Phượng Mị
Q.2 - Chương 11: Phong Vân Tái Khởi
Loạn thế là lúc anh hùng xuất hiện, loạn thế tạo anh hùng nói cũng ko sai. Lúc bấy giờ đại lục chia làm hai thế chân vạcMột Nhật quốc cùng Minh quốc cùng nhau hợp tác đối kháng Diễm nguyệtHai, Diễm nguyệt quốcCác lộ anh hùng từ khắp nơi chia về hai thế lực, có lẽ sau này cuộc chiến, đại lục sẽ chia lại thế chân vạc, cho nên đây cũng là lúc cần người tài, cái gọi là khai quốc công thần chăngPhượng quốc sử lục kí ghi rằng: “ nguyên niên sơ nguyệt 943, Diễm nguyệt quốc do Đường thừa tướng xuất chinh với 50 vạn quân cùng la tinh kị đối kháng gần 200 vạn hùng binh Nhật quốc cùng Minh quốc. Kia chênh lệch rõ ràng lực lượng khiến cho bao kẻ khẽ than, này Đường thừa tướng đúng là lều mạng nha”.Nếu nói lúc xưa Đường thừa tướng tàn khốc, làm việc thủ đoạn lạnh lùng thì trên chiến trường nàng là tu la tái thế, nhuốm máu kẻ thù, này xinh đẹp chiến lược, tàn nhẫn bố trận..khiến cho địch kết cục thê thảm.Trong Phượng đế kì chiến có nói: “ đế dụng binh như thần, binh thư yếu lược….kế sách kín đáo ko sơ hở làm cho giặc ko còn đường lui…..này vị Phượng đế ko hổ là chiến thần, bất khả chiến bại. Đứng trên chiến trường, khuynh thế độc lập, tuyệt thế dung nhan, một thân hỏa y nàng ko ngừng chem., giết, máu hòa cùng y phục, chẳng phân biệt được là huyết ai, ….này tràng chiến dịch ko biết gây kinh hãi cho bao nhiêu người, bao nhiêu thế hệ.Này trong cuộc chiến, xuất hiện một loại đặc biệt vũ khí, gọi lá pháo nổ, uy lực vô biên, làm cho quân địch tử thương ko kể xiết………”Nguyên niên năm 944, Diễm Nguyệt quốc diệt hơn 100 vạn quân địch, chiếm được hơn 1/3 thành trì Minh quốcNguyên niên năm 945, Đường Vũ Mị công phá đạo phòng tuyến cuối cùng xông vào hoàng cung bắt sống họ Mộ Dung Thanh, chiếm Minh quốcNguyên niên năm 946, dùng liên thành kế chiếm hơn phân nữa Nhật quốcNguyên niên 947, Nhật quốc đầu hàngBát nguyệt nguyên niên 947, này đại lục một thống, Nhật quốc cùng Minh quốc bị diệt, xóa tên trong lịch sửNày một đoạn truyền kì, hàng loạt trận đánh nổi tiếng trong lịch sửSau này trận chiến, tất cả các kế sách, xinh đẹp yếu lược, kì binh bố trận được Hạ Hầu Nhan một trong 7 vị khai quốc công thần ghi lại, được xem như báu vật của kẻ dùng binh, đời đời truyền lạiLoạn thế phong vân đến hồi kết thúc……….Đào phượng hiênNăm nay hoa đào vẫn nở xinh đẹp diễm lệ như vậy. Đào phượng hiên…Phượng….cảnh còn mà ngươi nay đâu, hơn 4 năm ko có tin tức của ngươi, rốt cục ở đâu ni4 năm tương tư, nhung nhớ dày vòTa ko ngừng chém giết, bàn tay này nhuộm ko biết bao nhiêu là máu người đây. Người đời có kẻ gọi ta là thần, người gọi ác ma….ha hả….Phượng ! còn ngươi nói ni! Có lẽ ta sắp điên rồi!! Phượng…Phượng ngươi mau về được ko, ta nhớ ngươi nha! Nhớ…rất nhớ……….“ Chủ thượng, người đưa lên,” Phong cung kính nói. Này hơn 4 niên, chủ tử càng thêm lãnh lệ, làm các nàng càng thêm kính sợ. Phượng công tử a! ngươi làm ơn mau xuất hiện nha, chủ tử sắp chịu ko nổi rồi“ Ân….”.Phượng, ngươi xem ta đem hai kẻ kia đến tạ tội cùng ngươi rồi, Mị khẽ cười, như vậy ôn nhu, như vậy bi thương“ Các ngươi đến rồi…….”.môi anh đào khẽ mở, phượng mâu xinh đẹp mờ mịt, như hoằng nước trong suốt rồi biến hóa dần…..lãnh dần…âm trầm dần….Khi họ Mộ Dung Thanh cùng Đông Phương Lưu đến, chỉ thấy trong truyền thuyết đương kim thừa tướng xoay lưng về phía bọn họ, ko nói….bầu ko khí im lặng nhưng cũng ko nói nên lời ghê rợnLàm quân chủ của một nước, họ Mộ Dung Thanh cùng Đông Phương Lưu chưa bao giờ sợ này nữ nhân như vậy, nhìn cảnh tượng hắn trên chiến trường đẫm máu tu la, phút chốc các nàng này hối hận rồi, các nàng ko thể ngờ rằng, trên đời sẽ có nữ nhân vì 1 nam nhân mà máu đẫm thiên hạ.“ Này kết quả các ngươi hài lòng…”…Mị vẫn đứng đó, xoay lưng về phía hai người kia, thì thầm, âm thanh nhẹ nhàng nhưng lại như ma âm rót vào tai người nghe“ Ngươi……rốt cuộc muốn như thế nào?..”..họ Mộ Dung Thanh nói“ Ngươi biết không, ta vốn vô tâm ko lòng dạ nào nhưng 6 tuổi năm ấy gặp hắn tâm vì hắn mà động. Hắn như vậy thiện lương, như vậy thuần khiết…ta ái hắn, sủng hắn….này phân yêu có bao sâu đậm, 13 năm liễu, ta ái hắn hơn 13 năm. Có hắn ta mới cảm nhận ta còn sống, quang minh, ấm áp……nhưng mà hắn đi rồi,….mất đi này ấm áp dương quang…các ngươi nói xem, ta phải làm sao ni….” .Mị âm thanh như nỉ như non, như tự nói với bản thân mình…“ Ngươi……” họ Mộ Dung Thanh cùng Đông Phương Lưu kinh hoàng nhìn về phía Mị. Này thiên hạ diễm tuyệt tứ phương, kinh thế kì tài, thiên hạ đồn rằng nàng có bao nhiêu ái nàng phu quân….nhưng các nàng ko ngờ rằng trên đời này sẽ có kẻ si tình như thế này, này yêu, này luyến,này si như thế đậm nha!!Mị xoay người nhìn về phía hai người nọ, mâu quang trở nên âm trầm sắc bén, xinh đẹp băng dung càng thêm lãnh liệt…..bất giác khiến cho hai kẻ từng quân lâm thiên hạ có chút vô thố, lùi bước….“ Các ngươi nói ta phải làm sao với các ngươi ni, lăn trì,..chém eo, hay tửu độc ni….” .Mị ôn nhu nói, càng thêm đáng sợ, kinh hoàng…..“ Ngươi…..ngươi…” Đông Phương Lưu kinh hoàng nhìn về phía Mị“ Ta biết! chuyện ta làm ta sẽ chịu trách nhiệm, mong ngươi ko nên trút giận về phía người khác,” khôi phục ngạo khí hoàng gia, Mộ Dung Thanh thong dong nói. Này đụng vào đáng sợ nữ nhân, hối hận sao ko!....thôi thôi coi như hết, mọi việc cứ để nàng chịu, cả đời âm mưu tính kế, tranh giành chém. Giết lẫn nhau, mệt rồi!! thật mệnh. Chỉ mong kiếp sau ko vào đế vương gia, Mộ Dung Thanh than nhẹ.Nhìn này tuyệt thế nữ nhân trước mặt, vì hồng nhan mà khuynh tẫn thiên hạ, này ái này yêu……thật mỹ!! khiến nàng có chút hâm mộ. Sinh nhà đế vương này yêu như một thứ sa xỉ…nàng ko có….cũng ko cảm nhận được cho nên xem nhẹ này phân tâm nữ nhân này dành cho Trầm Phượng….sai a! một bước cờ sai, lệch cả ván cờ…họ Đông Phương Lưu thở dài….“ Yên tâm! Ta ko lạm sát kẻ vô tội” . Mị cười lạnh. Ko hổ kẻ từng làm vương, dù bại nhưng ko thể xem thường….chỉ tiếc các nàng gặp phải nàng thôi!!...Cửu nguyệt, nguyên niên 947…..quân chủ hai quốc Minh quốc cùng Nhật quốc, dùng độc tự hành tạ tội cùng Đường thừa tướng đích phu quânCách đây hơn 4 năm lời tiên đoánTử mâu sơ hiện, nguyệt tộc hiện thếYêu nghiệt thiên hạPhá thế…….thương sinhĐại lục một thốngThịnh thế yên hoa………Cuối cùng trở thành sự thật!!!....Cùng thời gian đó, Diễm Nguyệt Đế họ Âu Dương Sắc Vi truyền chỉ nhường ngôi cho Đường thừa tướng……., giải tán hậu cung cùng nàng nam hậu Lãnh Tĩnh dạo chơi tứ hải.Sau hơn 4 năm chiến loạn, này đại lục thống nhất, một thời kì thịnh thế phồn hoa lại bắt đầu, một triều đại mới bước sang một trang lịch sử mới……
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương