Nữ Hoàng Queen

Chương 53



NHẬN RA TÌNH CẢM THẬT SỰ

--Bây giờ chúng ta ra uống ly rượu chúc mừng nào__hắn nói .

--Ok__mọi người đồng thanh , nhưng..

--Khoan__C. Phong nói

--Chuyện gì nữa__Linh nói

--Các cậu đưa thẻ bảo mật cho tớ .

--Tại sao???__Đan hỏi .

--À , là để làm lại thẻ bảo mật ấy mà__cậu nói đại một lý do miễn sao lấy lại được thẻ bảo mật là được chứ chẳng lẽ nói là nó bảo.

--Ừ thì đây__mọi người lại đồng thanh rồi đưa thẻ cho C. Phong ko một nghi ngờ nào cả . Rồi lại kéo nhau ra ngoài , nhưng C. Phong lại kéo tay hắn lại .

--Chuyện gì , cậu ko định ra sao mà còn kéo tớ lại__hắn nói .

--Cậu ko nhận ra chuyện gì sao__C.Phong nói .

--Chuyện gì .

--Về Kim Ni , cậu đã tỏ tình vs cô ấy nhưng cô ấy ko đồng ý , cậu biết vì sao ko ?

--Còn vì sao , ko yêu thì ko đồng ý thôi__hắn nói có vẻ bất cần đời khi C. Phong nói về vấn đề này .

--cậu đã hiểu sai rồi , cô ấy còn rất nhiều việc cần giải quyết

nên cô ấy ko chấp nhận cậu thôi.

--Cậu có vẻ rất hiểu cô ta .

--Chuyện đó cậu ko cần quan tâm , vấn đề cậu cần quan tâm là hãy đuổi theo cô ấy đi .

--Để làm gì chứ người ta ko yêu mình thì níu kéo làm gì .

--Cậu ko để ý phản ứng của cô ấy khi cậu ôm hôn người con gái khác sao , bề ngoài như ko có gì nhưng sâu trong đôi mắt cô ấy rất buồn .

--Cậu nói thật__hắn trong lòng đã có phần lung lay .

--Là thật , hãy làm cho cô ấy hạnh phúc nếu ko tớ sẽ ko tha cho cậu đâu__C. Phong đe dọa .

--Cậu cũng yêu cô ấy__hắn nghi ngờ về sự quan tâm thái quá của C. Phong đối vs nó .

--Cậu đừng hỏi , giờ thì cậu hãy đuổi theo cô ấy đi__C. Phong nói

--ừ__hắn nói rồi chạy ra khỏi phòng , C. Phong nhìn theo bóng lưng hắn và nói :

--Băng nhi àk , tớ chỉ có thể làm vậy cho cậu , vì cậu là người tớ từng yêu và giờ cũng vậy , tớ yêu Đan cũng vì cô ấy có nét mặt hơi giống cậu thôi , nếu Phong làm cậu đau khổ tớ sẽ ko tha thứ cho cậu ấy đâu__nói rồi cậu cũng ra khỏi phòng đóng cửa lại , vậy là căn phòng này bọn hắn sẽ ko được đặt chân vào đây một thời gian dài đây .

Quay lại lúc nó đi ra khỏi quán bar nhé .

Nó cứ đi và đi , rồi nó dừng lại một ghế đá đặt trước một quán trà sữa , nó ngồi xuống , nó có cảm giác rất cô đơn . Nhìn những đôi trai gái tay trong tay đi trên vỉa hè vào mùa đông lạnh giá , nó thấy họ hạnh phúc làm sao . Lúc này trong quán trà sữa vang vọng ra một bài hát

"Hôm nay, em sẽ nói những điều . Vì sao bao lâu nay em quá khó hiểu . Vì sao em không vui khi nhìn thấy anh . Đang kề vai đi bên ai . Em không vui, nhưng cố giả vờ . Rằng Em không yêu anh. Nhưng có ai ngờ một ngày... Ngồi nơi đây...Nhìn vào anh, cho em nói hết lòng này ! Giá như anh, chẳng thuộc về ai . Thì tình cảm đôi ta đâu là sai . Giá như mình, gặp nhau khi trước thì em đã đến trước một bước...Ghét con tim em đã thuộc về ai . Mà sao chẳng khi nào nghe lời em . Yêu dại khờ, dù có khi...Giả vờ không yêu...Nhưng đau lòng.." (Giả vờ nhưng em yêu anh__Miu Lê) .Khi nghe xong nó cảm thấy bài hát này như nói về chính mình vậy , yêu hắn nhưng ko nói cứ giả vờ để rồi bây giờ hắn ko còn níu kéo thì lòng lại đau , thật chua chát đúng ko . Nó đứng dậy định đi về thì chợt có một cánh tay rất ấm áp cầm lấy tay nó giữ lại , nó nhìn xuống nơi cánh tay của mình có người cầm lấy , rồi lại nhìn lên chính con người đã cầm tay nó . Nó ngạc nhiên , tại sao lại là hắn ? hắn làm gì ở đây ? đây là những câu hỏi lặp đi lặp lại trong đầu nó . Còn hắn tại sao có mặt ở đây sao ? Hắn đã tìm nó khắp nơi và cuối cùng cũng thấy nó Nó thu lại ánh mắt ngạc nhiên , nhớ lại chuyện nó nhìn thấy hắn vs cô gái kia trong phòng đã làm gì thì nó lại cảm thấy tức giận vô cớ , dù chính mình biết mình ko có tư cách gì để giận hắn . Nó làm mặt lạnh nói :

--Anh theo tôi làm gì__dù nó làm mặt lạnh nhưng hắn vẫn cảm thấy trong câu nói của nó có chút gì đó hờn dỗi.

--Em giận anh ???__hắn biết rồi nhưng vẫn cố tình hỏi .

--Ai....ai giận__nó nói nhưng vẫn ấp úng vì hắn đoán đúng mà .

--Vì em thế này nên anh mới biết__hắn nói thẳng ra khi nó nói ấp úng .

--Giận thì sao chứ , sao anh ko đi ôm người con gái khác mà hôn nhau giữa thanh thiên bạch nhật nữa đi , đến đây làm gì__nó giật tay mình ra khỏi tay hắn nhưng ko được do hắn giữ chặt quá .

--Em ghen sao__hắn cười trêu khi thấy nó tức giận , thật dễ thương .

--Ai thèm ghen...anh buông tôi ra__nó nói , tay thì cô gắng giằng ra thoát khỏi tay hắn , nhưng bất ngờ hắn dựt tay nó kéo về phía mình làm cho nó nằm gọn trong lồng ngực ấm áp của hắn . Hắn cúi đầu xuống ghé sát bên tai nó nói :

--Anh biết , em thích anh đúng ko, đừng có chối nếu ko sao em giận anh .

--Anh....huhuhu__nó khóc tay thì đánh vào người hắn nói --anh đã cướp mất trái tim tôi rồi , ko biết đâu anh đền cho tôi__nó khóc , rồi làm hành động như trẻ con vậy . Nó chưa bao giờ phải khóc nhiều vì hờn giỗi một người nào đó như thế này , trước giờ nó toàn khóc thầm lặng vì mẹ hoặc vì anh trai , nhưng bây giờ nó lại khóc vì hắn.

--Anh xin lỗi anh sẽ đền cho em , chúng ta sẽ ở bên nhau suốt đời nhé .

--......__nó vẫn cứ khóc không trả lời .

--Ko trả lời có nghĩa là đồng ý nhé .

--Ai....hức... đồng....hức..... ý chứ__nó khóc nói .

--Thôi đừng khóc nữa , nếu anh ko hôn cô gái đó thì có lẽ em ko biết tình cảm thật sự của em đâu nhỉ__hắn trêu nó để nó hết khóc .

--Anh....huhuhu__nào ngờ nó lại khóc nhiều hơn .

--Thôi anh xin lỗi , nín đi chúng ta cùng đi dạo nhé__hắn nói đưa tay lau nước mắt cho nó , hắn đợi nó bình tĩnh lại và chờ cái gật đầu từ nó , rốt cuộc thì nó cũng gật đầu đồng ý . Hắn cầm tay nó đút vào túi áo khoác của mình rồi dẫn đi , nó đi sát người hắn để cảm nhận được sự ấm áp. Đi dạo được hồi lâu thì hắn đưa nó về , trên đường đi gần tới biệt thự nó ở hắn hỏi :

--Em thích anh từ lúc nào ?

--Tôi ko biết__nó nói .

--Ko biết thì ko sao , nhưng có điều anh ko tán thành__hắn nói .

--Điều gì chứ ???__nó nhìn hắn hỏi .

--Chúng ta đã yêu nhau vì vậy em phải xưng hô là anh-em chứ ko phải tôi-anh .

--Nhưng....__ko để nó nói hết hắn lại nói :

--Ko nhưng nhị gì hết , giờ thì hãy gọi thử anh-em đi__hắn nói xong câu này thì cũng đã dừng chân trước biệt thự của này thì cũng đã dừng chân trước biệt thự của nó .

--Nào nói đi__hắn hối thúc nó .

--Anh.....em__nó cố lắm mới thoát ra được chữ em vs hắn . Thấy nó đã gọi hắn cười.

--Tốt thế mới ngoan , mà em định làm giúp việc mãi

sao ???__hắn tự dưng lại nói sang chuyện khác .

--Giúp việc ???__nó nhướn lông mày lặp lại hai chữ đó .

--Làm gì mà có vẻ ngạc nhiên vậy, ko phải em bảo em làm giúp việc cho chủ ngôi biệt thự này sao__hắn nói khi thấy nó ngạc nhiên.

--À ờ đúng , em làm giúp việc cho nhà này__giờ nó mới nhớ , nó đã từng nói vs hắn là mình làm giúp việc cho người chủ ngôi biệt thự này , trong khi nó là chủ.

--Anh muốn em nghỉ làm công việc giúp việc này , ai đời nào người yêu anh lại đi làm giúp việc__hắn nói.

--Em ko thể bỏ công việc này được , em muốn tự kiếm tiền bằng sữc lực của mình , nếu anh ko đồng ý thì chúng ta coi như ko xảy ra chuyện gì__nó nói khi hắn muốn nó nghỉ việc .

--Thôi được rồi , anh sẽ ko cản em nữa , nhưng em đừng làm việc nặng quá sức đấy .

--Em biết rồi , em vào nhé__nó nói .

--Em ko hôn tạm biệt anh sao__hắn nói , nó bất động trước lời nói của hắn . Thấy nó bất động hắn cúi xuống hôn nhẹ lên môi nó rồi quay đi giơ tay tạm biệt nó , nói :

--Chúc em ngủ ngon__Mãi đến khi hắn đi xa thì hồn nó mới quay trở lại , nó cười . Hôm nay nó cảm thấy rất hạnh phúc , nó vào nhà ngủ thế là một ngày trôi qua vs nó . Nhưng liệu hạnh phúc của nó sẽ viên mãn như thế này ko ??? Thời gian , đúng , hai chữ này sẽ nói lên tất cả .
Chương trước Chương tiếp
Loading...