trở về, tìm một địa điểm thích hợp cách nhà mới không xa, để tiểu nhị thả xuống, vụng trộm chuyển vào không gian.

Nhớ tới ánh mắt cổ quái trước khi tiểu nhị rời đi, nhìn thấy nụ cười trên mặt hai đứa con trai, Lâm Uyển Uyển càng thêm luống cuống, là do cô không nghĩ không chu toàn.

Vì thế, trở lại nhà Mạnh đại thúc, vừa nhìn Khương Gia Minh liền lôi kéo không buông, thật sự là đòi mua bằng được xe trâu, sau này lại mua một chiếc xe ngựa cũng được, nhưng mà thôn dân khiêm tốn như bọn họ ngày đầu tiên mua xe trâu cả thôn đều biết, còn có người đi lên vây xem, Lâm Uyển Uyển quả thực là phục, may mắn cô chỉ mua xe trâu, nếu là mua xe ngựa thì còn không biết đến mức nào, không cần nghĩ cũng biết việc này là thôn dân tới làm việc truyền ra, Khương Lượng cô vẫn tin tưởng, trải qua chuyện này, cô quyết định, công trình tiếp theo không cần người trong thôn tham dự, cùng lắm thì tìm thêm một đội ngũ chuyên nghiệp, cũng tốt hơn mỗi ngày có người không ngại vất vả tới nhà vây xem.

Có xe bò quả thật thuận tiện không ít, có khương Gia Minh đánh xe miễn phí. Lâm Uyển Uyển rất không khách khí mua một đống đồ, bao gồm vải vóc, chăn bông làm sẵn, quần áo mỗi người bốn bộ, đều là vải bông, hai bộ phù hợp với thời tiết hiện tại, hai bộ khác thích hợp cho thời tiết lạnh hơn một chút, hiện tại tuy rằng không mặc được vải lụa, cô cũng sẽ không để cho cả nhà mặc vải thô, tuy nhiên nghĩ đến sự nghiệp tương lai cô vẫn mua hai tấm vải thôi, tốt xấu gì vẫn phải làm việc, vẫn có như cầu này.

Bàn ghế ghế giường tủ cũng không thể thiếu, ở phương diện này Lâm Uyển Uyển không có yêu cầu lớn gì, dù sao cái viện kia cũng chỉ là tạm thời ở, cũng sợ những người trong nhà cũ tới cửa lại nháo ra chuyện gì, vẫn là đơn giản một chút, mỗi gian phòng đều trang bị đầy đủ, nhà chính ba gian, sương phòng cũng là ba gian, tính ra không ít, cửa hàng thợ mộc còn thiếu một bộ, đang trong quá trình chế tác, cần hai ngày nữa mới xong, mặt khác Lâm Uyển Uyển còn cố ý mua thêm bốn chậu gỗ, vì rửa mặt rửa chân có thể phân biệt ra. Ý định ban đầu của cô là muốn mỗi người ba cái, chỉ là thấy ba cha con ở phương diện này không có nhiều kiên trì như vậy, mới nghỉ ngơi tâm tư, chờ sau này lại nói, thùng gỗ tắm rửa muốn hai cái, một là mình cô dùng, còn ba cha con bọn họ dùng một cái, Lâm Uyển Uyển tính toán tốt, về sau mỗi người đều dưỡng thành thói quen tắm rửa mỗi ngày. Nhưng vấn đề sau này chính là, thùng gỗ tắm rửa của cô bị Khương Gia Minh chiếm đoạt, nói là giữa hai phu thê, dùng chung cũng là bình thường, tắm uyên ương lại càng không thể tốt hơn, ta làm cha, cũng không thể cùng hai đứa con nhỏ tranh cướp thùng tắm rửa, một bộ lí do, Lâm Uyển Uyển thiếu chút nữa muốn đánh người, đương nhiên đây là chuyện của sau này, dù sao lúc này cô vẫn mua rất là rất cao hứng.

Những thứ này toàn bộ đều định ở hai ngày sau đưa đến, về phần tiền đặt cọc thì trả ba thành, còn lại chờ đưa đến rồi thanh toán một thể, kí một khế ước là được.

Khương Gia Minh là lần đầu tiên thấy tức phụ mua đồ như vậy, tuy nói đa số đều là đồ dùng cần thiết nhưng vẫn quá điên cuồng không phải sao, hắn một đường này đều là trợn mắt há hốc mồm. Trước kia đại ca cũng từng oán giận với hắn, đại tẩu mua đồ quá khủng bố, túi lớn túi nhỏ xách thật sự thống khổ, hắn còn không cho là đúng, hiện tại hắn đúng là tin thật rồi, nữ nhân mua đồ đúng là có chút không nói thành lời, bất quá hắn vẫn dung túng, tức phụ có tiền, chỉ cần nàng cao hứng mua thế nào cũng tùy nàng, hắn kiếm thêm càng nhiều tiền là được.

So với Khương Gia Minh, Khương Liên Giác và Khương Liên Khuyết ổn hơn rất nhiều, bọn họ đã từng có một lần bài học kinh nghiệm, nội tâm mặc dù vẫn khiếp sợ, nhưng cũng sẽ không giống cha bọn họ ngốc một đường.

Cảm nhận được sự khinh bỉ của hai đứa con trai, Khương Gia Minh nhất thời càng bi thương, chẳng lẽ thật sự là hắn già rồi, năng lực tiếp nhận quá kém, hay là hai đứa con trai năng lực tiếp nhận quá cường đại, hắn thật ưu thương a.

Lúc này Lâm Uyển Uyển mặc kệ nội tâm của bọn họ, đồ đạc không sai biệt lắm đều đã mua xong, chỉ chờ chọn xong ngày tốt để chuyển vào ở. Cao hứng còn mua không ít đồ ăn vặt và nguyên liệu nấu ăn, dự định hảo hảo làm một bữa ăn mừng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...