Phật Hệ Mau Xuyên

Chương 4: Tình nhân thế thân của tổng giám đốc (Xong)



Edit: Suzu Adelia

*****

Lúc Cố Tây Thâm còn đang rối rắm không biết đối mặt với đứa bé kia thế nào cộng với đem những khuất nhục mà Tô Dao đặt lên người hắn trả về cho cô thì Tô Dao đã đi rồi. Cô mang theo đứa bé và mẹ ra nước ngoài còn mang cả phí bao dưỡng và phí chia tay Cố Tây Thâm đưa Quý Tô Dao luôn.

Lúc trước, Quý Tô Dao không muốn, chỉ lấy quần áo rồi rời đi nhưng mà Tô Dao cô thì mang đi. Suy cho cùng thì còn phải nuôi một đứa trẻ, hơn nữa Cố Tây Thâm đã muốn cho thì sao không lấy? Với lại ai gây khó dễ cũng không thể gây khó dễ với tiền nha!

Bởi vì có số tiền này, một nhà ba người Tô Dao sống ở nước ngoài rất tốt. Mẹ Quý không cần làm việc vất vả, bệnh tình cũng dần được điều trị tốt, mỗi ngày bà đều ở nhà ngậm kẹo đùa cháu, hưởng thụ thiên luân chi nhạc (1), tâm tình thoải mái, không có tiếc nuối mà qua tuổi già.

Con trai Tô Dao cũng lớn lên khỏe mạnh, thông minh cơ trí (2), có thành tích học tập xuất sắc. Sau khi tốt nghiệp đại học Harvard thì tự xây dựng sự nghiệp. Cậu còn vô cùng hiếu thuận với Tô Dao và bà ngoại.

Còn Tô Dao, sau khi ra nước ngoài, cô nhàn rỗi không có việc gì liền nhặt lại giấc mộng của nguyên chủ, cô đi học vẽ, cũng coi như thành công một chút.

Về phần Cố Tây Thâm thì từ đó về sau có bóng ma tâm lý trong việc nam nữ. Ai biết được Tô Dao đã làm gì với cơ thể hắn, lỡ mang thai thì tính sao?

Đoạn thời gian Tô Dao vừa rời đi, Cố Tây Thâm điên cuồng tìm cô. Hắn hận cô vô cùng, hận đến mức muốn ăn thịt uống máu cô, muốn đem sự sỉ nhục nhất mà cô đặt lên người hắn mà trả lại.

Nhưng yêu và hận lại luôn cùng một chỗ, có yêu có hận. Lúc hận ý của hắn nhạt dần đi, những cảm xúc trong quá khứ lại sống dậy.

Sau này, Cố Tây Thâm chỉ muốn tìm được cô, nói cho cô biết thật ra hắn yêu cô mà không biết, cô không phải thế thân của ai cả. Hắn muốn cùng cô bắt đầu lại, cùng con của họ sống an ổn. Chỉ là hắn không tìm được cô nữa.

*

Tổng bộ xuyên nhanh, hệ thống không gian số hiệu 007 đang uống nước chơi game trong dạng hình người.

Bề ngoài của 007 là một tiểu shota mang kính tròn, tóc xoăn, mặc quần yếm, bề ngoài thì mềm mại đáng yêu nhưng tính lại như bà quản gia, keo kiệt lại hay lải nhải.

Lúc cậu đang đánh vào chỗ tốt, bỗng có bóng người xuất hiện trong không gian, tóc xoăn dài, váy cotton trắng, đẹp như yêu cơ.

Cậu vừa nhìn thấy liền lập tức ném trò chơi xuống, kinh ngạc đi tới: “Nhiệm vụ hoàn thành? Nhanh như vậy? Không phải mới đi có hai ngày à? Cô không đợi sống thọ và chết tại nhà sao?”

Thời gian ở thế giới thực hiện nhiệm vụ đã hai mươi năm nhưng ở tổng bộ mới hai ngày.

“Ung thư chết, muốn đợi thêm cũng không được, may là nhiệm vụ đã hoàn thành.” Tô Dao vừa nói vừa mở giao diện nhiệm vụ.

【Nhiệm vụ chính: Giúp Quý Tô Dao phản công, thoát khỏi kiếp cầm tù. Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng 300 tích phân.

Nhiệm vụ chi nhánh 1: Giữ được cái thai trong bụng Quý Tô Dao, không cho Cố Tây Thâm đào tử cung phá bỏ. Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng 100 tích phân.

Nhiệm vụ chi nhánh 2: Cho mẹ an hưởng lúc già, không bị tức chết. Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng 100 tích phân.

Đánh giá nhiệm vụ: 10 sao

Tích phân nhận được từ nhiệm vụ: 500 x 1= 500

Tổng tích phân: 1120.】

Nhìn đáng giá nhiệm vụ là 10 sao, trên mặt Tô Dao mang theo ý cười. Nhiệm vụ không những hoàn thành mà người ủy thác cũng hài lòng.

Mức độ hài lòng của người ủy thác tính từ 0 đến 10, dùng sao để biểu thị. Số sao đánh giá được coi như hệ số tích phân, 10 sao là nhận được đủ tích phân. Nếu chỉ có 9 sao thì tích phân được nhân với 0.9, cứ như vậy thì 8 sao nhân 0.8, 7 sao nhân 0.7,... Thảm nhất chính là 0 sao, làm xong nhiệm vụ cũng không nhận được tích phân.

Lúc Tô Dao xem giao diện nhiệm vụ, 007 cũng xem bản ghi lại hoạt động nhiệm vụ của cô.

“Phụt!” Không biết nhìn thấy gì, 007 phun đồ uống ra.

“Hành động này là gì? Cô thế mà lại bạo cúc nam chủ!?” Cúc hoa 007 căng thẳng, giữ chặt mông nhỏ rồi tiếp tục xem, “Má ơi! Bạo cúc xong còn khiến hắn mang thai giùm cô?” Đây là mấy việc cô làm? Dao Dao, cô quá hung tàn! Không thể trêu vào, không thể trêu vào!”

Tô Dao lười biếng nằm lên ghế tựa, hai ngón tay trắng nhỏ đỡ trán, nhắm mắt nghỉ ngơi. Đôi môi đỏ mọng khẽ mở, cô lười biếng trả lời, “Đừng nói bậy, tôi nhìn mảnh mai thế này cơ mà. Lần này chỉ là ngoài ý muốn thôi.”

Dung mạo cô khuynh thành tuyệt sắc, không chỗ nào không đẹp. Lông mi cong vút, mũi cao, môi anh đào, khóe mắt có nốt ruồi lệ chí nho nhỏ màu đỏ. Làn da trắng nõn, sáng như loại Dương Chi Bạch Ngọc tốt nhất. Cô mặc váy trắng dài với viền hoa rườm rà rũ xuống, mái tóc xoăn nhẹ rũ đến eo, thoạt nhìn vừa đẹp lại thần tiên, nhu nhược, yếu đuối, không hề có tính công kích.

007 không bị vẻ ngoài của cô lừa gạt, cậu bỗng nghĩ đến cái gì đó rồi lộ vẻ hoảng sợ, “Dao Dao, cô làm hắn mang thai kiểu gì! Cô lại tiêu hết tích phân đúng không!”

“Không có, lần này mới tiêu hơn 300 tích phân một xíu, chỗ còn lại cũng đủ thăng cấp.”

Nghe cô nói vậy, 007 thở phào, vội đi xem tích phân của cô, “Còn tốt còn tốt, tổng cộng cô tiểu 330 tích phân, 10 tích phân phí nước chữa trị, 10 tích phân phí trò chơi của tôi, 300 tích phân phí vật phẩm đàn ông mang thai hộ, 10 tích phân phí quần áo. Từ từ, quần áo? Cô dám dùng tích phân mua quần áo!”

007 tức muốn hộc máu hét lên, “Cô làm nữ chủ trong tiểu thuyết tổng giám đốc bá đạo, muốn quần áo gì chả có, còn dám dùng tích phân mua quần áo!?”

“Nhưng mà lúc tôi mới tỉnh lại ở căn biệt thự kia thực sự không có quần áo nữ để mặc nha, ta cũng không thể trần truồng đúng chứ?”

Tô Dao vô cùng vô tội nói, “Hơn nữa cần phải bỏ tiền ra mua mấy cái này nha. Mặc đồ đẹp vào thì tâm tình tôi sẽ tốt, tâm tình tốt thì tất nhiên sẽ làm tốt nhiệm vụ.”

“.....”

007 quả thực cạn lời. Với chuyện thúc giục nàng nhanh đi thăng cấp, cậu đã sớm không còn hy vọng gì với Tô Dao rồi, giờ còn có thể dư lại tích phân để thăng cấp, cậu hẳn nên cảm ơn trời đất!

Tô Dao lấy điểm thăng cấp, 1120 tích phân lúc trước trong nháy mắt liền biến thành 120.

007 nhìn tích phân biến mất còn đau lòng hơn cả Tô Dao, vô đau buồn nói, “Hãy trở lại một giây trước khi tích phân ‘bay màu’ đi (3)! Bỏ đi, cô vẫn nên đi làm nhiệm vụ nhanh đi. Nỗ lực tích cóp tích phân, cần 1880 tích phân nữa mới lên được cấp 2!”

Tô Dao không tỏ ý kiến gì, “Nhiệm vụ tiếp theo là gì?”

“Để tôi xem, từ khi biết cô không chọn lựa nhiệm vụ, mấy nhiệm vụ không ai muốn làm ở những nơi khác đều được đưa đến đây. Tôi đã mắng họ một trận, chỗ chúng ta không phải bãi rác, mấy nhiệm vụ rác rưởi gửi qua đây làm gì!”

Tô Dao cười lắc đầu, “Không sao, cậu xem tiếp đi, không làm được thì trả cho mấy người kia.”

Mắt 007 sáng lên, “Đúng rồi! Sao tôi không nghĩ ra nhỉ! Vẫn là Dao Dao cô thông minh!”

Cậu đẩy mắt kính, lật xem cẩn thận, “Chọn cái này đi, bia đỡ đạn phản công. Tuy điều kiện cuộc sống không tốt lắm nhưng ít ra không có nguy hiểm.”

Tô Dao tiếp nhận nhiệm vụ, không chút để ý mà mở miệng, “Cậu đừng đi cùng tôi, ở đây chơi trò chơi đi. Chúng ta vừa thăng cấp xong, không thừa nhiều tích phân nên tôi có muốn tiêu cũng không được.”

007 nghĩ rồi cũng không đi theo. Tô Dao vừa đi, 007 lập tức biên tập lại mấy việc Tô Dao làm ở thế giới cô mới làm nhiệm vụ xong, đăng lên group chat của các hệ thống bọn họ.

[007: Cho mấy người xem của quý nè, ký chủ trâu bò nhà tôi đánh không giải thích!]

[007: Link —— Tổng giám đốc bá đạo cầm tù tình yêu, đào tử cung moi thai bị cầm tù ngược lại, bị bạo cúc, mượn bụng sinh con!]

[007: Nội dung vô cùng thoải mái, nên xem đi xem lại.]

[004: Ha ha ha! Xem xong rồi, quả nhiên vô cùng thoải mái!]

[006: Thật thảm! Mục tiêu phản công mới mẻ trong ngược văn! Anh làm gì tôi, tôi hoàn trả lại hết! Ha ha ha!]

[003: Hung tàn quá nhưng tui thích! Ký chủ của Tiểu Thất tư chất không tồi, xem chừng là một lão đại ngang trời xuất thế!]

[007: Đương nhiên! Cô ấy là người đi được ra ngoài trong trận chiến giữa 100 linh hồn mạnh nhất chém giết lẫn nhau mà!]

[006: Bớt chém đi, cô gái kia không phải là Âu hoàng bám người, chỉ nằm mà thắng đến cuối cùng sao? Trái lại, 99 linh hồn kia tự chém giết lẫn nhau, cô ấy chỉ ngồi trên xem diễn, từ đầu tới cuối không có gia nhập chiến trường, xong rồi lại trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.]

[007: Biết sao được, vận khí tốt cũng là một phần của thực lực.

…..

“Anh ơi, em đói.”

“Tiểu nha đầu uống nhiều nước chút, uống no nước sẽ không đói bụng.”

“Anh ơi, chị cả sao vẫn chưa dậy ạ? Chị có phải sẽ giống cha mẹ…”

“Tiểu bảo đừng nói bậy, không đâu, chị cả nhất định sẽ không sao.”

Tô Dao bị lay động mãi mà tỉnh dậy, giọng khàn khàn của một cậu bé vẫn luôn quanh quẩn bên tai cô, kêu, “Chị cả dậy, dậy đi…”

Tô Dao mở mắt ra, lọt vào tầm mắt cô là một mảnh mái ngói cũ nát, phía trên toàn mạng nhện, phủ đầy tro bụi. Cô nhìn xuống thì thấy thứ giống tờ lịch (4), góc tường đặt một cái tủ gỗ màu mận chín. Trên người cô là cái chăn đầy chỗ bị vá lại, lạnh cứng như sắt, dơ bẩn đến nỗi không còn nhìn được màu sắc lúc trước.

Vây quanh mép giường chỗ cô là ba cái đầu củ cải nhỏ. Lớn nhất thoạt nhìn 6,7 tuổi, nhỏ nhất nhìn khoảng 2,3 tuổi. Cả ba đứa trẻ đều xanh xao càng vọt, đầu lớn mà thân thể lại nhỏ gầy. Nhìn thấy cô tỉnh lại, mắt ba đứa bé sáng lên, “Chị cả, chị tỉnh rồi!”

Dạ dày cô đau như lửa đốt, người không có tẹo sức lực nào. Cô muốn ngồi dậy, giật giật ngón tay nhưng lại không ngồi dậy được, đành phải khàn khàn kêu một tiếng, “Nước…”

Má nó, thế giới này còn thảm hơn thế giới trước!

Cậu bé lớn nhất vội đi lấy nước, cậu bé đổ nước vào một cái bát thủng mấy lỗ đem tới chỗ Tô Dao. Cô miễng cưỡng uống hai miếng, cảm thấy giọng nói dễ chịu hơn chút.

Dù đã tiếp thu cốt truyện rồi nhưng tình cảnh nhà này vẫn làm cô giật mình.

Nghèo, quá nghèo!

Thế giới lần này là một quyển tiểu thuyết bối cảnh niên đại tên ——《 Mang theo không gian trở về những năm 60 》.

Nữ chủ Lý Đông Mai vốn là một nhân viên bình thường. Trong lúc làm việc thì bị bạn trai cắm sừng, tâm trạng hoảng hốt rồi xảy ra tai nạn xe cộ. Lúc tỉnh lại thì biến thành một thôn nữ nhỏ ở nông thôn những năm 60. Đây là thời đại ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, điều kiện sinh hoạt vô cùng khó khăn. Măn mắn là ngọc bội gia truyền có một không gian tùy thân, bên trong có 10 mẫu đất đen với 1 cái ao nhỏ, hơn nữa bên trong không gian có sự chênh lệch thời gian với thế giới bên ngoài. Thế giới bên ngoài là 1 ngày, bên trong là 1 tháng. Từ nắm giữ không gian tùy thân, ăn uống không lo, nữ chủ dẫn dắt cha mẹ bánh bao thoát khỏi người nhà cực phẩm, thuận tiện có được tình yêu mỹ mãn.

Mà người ủy thác nhiệm vụ cho Tô Dao là một vai phụ nhỏ tuyến 18 —— thậm chí còn không thể nói là vai phụ, nhiều lắm thì xem như là người qua đường Giáp. Người ủy thác lên sàn đúng hai lần, lần đầu là sau khi nữ chủ xuyên qua được một hôm, lúc ấy nữ chủ thấy ba mẹ vừa nói chuyện phiếm vừa thở dài ——

“Người của Tô gia trong thôn chết vì đói, là đôi vợ chồng họ Tô ở phía tây đầu thôn ấy. Nhà bọn họ đông con, vì tiết kiệm đồ ăn cho con mà hai vợ chồng chết đói, để lại bốn đứa con. Con gái lớn nhất cũng mới 15 tuổi, nhỏ nhất còn chưa đến 5 tuổi. Mấy đứa bé này không biết cuộc sống sau này thế nào nữa, ài…”

Lý Đông Mai nghe vậy liền kinh hãi, đối với thời đại gian nan này có thêm nhận thức sâu sắc nữa: đây là một thế giới có thể có người chết vì đói. Lý Đông Mai sờ sờ ngọc bội liền yên tâm hơn một ít, may là bản thân có không gian tùy thân.

Nguyên chủ chính là con gái lớn của Tô gia, ngay cả tên tiêu chuẩn cũng không có, luôn bị gọi là Tô Đại Nha. Sinh sau cô còn có hai em trai, một em gái. Lúc cốt truyện bắt đầu chính là lúc cha mẹ cô đã chết đói.

*

Tác giả có lời muốn nói: Thế giới đầu tiên tương đối ngắn, chỉ dùng để giới thiệu nữ chủ Tô Dao và hệ thống, các thế giới sau sẽ dài như thường ~(=^▽^=)~

Cảm ơn “Đầu xuất Phách Vương” đã bỏ phiếu và Tiểu Thiên sử đã tưới dinh dưỡng dịch (5) cho tui nha~

Cảm ơn Tiểu Thiên sử tưới dinh dưỡng dịch

Nam Loan 2 bình;

Cảm ơn những người ủng hộ tui rất nhiều, sẽ tiếp tục cố gắng!

*****

(1) Thiên luân chi nhạc: niềm vui thú của gia đình.

(2) Cơ trí: nhìn xa trông rộng.

(3) Nguyên văn “Một đêm trở lại trước giải phóng a!” Mình edit theo những gì mình đoán với câu này =)))

(4) Nguyên văn “một trương rất có niên đại cảm chủ tịch giống”, mình edit bừa tại không rõ nghĩa lắm =))))

(5) Mấy cái này là kiểu vote hay donate nha
Chương trước Chương tiếp
Loading...