Pokemon: Thế Giới Đi Đến Hồi Kết

Chương 24: Câu Trả Lời Tốt Nhất



Nhìn thấy con Quỷ Con Vô Địch và bầy Quỷ Con thuộc hạ của nó đã rời đi, Triệu Phong cũng không dám dừng lại. Hắn chạy thêm khoảng 5 phút nữa, sau khi xác định chúng thật sự không còn đuổi theo, mới dừng lại, thở phì phò.

Việc vận động mạnh liên tục, cả cơ thể và tinh thần, trong một quãng thời gian dài làm cho Triệu Phong cực kỳ mệt mỏi. Bấy giờ hắn không lo lắng được việc khác, tựa lưng vào một bụi cây, thả lỏng thân mình nghỉ ngơi một hồi. Theo thời gian, thân thể ở trong trạng thái đang căng cứng của hắn dần buông lỏng, đau nhức cứ vơi dần.

Khoảng mười lăm phút sau, Triệu Phong đứng dậy, đưa mắt đánh giá xung quanh. Trong lúc mãi miết chạy trốn, Triệu Phong không rõ hắn chạy về phương nào, cho nên lúc này hắn không biết vị trí chính xác của mình là ở đâu trên Thảo Nguyên Máu.

Lạc đường là một chuyện rất đáng sợ, đã từng có người chết vì lý do này. Ở một vùng rộng lớn như Thảo Nguyên Máu, ở một nơi nguy hiểm trùng điệp, lạc đường có thể không làm người ta chết đói, chết khát; song lạc đường có thể khiến con người ta đi lầm vào nơi nguy hiểm, hoặc khiến thể lực con người xói mòn, qua đó biến kẻ lạc đường thành mồi ngon của quái vật.

Không ai muốn rơi vào hoàn cảnh tồi tệ đó, Triệu Phong cũng vậy. Triệu Phong bẻ một cành cây thẳng, đặt ở trên một vùng đất trống, dựng đứng nó lên, nhìn cái bóng của nó, rồi phán đoán phương hướng đại khái của mình.

Khi xác định được phương hướng, Triệu Phong lấy tấm bản đồ ra, xác định vị trí tương đối của bản thân. Dựa vào hướng chỉ của cái bóng cây mà hắn xem xét, hắn đi về phía bên trái, tìm kiếm con đường lớn dẫn đến làng Cổ Xưa. Triệu Phong tìm con đường không phải là vì hắn đã nản chí, muốn quay về làng, hắn chỉ là muốn biết rõ vị trí của mình để có thể lập kế hoạch mới.

Thất bại từ lần săn boss này, Triệu Phong cảm thấy một phần lỗi rất lớn là từ chính hắn. Vì những thứ được “ban cho” mạnh mẽ hơn người khác, hắn trở nên tự tin thái quá vào năng lực của mình. Đồng thời trải qua nhiều trận chiến thắng dễ dàng, kể cả việc tiêu diệt con boss Xác Chết Cháy cấp C, khiến hắn trở nên tự phụ, tuy vỏ bọc bên ngoài đầu óc cho rằng theo lý trí đó là chính xác, nhưng sâu bên trong lại khá ngông cuồng, coi thường thiên hạ. Hiển nhiên việc nhiều lần chiến đấu làm hắn tự tin, trải qua nhiều trận khó khi đối đầu với Pháp Sư Ma Quỷ cũng toàn thắng khiến niềm tin ấy càng vững chắc, cho đến khi giết chết con Xác Chết Cháy, trong mắt của hắn đã không coi quái vật bình thường và đám boss loại D ra cái gì.

Có thể nói là ông trời ban cho hắn khác người, cái khác người này giúp hắn mạnh hơn, nhưng đằng sau nó chính là một cái cạm bẫy. Khi đã sa đọa, mù quáng rồi, cái chết đã cách hắn không xa. Triệu Phong cảm thấy mình còn đủ may mắn qua bài học nhớ đời này. Nếu như lúc trước hắn tự đại hơn nữa, trực tiếp chọn mục tiêu là đám boss loại C, kết quả của hắn lúc này không khó để biết. Nếu như hắn không nhận được một bài học vào hôm nay, không nghiệm ra được thực lực bản thân mình đang ở mức độ nào, rất có thể trong một tương lai gần, thậm chí là ngay ngày hôm nay, hắn sẽ phơi xác nơi hoang dã.

Thất bại xương máu làm cho Triệu Phong ngộ ra, làm cho Triệu Phong tỉnh lại. Triệu Phong biết rằng trong cùng cấp, hắn mạnh mẽ hơn người, mạnh hơn quái vật bình thường có trí tuệ thấp. Thực lực chính xác của hắn hẳn thuộc dạng boss cấp D, hắn có thể mạnh hơn vài loại boss cấp D, cấp C vì ưu thế đánh xa, nhưng đôi khi cũng yếu đuối vô cùng, không địch nổi một con boss cấp D. Do đó, với kinh nghiệm về các loại boss cấp D không có bao nhiêu, và với việc không thể dùng mắt thường nhận biết kỹ năng của đám boss, Triệu Phong từ bỏ kế hoạch săn boss của mình.

Dù đau lòng về quyết định ấy, biết rõ việc trở nên mạnh mẽ của mình bị kéo dài, Triệu Phong cũng không có cách nào tốt hơn. Triệu Phong cũng nghĩ đến việc tập trung vào những con boss thuộc dạng xác chết như con boss Xác Chết Cháy, vì đặc điểm chung của loại này là tốc độ chậm. Nhưng hắn rất nhanh bác bỏ suy nghĩ này, kỹ năng có trăm loại, ngàn loại, không ai biết con boss mục tiêu sẽ có loại nào, không biết đồng nghĩa với đưa thân vào mạo hiểm. Mà mạo hiểm lại đi đôi với nguy hiểm. Con boss mục tiêu chỉ cần có một cái kỹ năng Dịch Chuyển Tức Thời, hoặc một cái kỹ năng tấn công từ xa, hoặc một cái kỹ năng khống chế thân thể,... cũng đủ làm Triệu Phong không còn may mắn như hôm nay.

Quyết định hủy bỏ cuộc săn boss, vô thời hạn kéo dài kế hoạch ấy, Triệu Phong dẫu có ủ rũ, song hắn cũng liền đổi kế hoạch. Hắn cảm thấy hắn nên lấy việc tăng lên cấp độ làm chính, đợi có được kỹ năng mạnh mẽ hơn, đợi thuộc tính, năng lực của bản thân tăng trên diện rộng, hắn lại quay lại săn boss. Từ bỏ con đường tăng thực lực nhanh nhất không phải là từ bỏ tất cả, mà từ bỏ con đường tăng thực lực nhanh nhất là vì mục tiêu đi được dài nhất.

Trừ bảy mươi tám cây lao bị hao tổn và không thể thu về trong cuộc chiến vừa rồi, trong túi của Triệu Phong còn có hơn trăm cây lao. Ngoài ra hắn vẫn còn lương thực và nước uống dự trữ đầy đủ. Trái lại, thu hoạch trước mắt của hắn lại chẳng được bao nhiêu. Vậy là Triệu Phong quyết định tiếp tục cuộc thử luyện, chuyển mục tiêu sang quái vật bình thường trên Thảo Nguyên Máu. Ít nhất hắn muốn kiếm thêm thu hoạch, để có tiền còn mua đủ vật phẩm bổ sung cho lần thử luyện sau.

Mặt trởi vẫn còn chói chang, thân thể đã hồi phục, Triệu Phong vừa di chuyển tìm con đường dẫn về làng Cổ Xưa, vừa đưa mắt tìm kiếm thân hình quái vật.

...

3 ngày sau, Triệu Phong lên đường trở lại làng Cổ Xưa, kết thúc cuộc thử luyện thứ ba của mình.

“©Triệu Phong:

›Cấp độ: 4

|Điểm kinh nghiệm: 42020

|Cấp độ tiếp theo: 78750

›Sức mạnh: 26

|Tấn công vật lý: 5-9

|Sức công phá khi ném: 11-22

›Nhanh nhẹn: 25

|Đòn chí mạng tấn công vật lý: 95%

|Đòn chí mạng công pháp thuật: 95%

|Sức chống đỡ: 6

›Sức sống: 29

|Thể lực: 96

|Máu: 83

›Năng lượng: 15

|Mana: 19

›Kháng:

|Kháng hỏa: 75

|Kháng băng: 75

|Kháng lôi: 75

|Kháng độc: 75

ͼNghề nghiệp: Chiến Binh

›Điểm kỹ năng: 0

›Chiêu thức lao và giáo: Đâm (Cấp độ 1)

›Chiêu thức hỗ trợ và ma thuật: Soi sáng, Cú đánh mạnh (Cấp độ 2).

›Chiêu thức cung và nỏ: Mũi tên ma thuật, mũi tên lửa.”

Mười lăm điểm tiềm năng nhận được khi tăng thêm 3 cấp độ, Triệu Phong phân phối vào sức sống và sức mạnh theo tỉ lệ 3:2. Một điểm kỹ năng vừa nhận được khi lên cấp độ 4, Triệu Phong tăng vào Cú Đánh Mạnh, làm cho tỉ lệ phát động sát thương gấp đôi tăng lên thành 25%. Triệu Phong trải qua suy tính khá lâu, mới quyết định tăng điểm như thế. Thứ nhất là do trước mắt mục tiêu chính của hắn là cày quái thường tăng cấp, quái thường với hắn không có bao nhiêu uy hiếp, cho nên hắn thẳng thắn tăng thêm sức mạnh và tăng vào kỹ năng Cú Đánh Mạnh, nâng hiệu suất đánh quái của mình lên một nấc cao hơn. Thứ hai, hắn cũng phải nhìn về lâu dài, thần tính luôn luôn là khát vọng trong lòng hắn, tiêu diệt tất cả các loại boss là mục tiêu tiếp theo, vì thế hắn tăng điểm vào sức sống nhằm tăng máu bản thân lên, đủ sức cầm cự khi xảy ra biến cố lúc đánh boss.

Triệu Phong không nghĩ hắn nên tăng vào nhanh nhẹn, bởi tốc độ hắn có nhanh, một cái kỹ năng Dịch Chuyển Tức Thời của con boss đủ xóa bỏ chênh lệch. Dẫu hắn có phản ứng mau lẹ, kinh nghiệm sa trường của đám boss cũng có thể san bằng khoảng cách. Tất nhiên là trừ khi điểm nhanh nhẹn của hắn vượt trội hoàn toàn đám boss. Thế nhưng trời mới biết là hắn cần tăng bao nhiêu điểm cho vượt trội hơn đám boss, hắn chả việc gì phải tự làm khó mình như vậy.

Hiện tại một đòn Đâm chỉ tốn 2 mana, mana của Triệu Phong là 19, hắn còn có thể uống thuốc hồi phục để kĩ năng Đâm có thể thi triển nhiều hơn con số 9 lần. Năng lượng lại không phải là ưu tiên hàng đầu, vì thế hắn không tăng điểm vào năng lượng.

Có thể là do vận đen đã phát động khi Triệu Phong ở trong hang động Tà Ác, cùng với khi hắn gặp phải con boss Quỷ Con Vô Địch, lần này vận may của hắn đã đến. Không kể đến những cuộn giấy giải mã, thu hoạch của chuyến thử luyện này khá phong phú: một mảnh vỡ lục ngọc cùng 5 món đồ bị phong ấn. Năm món đồ bị phong ấn gồm có: thắt lưng, giày, lao, kiếm ngắn, trượng.

Mảnh vỡ lục ngọc có tác dụng như mảnh vỡ thạch anh tím, chỉ là thuộc tính thêm vào của nó khác hẳn mà thôi.

“۞Mảnh vỡ lục ngọc: Có thể khảm vào trang bị đã đục lỗ.

- Khảm vào vũ khí: +10 độc sát qua 3 giây.

- Khảm vào giáp: +3 điểm cho nhanh nhẹn.

- Khảm vào mũ: +3 điểm cho nhanh nhẹn.

- Khảm vào khiên: +12% kháng độc.”

Nhặt được hai loại mảnh vỡ, trên đường về làng Cổ Xưa, Triệu Phong đang suy tính xem hắn nên khảm nạm loại ngọc nào vào trang bị. Mặc dù hiện tại hắn vẫn chưa có món đồ nào ra hồn trên người, nhưng hắn vẫn phải suy nghĩ cho tương lai phía sau. Thông thường các mảnh vỡ sẽ cộng thêm điểm khác nhau, cho nên Triệu Phong đang nghĩ xem mình nên đi theo con đường nào: Là khảm thêm vào nhanh nhẹn, năng lượng để thuộc tính của hắn trở nên cân bằng, hoặc là dứt khoát đi theo hướng cực đoan là sức mạnh và sức sống?

Triệu Phong suy nghĩ trước vấn đề này chỉ như làm một cái đề phòng, trước mắt cứ suy nghĩ trước. Còn quyết định như thế nào, đợi hắn chiến đấu nhiều thêm, trải qua thêm nhiều, hắn nhất định sẽ có cái nhìn đúng đắn hơn. Hắn không định hỏi thăm ý kiến ai, không chỉ bởi vì hắn sợ người khác biết hắn khác người, hắn còn cảm thấy chỉ có những cuộc chiến mới cho hắn câu trả lời tốt nhất.

Trong thùng đồ hắn gửi trong nhà chú Charsi, trang bị của hắn hiện có áo vải và găng tay da, lần này hắn nhặt được thêm 3 món trang bị hắn có thể dùng nữa là giày, thắt lưng và lao. Tính ra Triệu Phong còn thiếu một cái mũ, một cái khiên, hai chiếc nhẫn và một sợi dây chuyền nữa là đủ bộ trang bị.

Triệu Phong đi xuyên qua cổng làng, nhìn trời còn sớm, hắn thong thả đi về phía nhà thầy phù thủy Akara, định bán cây trượng và kiếm ngắn kiếm chút tiền bổ sung cho cái túi rỗng của mình.
Chương trước Chương tiếp
Loading...