Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 48: Tiểu Lâu xé y phục của nàng



“A!” Tra Tiểu Tân không thể tưởng tượng được hai mắt mở to nhìn, ý thức được sắc mặt không vui của hắn bèn giảng hòa: “Việc ấy, vết thương trên người ta vẫn chưa khỏe, cho dù chúng ta bây giờ làm, ngươi cũng sẽ không có khoái cảm…….” Mới vừa nói xong phát hiện sắc mặc hắn hơi u ám, cho nên vội vàng xua tay giải thích: “Không, ý của ta là, nam nhân không phải đều thích nghe nữ nhân rên rỉ sao? Ta nhất định sẽ đau đến gào khóc loạn lên a……”

“ Bổn vương kêu ngươi cởi quần áo, có nghe hay không?” tăng thêm lực đạo ở cằm nàng, đôi môi đỏ mọng gợi cong lên một tia ham muốn: “ Hay là ngươi muốn bổn vương đích thân động thủ.”

“ Không cần đâu, để ta tự mình cỡi.” Tra Tiểu Tân quả thực là khóc không ra nước mắt, chẳng lẽ tối hôm nay nàng phải thất thân sao? Tay cứng ngắc cởi quần áo trên người, cảm nhận được khi lớp áo ngoài trợt xuống thân thể chợt lạnh, đến khi chỉ còn cái yếm nàng không thể tiếp tục, cho nên nhìn hắn làm bộ dạng đáng thương: “Cái này cũng phải cởi sao, dù sao sau khi thổi tắt ngọn nến đều giống nhau không nhìn thấy.”

Lâu Lan thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nhíu lại bộ dáng phiền muộn, đáy mắt tối tăm, tay trực tiếp hướng cái yếm trước ngực nàng ngay sau đó dùng lực mạnh xé ra. Tra Tiểu Tấn cứng cả người, ngây ngốc cúi đầu xem ngực nàng lộ rõ bên ngoài, phía trên bởi vì vết dấu roi vẫn còn màu sắc đỏ hồng, cả người hóa thành đá …hắn, hắn lại…….vừa “ xọet” một tiếng, dưới thân chỉ còn vẻn vẹn tiểu khố cũng bị xé toan. Thân thể trần truồng phơi bày trứơc mặt hắn.

“ Có thể hay không đừng đánh ta, có thể hay không nhẹ một chút, có thể hay không dịu dàng một chút, có thể hay không liền một lần?” Tra Tiểu Tân hai tay che mắt nhỏ giọng khẩn cầu, tối nay nhất định là chạy không thoát, chỉ mong hắn có thể thủ hạ lưu tình! Nói hồi lâu trong phòng đều yên tĩnh, Tra Tiểu Tân cảm thấy nghi ngờ, cho nên ánh mắt lén nhìn qua khe hở bàn tay, chỉ thấy đôi mắt hẹp hài nổi gió đang bình tĩnh nhìn bộ ngực nàng, con ngươi đen nhánh như màn đêm thỉnh thoảng có ánh sáng hiện lên, môi mỏng nhếch lên

Phản ứng đầu tiên của nàng, hắn nhìn mình đau lòng sao?

Cảm thấy kinh ngạc một chút ngón tay lạnh như băng tùy ý từ cổ nàng hướng xuống đi vòng quanh, ngón tay lạnh lẽo lưu lại trên da thịt nàng ngọn lửa nóng, nhưng lại làm nàng toàn thân run sợ, Tra Tiểu Tân lập tức cắn môi hít mội hơi sâu, trong đầu hiện lên muời vạn câu hỏi tạo sao? Hắn tại sao ở đây?

Ánh mắt Lâu Lan chìm tối, ngón tay quyến luyến thương tiếc mơn trớn mỗi một tấc da thịt chỗ bị hắn quất roi, mỗi khi mơn trớn vết sẹo mờ nhạt tâm cũng mãnh liệt co rút đau đớn, cảm được thân thể nàng vì sợ mà run rẩy, không để ý cử chỉ của nàng hỏi: “ Đau không?”

Tra Tiểu Tân nhất thời không có phản ứng, cho đến khi hắn hỏi lần nữa mới ngây ngốc trả lời: “ Không đau”. Theo bản năng liền thốt lên, làm cho người khác muốn hỏi đau hay không.

Ánh mắt của hắn trở nên phức tạp, tay lại hướng vết thương chưa lành của nàng bấm một cái, mắt nghiêng nhìn nàng: “ Không đau?”

“ Đau” Tra Tiểu Tân nén nước mắt gật đầu, giống như chịu tổn thương, tròng mắt vừa đen vừa ngấn nước.
Chương trước Chương tiếp
Loading...