Nửa Đời An Nhiên

Chương 17: Uống Canh Gà



Bọn họ cũng coi như là vợ chồng tiểu biệt thắng tân hôn, quan hệ của hai người từ đầu đến cuối cũng không phải một trò chơi, theo lý là nên triền miên một phen, nhưng, Nghị Nhiên thật không nghĩ tới Cố Đình Xuyên hành độngnhanh như thế, trời còn chưa tối đã muốn ăn đối phương......

Cô cố gắng nhớ lại, bọn họ ngoại trừ đêm đầu tiên có "Quan hệ vợ chồng", sau đó cũng không có thân mật nhiều, bởi vì không có tổ chức hôn lễ, nên tuần trăng mật cũng chưa đi, rất nhiều cảm giác cũng không chân thật, nhưng thân thể của cô lại nhớ kỹ tư vị ngay lúc đó.

So với khi đó ngây thơ mờ mịt mà trải nghiệm, hiện giờ, nội tâm giống như nhiều xúc động khác, đặc biệt là khi hai đôi môi chạm vào nhau, khi bàn tay người đàn ông du tẩu giống như có thể bốc cháy trên người cô vậy.

Nghị Nhiên nhớ tới khi đó nói với bản thân, nếu lần sau có cơ hội nhất định phải thưởng thức dáng người rắn chắc của Cố Đình Xuyên cho thật tốt, nhưng một bàn tay của anh không hề trở ngại mà bám trụ cái mông của cô, cả người suy nghĩ lại một lần hóa thành hư ảo......

Dường như cảm giác được cô run rẩy, Cố Đình Xuyên thả chậm tiết tấu, như dã thú đã sẵn sàng giây lát biến thành người tình dịu dàng, mặt mày anh tuấn tú, mà ngón tay ở giữa hai chân cô khó kìm chế trêu chọc, làm người nhịn không được dựa ở thân thể rắn chắc của anh.

Cố Đình Xuyên cũng nói không rõ, ở giới giải trí nhìn mấy năm nay chìm nổi, tuy nói là "Không gần nữ sắc", lại không biết vì sao chính mình còn sẽ giống như chàng trai tuổi xuân vừa thử liền bắt đầu "Cùng hung cực ác", anh cảm thấy khi cùng cô ở bên nhau, những sung sướng cùng động - tình này đó đều là nước chảy thành sông, huống chi, anh thật sự không nghĩ lúc này còn phải đi nói chuyện khác, không phải cô nói muốn "Nghĩa vụ vợ chồng" hay sao, như vậy rất không tồi.

Nghị Nhiên không hiểu làm thế nào để đáp lại, nhưng chỉ cảm thấy rằng tư thế của anh ta quá hấp dẫn, ngón tay bản năng dùng sức ở bụng nhỏ anh đẩy một phen, lại càng thêm châm ngòi thổi lửa......

Bầu không khí ái muội trong phòng rốt cuộc bị tiếng đập cửa có quy luật ở ngoài truyền đến đánh gãy.

"Cố đạo, Cố đạo anh có ở trong không? Tần tổng gọi điện thoại tìm anh......"

Cố Đình Xuyên nhíu nhíu mày, ban đầu tính toán làm lơ, nhưng mà, người ngoài cửa lại bổ sung nói: "Còn có, sau khi đổi diễn viên bên anh có người khác để chọn chưa? Bên sản xuất gấp sắp nổi điên......"

Nghị Nhiên nghe được việc liên quan đến đại cục, mím môi nhìn về phía anh: "Nếu không...... Cái đó, anh đi xử lý một chút đi?"

Mặt Cố Đình Xuyên đang ở chỗ mũi cô, hai người nhìn nhau rất gần, đáy mắt anh đột nhiên có chút ý cười bất đắc dĩ: "Thôi được, anh đi giải quyết tốt hậu quả trước, em ở đây nghỉ ngơi một chút đi nhé."

Bằng không còn có cách gì.....

Nghị Nhiên đem suy nghĩ đều nghẹn đến trong lòng, ngẩng đầu thấy bên môi anh cong lên, bộ dáng như tâm tình không tồi, lại nhìn anh nói với người bên ngoài "Chờ một lát".

Cố Đình Xuyên thẳng sống lưng, sau khi sửa sang lại quần áo, lập tức khôi phục hình tượng đại đạo diễn lạnh lùng đẹp trai, quả thực không hổ danh hiệu "Đoá hoa cao lãnh".

Người đàn ông trước khi đi, hơi hơi nghiêng người nhìn cô, vẫn là nói thêm một câu: "Nếu em cảm thấy nhàm chán, có thể đến phim trường đi dạo."

Cô nhìn bóng dáng anh đi ra ngoài cửa, yên lặng cắn cắn môi, luôn cảm thấy mặc dù quan hệ của bọn họ vừa mới bắt đầu phát triển, nhưng anh đối cô xác thật là đã có một loại "Dung túng" mà đối người khác không có, phần đối xử đặc thù là " Vợ" chuyên hưởng đi, ít nhất...... Cô nhìn thấy một mặt mà người khác không thể nhìn thấy.

Suy nghĩ của Nghị Nhiên càng ngày càng lệch khỏi quỹ đạo, cô quay đầu lại nhìn đến drap giường nhăn nhúm, nghĩ nếu Cố Đình Xuyên cũng là đàn ông có dục vọng bình thường, vậy ngày thường anh sẽ một người xem pỏn sao???

Có lẽ đi, còn sẽ từ góc độ chuyên nghiệp phân tích một chút kĩ thuật quay?

Đột nhiên phát hiện ý nghĩ của chính mình quá tà ác, Nghị Nhiên vỗ vỗ mặt, hít sâu một cái, nhanh chóng bò dậy đi toilet rửa mặt.

Buổi chiều khi đi vào phim trường, ánh mắt mọi người nhìn Nghị Nhiên đã không quá giống nhau, lại nói tiếp, đây vẫn là lần đầu tiên cô cùng Cố Đình Xuyên đồng thời xuất hiện ở "Trường hợp công chúng", cô tức khắc cảm giác càng khẩn trương.

Tiểu Triệu cùng nhân viên công tác dọn ghế, cầm đồ uống linh tinh các loại đến tiếp đón cô, cô liền ngồi ở chỗ không xa Cố đạo lắm, lẳng lặng mà quan sát trạng thái của anh khi làm việc.

Bối cảnh của cảnh quay này quá lớn, chỉ là chuyện trò giữa hai vị hiệp sĩ, Cố Đình Xuyên quay xong sau đó xem đoạn vừa rồi, tiếp tục thảo luận nội dung với diễn viên và tổng giám, nhưng quanh thân vẫn có cảm giác lạnh lùng.

Anh ngoại trừ dùng mười phút cơm chiều ăn cơm và canh gà cô mang đến, thời gian còn lại đều làm việc, Nghị Nhiên thế mới biết, thì ra khi anh quay phim thật sự là rất ít nói cười, tất cả mọi người đến nghe anh chỉ huy, mặc kệ là nam nữ tuổi bao nhiêu đều nghe ý tưởng của anh mà làm việc, loại cảm giác này làm cô đặc biệt kiêu ngạo.

Nghị Nhiên nhìn đến mê mẩn, không biết khi nào Quách Bạch Du đi tới bên cạnh cô, còn để trợ lý của mình mang đến một hộp chocolate thương hiệu nổi tiếng, từ trợ lý trên tay tiếp nhận về sau liền đưa cho cô, nhẹ giọng nói: "Cố phụ nhân, chào cô, quấy rầy cô rồi."

Cô chối từ, thấy đối phương kiên trì, cũng chỉ hào phóng mà nhận lấy chocolate, giương mắt nhìn vị nữ thần này: "Chào cô, cô cũng diễn bộ này của Cố đạo sao?"

"Tôi đến diễn một nhân vật nhỏ, hôm nay vừa đến." Lúc Quách Bạch Du nói chuyện, theo bản năng mà nhìn về phía Cố Đình Xuyên, mới quay đầu nói nói với cô: "Không nghĩ tới vợ của anh ấy chính là cô."

Những lời này mơ hồ để lộ ra một ít tư vị khó phân biệt, Nghị Nhiên biết cô ta có chút để ý, rốt cuộc, vợ của Cố đạo diễn dáng người tư sắc đều không bằng chính mình, làm sao cũng có chút không thể tưởng tượng đi.

Cô ta từ khóe mắt đuôi lông mày đều đã biểu đạt ra suy nghĩ này, Nghị Nhiên dưới đáy lòng trợn trắng mắt, biểu cảm nhỏ trên mặt nhịn không được có chút ngạo kiều, bản thân đương nhiên rõ ràng, người đàn ông như Cố Đình Xuyên quá hấp dẫn nữ giới chú ý, cho nên, cần thiết muốn bày ra thái độ dứt khoát xinh đẹp.

Nghị Nhiên vốn dĩ sẽ không giả bộ hàn huyên, nói trắng ra: "Điểm tâm lần trước cô đưa ăn rất ngon, Cố đạo anh ấy không thích đồ ngọt, đã bị tôi chiếm hết rồi."

Khi cô đứng lên, tóc dài chậm rãi buông xuống đến trước ngực, vì thế giơ tay vén, cảm giác chính mình đặc biệt có khí chất: "Chocolate hôm nay tôi cũng rất thích, cô rất là biết chọn đấy."

Ngại với địa vị Cố Đình Xuyên, Quách Bạch Du bất tri bất giác ở trước mặt cô hạ thấp tư thái: "Cố phu nhân quá khen."

Nghị Nhiên đi đến bên cạnh vài bước rồi giao chocolate cho Tiểu Triệu bảo quản, lại quay lại nói với Quách Bạch Du: "Cảm ơn lễ vật của cô, cô ăn chưa? Tôi còn muốn đi xem Cố đạo có ăn cơm đàng hoàng hay không? Cô biết anh ấy vội lên liền không chú ý, đi trước nhé."

Quách Bạch Du ngẩn người, trong mắt cô ta, Nghị Nhiên đây là không hề nghi ngờ mà "Tuyên thệ chủ quyền", trong lòng cô ta đột nhiên có một loại đố kị khó có thể miêu tả, nắm chặt tay khiến cho đầy ngón tay trở nên trắng bệch.

...... Tại sao lại như vậy chứ.

Cô ta hướng nơi xa nhìn bóng dáng Cố Đình Xuyên dần dần xuất thần, phát hiện ánh mắt đối phương cũng bỗng nhiên hướng nơi này, trong lòng lại là đập lỡ một nhịp, sau một lúc lâu mới hoãn lại đây.

Đó là người đàn ông cô ta thích nhiều năm, hiện giờ lại thành chồng của người khác.

......

《 Đường về 》 biến đổi bất ngờ, đang xử lý xong nguy cơ đổi người, quay bù phân cảnh nữ diễn viên cả ngày lẫn đêm, rốt cuộc có thể tiến vào giai đoạn hậu kỳ cắt nối biên tập, Cố Đình Xuyên cuối cùng cũng có thời gian trở về qua cuối tuần.

Tối hôm qua, anh hiếm khi gọi điện thoại cho Nghị Nhiên, giọng nói rõ ràng là lành lạnh, lại làm người có cảm giác nóng bỏng: "Sáng mai anh cho người đi đón Cố Thái lại đây, ở với nó qua cuối tuần, em bên này có vấn đề gì không?"

Nghị Nhiên vốn dĩ liền thích tiểu shota, đương nhiên không có ý kiến gì, chẳng qua, đối với Cố tiên sinh sao lại đột nhiên có cái ý tưởng này vẫn là có chút ngoài ý muốn.

Cố Đình Xuyên như là biết nghi hoặc của cô, lập tức giải thích: "Đây là yêu cầu mẹ anh đưa ra, nói anh của anh và chị dâu đã chuẩn bị thoả thuận ly hôn, sợ sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ."

"Ừm...... Vậy nên ở bên em ấy nhiều hơn, em không thành vấn đề." Suy nghĩ một lát, lại hỏi: "Cố Thái thích ăn cái gì? Em hôm nay tan làm sớm, đi siêu thị mua điểm đồ nấu ăn, tự mình xuống bếp cho nó đi?"

Nghĩ đến biết người khác coi trọng cậu nhóc, trong lòng tiểu soái ca sẽ càng vui vẻ.

Tuy nói Cố Đình Xuyên là từ phim trường đã trở lại, nhưng trên thực tế với tiến độ bộ phim tiến triển quá ít, anh chẳng qua là thay đổi một chỗ tiếp tục làm việc, ở phòng làm việc xem cảnh quay hơn nửa đêm, cả phòng đều là hương cà phê kham khổ, lúc anh ra tới thông khí, thấy Nghị Nhiên đã ở trong phòng bếp bận rộn.

Cố đạo đi qua đi "Kiểm tra", quả nhiên là một mảnh hỗn độn, anh cười khẽ một tiếng, tiếng cười trong sáng thậm chí mang theo chút ái muội phát ra từ trong cổ họng anh, làm người tê dại đến nổi da gà.

"Em đã lợi hại như vậy?"

Nghị Nhiên không lời gì để nói, cũng không ngẩng đầu lên mà tiếp tục xắt cà rốt, Cố Đình Xuyên cúi đầu nhìn đến bộ dáng cô mặc vào tạp dề, cô nương này ngày thường thật sự không thể nói là "Hiền huệ" thế nào, nhưng bây giờ có vài phần an an tĩnh tĩnh, tóc dài buộc thành đuôi ngựa ở bên tai, thêm chút khí chất mềm mại.

Anh hơi hơi cong lên khóe môi, một đôi con ngươi cũng có ý cười, như là chỉ điểm nói: "Em cái này gọi là xắt gậy, không phải xắt nhỏ."

Người đàn ông dường như ghét bỏ mà nói xong, lấy qua dao từ trong tay cô, tư thế kia so với cô còn chuyên nghiệp hơn nhiều, Nghị Nhiên ngoan ngoãn mà thối lui, đứng ở một bên nhìn anh bận rộn.

Cô nhìn chăm chú anh nước chảy mây trôi mà bày ra kỹ thuật xắt rau, rất nhanh liền lưu loát xắt xong đồ ăn, mở vòi nước rửa dụng cụ cắt gọt, vệt nước ở trên cổ tay anh chảy xuống, ở chỗ tay áo tứ từ lan tỏa ra.

Gương mặt sắc cạnh vậy, bóng dáng thon dài thế, khó trách nhiều phụ nữ có ý với anh vậy, Nghị Nhiên nhất thời lấy qua dao, lại cảm thấy ở chung thực sự làm người ta dễ chịu và yên lòng.

"Vốn dĩ muốn sắp xếp để bốn người lớn đến nhà ăn cơm, nhưng cứ như vậy cho em áp lực quá lớn."

Nghị Nhiên tự biết không am hiểu nấu nướng, điểm này với anh mà nói cũng không quá quan trọng, nhưng cô tâm hoảng ý loạn phát hiện, bản thân càng ngày càng để ý đến anh.

Cố Đình Xuyên nhìn thoáng qua bộ dáng cô bĩu môi, lại nhìn nhìn những thứ phải chuẩn bị bốn phía, nói: "Hay là anh đi đặt một chỗ."

Nghị Nhiên "Ừm" một tiếng, thanh âm mềm chính mình đều cảm thấy không thể tưởng tượng.

"Sao nấu ăn mà anh cũng biết thế, anh không phải đại thiếu gia sao......"

Động tác trên tay Cố đạo dừng một chút, khóe miệng cong lên, còn mang theo chút dung túng.

Tất cả bí ẩn trong tình yêu, đều ở trong thủy triều đen tối mênh mông.
Chương trước Chương tiếp
Loading...