Ôn Hương Nhuyễn Ngọc
Chương 6: Thất Gia Thẩm Phủ
Tạ Nguyễn Ngọc ngẫu nhiên ngẩng đầu lên, đáy lòng luôn không nhịn được mà cảm thán, tưởng tượng đến vận mệnh của các nàng, trong lòng lại là một trận thổn thức.Thẩm Thất gia vẫn không nhanh không chậm ăn cơm như cũ, ngẫu nhiên cũng sẽ cười nói hai câu, Tạ Nguyễn Ngọc dùng dư quáng nhìn thoáng qua ngón tay Thẩm Thất ra bắt đầu sờ lên vách tường cạnh ly rượu, rồi nhìn hướng theo cánh tay hắn lên trên, ánh mắt hai người vừa lúc đối diện nhau, Tạ Nguyễn Ngọc hơi hơi mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng tinh lại giống như thẹn thùng mà dời ánh mắt không nhìn hắn.Giữa mày Thẩm Thất gia vừa động, nụ cười trên mặt không giảm lại thu động tác trên ngón tay, uống một hơi cạn sạch rượu trong ly.Thẩm Thất gia nâng chén. đại biểu hắn đã ăn xong, nháy mắt mười mấy đôi mắt nhìn hắn chằm chằm, có mong chờ có xao động, Thẩm Bồi Viễn là muốn ngủ trưa.“Nguyễn Ngọc ở lại nằm với ta một hồi, các em đều về đi.” Nhìn những con ngươi ảm đạm xuống trong nháy mắt, Thẩm Thất gia có chút thoải mái mà cười: “Hai ngày nữa Mục tòng quân đi ngang qua thành Bảo Ninh muốn ở lại mấy ngày, trong phủ ta không có phu nhân, đến lúc đó phải vất vả các em chuẩn bị thức ăn, đừng vứt thể diện của Thẩm phủ.”Mục tòng quân sắp đến sao.Tạ Nguyễn Ngọc nhìn những người phụ nữ rời đi mà cứng đờ mỉm cười, bọn nha hoàn cũng không nói nhiều, đi đến thu dọn đồ ăn, sửa sang lại sạch sẽ, trong nháy mắt Giang Sính Đình ra đến cửa thì Thẩm Thất gia đã sớm ngồi ở phòng trong, vẫy tay với Tạ Nguyễn Ngọc, động tác cực kỳ giống gọi chó.Phụ nữ trong phủ Tạ Nguyễn Ngọc không nhớ đến tột cùng có bao nhiêu người, dù sao Mục tòng quân một chuyến này mang đi hơn phân nửa phụ nữ của Thẩm phủ.Nàng bước nhanh đi qua, khi đi vào nội phòng còn không quên buông rèm, khép hờ cửa sổ, thu thập thỏa đáng lúc này mới đi đến bên cạnh Thẩm Thất gia ngồi xổm xuống ngẩng đầu nhìn hắn. Tuy Thẩm Thất gia được gọi là Thất gia nhưng tuổi cũng không lớn, chỉ vì hắn là đứa con trai thứ bảy của Thẩm đại soái, e ngại thân phận tầng này, mọi người mới khách khí gọi một tiếng Thất gia, không nghĩ đến rất nhiều năm sau, cái xưng hô khách khí này dần dần biến thành kính sợ.Bộ dáng này của Tạ Nguyễn Ngọc rất được lòng của Thẩm Thất gia, hắn duỗi tay lôi kéo, Tạ Nguyễn Ngọc đã bị lực lượng này kéo lên, thuận thế bị hắn ôm vào trong lồng ngực.“Tên của khanh khanh rất dễ nghe.” Thẩm Bồi viễn đặt trán mình trên lỗ tai nàng, môi cố ý vô tình xẹt qua cần cổ tuyết trắng của Tạ Nguyễn Ngọc, mặt Tạ Nguyễn Ngọc nháy mắt hồng thành quả táo bên sông. Người nọ lại không hề biết, bàn tay phất qua vòng eo nàng, há miệng khẽ cắn một cái trên vành tai nàng, âm thanh nhiễm tình ý lười biếng: “Ôn hương nhuyễn ngọc.” (Ý chỉ thân hình mềm mại của một cô gái.)Nếu không phải đã sống lại một đời, Tạ Nguyễn Ngọc thật sự sẽ bị lý do thoái thác lừa gạt đi.Nàng duỗi tay câu lấy cổ Thẩm Thất gia, hôn nhợt nhạt trên khóe miệng của hắn: “Ngài nghỉ ngơi một lúc trước đi, em thủ cho ngài.”Nếu là trước kia Tạ Nguyễn Ngọc đã sớm bị hắn đùa giỡn đến mặt đỏ tai hồng, tâm viên ý mãn, nhưng mà bây giờ cho nàng một trăm lá gan, nàng cũng không dám lên giường của Thẩm Thất gia.“Không ngại, khanh khanh nằm với ta một lúc.” Bàn tay vung lên, Tạ Nguyễn Ngọc bị Thẩm Thất gia ép lên trên giường, bốn mắt nhìn nhau, tuy là Tạ Nguyễn Ngọc nửa đời sau đã xem hết các nam tử muôn hình muôn vẻ, những người có bộ dáng theo kịp Thẩm Thất rất hiếm.Cặp mắt kia, sống sờ sờ muốn cho người chết chìm ở trong sự dịu dàng này.Tạ Nguyễn Ngọc đã từng sống với Mạnh Nho Cảnh tự nhiên biết lúc một người đàn ông nhìn một người phụ nữ khi động tình nên là ánh mắt nào, là lửa, lửa thiêu đốt nồng nhiệt đến cuồng nhiệt chứ không phải như Thẩm Thất gia, dịu dàng như nước.Lửa sẽ đốt người thành tro tàn, làm con gái niết bàn thành phụ nữ; mà nước sẽ chỉ làm người trầm luân sau đó chết ở bên trong.Tạ Nguyễn Ngọc sẽ quản trong ánh mắt Thẩm Thất gia có ai, trong đầu nàng chỉ nhảy ra một ý nghĩ: Hắn đang tính kế.Thẩm Bồi Viễn sinh ra một bộ dáng phong lưu tuấn mỹ rất xứng với thủ đoạn nhu tình, là nữ đều sẽ nhào vào trong ngực hắn huống chi hắn còn là trượng phu trên danh nghĩa.Người đàn ông này, quá ác liệt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương