Ông Chủ, Tôi Muốn

Chương 4



Tác giả có lời muốn nói:

Thịt lại bắt đầu, lần đầu tiên của hai người bọn họ.

“Không muốn mặc quần áo ngủ.” Lâm Hoành có chút không nắm rõ được tình hình, người này rõ ràng nên say rồi, nhưng ánh mắt lại sáng lấp lánh dõi theo hắn. Hoặc là y không có say, nhưng mà tại sao lại có chút kỳ quái, mới vừa rồi còn ôm chầm lấy hắn hôn môi, không hôn y sẽ không chịu buông tay, cũng may ông chủ cũng không xấu xí, hôn một chút cũng không mất mát gì, nhưng mà ở trong nhà người khác ngủ trần truồng là muốn như thế nào đây hả??

“Nhanh lên một chút nha!”

Lâm Hoành mặc dù là một thằng đàn ông súng thật hàng thật, nhưng mà điều hắn không thể chịu nỗi nhất chính là ánh mắt ướt át giống động vật nhỏ như thế này, không thể chống đỡ được mà giúp y tháo khuy áo sơmi. Hai người đàn ông mà, có thể làm được cái gì cơ chứ.

Vốn cũng không có gì, cứ coi như là một thẳng một cong ở cùng nhau đi. Nhưng có thể cố tình tất cả những gì của Trình Thanh đều tương đồng với người yêu mà Lâm Hoành tự tưởng tượng ra, ngoại trừ ngực và chít chít. Mà y vẫn dùng ánh mắt câu người cùng giọng nói nhiễm đầy *** kia không ngừng nhắc nhở cho Lâm Hoành biết về sự tồn tại của y.

Chít chít: là JJ, tự biết hen:3

Còn sót lại hai cái nút áo cuối cùng, cánh tay Trình Thanh quấn lấy vai Lâm Hoành. Từ góc độ của Lâm Hoành, ngẩng đầu lên chính là hai chấm nổi lên trước ngực của y. Bởi vì đã uống rượu, nên nhiệt độ cơ thể của Trình Thanh cao hơn so với nhiệt độ trong phòng, hai hạt kia đã cứng rắn, lên trên nữa là cần cổ trắng nõn sạch sẽ của y, hầu kết to nhỏ vừa vặn, cằm, đôi môi… Lâm Hoành làm một động tác nuốt xuống cực kỳ khó khăn, quỷ thần xui khiến, hắn cắn một cái lên hầu kết của Trình Thanh, Trình Thanh rên lên một tiếng, hầu kết trượt lên xuống, Lâm Hoành không dám dùng sức, hơi há miệng chuyển sang cắn ở chỗ khác, vốn dự định cắn lên cằm, bỗng nhiên Trình Thanh lại ngẩng đầu lên.

Người dưới thân mặt mày như tơ, tựa như cười mà không phải cười nhìn hắn, Lâm Hoành đột nhiên không hiểu rõ phong tình mà phản ứng lại với sự thất thố của mình, vội vàng đứng lên xin lỗi: “Xin lỗi, tôi…”

Hiển nhiên cánh tay Trình Thanh vẫn còn quấn ở trên cổ hắn, hắn vừa đứng lên thì cũng kéo theo Trình Thanh lên. Khoảng cách của hai người chỉ giảm chứ không tăng, Trình Thanh thuận thế hôn lên đôi môi của Lâm Hoành.

Trình Thanh uống cũng không nhiều, lúc này thần trí cũng thanh tỉnh, y cảm giác nếu như lúc này không này nắm chặt lấy người trước đứng mặt này, có lẽ y sẽ hối hận rất lâu.

Từ giây phút bước vào cửa cùng hắn kia, nhịp tim của Trình Thanh đập rất nhanh rất là nhanh. Phòng của hắn không lớn, nhưng mà đồ vật đều được sắp xêp rất gọn gàng ngay ngắn, tràn ngập hơi thở của cuộc sống, hơn nữa một người đàn ông giống như hắn vậy, chính là một ngôi nhà mà Trình Thanh đã khát vọng từ rất lâu. Một người như vậy, nhất định phải nắm chặt lấy không được buông tay!

Trình Thanh đem tất cả những lời giải thích của Lâm Hoành nuốt vào trong bụng, còn không biết liêm sỉ mà duỗi đầu lưỡi tiến vào thăm dò.

Lâm Hoành có chút không biết làm sao, nhưng phản ứng trúc trắc của hắn rõ ràng đã lấy lòng Trình Thanh. Không có bất cứ lý do gì nhưng mà Trình Thanh lại tràn đầy hảo cảm đối với người đàn ông lần đầu gặp mặt này, trong lòng nhảy rầm rầm, tâm tình yêu thích tràn đầy như sắp tràn cả ra ngoài. Trên tay Trình Thanh dùng thêm chút lực kéo Lâm Hoành đến càng gần hơn, đầu lưỡi chuyển động trong khoang miệng của hắn, từng chút từng chút khiêu khích hắn. Lâm Hoành cũng chậm chậm bắt đầu đáp lại y.

Từ lúc Trình Thanh câu lên trên người, Lâm Hoành cũng không phải là không giãy dụa, người dưới thân là đàn ông, còn là ông chủ của mình, thế nhưng hạ thân căng đến đau nhức nói cho hắn biết, hắn không thể chờ được nữa, hắn muốn người này, cùng lắm thì hắn chịu trách nhiệm là được chứ gì.

Thời điểm mà Trình Thanh tiến đến hắn bên tai nói ra câu nói này, Lâm Hoành nghĩ thầm, người này nhất định phải do hắn phụ trách. Yêu tinh này nói với hắn: “Là đàn ông thì lúc này phải biết nên làm cái gì.”

Lâm Hoành chống hai tay qua bên người Trình Thanh, hai chân cũng đặt lên giường, giường đơn nhỏ hẹp lập tức trở nên chen chúc chật chội. Lâm Hoành cúi người xuống hôn y. Đôi mắt, mũi, sau đó cắn một cái lên cằm Trình Thanh, hắn đã sớm muốn làm như vậy rồi! Chờ Lâm Hoành ngẩng đầu lên lần nữa, trên cổ Trình Thanh đã đỏ hồng một mảnh.

“Phải tắm rửa trước đã!” Ngay lúc bàn tay của Lâm Hoành đặt trên eo y trượt xuống chuẩn bị khám phá địa phương sâu kín nhất, Trình Thanh vội vã la lên. Trước không có ý định làm, cho nên y cũng không chuẩn bị cái gì, y không muốn để cho Lâm Hoành nhìn thấy cái gì bẩn thỉu, y cũng không nghĩ rằng thẳng nam trước mặt này biết cái gì gọi là bôi trơn.

Hai người giống như hai đứa trẻ sinh đôi kết hợp, trong chốc lát cũng không thể tách ra được, dây dưa tiến vào buồng tắm.

Buồng tắm rất nhỏ, nhưng nhìn rất sạch sẽ, chân trần đứng trên tấm thảm trải trước phòng cũng không thấy lạnh. Trình Thanh không rãnh để đi quan sát những cái khác, chỉ cần đối phó với người đàn ông trước mắt này đã làm y đủ mệt mỏi. Bàn tay của hắn du tẩu trước ngực và eo bên của y, làm cho cả người y như nhũn ra, âm thanh hôn môi thậm chí cũng có thể nghe thấy trong tiếng nước.

Chờ nước bắt đầu nóng lên, Lâm Hoành ôm Trình Thanh tiến vào buồng tắm. Trình Thanh vươn tay đi mò sữa tắm, kết quả lại mò thấy nước gội đầu. Vừa mới chuẩn bị mở ra gội đầu trước tiên, lại bị Lâm Hoành lấy mất: “Không được gội đầu, không được sấy khô sẽ bị cảm mạo.” Trình Thanh sững sờ, nhận lấy chai sữa tắm mà Lâm Hoành.

Rất nhanh, hai người đều một thân bọt biển. Hai tấm thân thể trắng toát trơn mịn, cọ cọ nhau cũng có thể cọ ra cảm giác.

Lâm Hoành nhìn người trước mặt, đôi mắt như có màn sương bao phủ, tựa hồ nhưng không tiện nhìn thẳng vào hắn, lông mi rất dài cũng rất dày đặc, lông mày tinh tế, cái mũi thẳng tắp, khuôn mặt tinh xảo, đôi môi có độ dày vừa vặn, hắn không tự chủ được duỗi tay ra sờ soạng.

Trong lòng mỗi người đều có một ảo tưởng, chỉ là Lâm Hoành chưa bao giờ biết đến thật sự có người có thể lớn lên như vậy, cho dù y là nam hắn cũng thừa nhận, không chỉ là bởi vì tướng mạo, ánh mắt cùng động tác, thoáng nhìn tư thái và khí chất, đã đánh trúng vào giấc mộng nhiều năm qua của hắn. Không phải không nghĩ tới hắn làm như vậy là với trái luân thường đạo lý, người này vẫn là ông chủ của mình, nhưng mà nếu đối phương đã bày ra bộ dạng không sao cả, tại sao hắn phải nhẫn nhịn?!

Trình Thanh đẩy đầu gối đẩy lên hạ thân Lâm Hoành, làm phiền Tiểu Lâm, tay Lâm Hoành cũng không tự chủ được thuận theo y co chân lại mở ra rãnh đùi mà xâm nhập sâu vào trong. Như là bản năng mò địa phương nhăn nheo được che kín kia.

Tay Lâm Hoành thăm dò tại địa phương thần bí này, xưa nay hắn chưa từng chạm qua nơi đó của bản thân, bởi vì bẩn, nhưng mà người ở trước mặt này đã làm cho hắn không hề băn khoăn những điều này nữa. Ngón tay thô ráp của hắn ấn lên đó, xoa xoa, hắn hỏi ra nghi ngờ đã ở sâu trong lòng: “Nhỏ như vậy, sẽ không bị thương chứ?”

Tuy rằng Trình Thanh đã nghi ngờ đây là lần đầu tiên của hắn, tuy nhiên không nghĩ tới hắn sẽ hỏi cái này: “Làm khuyếch trương tốt sẽ không bị thương.” Trình Thanh có chút buồn khổ mà nghĩ thầm, kỹ thuật của bản thân cũng không được khá lắm, lại đụng phải thẳng nam, bị thương là điều đã được khẳng định từ trước. Nhưng mà, y vẫn muốn.

Lâm Hoành ngẫm nghĩ một hồi, nhưng không có cách lý giải: “Làm sao để khuyếch trương?”

“Chính là, lấy ngón tay…” Trình Thanh không được tự nhiên, ấp úng nói ra ý tứ.

“Hả?” Cái này là Lâm Hoành dùng giọng mũi có từ tính nói ra, làm cho măt Trình Thanh đỏ một chút: “Chính là cắm ngón tay vào bên trong mông tôi trước…!” Y có chút tức giận đến nổ phổi, đều đã ngẩng đầu cao lên như vậy, cư nhiên còn có lòng thanh thản hỏi cái này hỏi cái kia, trực tiếp *** tiến vào không phải tốt hơn à!

Kỳ thực câu nói “hả?” kia của Lâm Hoành cũng không phải là cố ý hỏi lại để y xấu hổ, không dự kiến được ngược lại kết quả rất tốt.

Hắn giơ ngón tay giữa chen tới nơi cửa động kia, cũng không dám dùng quá sức, dù sao kia nơi cũng được làm từ thịt, sẽ bị đau.

Nhưng mà Trình Thanh đã bị hắn trêu chọc không thể đợi kịp nữa, mặt sau mơ hồ có thứ gì đó ẩm ướt chảy ra, thật ngứa nhưng lại không chiếm được an ủi. Y vươn tay đi mò Lâm Hoành, từ vai mò tới cơ ngực, so sánh thân thể hai người hoàn toàn khác hẳn nhau, thân thể của hắn mỗi một tấc đều bao hàm sức mạnh, không giống như Trình Thanh chỉ đi đến phòng tập thể hình giả tạo ra vẻ một chút. Mỗi một nơi cũng có thể làm cho y đê mê. Trình Thanh luồn tay xuống dưới nách của hắn, dựa thân thể của mình vào đó, cảm thụ mạch máu của hắn đang đập nhẹ nhàng, đè lên trái tim đang đập của hắn phun ra từng chữ: “Trực tiếp… Tiến vào.” Y cảm giác được bắp thịt của Lâm Hoành căng thẳng, cảm giác được nhịp tim đập của hắn biến hóa, thỏa mãn mà híp mắt một cái.

Một đốt ngón tay thẳng tiến vào thân thể của y. Trong nháy mắt, thân thể phảng phất như sinh ra một dòng điện, tư vị kỳ diệu từ điểm kia chậm rãi lan tràn ra khắp cơ thể. Nơi kia căng mịn mà co dãn, trong vách vốn khép chặt kín, bây giờ bị ngón tay đi vào thăm dò, mặc dù theo ý của chủ nhân thì chúng phải ngoan ngoãn nghe lời để hắn đi vào, nhưng mà thịt huyệt nơi đó vẫn trở ngại Lâm Hoành tiến vào.

“Không sao, dùng sức một chút, đi vào được là tốt rồi.” Nhận ra được Lâm Hoành do dự, Trình Thanh có chút cảm động, nhưng y biết hai người bọn họ không thể đợi được nữa: “A, a! Ư… Nhẹ chút!” Trình Thanh vừa mới dứt lời thì cũng cảm nhận được đồ vật dưới đó cũng đã tiến vào được rồi. May mắn chỉ là hai ngón tay.

“Xin lỗi, xin lỗi! Nhịn một chút là tốt rồi, tôi sẽ tạm thời không động.” Lâm Hoành đến gần hôn y, hạ thấp thân thể liếm lên đầu nhũ. Kỳ thực nhìn thấy bộ dáng nhíu mày của y Lâm Hoành cũng cực kỳ yêu thích, nếu không phải không nỡ để y chịu thống khổ như vậy, nhất định phải buộc y bộc lộ ra được biểu tình này.

Kỳ thật, mặt sau của Trình Thanh cũng là lần đầu tiên. Hai con người không có kinh nghiệm cứ đấu đá lung tung như vậy, đều cùng nhau thống khổ khó nhịn.

Ngón tay Lâm Hoành đảo quanh bên trong hậu huyệt của Trình Thanh, còn cong lại moi móc đào khoét. Trình Thanh có chút vui mừng khi Lâm Hoành không nghe lời mà trực tiếp đâm đệ đệ của hắn đi vào, thật sự, không phải là rất đau, thế nhưng loại cảm giác kỳ quái kia, làm cho y có chút sợ sệt, mặt sau bị đùa bỡn, cảm giác như bất cứ lúc nào cũng có thể bị nứt ra. Hắn lớn như vậy, nếu như trực tiếp tiến vào theo như lời mình nói nhất định sẽ bị hỏng mất.

Trình Thanh trượt một bàn tay từ thân trên Lâm Hoành xuống dưới, muốn tự mò mình, lại bị Lâm Hoành bắt được ấn về phía hạ thân của hắn: “Không cho cậu tự làm.” Lâm Hoành ôm y xoay một vòng, để cho y đứng ở dưới vòi hoa sen, dựa vào dòng nước trơn chảy, ngón tay đâm xuyên thuận lợi hơn rất nhiều. Lâm Hoành cúi đầu hôn Trình Thanh một cái, Trình Thanh hiểu được là hắn đang dò hỏi, cũng không trả lời, chỉ là buông lỏng bàn tay đang ve vuốt phân thân của hắn, xoay người nằm nhoài lên trên tường, chỉa về phía hắn mân mê cái mông. Lâm Hoành có chút tức giận, người này làm thế nào lại có bộ dạng nhuần nhuyễn như vậy, tùy tiện bày một tư thế cũng có thể dụ hoặc chết người.

Hắn đỡ lấy cái mông Trình Thanh, chậm rãi đưa vật thô to dưới thân tiến vào, dục vọng không chỉ không có thư giải, trái lại càng cường liệt hơn. Cái nhục động nho nhỏ kia, là thiên đường mà Lâm Hoành chưa từng tiếp xúc qua bao giờ. Căng mịn ướt át, nếu như vừa nãy Trình Thanh xoa xoa làm cho hắn sảng khoái cả người, một cái lỗ nhỏ này thế nhưng có thể sảng khoái hơn gấp cả mười lần!

Bên tai không nghe thấy bất kỳ thanh âm gì cả, chỉ có tiểu ác ma đang rầm rì trong đáy lòng: Giết chết y! Làm cho y hoàn toàn thuộc về mày! Từ đầu đến chân đều thuộc về mày! Làm cho y rốt cuộc không thể rời bỏ mày được! Bờ eo gầy cứng cáp của Lâm Hoành dùng sức một chút đẩy côn thịt đi vào nơi sâu xa nhất bên trong Trình Thanh, chờ đến lúc Lâm Hoành từ trong điên cuồng khôi phục lại thần trí, Trình Thanh cũng đã dần dần thích ứng.

Không có gì có thể so được với sung sướng. Cơn đau này cũng rất sung sướng mới có thể khiến cho người ta mê say. Loại vi phạm luân thường đạo lý như thế này thường rất nhanh chóng đã có cảm giác, tâm lý và sinh lý đồng thời được thỏa mãn, Trình Thanh không khống chế được mà phun ra những tiếng rên rĩ *** đãng: “Ưm a… Thật thoải mái, thật lớn.” Đôi mắt của y bắt đầu tan rã, sứ trắng phản chiếu hình bóng của người đang ra sức phía sau: “Thật đầy!” Y cảm giác trong lòng cũng được lấp đầy, bằng không tại sao trái tim lại nhảy nhót theo nhịp đâm xuyên của hắn như thế này chứ.

Lâm Hoành xoay mặt của y lại để cùng hắn hôn môi, biểu tình của Trình Thanh một kích đánh trúng tâm hắn, loại đau khổ xen lẫn thỏa mãn, dục hỏa trong đáy mắt lại càng khát khao được nhiều hơn nữa, hại hắn không thể khống chế mà cắn lên đôi môi của Trình Thanh.

Người ở dưới thân rên lên một tiếng, uốn éo thân thể. Vòi hoa sen vẫn còn đang phun nước, xối lên nơi kết hợp của hai người, có lúc còn thừa dịp côn thịt rút ra mà chảy vào trong nhục động, nóng hổi làm cho vách tường co rút lại từng trận. Côn thịt kia trái lại càng bị kẹp chặt càng làm hăng hái, phát sau so với phát trước lại sâu hơn một chút.

Trong lúc nhất thời dưới tiếng nước che giấu, âm thanh hôn môi cùng da thịt đụng chạm mơ hồ có thể nghe thấy được, càng mang tới thêm một tầng sắc thái dụ người.

“Nước, ở bên trong… Thật là ngứa…”

“Xoay lại!” Lâm Hoành rút côn thịt vẫn còn đang phẫn nộ ra ngoài, hắn muốn đâm y từ chính diện, muốn nhìn thấy biểu tình sáng khoái đến khóc của y.

Chân Trình Thanh đã tê rần, eo cũng rất nhức mỏi, lúc xoay người chân trượt xuống ngã vào trong ***g ngực của Lâm Hoành.

Lâm Hoành ôm lấy y, nhấc hai chân của y lên quấn lấy hông của mình: “Tự mình cắm vào đi!” Hắn nâng mông của Trình Thanh lên tách ra hai gò mông thịt. Trình Thanh có chút u oán, nhưng mà côn thịt đột nhiên rời đi làm cho y thấy không thoải mái, không thể làm gì khác hơn là lấy tay tìm tòi phía dưới, mò tới cái tên to xác vừa cứng lại vừa nóng kia, y cảm thấy nhục tràng của mình cũng đang tăng nhanh tốc độ nhúc nhích. Bản thân mình thật sự là quá *** đãng.

Trình Thanh hạ eo ngồi lên côn thịt, mà cái tư thế này không được tiện lắm cho hai người họ, Lâm Hoành ôm y bước ra khỏi bồn tắm, đặt lên trên bồn rửa tay, điều chỉnh tư thế. Mặt bồn lạnh như băng kích thích lên cái mông đang co chặt của Trình Thanh, Lâm Hoành mới vừa đâm vào đã bị bao vây kẹp chặt, lỗ nhỏ đau xót, suýt chút nữa tinh quan đã thất thủ.

Y cứ như con koala mà treo ở  trên người Lâm Hoành, được hắn ôm ra khỏi buồng tắm. Không biết là bởi vì trọng lượng của y hay là Lâm Hoành cố ý lay động, chỉ vài bước ngắn ngủi, mà cứ như một đoạn đường dài dằng dặc, phân thân cũng theo nhịp bước chân mà trượt ra tiến vào đâm tới nơi sâu thẳm nhất: “Ưm..Thật mạnh, còn muốn!” Trình Thanh cắn vào vai Lâm Hoành, Lâm Hoành tát lên mông của y một cái: “Tiểu *** đãng! Cái mông thả lỏng một chút!” Cũng không phải là hắn muốn nhục nhã Trình Thanh, chỉ có điều làm như vậy sẽ mang đến cho yêu tinh này thêm càng nhiều sung sướng. Lời vừa ra khỏi miệng, Lâm Hoành cũng hiểu rõ loại phát tiết khoái cảm kia.

Trình Thanh giãy dụa cái mông, cây gậy này, mạnh thật đó!: “Đừng dừng lại, a, anh… Anh *** lỏng tôi…” Trình Thanh rất nỗ lực mà thả lỏng cơ vòng, nhưng có thể là mỗi lần thịt heo bổng ra vào đều rất khích thích! Căn bản không thể thả lỏng được!

“Hà, a, đừng luôn *** mỗi nơi đó, sẽ bắn! Ưm…” Dục vọng muốn bắn tinh càng ngày càng mãnh liệt, người kia lại có ý xấu mà kích thích y không ngừng.

“A a… Bắn… Bắn!” Một dòng chất lỏng trắng sữa phun tung toé ra ngoài, rơi lên ngực bụng của hai người họ, còn có một chút dính lên cằm của Trình Thanh, y cứ như vậy mà bị *** bắn, trong khi đó phía trước vừa mới bắt đầu chỉ được Lâm Hoành an ủi có hai lần. Giống như là bị đầu độc, y cúi đầu liếm lên dịch thể một chút. Chính y cũng không nghĩ đến có một ngày y sẽ vì một người đàn ông 419 mà làm đến nước này.

Lâm Hoành ôm lấy Trình Thanh ngã xuống giường. Trình Thanh thở hổn hển một hồi lâu mới nhớ tới Lâm Hoành vẫn còn cứng rắn. Y ngửa đầu nhìn Lâm Hoành, phát hiện người kia đang quan sát mình, hơi ngượng ngùng mà muốn cúi đầu không nhìn hắn, nhưng người kia lại nắm chặt cằm rồi hôn lên môi y một cái, rồi nằm đè lên người y, bắt đầu một trận cuồng phong mới.

Vách tràng vẫn còn trong trạng thái co giật bị ép thừa nhận sự đụng chạm như vậy, Trình Thanh có cảm giác giống như hắn sắp đâm đến dạ dày. Lâm Hoành nhìn người dưới thân bị hắn *** đến lộ ra khuôn mặt thoả mãn, thân thể không ngừng run rẩy, trong lòng cũng được lấp đầy. Hắn hãm tốc độ lại, hướng vào nới sâu nhất mà đâm tới, trên cần cổ trắng nõn của người kia không ngừng gặm cắn mút vào, tạo ra từng trái dâu tây chín mọng, lúc đó Trình Thanh cũng không còn nhớ tới mà lo lắng những dấu này có lộ liễu quá hay không.

Đâm xuyên vào hậu huyệt của Trình Thanh mấy cái nữa, cuối cùng Lâm Hoành cũng bắn ra, đem tiểu Lâm Hoành rót vào trong bụng Trình Thanh, y còn ngây ngốc mà nghĩ rằng, năm sau còn muốn thu lấy thêm thật nhiều tiểu Lâm Hoành nữa.
Chương trước Chương tiếp
Loading...