Nữ Hoàng Tốc Độ Và Vua Xa Lộ

Chap 11



Thy dìu nó đến nhà vệ sinh để nó nôn cho đỡ tức ngực, chỉ cần gần Bảo Anh thêm phút nào nữa là nó ngất liền chứ chẳng chơi. Chẳng biết nhỏ này có thấy khó chịu không mà xịt cả bình nước hoa lên người mới chịu chứ, giờ nó cũng chẳng còn tâm trạng vào lớp. Nôn xong Thy và Linh dìu nó lên phòng hội học sinh để nghỉ, sắc mặt nó kém đi thấy rõ. Kan đẩy cửa bước vào, anh đưa cho nó vài viên thuốc vừa lấy ở phòng y tế để uống đỡ.

_ Tớ nghĩ cậu nên đi chữa bệnh đi, để lâu không ổn đâu. Linh lo lắng khuyên bảo nó

_ Bác sĩ có đến nhà khám thường xuyên rồi, cậu an tâm. Nó nắm lấy tay Linh an ủi

_ Băng Di, em bị bệnh sao, sao không nói bọn anh biết? Bảo từ trong bước ra, nghe tin sức khỏe nó không tốt anh cũng lo lắm

_ Nó có bệnh hay không cũng không liên quan đến anh. Đi lo lắng cho người đẹp của anh đi. Thy nóng giận hờn trách

_ Ai nói cô ta của tôi khi nào chứ, tôi mà thèm thể loại con gái đó sao. Bảo tức giận nói, anh cũng muốn làm hòa lắm mà chẳng hiểu sao Thy cứ khó chịu với anh

_ Mọi người đừng cãi nhau nữa, để chị Di nghỉ ngơi chút đi. Kan vội khuyên bảo

Thy không nó gì lạnh lùng bước ra ngoài, ánh mắt chẳng thèm nhìn Bảo lấy 1 lần. Bảo vội vã chạy theo, dù gì anh cũng cần phải giải thích rõ ràng hiểu lầm giữa 2 người. Linh ở lại chăm sóc cho nó còn Kan thì trở về lớp xin phép cho nhóm nghỉ. Biết có người đi theo mình Thy cố ý đi nhanh hơn, đến 1 góc khuất cô nhún người đu lên 1 bờ tường gần đó. Bảo chạy tới không thấy Thy đâu thì cuống lên tìm kiếm, không biết có chuyện gì xảy ra với cô hay không. Thy buông người nhảy xuống sau lưng Bảo, chẳng biết anh đuổi theo cô có việc gì nữa, nhưng thể loại con trai như anh làm cô cảm thấy ác cảm.

_ Theo dõi tôi làm gì, tôi không trộm cắp, không giết người. Thy băng lãnh nói, đôi mắt lạnh tanh chẳng chút cảm xúc

_ Cô nghe tôi giải thích được không? Bảo nhẫn nại nói

_ Cô nghe tôi giải thích được không? Bảo nhẫn nại nói

_ Chẳng có việc gì để anh phải giải thích với tôi cả. Tôi với anh thân nhau lắm chăng, muốn thì đi nói với Ngọc Trân đi, tôi chẳng muốn nghe lời nào từ anh cả. Thy hất hàm trả lời, từng lời lạnh lùng buông xuống như bóp nghẹn trái tim Bảo.

Thy quay lưng bước đi, bóng dáng nhỏ bé khuất dần trong dãy hành lang dày lạnh giá, mái tóc đen khẽ đung đưa theo từng bước chân thon. Bảo đứng ngây người chẳng nói được lời nào, nơi ngực trái khẽ nhói lên khi nghe Thy trách. Bảo cười thầm, anh là gì của Thy, chẳng là gì cả, vậy thì sao phải giải thích với cô ấy. Anh không phải bạn cô ấy hay đúng hơn Thy chưa từng xem anh là bạn, chẳng qua là chơi chung nhóm với Kan thôi, Kan là người gắn kết cả nhóm mà. Bảo có tình cảm với Thy, tình cảm với 1 người con gái, thứ cảm giác mà trước giờ anh chưa từng biết. Bảo hiểu Thy là người dịu dàng, dễ thương nhưng anh không ngờ cô lại có trái tim đá đến vậy. Có phải cô chưa từng ngó mắt đến anh, phải chăng Thy đã có người trong mộng nên mới không ngó ngàng đến anh. Giằng xé bản thân, Bảo lấy xe rời khỏi trường, tâm trạng anh rối bời.

Kan từ xa thấy hết cảnh 2 người trò chuyện, dù không nghe được gì nhưng thấy thái độ của Thy và vẻ mặt của Bảo anh cũng đoán được phần nào câu chuyện. Hai cô chị của Kan vẫn ngốc đến thế, rõ ràng biết người khác có tình cảm với mình mà vẫn cố tình từ chối. Kan đã cố gắng để kết nối họ, vậy mà mọi dự tính của anh dường như đổ sông, đổ biển.

Tối hôm đó, Kan hẹn mọi người đến bar Wind để nói rõ mọi chuyện, dù gì cũng học chung với nhau, cứ tình trạng này thật không mấy tốt đẹp. Huy và Bảo đến sớm hơn dự tính, họ chọn 1 góc bàn yên tĩnh để ngồi chờ, Kan vội lái xe đến nhà để rước nó và Thy; Linh thì bận việc nên sẽ đến trễ. Chiếc BMW dừng hẳn trước cổng ba Wind, từ trong xe bước ra 2 cô nàng xinh đẹp khiến cả bar phải ngoái đầu nhìn lại. Kan quẳng chìa khóa cho 1 tên đàn em rồi cùng cả 2 bước vào trong. Nó quyến rũ trong chiếc váy đen bó sát cơ thể để lộ đường cong hoàn hảo, đôi giày đen 10 phân được đính thêm 2 cái chuông nhỏ điệu đà, ruy băng hồng tên mái tóc nâu xoăn dài. Cổ đeo vòng bạc to có đính đá ruby lấp lánh, hoa tay cánh thiên thần bằng bạc và vòng tay đá nhiều màu, bộ trang sức Thy làm tặng nó vào dịp sinh nhật. Thy nổi bật với áo croptop trắng nổi bật, quần short jeans lưng cao màu rêu, chân đi boot cổ thấp màu đen cao 10 phân. Mái tóc đen dài uốn lọn được cái 2 chiếc nơ trắng xinh, cổ đeo chuỗi đá mà xanh lá, hoa tai đầu lâu với 2 mắt làm bằng đá ruby, lắc kết chuông nhỏ kêu leng keng vui tai. Cả 3 nhanh chóng tiến đến chỗ Huy và Bảo đang ngồi, thì thấy 2 nàng õng a õng ẹo bám lấy 2 chàng nhà ta. Nhếch môi tạo nụ cười nửa miệng nó đá mắt nhìn Kan, Thy ngoảnh mặt quay đi, cô chẳng muốn nhìn thêm giây phút nào nữa. Kan lạnh lùng lôi 2 ả kia ra tát cho mỗi người 1 cái giáng trời rồi cho đàn em tống cổ ra khỏi bar.

_ Thy, Di ngồi đi. Huy bối rối nhìn nó và Thy

_ Tớ ra nhảy. Thy lạnh lùng nói rồi quay đi

Nó ngồi xuống, chẳng thèm nhìn lấy 2 người 1 lần nào, với tay lấy cốc rượu định uống thì bị Huy giật lại. Lúc bấy giờ nó mới chịu quay lại, ánh mắt băng lãnh nhìn Huy, lữa giận bùng lên trong lòng, chưa ai dám ngăn nó uống rượu huống chi là giật lấy li rượu trong tay nó.

_ Con gái đừng uống rượu. Huy bối rối nói

_ Kan. Nó lạnh giọng kêu. Kan thấy mọi việc không ổn liền lấy li rượu khác đưa cho nó rồi ra hiệu cho Huy đừng cản nó.

Cầm cốc rượu trên tay nó từ từ uống cạn, mắt nhìn Thy đang lắc lư theo điệu nhạc. Từng động tác mạnh bạo, rắn chắc khiến mọi người ngây ngất, hiếm khi Thy có hứng biểu diễn và hiếm khi cô lại nhảy có hồn như hôm nay. Được một lúc thì Linh tới, cô nàng thấy tình hình căng thẳng liền đến bên kéo Thy về bàn, dù gì họp mặt hôm nay cũng là để nói rõ cho mọi người hiểu nhau chứ không đến ăn chơi nhảy nhót. Bất đắc dĩ Thy mới chịu bỏ cuộc chơi trở lại bàn, nhưng khuôn mặt cô nàng vẫn lạnh như tiền. Cầm chai rượu trên bàn cô tu ừng ực hệt như uống nước lã khiến Huy và Bảo trố mắt kinh ngạc. Nó bất ngờ giật lấy chai rượu từ tay cô nàng, Thy ít khi nào uống kiểu đó chỉ khi cô buồn mới phải như vậy.

Cầm cốc rượu trên tay nó từ từ uống cạn, mắt nhìn Thy đang lắc lư theo điệu nhạc. Từng động tác mạnh bạo, rắn chắc khiến mọi người ngây ngất, hiếm khi Thy có hứng biểu diễn và hiếm khi cô lại nhảy có hồn như hôm nay. Được một lúc thì Linh tới, cô nàng thấy tình hình căng thẳng liền đến bên kéo Thy về bàn, dù gì họp mặt hôm nay cũng là để nói rõ cho mọi người hiểu nhau chứ không đến ăn chơi nhảy nhót. Bất đắc dĩ Thy mới chịu bỏ cuộc chơi trở lại bàn, nhưng khuôn mặt cô nàng vẫn lạnh như tiền. Cầm chai rượu trên bàn cô tu ừng ực hệt như uống nước lã khiến Huy và Bảo trố mắt kinh ngạc. Nó bất ngờ giật lấy chai rượu từ tay cô nàng, Thy ít khi nào uống kiểu đó chỉ khi cô buồn mới phải như vậy.

_ Lấy ly mà uống. Nó khẽ nhắc nhở, Thy gật đầu mỉm cười nhìn nó.

_ Có chuyện gì thì nói ra hết đi, chúng ta cùng giải quyết. Linh khẽ lên tiếng đề nghị

_ Băng Di, Thy Thy thật ra 2 người đang hiểu lầm bọn tôi, 2 cô tiểu thư đó không liên quan gì đến bọn tôi cả. Huy vội cất tiếng nói

_ Chuyện đó không liên quan đến bọn tôi, chỉ là hai anh làm ơn đừng để họ phiền đến bọn tôi. Nó nhếch miệng cười nói, chính mắt nó thấy những 2 lần mà còn chối được.

_ Chị Thy, chị Di, Huy với Bảo nói thật đó, em là bạn của 2 đứa nó lâu nay nên biết rõ tính tụi nó lắm, trước giờ tụi nó chưa để ý đến ai hết, 2 chị đừng hiểu lầm tội nghiệp họ. Kan cũng lên tiếng đỡ lời

_ Đúng vậy đó, nhất là cái tên hội trưởng lạnh lùng này nè. Linh chiêm thêm lời vào.

Ngay lúc đó Ngọc Trân và Bảo Anh xuất hiện, sự có mặt của hai cô gái khiến mọi người trong bar ngất ngây vì độ nóng bỏng cùng độ hở táo bạo của hai cô nàng. Trân mặc đầm bó màu đỏ cut out táo bạo ở ngực và eo, đôi giày trắng cao 10 phân, vừa đi vừa đảo mắt đưa tình với bọn con trai. Bảo Anh mặc 1 chiếc áo thiết kế theo kiểu sườn xám, chẻ sâu tận đùi, mái tóc buông hững hờ, đôi giày búp bê cao 5 phân cũng góp phần tôn lên vóc dáng chuẩn người mẫu. Vừa thấy thấp thoáng bóng dáng Huy và Bảo cả hai cô vội vàng chạy lấy ôm chầm nũng nịu, nó nhìn thẳng vào mắt Huy không chút biểu cảm. Mặc cho Huy và Bảo cố lôi hai cô gái đó ra nhưng không được, cứ như đĩa đói càng lôi thì dính càng chặt, hai người lại là con trai nên không thể đánh con gái được. Được thế 2 cô nàng càng làm lừng hơn, cứ thể như cố tình chọc tức nó và Thy Thy vậy. Nhật Linh thấy chướng mắt liền lôi 2 ả ra đánh cho mỗi người 1 bạt tay khiến 2 ả chao đảo, má in hẳn những còn tay đỏ hơn

_ Con điên kia mày làm gì thế. Bảo Anh tức giận hét lên

_ Đánh chó chứ làm gì, bar này cấm thú vật mày không biết sao. Linh thẳng thừng đay nghiến.

"Bốp" 5 ngón tay in hằn trên má Nhật Linh, máu từ khóe miệng tuôn ra, chủ nhân của bàn tay đó chính là Ngọc Trân.

"Bốp" 5 ngón tay in hằn trên má Nhật Linh, máu từ khóe miệng tuôn ra, chủ nhân của bàn tay đó chính là Ngọc Trân.

_ Mày nói ai là chó hả, mày dám động đến bọn tao thì tao không để mày yên đâu. Trân lớn giọng đe dọa

_ Không để yên thì 2 người làm gì chúng tôi hả? Nó bất chợt lên tiếng

_ Ba mẹ bọn tao sẽ khiến tụi mày sống không được chết không xong. Bảo Anh gằng mạnh từng chữ, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống nó

_ Vậy thì bọn tôi chờ xem cô định làm gì. Nhưng trước đó thì ăn một trả hai. Thy mỉm cười cay độc, giơ tay đánh hai người đó mỗi người 2 cái tát trả thù cho Linh.

Xong ba cô nàng phủi tay bước thẳng ra ngoài, ở đây thêm chút nữa chỉ thêm chướng mắt mà thôi. Trân và Anh đứng chết trân, bị làm nhục giữa chốn đông người thế này thì còn gì mặt mũi tiểu thư danh giá chứ. Thù này chắc chắn 2 cô nàng sẽ tính với bọn nó thật gọn gàng, đảm bảo bọn nó sống không được, chết không xong. Huy, Bảo, Kan vội chạy theo 3 nàng nhà ta nhưng vừa ra khỏi bar thì chiếc BMW lao vút đi mất, giờ họ có lấy xe cũng không đuổi kịp vì người cầm lái chẳng ai khác là nó. Cả ba chán nản lấy xe lao đi, họ cần phải giải tỏa stress nếu không chắc sẽ ức chế mà chết mất.

_______________________________________________________

End chap~
Chương trước Chương tiếp
Loading...