Nữ Hoàng Băng Giá (Kẻ Thống Trị)
Chương 18
Nhà trường cho các học viên đk nghỉ 3 ngày sau kì thi để hồi phục lại sức lực.Nó hàng ngày vẫn ngồi trên bệ cửa sổ ánh mắt tím lơ đễnh nhìn ra bên ngoài.Trông mấy ngày này trời mưa!Mưa,mưa rất to,mưa như trút nước.Mặt trăng...đi mất rồi! Nhiều ng trong nhà nó tự hỏi k biết bên ngoài cửa sổ có cái gì hay mà nó suốt ngày ngồi trên cửa sổ ngắm cái gì đó.Họ đâu biết nó chả ngắm gì cũng chả nghĩ gì cả.Chỉ...ngồi đó thôi. Nó thật sự k hiểu sao mình lại thích ngồi đây đến vậy!Nó cứ như 1 thói quen k thể bỏ đk ý.Ngày nào mà nó k ngồi đây thì k thể chịu đk. Ánh mắt ấy đã khiến 1 ng điên dại,luôn nghĩ về nó.Ng đó k ai khác là hắn.Lúc nó làm vậy vs hắn ở trường hắn bỗng thấy tim mình nhói lên.Đau!Nhiều khi hắn tự hỏi k biết nó có nhớ hắn k?Có hay nghĩ về hắn như hắn nghĩ về nó k?Hàng loạt câu hỏi cứ đk đưa ra như thế mà k có lời giải đáp! 3 ngày trôi qua nhanh chóng trong sự buồn chán của nó và nỗi nhớ nhung của hắn.Hôm nay, là ngày thông báo kết quả.Nhưng ng nào vựợt qua đk kì thi sẽ đk vào lớp Vip còn những ng nào k qua đk sẽ bị giáng cấp.Và đương nhiên họ sẽ lại dùng tiền để đứng lên rồi.Nó vẫn đi học vs Kino như thường ngày,chả có gì đặc biệt.Nó k đi vào lớp luôn mà đi ra vườn trường.Nó muốn hưởng thụ cái k khí ở đó.Đêm đó,nó thấy ng con trai đó cũng đang ngồi dưới gốc cây,ánh mắt đăm chiêu chứng tỏ đang nghĩ về 1 điều gì đó rất tập chung,nó cũng chả muốn xem ý nghĩ của ng khác làm gì nên thôi quay lưng đi thẳng.Ng con trai đó đã vô tình thấy đk,hướng ánh mắt yêu thương về phía nó. Hôm nay trường có 1 tin hot đó là nhà của ông Hondo Hanamichi và hàng chục các ngồi nhà sung quanh bị vỡ nát k rõ nguyên nhân(vì gia tộc nó đã bít kín mọi thông tin chi tiết về vụ này nên k ai biết là nó làm cả).Nhiều câu hỏi đk đưa ra,nó dù nghe thấy cũng coi như k,mấy điều thế này nó nghe suốt ngày rồi. -Akari!_tiếng một ng con trai gọi nó khiến nhiều cô gái ghen tị Nó quay lại nhướng mày như muốn hỏi có chuyện gì. -Chúng ta phải về gấp,ông gọi!_anh nói ngắn gọn(biết ai k?) Nó gật nhẹ đầu,rồi đi theo anh về nhà.Hắn thì khá thất vọng vì nó k có ở lớp.Một cảm giác buồn bã dâng lên!Nó có biết??!! Cơn mưa!Đã xóa hết những ngày yêu qua. Chỉ còn mình anh ngu ngơ,mong cho cơn mưa. Tan trong yêu thương k vội vã.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương