Nữ Sinh Nhà Nghèo Hay Thiên Kim Tiểu Thư

Chương 19: Kelvin, Anh Làm Gì Vậy?



NGƯNG HỐI... MÁY TÍNH TA BỊ HƯ, SỬA VẪN CHƯA XONG, TÌNH HÌNH LÀ TA PHẢI VIẾT TRUYỆN BẰNG ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG NÊN SẼ LÂU À NHA

________________________________________________________________

Chiếc xe dừng tại bãi đỗ ven một bờ biển xanh ngọc, chạy dài đến vô tận. Cả đám kéo nhau xuống xe. Nó trở mình, dụi mắt thức giấc rồi nhanh chóng đeo túi xuống xe. Pun cầm gậy tự sướng chạy lăng xăng khắp nơi chụp hình. Win, Helen hoà vào đám tăng động cười cười, nói nói. Mặc dù mới tỉnh dậy chưa đầy 30s, nó vẫn tỉnh táo chạy theo Pun, hai con bắt đầu lên cơn tăng động, điên khùng. GV quản lí dẫn tụi nó đi nhận phòng ( chứ hổng lẽ đu lên cây mà ngủ!!! ).

Và tại đại sảnh của khách sạn diễn ra một cuộc tranh giành giữa hai chàng hotboy. Win cáu khi nghe Kelvin bảo nó sang ngủ cùng phòng với hắn

- Này, giường tôi còn trống ấy, em có muốn sang ngủ cùng không?

Win hiền lành nhìn nó, đáy mắt thành khẩn nhất có thể

- Hy à, anh không ngủ được nếu thiếu em đâu, giường trống khó chịu lắm đấy

- Tao chứ!

- Không, tao chứ!

- Thôi! Giường hai người còn trống thì sang ngủ cùng nhau cho đỡ trống! Vậy ha, tui ngủ với Pun, đề huề hai bên nhé- nó hất tay hai tên kia ra, chạy đến ôm lấy Pun

- Cái gì??? Đùa à???- không hẹn mà cả hai chàng cùng hét lên

- Này Pun, tối nay hai tên này đóng phim đam mỹ đấy. Xem không? -nó nham nhở nhìn Pun

- Kinh thế! Mày còn hỏi nữa... dĩ nhiên là có rồi!- Pun hùa theo làm cả lũ sau lưng cười vang lên

- Ôi! Thế hai anh yêu nhau từ bao giờ, không công khai em mừng!- nữ sinh 1

- Em mới 17t thôi mà hai anh đóng phim 18t rồi! Hại mắt trẻ thơ quá!-nữ sinh 2

Nó kéo Pun lẻn đi, hai nạn nhân bị nó hại liền đuổi theo đến tận ổ. Nói chung là tình hình rất " quang mang ", mà người ta nói cái gì khó thì cho qua đi ha! Sau khi đã thoát khỏi nanh vuốt của hai tên dean xổng chuồng, nó ngã phịch xuống chiếc giường kingsize trong phòng hai đứa. Thở hồng hộc như con chó già, nó khều Pun bảo

- Này... hộc hộc... nhìn hai thằng cha đó như vậy mà... hộc hộc... chạy lẹ thấy bà luôn

- Oh baby say cheese!

Bên kia giường, Pun dường như không hề quan tâm đến lời nói của nó, cầm gậy tự sướng giơ qua giơ lại, miệng thì hết cười toe tét, rồi lại chu mỏ. Cái con nhỏ này, rốt cuộc Pun nó có xem mình còn tồn tại không ấy nhở??? Bực bội, nó đứng dậy đá vào mông con bạn một cái, tìm cái-thiếu-vải, nhanh chóng chui vào nhà tắm trước khi Pun phang cái remote vào đầu nó.

Mải một lúc sau, nó với Pun mới có mặt tại bãi biển. Nó dang tay, tận hưởng làn gió biển. Gió biển man mát, lại mang theo dư vị mặn mà của biển. Nắng và gió quyện vào nhau, cộng thêm màu xanh rì của biển cả và bãi cát trắng chạy xa tít. Tất cả tạo thành một bức tranh sống động. E... hèm, quay lại nó nhé! Ta lang man quá thể rồi.

Nó quyến rũ trong bộ bikini hai dây chéo mà hắn mua cho nó, Pun nhẹ nhàng với áo tắm xếp thành tầng, quần bó ngắn. Hai đứa nó xuất hiện là trai trên bãi biển xịt máu, chết ngất. Và trong đó không ngoại trừ tụi hắn và Kio

Hai đứa chạy ào ra biển chụp hình thì một trái bóng từ đâu bay đến, đập mạnh vào bên thái dương phải của nó. Do lực khá mạnh nên làm nó choáng váng rồi ngã khuỵ xuống. Ngay lập tức, ba giọng nói vang lên

- Thằng nào???

Trong đám choi choi đang khúm núm ngay cạnh lưới bóng chuyền, một thằng nhóc mặt bún ra sữa cuối mặt đi ra. Hai tay thằng nhóc run run, hết đan vào nhau lại buông. Cũng phải thôi, đứng trước mặt nó là ba người con trai đang hầm hầm sát khí: một người là giám đốc trẻ, cơ man sau này sẽ trở thành một vị chủ tịch- Kio ; một người là con của chủ tịch trường, khét tiếng tàn nhẫn, ghét ai là đuổi - Kelvin; người kia tuy hiền nhưng khi máu lạnh trỗi dậy thì giết người là chuyện nhỏ- Win

- Anh nói nhóc nghe nhá! Biển là nơi công cộng, anh không cấm nhóc chơi bóng chuyền.... nhưng... chơi bóng chuyền thì làm ơn nhìn xung quanh vài cái. Trúng vào đầu người khác rồi sao!

- Em... em... xin lỗi anh! Em xin lỗi chị!- thằng nhóc cúi gập người xin lỗi lia lịa

- Cái đám tụi bây không có mắt sao? Đánh trái bóng bay vào đầu người ta rồi đây này!-Win hầm hầm nhìn tụi choi choi

- Em xin lỗi anh! Em biết lỗi rồi ạ!

- Tên? Lớp?- Kelvin vô cảm nhìn thằng nhóc, nhãn thần băng lãnh đến tê người

- Anh... anh...em... không cố ý đâu anh.... Anh đừng đuổi học em... Anh ơi!- thằng nhóc lay tay hắn, van nài

- Mẹ kiếp! Buông tao ra! Tao hỏi mày tên gì? Lớp mấy?- Kelvin hất tay thằng nhóc

- Dạ... em... em là Lưu Gia Kỳ ạ! Lớp... lớp 10a7 ạ!

- Lưu Gia Kỳ! 10a7! Đuổi!- hắn móc đt ra, gọi cho ai đó

Xong xuôi, hắn bỏ đi, Win-Kio chạy đến hỏi han nó vài câu. Thằng nhóc ấy đứng như trời trồng nhìn nó, đáy mắt hằn lên nỗi tuyệt vọng

- Nhóc/em có sao không?- cả hai đồng thanh

- Đau tí thôi, không sao đâu. Hai anh đi phụ mọi người tổ chức trò chơi đi-nó cười nhẹ

- Vậy anh đi nhé!- đồng thanh tập 2

Chờ cho hai con người ấy khuất dạng, thằng nhóc mới chạy đến van xin nó

- Chị ơi... hic...hic... em... em không cố ý đâu! Chị cho em xin lỗi... hic...hic...Ba em khó lắm... em mà bị đuổi học... hic hic... chắc ba em ... đánh em chết chị ơi...! Chị giúp em với! Em... em...hic hic hic...- thằng nhóc ngước khuôn mặt đầm đìa nước mắt lên nhìn nó

- Tội bé quá! Để chị tìm tên lập dị ấy, nói giúp em nhé! Ngoan nè, đừng khóc nữa- nó xoa đầu Gia Kỳ

Hắn đang ngồi trên bãi sỏi, hai tay chống ra sau, ngữa cổ tận hưởng làn gió biển thổi vào người làm cái áo sơmi khoác hờ của hắn bay ra sau, lộ ra cơ bụng 6 múi vạm vỡ. Tụi hám trai đứng gần đấy coi như mất máu chết hết. Nó chạy đến ngồi cạnh hắn, chọt chọt vào tay hắn bảo

- Này! Chuyện ban nãy... đừng đuổi học thằng nhóc ấy có được không *chớp chớp*?

- Chuyện đó à? Tối sang phòng anh! Phòng VIP tầng 28

- Nếu tối tôi sang, anh nhất định không được đuổi học thằng bé nhá!

- Này bro, khiên phụ anh cái bàn ra ngoài với!- Kio chen ngang, lôi hắn vào trong

Lớp nó chơi trò chơi trên biển mãi cũng chán, liền kéo nhau ào xuống biển tát nước lung tung. Trong đó, nó, Pun với Kio là tăng động nhất. Sau một hồi ngâm nước đã đời, tụi lớp nó mới chịu kéo nhau về khách sạn

~~Buổi tối hôm đó

WARNING 16+

Nó sửa soạn lên phòng hắn. Chui nhanh vào trong thang máy, nó đưa tay nhấm nút lên tầng 28. Thang máy mới lên đến tầng 18 thì cửa thang máy mở ra. Một thằng con trai cao gầy, mặc áo ba lỗ với quần short bước vào. Tên đó ngắm nó một lượt rồi khẽ nuốt nước bọt, tiến lại dồn nó vào góc thang máy. Vừa vuốt ve mặt nó, vừa hỏi

- Đi đâu vậy cưng? Xinh quá hà!

- Em về nhà má anh á!- nó thản nhiên đáp lại

- Ơ.... về nhà má anh chi vậy?- tên đó hơi khựng lại

- Để em nói má anh nhốt anh vô chuồng chứ thả anh ở ngoài, anh quấy rối xã hội quá!

Vừa vặn nói xong thì thang máy mở cửa, nó đẩy tên đó ra, đi tìm phòng hắn. Dừng chân ngay tại cánh cửa có chữ VIP dát vàng nổi bật,nó đưa tay gõ cửa. Mãi một lúc sau, mới có người ra mở. Cánh cửa bật mở, tầm nhìn nó bị cuốn vào body 6 múi còn ướt nước của hắn. Hiện tại hắn đang bán khoả thân, hắn chỉ quấn có cái khăn xám tro ngang hông, nước từ tóc hắn rỉ xuống bờ ngực săn chắc rồi từ từ lăn xuống vùng bụng 6 múi. Hắn hất cằm, kêu nó vào trong. Nó ngờ nghệch đi vào trong. Nó thấy tóc hắn ướt nhẹp liền nỗi lòng từ bi, giật cái khăn tắm... trên tay hắn ra ( đệt... giật cái khăn ở dưới là hơi mệt nha )

- Ngồi xuống tui lau tóc cho, tóc ướt sẽ bệnh đấy!

Hắn cũng ngoan ngoãn ngồi xuống giường, nó tiến sát lại, hai tay cầm khăn chuyên tâm lau tóc. Cái tư thế này, khuôn mặt điển trai ấy đang gần sát ngực nó, chỉ cần một chuyển động mạnh liền có thể trực tiếp áp mặt vào đấy. Người hắn nhen nhóm dục hoả, hơi thở hắn nóng ẩm phả vào ngực nó làm nó khẽ rùng mình.

Nhận thức được không khí ám muội hiện tại, nó dừng ngay việc lau tóc, có ý muốn nhích ra một tí. Hắn lại còn không biết mà vòng tay ôm lấy eo nó, kéo nó áp sáp vào người hắn. Rồi chuyện gì đến sẽ đến, khuôn mặt phong lưu ấy, đôi môi mỏng bạc tình ấy đương nhiên trực tiếp chạm vào ngực nó. Nó đỏ mặt, bối rối rít lên

- Kelvin, anh làm gì vậy?

- Giữ yên nào!... Dễ chịu lắm!...

Cánh cửa lại một lần nữa bật mở, Kio la lối, xộc vào phòng hắn, được hai bước thì dừng lại và... cười trừ

- KELVIN, CHO ANH mượn......... à....à... anh định hỏi mượn... cái headphone, hì hì

Nó thấy Kio, mặt đỏ nay lại càng đỏ hơn, vội lấy tay đẩy đầu hắn ra. Nhưng hắn nào ngu xuẩn mà bỏ qua cơ hội này. Nghĩ thế, hắn lại kèm chặt hơn, thậm chí còn hôn lên ngực nó vài cái như đánh dấu chủ quyền, xong xuôi, hắn mới trả lời

- Headphone à, hình như ở trên bàn ấy!

- Bro! Anh tự hào về chú!- nói xong liền chui nhanh ra khỏi phòng

- Ban... ban.. nãy có... Kio đó...! Aishh... Kì này.... ổng đồn cho banh khách sạn... á huhu... tại anh đó!- nó lắp bắp trách mắng hắn

- Em làm gì ghê thế! Anh với em có làm 'chuyện ấy' đâu mà sợ!

- Chuyện ấy là chuyện gì?- ngây thơ hỏi lại

Hắn không nói không rằng, xoay nó đè xuống giường. Người hắn càng ngày càng nóng lên, giọng lại hơi khàn hơn lúc trước. Áp cánh môi mỏng của mình xuống môi nó, một mùi vị ngọt ngào nằm nơi đôi môi hồng , căng mọng của nó làm hắn chỉ muốn chiếm hữu toàn bộ nó. Hắn mút mát môi nó, len lỏi vào trong khoang miệng nó mà khuấy đảo. Môi hắn di chuyển xuống vùng cổ nó, để lại vài dấu đỏ ửng. Nó cuồng thở gấp nằm dưới hắn, nhưng lí trí vẫn không cho phép nó tiếp tục nằm yên. Giọng nó lõm bõm giữa hơi thở dồn dập

- Em... chưa..... đủ tuổi!

Hắn sực tỉnh, vội vàng ngồi dậy

- Anh xin lỗi, em về đi!

- Ưm...- nó mơ hồ mở cửa ra về
Chương trước Chương tiếp
Loading...