Phong Tình Ấm Áp

Chương 6: Thắng Lợi Lớn



Gió đêm mùa hè vẫn mang không khí vô cùng nóng bức, bên ngoài nhà hàng có rất nhiều người đi ra đi vào, thỉnh thoảng có người đưa mắt nhìn lướt qua Trương Cẩn Phong.

Trương Cẩn Phong đỡ Tần Tư Ý ra khỏi nhà hàng, thấy bản thân bị cậu bám chặt lấy, không khỏi dùng sức chống đỡ một chút, hỏi cậu: "Tần tổng, địa chỉ của cậu là ở đâu?"

"Anh trai ở đâu thì em ở đó." Tần Tư Ý ngước đôi mắt say khướt nhìn Trương Cẩn Phong, cười nói.

Trương Cẩn Phong nghĩ, xem ra cậu ta say thật rồi, còn có thể bị gọi bằng cái tên như vậy, sợ rằng trí nhớ cậu ta hiện tại đang mờ hồ không tỉnh táo.

Trước đây, khi họ còn nồng nàn ở bên nhau, Tần Tư Ý sẽ bám lấy anh và gọi anh là anh trai, Trương Cẩn Phong cũng sẵn lòng chiều ý cậu, hai người họ thường xuyên dính chặt bên nhau.

Nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác, gọi như vậy không khỏi có chút không thích hợp. Tuy nhiên, Trương Cẩn Phong không muốn so đo với một người say, không nhận được câu trả lời từ cậu, đành đem cậu nhét vào trong xem sau đó kêu tài xế đến lái.

Trương Cẩn Phong biết Tần Tư Ý có một khu nhà biệt lập ở phía đông thành phố, lúc còn học đại học, cậu sẽ về đó nghỉ hè, rất ít khi về ở cùng với Tần Trí Viễn.

Tần Tư Ý trong xe vô thức dựa vào người Trương Cẩn Phong, nhưng Trương Cẩn Phong luôn dùng một tay ngăn cậu dựa vào. Cậu hoàn toàn không tiếp cận được Trương Cẩn Phong, thử cố gắng vài lần nhưng đều thất bại. Tần Tư Ý vô cùng ủy khuất, thì thào: "Anh trai, tại sao anh không để ý đến em?"

Lời nói xong, Trương Cẩn Phong thậm chí có thể nhìn thấy vẻ mặt khó xử của người lái xe qua kính chiếu hậu, anh bất đắc dĩ nói: " Chờ trở về rồi nói."

"Trở về anh trai sẽ để ý đến em sao?" Tần Tư Ý gượng dậy nói: "Tài xế, phiền anh có thể lái xe nhanh hơn không... "

Tần Tư Ý lại dựa vào ghế ngồi mơ mơ màng màng. Trương Cẩn Phong không thèm quan tâm đến phản ứng của người lái xe, không nói lời nào cho đến khi đến nơi ở của Tần Tư Ý.

Sau khi tài xế lấy chiếc xe điện để gọn trong cốp xe ra, Trương Cẩn Phong đỡ Tần Tư Ý xuống xe, lấy chìa khóa từ trong túi ra mở cửa nhà cậu.

Đã 2 năm không đến đây, Trương Cẩn Phong đột nhiên nhìn thấy ngôi nhà quen thuộc trước kia, trong lòng có chút xúc động, nhưng cảm giác đó rất nhanh đã bị Tần Tư Ý làm bay biến đi.

Vào nhà không được bao lâu, Tần Tư Ý đột nhiên ôm lấy Trương Cẩn Phong nói: "Anh trai về đến nhà rồi, bây giờ anh có thể quan tâm đến em được không?

"Trương Cẩn Phong cũng không dao động, nhẹ nhàng gỡ tay Tần Tư Ý đang đặt trên eo ra nói: "Tần Tổng say rồi, sắp muộn rồi, cậu nên nghỉ ngơi sớm đi, tôi về trước."

Ai ngờ Tần Tư Ý sau khi nghe được lời này đột nhiên ngã quỵ xuống nghẹn ngào, một nắm thật chặt quần áo của Trương Cẩn Phong vì sợ anh sẽ bỏ đi mất.

"Anh đừng đi được không, Trương Cẩn Phong em rất nhớ anh." Tần Tư Ý ngẩng đầu lên nhìn Trương Cẩn Phong, ánh mắt đầy lưu luyến và cầu xin, nói: "Em thừa nhận lúc đầu là em đã sai, em không nên chia tay anh. Nhưng em... em cũng rất đau khổ. Em muốn cùng anh âm thầm tiếp quản Tần thị, chưa bao giờ em muốn từ bỏ người tên Trương Cẩn Phong, em chưa bao giờ nghĩ tới chuyện rời xa anh!"

Trương Cẩn Phong đỡ cậu ngồi trên ghế sô pha, anh muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn lặng im.

Khoảng khắc chia tay dường như chỉ mới ngày hôm qua, nhưng dường như cũng là chuyện rất lâu trước đây rồi.

Trương Cẩn Phong chỉ nhớ ngày đó trời không mưa, thời tiết rất đẹp. Hôm đó chỉ là một ngày bình thường như mọi ngày, buổi sáng hôm đó anh rủ Tần Tư Ý cùng nhau ăn tối, Tần Tư Ý vui vẻ đồng ý, nhưng tối hôm đó Tần Tư Ý lại kiên quyến nói lời chia tay.

Trương Cẩn Phong lúc đó thật sự không có chuẩn tinh thần nên cảm thấy vô cùng cùng mơ hồ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại nhìn Tần Tư Ý đang kiên quyết muốn chia tay trước mặt hỏi: "Anh có thể biết vì sao không?"

"Em không muốn lừa anh." Tần Tư Ý nói: " Anh cũng biết em với Tần Trí Viễn quan hệ không tốt. Lần đầu em muốn tiếp cận chỉ để chọc giận ông ta vì ông ta ghét nhìn thấy những chuyện như thế này. Nhưng bây giờ em muốn nói lời chia tay anh cũng bởi vì ông ta đưa ra thỏa thuận. Nếu ở bên anh thì em sẽ không được nhận bất cứ cổ phần nào. Trương Cẩn Phong, em rất thích anh, vì vậy em không muốn lừa dối anh. Thật xin lỗi giữa anh và cổ phần em đành phải có lỗi với anh."

Trương Cẩn Phong cảm thấy không thể tin nói: "Em ở bên anh ba năm chỉ vì muốn chọc giận bố em thôi sao?"

Tần Tư Ý cắn răng nói: "Lúc đầu là vậy, nhưng sau đó em thật lòng yêu anh. Đáng tiếc, không phải mối quan hệ nào cũng có thể bên nhau đến cùng."

Trương Cẩn Phong ôm hi vong cùng Tần Tư Ý bên nhau dài lâu, tuyệt đối không có ý định chơi đùa. Vậy nên chia tay trong lúc tình yêu đang nồng nàn khiến anh cảm thấy vô cùng khó chịu, một lúc sau anh mới nói: "Chúng ta... không thể cùng bố em nghiêm túc nói chuyện sao? Mọi chuyện đều có thể thương lượng mà."

"Có nói thì ông ta cũng không thông đâu, Tần Tư Ý nói: "Cách tốt nhất là chia tay đi, nếu không em không thể có được thứ mà em muốn."

Trương Cẩn Phong miễn cưỡng cười, hỏi: "Thế còn anh? Tần Tư Ý, còn anh thì sao chứ? "

Tần Tư Ý cuối cùng cũng buông bỏ, cúi đầu xuống, thật lâu sau mới nhỏ giọng nói với Trương Cẩn Phong: "Xin lỗi đàn anh."

Trương Cẩn Phong biết hiện tại có dây dưa cũng không có ý nghĩa gì nữa, đối phương kiên quyết chia tay, anh tuy rằng không cam lòng nhưng nếu níu kéo thì cũng chỉ là tự rước nhục nhã, lúc sau mới nhịn xuống đau khổ trong trong lòng nói: "Tôi hiểu rồi."

Vài tháng sau đó, Trương Cẩn Phong luôn nhốt mình không muốn ra ngoài, chỉ cần nhìn thấy thứ gì đó liên quan đến Tần Tư Ý, anh lại sững sờ rất lâu. Nhiều lúc, anh tự nhốt mình trong võ quán cả ngày lẫn đêm. Trong khoảng thời gian đó, anh hoàn toàn không có tâm trạng nào hết.

Bạn cùng phòng kí túc xá cũng đã khuyên giải, an ủi nhưng chuyện tình cảm giống như người ta tự biết nước ấm hay lạnh, người khác đều không thể nào can thiệp được, chỉ có thể bản thân tự mình thoát ra, tự mình từ bỏ.

Cũng may thời gian trôi qua, đối mặt với việc tốt nghiệp, sau đó lại bắt tay vào việc khởi nghiệp nên những việc đó chiếm trọn thời gian của Trương Cẩn Phong. Thêm vào đó, Trương Cẩn Phong trong khoảng thời gian đó thường xuyên về quê nội nên tâm trạng của anh cũng thoải mái rất nhiều, sau đó anh dần dần buông loại bỏ mối hận thù trong lòng và hoàn toàn thoát khỏi những cảm xúc trong quá khứ.

Bây giờ nghĩ lại, đó chỉ là khoảng thời gian yêu nhau của tuổi trẻ, tách ra rồi kết hợp lại là chuyện quá bình thường, lúc đó là do chính anh quá nghiêm túc, nhưng may mắn là mọi thứ đều đã qua rồi.

Chỉ là anh đã vượt qua nhưng có người thì không.

Tần Tư Ý vẫn nắm chặt lấy góc của Trương Cẩn Phong nói: "Anh trai, bây giờ em không cầu xin anh tha thứ nhưng anh đừng có phớt lờ em có được không? Em khó chịu lắm, em là đồ khốn nạn, em có có một người bạn trai tốt là anh nhưng em đã không biết trân trọng. Em thật sự quá ngu xuẩn, nhưng em rất thích, rất thích anh. Hai năm qua khi nghĩ lại mọi chuyện em lại muốn phát điên lên, anh đừng đi..."

Trước khi gặp Tần Tư Ý Trước, Trương Cẩn Phong cũng trải qua 1 đoạn tình cảm khi còn học cấp 3 nhưng sau khi tuyển sinh lên đại học thì cả hai trở nên xa cách, gặp thì ít mà xa cách thì nhiều. Thế nên, họ lựa chọn để chia tay trong hòa bình. Hiện tại họ cũng không còn liên lạc với nhau nữa, mối quan hệ kết thúc một cách triệt để.

Trương Cẩn Phong không phải là người vướng bận quá khứ, càng không cần thiết nhắc đến một mối quan hệ đã kết thúc.

Anh vốn tưởng Tần Tư Ý thoải mái buông tay nhưng hiện tại xem ra không phải như vậy. Lúc đầu anh còn nghĩ Tần Tư Ý theo đuổi lại sau khi chia tay là có mục đích nào đó nhưng hiện tại xem ra Tần Tư Ý trong lòng thật sự vẫn còn yêu anh, những chuyện khác không cần nói đến nhưng điểm này anh có thể cảm nhận được.

Tần Tư Ý lúc đầu bất đắt dĩ lựa chọn nói chia cùng anh có thể do sự uy hiếp của Tần Trí Viễn. Như cậu đã nói, cậu vốn nghĩ nếu làm như thế Trương Cẩn Phong sẽ không bị liên lụy, sau đó cậu cố gắng nắm giữ cổ phần của Tần Thị, sau cùng có thể cùng Trương Cẩn Phong yên bình ở bên nhau một lần nữa.

Nhưng có một số chuyện khi đã lựa chọn thì sau này dù thế nào cũng không thể cứu vãn được, dù thế nào thì họ cũng đã thật sự chia tay nhau.

Mặc dù gần đây Tư Tư Ý đã giúp đỡ anh rất nhiều trong công việc và khiến anh tránh được vô số đường vòng, nhưng công việc là công việc, anh hoàn toàn không muốn vướng bận chuyện riêng tư trong mối quan hệ hiện tại.

Tần Tư Ý uống quá nhiều, lúc sau cũng không có làm loạn, Trương Cẩn Phong chờ cậu không còn sức, dần dần thiếp đi trên sô pha, Trương Cẩn Phong cởi áo ngoài của cậu, dìu cậu vào phòng ngủ chính.

Game sau khi ra mắt rất được người dùng ưu chuộng, đồ họa tinh tế, phong cách đa dạng, chiến đấu mượt mà và cốt truyện cũng vô cùng hấp dẫn đã khiến đa số người chơi rất hài lòng. Trương Cẩn Phong nhận thấy một số blogger nổi tiếng đã đề cập đến ưu điểm của mô hình game trên WB, điều này khiến cho mọi người biết đến game nhiều hơn.

Đương nhiên anh biết có sự can thiệp không ít của Tần Tư Ý, trong lòng anh cũng. Nhưng Tần Tư Ý với tư cách là ông chủ đầu tư lớn thì đương nhiên sẽ thu được lợi nhuận cao.

Trong xu thế game điện tử hiện tại, Chu Tinh Nghiêu thậm chí còn đề xuất thành lập một đội người chơi để trực diện pk nhằm thu hút người chơi nhiều hơn.

Khi bắt đầu niêm yết, quả thực cần phải tham gia vào nhiều hoạt động khác nhau để thu hút sự chú ý. Đề xuất của Chu Tinh Nghiêu đã được mọi người nhất trí thông qua. Sự kiện chính thức được tổ chức rầm rộ. Chỉ trong vòng một tháng, lượng download đã không ngừng tăng cao.

Nhìn thành quả đã đạt được trong suốt 4 năm qua, Trương Cẩn Phong không khỏi xúc động, cứ như những ngày thức trắng đêm cùng cộng sự chỉ mới diễn ra ngày hôm qua. 

 

Cao Triết đi tới vui vẻ nói: "A Cẩn, chúng ta đã hơn nửa năm không ra ngoài, hiện tại rốt cuộc đã ổn định, công ty chúng ta nên thưởng lớn có phải không nhỉ? Không đúng hiện tại cậu chính là Trương tổng."

"Đúng là nên có thưởng" Trương Cẩn Phong đóng notebook đứng lên nói: "Tháng này, chúng ta sẽ thưởng lớn cho tất cả nhân viên. Bắt đầu từ tuần sau, chúng ta sẽ tiếp tục nghỉ cuối tuần."

"Tuyệt vời!" Cao Triết vỗ tay một cái, thừa thắng xông lên nói: "Bây giờ là lúc công ty chúng ta thu hút rất nhiều nhân lực. Rất nhiều người yêu thích game đang nộp hồ sơ, bộ phận nhân sự thật sự đang rất bận nên tôi cũng muốn hỏi xem hiện tại cậu có cần tuyển trợ lý hay không."

 

"Hiện tại vẫn chưa cần đến. Ứng cử viên tốt thì có thể lưu ý là được, hiện tại quả thực công việc của tôi rất nhiều." Trương Cẩn Phong nói.

"Hừ, tôi đoán những người trước đây từ chối đầu tư đang tiếc đứt ruột." Cao Triết nói, "có mắt không thấy núi Thái Sơn."

"Điều đó không thể đổ lỗi cho họ được, vào thời điểm đó họ nhìn thấy núi Thái Sơn chỉ là ngọn núi nhỏ." Trương Cẩn Phong mỉm cười nói: "Được rồi, chúng ta đừng nói về chuyện đó nữa, tôi vẫn còn một số việc cần giải quyết."

"Chờ đã, còn hai việc nữa." Cao Triết nói: " Đầu tiên, chúng ta nắm bắt cơ hội hiện tại sẽ tạo thêm mô hình game di động với quy mô nhỏ và sẽ sớm tung ra thị trường, lúc đó cần đến cậu đàm phán với bên tiếp thị và đưa game vào ứng dụng. Thứ hai là lão Thịnh, lão Chu và tất nhiên còn có tôi, cùng cậu và tất cả những anh em khác nên ra ngoài thư giãn một chút. Dù sao chúng ta đã bận rộn đến mức không có thời gian nghỉ ngơi trong suốt nửa năm qua."

Trương Cẩn Phong hiểu ý của mọi người, quả thực đã rất lâu rồi anh không có thời gian để thư giãn. Con người không thể lúc nào cũng chỉ có công việc và công việc. Đương nhiên họ cũng cần kết hợp giữa công việc và nghỉ ngơi, vì vậy anh gật đầu hỏi: "Mọi người muốn nghỉ dưỡng ở đâu? "

"Không phải ngọn núi ở vùng ngoại ô nọ vẫn chưa được khai phá đó sao, nơi đó sắp xuất hiện hiện tương mưa sao băng. Cậu không phải rất ưa thích việc chụp ảnh đó sao, chúng tôi thích đi cắm trại ở đó cùng câu cá và ngắm mưa sao băng. Không tốn quá nhiều tiền lại có thể có nhiều hoạt động vui chơi cùng một lúc."

Trương Cẩn Phong cũng rất thích thú với hoạt động đó. So với việc đi đến những danh lam thắng cảnh trên thế giới thì anh lại thích hòa mình vào thiên nhiên vùng nông thôn hơn, chưa kể đến Cao Triết nói rất đúng, mọi người cùng nhau câu cá, ngắm mưa sao băng và tổ chức tiệc nướng ngoài trời, mọi chuyện nghe rất thú vị.

Mọi người cùng nhau bàn bạc để đưa ra thời gian cụ thể cho chuyến đi, Chu Tinh Nghiêu cũng muốn đưa bạn gái đi cùng, đều là bạn thân nhiều năm nên cũng không có lý do gì để từ chối, đành để hắn mang theo bạn gái và tới lúc đó tự mình chiếu cố bạn gái là được.

Cao Triết tính tình vốn muốn tự do tự tại bay nhảy, nhịn được lâu như vậy hoàn toàn là vì bản thân còn vướng hoài bão sự nghiệp, giờ đã được thỏa mãn hoài bão của bản thân thì lại giống như con ngựa hoang xúc tiến nhanh mọi việc, hắn lập tức mua đồ câu cá, đồ bảo hộ, đồ cắm trại. thực phẩm, v.v.. Hơn thế còn chụp lên khoe trên mạng xã hội, ý nói cuối cùng cũng được ra ngoài hưởng thụ.

Nhưng không bao lâu, Cao Triết nhìn những người vạn năm qua không trò truyện, giờ lại tương tác trên mạng, trong lòng không khỏi có chút xấu hổ.

[Kim chủ ba ba Tần thị]: Mọi người muốn đi ra ngoài chơi sao? Đi đâu? Anh có thể cho tôi đi cùng được không?

Cao Triết nhất thời vui vẻ mà quên chặn Tần Tư Ý. Nếu cậu ta chỉ có danh phận là bạn trai cũ của A Cẩn thì hắn sẽ dứt khoát chặn ngay và luôn, nhưng tại đang là kim chủ ba danh phận sáng giá nên hắn cũng không được quá lỗ mãng.

[Cao Triết ]: Uh... Tần Tổng luôn bận rộn công việc e rằng không có thời gian đi cùng chúng tôi.

[Kim chủ ba ba Tần thị]: Không thành vấn đề, dù bận thế nào thì cũng có thể thu xếp thời gian, nhân tiện em tôi muốn cùng đàn anh ăn mừng về thắng lợi của mô hình game vừa mới ra mắt.

Nói đến game thì Cao Triết không còn gì để nói, phải nói rằng Tần Tư Ý thời gian này trước mặt A Cẩn đều ngoan ngoãn như dê con nhưng trong lòng chứa một bụng âm mưu. Hơn nữa, có thể ngồi làm người kế nhiệm của Tần thị cũng không kiểu người bất tài vô dụng.

Cao Triết từ bỏ kháng nghị, nhìn thấy Trương Cẩn Phong đang thu dọn bàn làm việc, liền đẩy cửa bước vào, trực tiếp nói: "A Cẩn, tôi sai rồi."

Trương Cẩn Phong tò mò nhìn đối phương nói:

"Sao vậy?" "Tôi đăng lên mạng khoe những thứ chúng ta đã chuẩn bị trong chuyến đi chơi sắp tới và vô tình để Tần Tư Ý nhìn thấy, cậu ta nói cậu ta cũng muốn đi." Cao Triết gãi đầu bứt tai nói. "Tôi tự nhủ, cậu ta cũng công trong việc giúp game của chúng ta thành công nên rất khó lòng từ chối."

Nói xong một lúc lâu vẫn không thấy Trương Cẩn Phong đáp lại, hắn cảm thấy có chút lo lắng nói: "Hay là là cứ nói kế hoạch đi chơi bị hủy với lý do nào đó?"

"Không sao đâu." "Cứ để cậu ấy đi đi. Cậu đã hứa với người khác rồi thì đừng nên nuốt lời. Cậu ấy đi thì tôi cũng không mất một miếng thịt nào."

Cao Triết bình tĩnh nói: "Không sao đâu, A Cẩn, tôi sẽ bảo vệ cậu!"

Trương Cẩn Phong liếc xéo đối phương một cái, người đàn ông cao gần 1m9 bước tới gần Cao Triết, nói: "Cậu bảo hộ tôi sao? "

Cao Triết lùi về sau hai bước nói: "Đừng nghĩ là cậu học võ thì tôi sẽ sợ cậu!"

Trương Cẩn Phong cười lớn nói: "Cậu đừng lo chuyện người khác ăn hiếp tôi, yên tâm đi tôi đây rất sáng suốt."

Trương Cẩn Phong nói xong vòng qua Cao Triết và đi ra ngoài. Cao Triết đứng tại chỗ hừ hừ nói: "Cậu cứ chờ bị tên thiếu gia kia quấy rối đi!"
Chương trước Chương tiếp
Loading...