Nữ Cảnh Sát Xinh Đẹp! Anh Là Gì Của Em
Chương Chap 15:
Chương 15:“Khánh Nam…..Hãy tỉnh dậy…..Hãy bảo vệ người con gái đó…..hãy ở bên cạnh người con gái đó…..người mà con yêu…..nhanh lên….nếu không con sẽ….mất người con gái ấy mãi mãi….mãi mãi…..”-tiếng một người phụ nữ vọng bên tai cậu.Cậu lại gặp ác mộng nữa rồi.Là tiếng của mẹ cậu.Chẳng phải là mẹ đang ở trong lồng kính kia sao.Sao lại báo mộng cho cậu chứ.Mẹ là người thứ 2 làm cậu khó hiểu nữa rồi.Nhớ lại lời nói của mẹ…..Giật mình….”con sẽ mất người con gái ấy mãi mãi”Đôi chân vội vã đi định đi tìm người con gái ấy.Nhưng Không!Đôi chân ấy chợt khựng lại.Rồi phóng chạy nhanh……để lại…một người con gái với mái tóc dài màu đỏ,đã nằm bệt xuống ,đang cầu cứu…...Nhưng…..Chả ai nghe…..!!!Cửa phòng mở,Khánh Nam vào trong…..một người phụ nữ xinh đẹp đang nằm ngủ…Là mẹ cậu!….Mẹ đang nằm trước mặt cậu….Nhưng sao cảm giác rất bất an….nhỉ? Mẹ đang nằm ở đây…...cách cậu vài bước chân….Và mẹ đang ngủ…Nhưng làm sao báo mộng được….Kì Lạ!......Nhưng cậu đâu biết rằng mẹ cậu đã ra đi và đang ở trên bầu trời nhìn cậu.Cánh cửa phòng đóng lại,đôi chân người con trai ấy sải trên các hành lang,đi tới một vườn hoa….Nhưng….người con gái ấy lại biến mất…….“ Con sẽ….Mất người con gái ấy mãi mãi”……………………………………………..Trên một hành lang dài khác,có một người con trai với mái tóc màu bạch kim,đôi mắt màu café với chiếc áo sơ mi đen, đôi chân bước đi có vẻ hấp tấp nhưng khuôn mặt vẫn vô hồn. Trên tay người con trai ấy,đang bế một người con gái….tóc dài màu đỏ….với bộ đồ giúp việc….Sở dĩ cậu thấy được BĂng vì trong lúc Khánh Nam vội vã kiếm mẹ thì cùng lúc đó KHánh Bảo đi kiếm cậu. Đến vườn hoa thấy Băng đang ngất nên bế đi luôn.Cánh phòng mở,người con trai đặt người con gái ấy xuống giường rồi bước vào phòng tắm…Cùng lúc đó….Một người con gái với mái tóc màu đen,đôi mắt màu vàng nhạt bước vào, khuôn mặt vô hồn không cảm xúc vừa nhìn thấy Băng liền tỏ ra vẻ ngạc nhiên.“Gì chứ?Là Băng?Cậu ấy làm sao vào được đây?Nhưng mà….Làm sao….thế này…..Cậu ấy đang….Khuôn mặt trắng bệt….Nhưng mà…nếu mình hỏi hắn ta thì….hắn sẽ nghi ngờ mất…..Băng sẽ chết chắc….Không được” Trong lúc cô đang suy nghĩ,chân đi qua đi lại….Đến khi có một tiếng nói lạnh băng vang lên mới làm cắt ngang dòng suy nghĩ đó-Này,cô làm cái gì vậy?- khánh bảo lên tiếng hỏi sau khi phát hiện ra có một người là đang ở trong phòng, và trước mặt mình.-À,tới thăm chồng yêuuuuuuu!!!-Chắc vậy?-Ai thế- Amy giả bộ tò mò hỏi.-Ai thế- Amy giả bộ tò mò hỏi.-Giúp việc!-Sao cơ?- Amy khá bất ngờ vì Băng là giúp việc ở đây -Thấy ở vườn hoa-Ờ-Nhưng mà cô ấy bị sao?-Ngất thôi- câu nói trả lời một cách lạnh lùng thờ ơ và vô tâm.…………………...........Phòng 301:-Khánh NamMột căn phòng không chút ánh sáng, mịt mù, lấp ló nhìn thấy một dáng người cao ráo của một người con trai với mái tóc xanh rêu,đôi mắt xanh lá cây vô hồn đang nhìn qua cửa sổ,tai đeo tai phone đỏ,trên tay cầm bức hình của người phụ nữ xinh đep, tầm 40 tuổi…Bộ não đang hoạt động,nó đang suy nghĩ nhưng việc mới xảy ra.“Con sẽ….Mất người con gái ấy mãi mãi”Câu nói này lập đi lập lại hàng vàng hàng vạn lần trong nào cậu,đến lúc này cậu vẫn chưa hiểu được câu nói này..Cậu chỉ có một mình…Và chẳng có người con gái nào để mất cả….Nhưng cậu đâu biết rằng…..Cái người….cái người con gái….cậu có thể mất mãi mãi….có mát tóc màu đỏ..che gần hết khuôn mặt,đôi mắt xanh nước biển với khuôn mặt vô hồn ấy…..Là BĂng….Người con gái ấy đang gặp nguy hiểm và cái người khiến cho người con gái ấy gặp nguy hiểm ấy….chính là cậu-Khánh Nam…..là người tạo ra thứ thuốc giết người ấy…..!!!****Cùng lúc đó……..Ở trong một căn phòng khácPhòng 302-Khánh BẢoMột người con trai mái tóc màu bạch kim,đôi mắt café chứa đầy sự nhớ nhung,buồn bã.ĐÚng! Là cậu đang nhớ người con gái ấy.Người con gái mà cậu yêu…..Đôi bàn tay người con trai ấy trông có vẻ yếu ớt sờ vào tấm hình trên tay,những giọt nước mắt yếu đuối của đàn ông rơi xuống làm ướt cả tấm hình.Trong tấm hình là một người con gái với khuôn mặt baby hút hồn,đôi mắt màu hồng long lanh huyền ảo,đôi môi mỉm cười.Đôi bàn tay người con trai ấy trông có vẻ yếu ớt sờ vào tấm hình trên tay,những giọt nước mắt yếu đuối của đàn ông rơi xuống làm ướt cả tấm hình.Trong tấm hình là một người con gái với khuôn mặt baby hút hồn,đôi mắt màu hồng long lanh huyền ảo,đôi môi mỉm cười.Đôi môi yếu ơt mấp máy;“Cầu cho em nơi ấy Bình Yên,nơi mà em sẽ đến,nơi mà không có anh,và nơi mà anh không thể chạm vào để lau và an ủi mỗi khi em buồn….Xin lỗi em….Trinh Nhi!!!”Những giọt nước mắt càng lúc càng nhiều.NHững giọt nước mắt yêu đuối của người con trai rơi xuốngCũng có nghĩa làCậu cũng yêu người con gái ấy rất nhiều-yêu bằng cả trái tim---……………………………………Có ba con người…..ơ những nơi khác nhau….NhưngCó cùng tâm trạng……NHớ…..Người mình Yêu thương…..NHưngCó một người con gái…..Khuôn mặt trắng bệtNHưng….TRên khuôn mặt người con gái ấyCó một giọt nước mắt chảy ngươc…..Có lẽ….người con gái ấy….cũng đang Nhớ…..Người mình yêu thương…........
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương