Nụ Cười Của Nắng – Con Gái Thần Mặt Trời

Chương 13: Liệu có phải nó là hoa và e là Mặt trời không ?



Thời gian cứ âm thầm trôi, mỗi ngày trôi qua nó đều chờ đợi. Một tin nhắn liệu có khó khăn quá không e ? Tin nhắn mà a mong chờ từ lâu lắm rồi. Ngày qua ngày, nó vẫn miệt mài với những quan tâm dành cho e. Nó hiểu e tới mức, chỉ cần e đổi giọng. Là nó nhận ra ngay sự thay đổi ở e. E bật máy lạnh bao nhiêu độ, nó chỉ cần đoán qua hơi thở của e là nhận ra.

Thật nhanh, thơi gian đã trôi đến mùa thu. Thu, lá vàng rơi đầy những con phố. Hàng cây ở con đường Huyền Trân Công Chúa như được thay áo. Lá cứ rơi. Rơi kín cả con đường. Đường như nhuốm vàng vì lá. Bước đi trên lá nghe những tiếng sột xoạt thật vui tai. Bài hát “ Thu Cuối” vang vọng đâu đây. Ngẩng đầu lên. Nó nói như nhắc nhở với mình một điều : “Vậy là Thu đã tới rồi...”

Bỗng một ngày, nó nhận dc sms từ e. E rủ nó đi câu cá. Nó thích lắm, ngay từ xưa nó đã thích câu cá rồi. Trả lời thật nhanh, nó còn hỏi e một vài điều nữa rồi ngắt máy. E rủ nó đi chơi ư ? Thật khó tin. Từ xưa đến giờ, nó luôn là người rủ e. Lần đầu tiên e rủ nó khiến nó có một cảm giác khác lạ...

Chẳng mấy chốc, đã đến ngày đi. Sáng sớm, lẳng lặng dắt xe ra ngoài. E hẹn nó 7h. Thế nhưng nó đi nhanh lắm. Sáng thứ 7, Sg ít người đi đường. Nó cứ lo sợ, mình sẽ trễ hẹn. Tính nó là vậy, luôn đúng giờ. Ai có thể trễ chứ nó thì không. Đến sớm hơn 15’. Không thấy e. Lẳng lặng kêu 1 ly cafe ven đường ngồi uống. Nó uống mà chẳng cần quan tâm đến mùi vị nữa. Nó đang chờ e. Từ đằng xa, nó nhìn thấy bóng e đang ngóng chờ. E không thấy nó. Mắt e cứ hướng về đầu con đường. E vẫn chờ nó. Mỉm cười, nó lên xe tiến về phía e...

Buổi đi câu vui lắm. Đây là lần đầu tiên nó thấy e cười nhiều như vậy. Nó im lặng chuẩn bị. Bạn bè của e thì đã có người yêu lo lắng. Không để e lạc lõng. Nó chăm lo cho e như thể nó là người yêu e vậy. Nó chăm sóc e đến mức, bạn bè e ngộ nhận nó là người yêu của e. Ngay cả nó, lúc đó nó cũng đã nghĩ như vậy. E chỉ biết câu, không biết chuẩn bị cần. Nó lại phải nai lưng ra ngồi buộc, lặng lẽ đi tìm cần câu cho e. E câu dc nhiều lắm, e ham câu đến nỗi ngồi ngoài nắng. Nó lo, lo e say nắng. Lo cho làn da e, vì nó biết. E yêu làn da của mình lắm. Đã nhiều lần e than thở vs nó : dạo này e đen hơn. Nhưng nó thấy e trắng, vẫn trắng hồng xinh đẹp như ngày nào...

Buổi đi chơi nhanh chóng qua đi. Nó vui lắm. Lần đầu tiên nó dc đi chơi cùng bạn bè e. E cười vui với những chú cá tí hon mà e bắt dc. Còn nó, nó chỉ lặng lẽ ngắm điều đó mà thôi. Nó im lặng nhiều lắm. Vì nó biết rằng mình vẫn không phải là người yêu e. Vẫn không phải là người có thể nắm tay trực tiếp chăm sóc cho e...

...

Nỗi chờ đợi dai dẳng của nó bùng phát cho tới một ngày. Nó uống, nó cảm giác chán nản. Lôi chai rượu ra, nó nhấm nháp một mình. Căn phòng nó ở đầy mùi khói thuốc. Nó hút nhiều lắm. Gạt tàn chất đầy những đầu lọc. Say, nó say rồi. Bản chất con người nó bùng lên. Tại sao đã quá lâu rồi, tại sao mùa tuyết rơi đã tới nhưng e vẫn chưa trả lời. Nỗi tức giận dồn nén bấy lâu như được giải thoát. Nó biết, biết giờ này e vẫn onl trên mạng. Thói quen của e là vậy. Và rồi nó onl. Nick e vẫn sáng. Nó hỏi e :

- Ta đang làm j vậy ?

- Ah. Đọc truyện thôi. Còn G đang làm gì ?

- Ah. G nghe nhạc thôi. Hôm nay có chuyện gì vui không ? Kể G nghe xem nào.

- Ah. Ta được nhận vào làm rồi đấy. Tranh thủ thời gian rảnh đi làm part time xem chứ ở nhà không cũng buồn.

- Chúc mừng nha. À mà sao hôm nay ngủ trễ vậy ? Hồi trưa ngủ nhiều quá nên giờ khó ngủ đúng ko ? G biết mà.

- Hehe. Đúng là không qua mặt G dc. Hồi trưa lỡ ngủ quên mất nên bây h mắt vẫn còn mở sáng trưng như đèn nè. À mà sao hôm nay G cũng ngủ trễ. Bình thường khoảng h này là G ngủ rồi mà

- ………….

- Chuyện j vậy ? Sao ko tl Ta ? Ngủ gục rồi ah G ?

-……… G không thể ngủ được. G chờ mãi mùa những bông tuyết rơi trên mặt đất. Nhưng Sg thì làm gì có tuyết phải không Ta……………….

-…….

- G vẫn còn nhớ ah ? Sg thì không bao giờ có tuyết. Nhưng trong lòng một người nào đó. Tuyết sẽ vẫn rơi. ……….

- Vậy chừng nào tuyết sẽ rơi. Chừng nào cái nắng cháy của Sg sẽ được thay bằng những bông tuyết ?

- Ta không biết G ah. Tuyết sẽ rơi khi lòng người thay đổi………...

- Cảm xúc của ta. Ta biết. Không ai có thể đoán dc. Ta thông minh lắm. Ta biết cách giấu cảm xúc của mình. Ta giấu nó bằng cách không làm gì cả. Ta giống như mặt nước phẳng lặng. Yên tĩnh đến hờ hững. Mặt nước đó khiến cho người khác không thể biết dc bên dưới sự yên tĩnh đó là gì…...

-……G đừng nói nữa….

- Dẹp đi. Ta cố tình không chấp nhận nó. G biết, biết ta vẫn nhận ra những gì G dành cho Ta. Nhưng tại sao ? Tại sao lại không thể hả Ta ?

- ………….

- G van Ta. Ta trả lời đi. Trả lời một lần rõ ràng để xem thử bao h tuyết rơi ? Bao h lòng người thay đổi ? Hay chỉ là vô vọng ?

- ……...Ta cũng van G. G ép Ta nhiều quá. G lúc nào cũng hỏi. G có biết, đã bao lần Ta khó xử vs G lắm không ?

E khó xử vì nó ? Nó hỏi e quá nhiều ? Lẽ nào là vậy ư ? Quan tâm quá nhiều cũng là sai ? Nó muốn hiểu e thêm cũng là sai. Vậy thì giờ đây. Nó phải làm thế nào cho đúng. Phải làm thế nào cho trái tim e rung động ? Thời gian ư ? Nó đã đợi quá lâu rồi. H nó phải làm gì để e yêu nó. Để nụ cười của e mãi mãi thuộc về nó ? Nó hết cách rồi. Nó không còn biết làm thế nào nữa.

- G ép Ta nhiều lắm ư ?...

-…….G cứ hỏi,k hỏi hoài những câu khiến Ta không thể trả lời.

- Vậy G có thể hỏi 1 câu nữa không ? 1 câu duy nhất…….

- G hỏi đi…...

- Liệu đã bao h Ta rung động, rung động trước việc làm của G chưa ? Có bao h Ta nhớ G chưa ?

- G hỏi một câu khiến Ta rất khó trả lời G biết không ? Ta không muốn nói………

- TRẢ LỜI ĐI. Ta còn khiến G phải chờ đến bao h ? Lời yêu của Ta đã khiến G phải chờ rất lâu rồi. Liệu 1 câu hỏi như thế này lại khiến Ta phải suy nghĩ ah ?

Caps Lock. Lần đầu tiên nó Caps Lock vs e. Nó quát lên đầy phẫn nộ. Lần đầu tiên nó quát lên vs e. CHẳng mấy chốc. Mắt e đã rưng rưng. E khóc. Khóc vì nó ư ? Liệu 1 người con gái khi khóc vì bạn. Thì e ấy có yêu bạn không ? ………Nó không thể trả lời. Tiếng quát của nó mạnh lắm. Mạnh đến mức làm e run rẩy khi đối diện vs nó…….

- G là j mà quát Ta ? Ta out đây……...

- G xin lỗi nhưng thực sự G thích Ta. G thích nhiều lắm. Phải làm sao ? Làm sao để Ta yêu G ?

……………...

Nằm vật ra giường. Nó dằn vặt với những suy nghĩ. Cảm nhận của nó về e bây giờ như tan vỡ. Hàng trăm tấm gương pha lê phản chiếu hình ảnh của e trong lòng nó h đây vỡ vụn. Pha lê đã vỡ. Vỡ thật rồi. Pha lê rất trân quí nhưng một khi vỡ thì chẳng còn lại gì. Khi đó pha lê sẽ trở nên vô dụng. Nó bây giờ cũng vậy. Vộ dụng rồi. Tất cả những điều nó làm vì e. Tất cả…………….đã đổ vỡ……

Cười. Nó cười to như để đáng thương cho mình. Số phận của nó vẫn vậy. Vẫn là hi sinh, vẫn là ôm niềm đau khổ. Liệu nó không đáng được tìm thấy tình yêu của mình ư ? Liệu bao giờ nó mới tìm dc. Bây giờ hay là mãi mãi. Nó tìm kiếm từ rất lâu rồi. Nhưng h nó còn lại gì ? Nothing………không gì cả……...

Nó hẹn gặp e. E vẫn nở một nụ cười đấy quyến rũ với nó. Nhưng nó biết e đang khó xử. E khó xử vì nó. Khó xử vì tình cảm của nó dành cho e……... Nó hiểu. Chỉ nở một nụ cười chào lại e. Những lời hỏi thăm, những câu chuyện đầy ý nhị. Nó hoàn toàn không nhắc gì đến cả. Nhưng trong thâm tâm nó vẫn buồn. Nó buồn cho mình, buồn cho tình cảm của mình dành cho e mà e đã bỏ qua…
Chương trước Chương tiếp
Loading...