Quý Nữ Yêu Kiều
Chương 38
Lý Sở thị mặc dù là người đàn bà đánh đá chua ngoa, nhưng nếu là nói đến chuyện giết người phóng hỏa, bà ta quả thật không dám. Nghe Lý Hiển nói câu giết nàng hung ác kia, bà co rúm lại, có vẻ muốn rút lui, "Hiển nhi, có nhất thiết phải giết người không?"Bây giờ Lý Hiển nhớ đến Sở Hòa Linh, toàn thân lạnh lẽo, nàng xuống tay hoàn toàn không do dự, đã như vậy, cũng đừng trách y không nể mặt,.com y nghiêm túc nói: "Nếu như không giết nàng. Nàng sẽ đem đến phiền toái cho chúng ta. Chỉ khi nàng chết rồi, thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ mẫu thân muốn nàng đem những chuyện này tố giác ra sao?"Lý Sở thị cau mày, im lặng.Nhìn nàng như vậy, Lý Hiển tiếp tục nói: "Người chẳng lẽ muốn cả đời bị nàng dùng bí mật này uy hiếp sao?" Lý Hiển nghĩ đến chuyện này liền tức giận. Y bỗng cử động, làm động vết thương trên người đau nhức, tiếp tục nói: "Con đều đã bị thương thành như vậy, lần sau, nếu nàng đối xử với người có lẽ cũng sẽ xuống tay nặng như vậy. Mẫu thân, lúc này nhất định không thể phân vân do dự, phải ra quyết định mới được."Lý Sở thị dẹp bỏ suy nghĩ, kiên định nói, "Được, tất cả nghe theo con. Nhưng mà Hiển nhi, chúng ta nên làm như thế nào đây? Thương thế của con thành ra như vậy, mẫu thân chỉ là con dâu nhà người, nên làm thế nào mới phải."Advertisement / Quảng cáoLý Hiển trầm ngâm một lúc, nói nhỏ: "Mẫu thân, chi bằng người khiến muội muội phải đi......"Lý Sở thị cả kinh, không thể tin được nhìn hắn, "Vậy làm sao được, nếu như vậy, muội muội của con làm sao còn có thể lập gia đình. Dù sao nàng cũng là nữ nhi con vợ cả nhà chúng ta, không lẽ muốn cho lão già chết tiệt kia làm tiểu thiếp?"Lý Hiển trong lòng xem thường, nhưng là trên mặt lại giả vờ, "Con làm sao lại có thể hại Mộng nhi. Con chỉ là muốn để cho muội ấy nghĩ là như vậy, nghĩ như vậy cũng không phải là thật để cho người ta chiếm tiện nghi gì. Có chừng mực, Mộng nhi vẫn là muội ấy!" Huynh muội bọn họ tình cảm cũng không phải tốt như vậy, kể từ khi biết Lý Mộng không phải muội muội ruột của y, y liền muốn có thể lấy được chút lợi ích gì đó từ trên người nàng. Mặc dù nàng không biết chân tướng, nhưng vì Lý Hiển hành vi quá đáng khiến nàng rất ghét, vì vậy cũng không gần gũi với y, điều này làm cho Lý Hiển hết sức căm tức. Hắn vốn muốn Lý Mộng trở thành của mình, sau khi làm xong chuyện tốt, về sau sẽ gả nàng cho một người tốt, nàng còn có thể giúp đỡ mình, nhưng mà bây giờ thấy không thể được rồi. Nếu không thể được, vậy thì y sẽ phải ép nàng đến không thể phản kháng.Lý Sở thị mặc dù hồ đồ, nhưng cũng không phải là người ngu đến nỗi không biết gì, nàng lo lắng, "Chuyện này nếu không cho người ta chiếm tiện nghi, làm sao có thể lấy được lợi ích gì từ nam nhân đó? Hiển nhi, không còn biện pháp nào khác sao? Con có biết diendanlqd.com tên sai vặt nào không? Người như vậy, cho hắn chút tiền bạc là có thể giúp chúng ta diệt trừ Ngũ nha đầu rồi! Đúng là, Nữ nhân nhà Thương Hộ quả nhiên không sinh được đồ gì tốt.""Mẫu thân hồ đồ!" Lý Hiển đấm giường, "Mẫu thân nghĩ con sẽ hại muội muội sao! Con xem nàng, so với muội muội ruột còn thân hơn. Con làm như vậy, cũng là vì người." Lý Hiển đổi trắng thay đen, "Dù cho con bị người ta phát hiện thân phận, cùng lắm thì ra đi, con là nam nhi, đi đâu mà không kiếm một miếng cơm ăn, hơn nữa con từ nhỏ đac được đi học, cũng xem như là người trí thức, làm thầy giáo trường tư cũng không phải không thể. Con còn sợ cái gì, lo lắng của con, là nương đó! Cha mất sớm, nương không biết nóng biết lạnh. Mộng nhi mặc dù là nữ nhi của người, nhưng mà Mộng nhi tính tình lạnh nhạt, làm sao có thể thổ lộ tình cảm nói chuyện nhiều với người? Rồi những thứ này không nói, với lại nói Mộng nhi là con gái, điều này càng không được, nàng qua hai năm gả đi, xuất giá tòng phu, đến lúc đó dù nàng có lòng, cũng không còn khả năng lực này. Trong nhà này, cũng chỉ còn một mình người, ngay cả một người giúp đỡ cũng không có. Bọn họ không chừng còn khi dễ ngài, Đại bá mẫu có khi chờ xem chuyện cười của người! Người quên rồi sao?"Lý Hiển thuyết phúc một hồi, quả nhiên khiến Lý Sở thị động lòng, lúc này bà mặc kệ những chuyện kia, chỉ cần có thể làm cho nhi tử của nàng ở Lý gia có thể có chỗ đứng mới là quan trọng."Được, tất cả nghe theo con."Lý Hiển hài lòng, "Mông nhi bên kia, còn đợi mẫu thân giúp đỡ. Nha đầu Mộng nhi này tính tình bướng bỉnh, chưa chắc đồng ý, đến lúc đó còn phải nhờ nương nói phải trái cho muội muội hiểu. Nàng không nghe người làm ca ca như con, thì cũng phải nghe người làm mẹ này."Lý Sở thị mắt trợn trắng, "Nàng dám cãi. Chuyện như vậy do mẫu thân quyết định. Giang lão gia thích nhất Mộng nhi, chỉ cần Mộng nhi chịu cầu xin hắn, nhất định không thể có chuyện sẽ không thành. Đến lúc đó chúng ta dọn dẹp Sở Hòa Linh nha đầu chết tiệt kia thật tốt. Nha đầu này lòng dạ cũng quá độc ác, biểu ca nhà mình, làm sao lại xuống tay hạ độc. Ta xem, tất nhiên là mẫu thân của nàng xú nữ nhân đó chỉ điểm. Nếu không đang êm đẹp, nàng làm sao lại nhìn chúng ta với vẻ mặt đó, làm sao lại hãm hại con, bây giờ còn làm cho con bị thương thành ra như vậy. Thật là người phụ nữ lòng dạ độc ác."Lý Sở thị vừa thao thao mắng vừa hiểu ra, Lý Hiển tạm thời nhịn, chỉ phụ họa mấy câu, cũng là muốn Lý Sở thị có thể càng thêm tin tưởng bản thân đối mình tốt. Nhìn nhi tử hiểu chuyện như vậy, Lý Sở thị cảm thấy mình năm đó làm việc này thật đúng đắn, nếu không làm sao có nhi tử tốt như vậy. Mà bây giờ, nhi tử gặp tiểu yêu nữ nói xấu, điều này bà nhất định không thể nhẫn nhịn. Hơn nữa, bà là sẽ không để cho bất kỳ người nào ảnh hưởng địa vị của bà ở Lý gia, không có con trai nữ nhân trải qua nhiều đau khổ, nàng biết rất rõ, chỉ là, không nói ai khác, như cô nãi nãi Lý gia, cũng bởi vì không có nhi tử, kết quả rơi vào kết cục hết sức thảm đạm đó sao! Lý Sở thị càng cảm thấy mình sang suốt, cực kỳ hài lòng, ý định chính là quyết tâm lập tức đi tìm nữ nhi nhà mình, chỉ là nàng không biết, Lý Mộng lúc này đang đứng ở bên cửa sổ, cả người run rẩy như cái sang (cái rây).Lý Mộng đứng ở dưới cửa, cả người đều ngẩn ngơ, nàng thế nào cũng không nghĩ ra, biểu muội nói đều là sự thật! Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, người hoài nghi Sở Hòa Linh, chính là Lý Mộng, Lý Mộng cẩn thận hồi tưởng tình hình lúc đó, lúc ấy quả thật Hòa Linh từng đi ra ngoài, mặc dù có Lâm Dĩnh Chi ở đó, nhưng mà Lâm Dĩnh Chi đi nhà xí, Hòa Linh chắc là sẽ không đi theo, người khác không thấy, nàng lại thấy bóng dáng nha hoàn thân cận mẫu thân len lén cùng đi ra, dù cho suy nghĩ từ phương diện nào đi nữa, thì ngũ biểu muội Hòa Linh đều là người có khả năng nhất. Tối hôm qua nàng thừa dịp tất cả mọi người nghỉ ngơi, đi thẳng tới chỗ viện của Hòa Linh viện. Khi ddlequyd0n.com đó, nhị biểu ca mới vừa đi, nàng cứ nghĩ là, mình cũng sẽ bị từ chối, thậm chí khi đã nghĩ như thế nào xông vào, chỉ là không nghĩ tới ngược lại, biểu muội lại tiếp nàng, vào phòng, nàng toàn thân Hồng y, tóc dài xỏa dài đầu vai, cứ như vậy ngồi trên giường đung đưa chân nhìn nàng.Lý Mộng không chần chờ, trực tiếp hỏi có phải là nàng gây nên hay không. Hòa Linh trả lời ngược lại rất dứt khoát, trực tiếp thừa nhận!Điểm này nàng tuyệt đối không ngờ tới. Câu kia"Tại sao" càng giống như là phản xạ có điều kiện hỏi ra, nàng đã nghĩ Hòa Linh sẽ không trả lời, nhưng không phải vậy.Nàng nhẹ nhàng nói, đó không phải là ca ca ruột của mình, y vốn dĩ đổi lấy, thật ra thì đứa con thứ nhất của mẫu thân, là con gái. Lý Mộng không nhớ mình ra khỏi phòng Sở Hòa Linh như thế nào, nàng cũng không thể tin lời này, nàng không muốn tin, người mẹ này kỳ vọng vào nhi tử giả mạo. Sở Hòa Linh cũng không có nhiều lời, mà cũng không cần nhiều lời, Lý Mộng biết, tên giả mạo không phải là nguyên nhân khiến Sở Hòa Linh xuống tay. Mà Lý Hiển mới chính là nguyên nhân. Nàng thế nào cũng không thể tin vào chuyện này, nhưng cứ nghĩ đến đôi con ngươi trong suốt kia, lại không nhịn được sinh lòng hoài nghi. Chính bởi vì nàng để ý, hôm nay mới nghe lén, không nghĩ tới, sự thật luôn tàn khốc, mà nghĩ đến cái người gọi là "Ca ca" không thể chịu nổi. Bọn họ nhắc tới Giang lão gia, là phú thương nổi danh Giang Nam, cũng là tên tiểu nhân có tiềng bỉ ổi, y bởi vì ở trong Tự Miếu từng gặp nàng, vì vậy chính là muốn cưới nàng làm bình thê (ngang với vợ cả). Mặc dù bị nàng cự tuyệt, nhưng không chết tâm. Cũng không nghĩ, hôm nay bọn họ vì tính toán ngũ biểu muội, mà tính kế để cho nàng đi tiếp xúc với loại người này, nghĩ đến chuyện này, nàng kìm vị trí ở dạ dày, cảm giác từng trận sôi trào muốn ói.Advertisement / Quảng cáoNgười ca ca này vẫn luôn không biết điều, điểm này Lý Mộng đã biết, nhưng nàng vẫn luôn nghĩ, đó là ca ca của mình, dù là không tốt, dù là có chút hư, vẫn là ca ca của nàng! Nhưng ai ngờ y lại bắt đầu chiếm tiện nghi của nàng, bởi vì nàng đề phòng cẩn thận, nên y ngược lại cũng không được lợi cái gì. Khi đó nàng có oán hận, oán hận ca ca mình tại sao lại là cái lạo người này, nhưng hiện tại nàng đã hiểu. Thì ra là, y căn bản không tốt, căn bản là người xấu! Lý Mộng núp ở dưới cửa, không biết mình rốt cuộc nên làm như thế nào. Cũng không biết trong phòng nói bao lâu, mẫu thân nàng cuối cùng hào hứng rời khỏi, Lý Mộng trầm mặc một lúc, trở về phòng, trong phòng đèn vẫn sáng, trong nhà truyền đến âm thanh Lý Hiển true chọc nha hoàn, nàng chửi thề một tiếng, rời đi. Mặc dù biết được mẫu thân sẽ đi trong phòng tìm nàng, nhưng là Lý Mộng nhưng cũng không chịu trở về phòng, nàng lảo đảo rời đi, một người vùi ở trong sân, rơi vào trầm tư.Lý Sở thị không tìm được Lý Mộng trong phòng, không biết nàng đi nơi nào, nên ngồi chờ, nhưng đã lâu cũng không thấy nàng trở lại, việc cấp thiết, vội lệnh cho nha hoàn đi tìm, bà làm ẫm ĩ lên, lão phu nhân nào biết chuyện gì. Vì vậy phái người chạy sang, không lâu trong sân người tìm thành một đoàn, bên này Hòa Linh rất mau cũng biết, nàng ngược lại không giống thường ngày sẽ không để ý, mà đứng dậy mặc quần áo, Xảo Âm liền vội vàng tiến lên hầu hạ, "Tiểu thư thân thể yếu, hôm nay trời vừa mới mưa, người ở trong phòng chờ xem, thật ra thì phu nhân bên kia cũng chỉ gọi vài hạ nhân, cũng không để cho mọi người đều đi tìm. Nô tỳ thấy, mấy tiểu thư kia cũng đều không có đi."Hòa Linh nghiêm túc: "Người khác là người khác, ta là ta!"Lý Mộng đối với Hòa Linh cũng không thân thiết, thậm chí có chút lạnh nhạt, nhưng lại ngoài dự liệu của mọi người, Hòa Linh quả thật đối với Lý Mộng có chút nhiệt tình. Phải biết rằng, nàng lúc trước dù là cùng vớ mình có giao hảo cũng sẽ không cho người ta mặt mũi, có thể thấy được nàng cũng không phải là người tốt để có thể sống chung. Lý Sở thị nhìn thấy nàng đi tới, nghĩ đến chính nàng là ngườ làm hại con trai mình nằm ở trên giường, toàn thân quấn băng, lập tức âm dương kì lạ, "Ai da, ngọn gió nào khiến cho Sở Ngũ Tiểu Thư tới đây. Thời tiết rất lạnh, đừng để lại bị bệnh, nếu không ỷ lại vào chúng ta thật không tốt." Trong lời nói có điều ngụ ý.Hòa Linh cũng không thèm để ý đến, cúi chào, đi tới bên cạnh lão phu nhân, gấp gáp hỏi "Đã tìm được biểu tỷ chưa?"Lão phu nhân lắc đầu, tối nay lão tướng quân đi cùng đồng liêu trong phủ, cũng không về, nàng cũng không thể sai người đi tìm, thấy Hòa Linh tới đây, nói: "Còn chưa thấy! Cũng không biết Mộng nhi nha đầu này đi nơi nào, tóm lại trong phủ, sao có thể đi ra ngoài chứ? Hôm qua Hiển nhi xảy ra chuyện, hôm nay Mộng nhi lại không thấy, đây là có chuyện gì."Hòa Linh ngồi ở bên cạnh lão phu nhân, cầm tay của bà, "Tổ mẫu chớ lo lắng quá mức. Ngày hôm qua nhiều người, xảy ra chuyện cũng là bình thường. Hôm nay trong phủ không có người ngoài, không có chuyện gì, tìm cẩn thận một chút! Nếu như trong phòng không có, nàng có thể không đi các phòng khác, không chừng đến vườn hoa ngắm cảnh chăng?"Lý Sở thị chống nạnh tức giận mắng: "Sở Hòa Linh, ngươi tiểu ~ tiện ~ nhân, tại sao ở đâu cũng có ngươi vậy, ngươi nếu không xuất hiện chúng ta còn cám ơn rối rít, đụng phải ngươi, chúng ta sẽ không tốt!"Hòa Linh cười lạnh nhìn nàng: "Nha. Người thử mắng thêm một câu!"Lý Sở thị nhìn nàng trong mắt lạnh lẽo, nghĩ đến nàng biết chuyện thân thế của Lý Hiển, nàng lại còn ám sát Lý Hiển không chút lưu tình, khí thế nhất thời liền giảm xuống, nàng chần chờ một lúc, tố cáo: "Mẫu thân, ngươi xem nha đầu này, còn cùng trưởng bối tranh cãi."Lão phu nhân xoa ấn đường, "Đều bớt tranh cãi."Hòa Linh nhíu mày, "Biểu tỷ chắc là không có gì, cháu nghĩ tám phần là vì thân thể biểu ca không tốt, chắc là biểu tỷ ra ngoài, trốn ở chỗ nào đó thương tâm chút thôi! Ai bảo cô cả ngày chỉ biết biểu ca, hoàn toàn không để ý biểu tỷ tốt xấu thế nào. Nếu như ta là biểu tỷ, ta cũng sẽ đau lòng!"Lý Sở thị gân cổ lên lại muốn tranh cãi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Hòa Linh cười như không cười, liền xìu xuống. Hòa Linh liếc nàng một cái, căn bản không để ý, ra lênh cho người trong phòng lão phu nhân, "Dặn dò tất cả tìm mọi góc, đặc biệt là những chỗ không dễ dàng bị người khác phát hiện, biểu tỷ là người kiên cường như vậy, nếu như khó chịu không bày tỏ với người khác, tất nhiên là sẽ trốn ở góc nào đó không dễ tìm được."Ma ma nhìn về lão phu nhân, lão phu nhân gật đầu, ma ma vội vàng ra cửa.Advertisement / Quảng cáoHòa Linh tiếp tục nói: "Cháu nghĩ biểu tỷ cũng không phải là cố ý trốn, chính là một người tâm tình không tốt, thế nhưng kết quả làm cho mọi người gióng trống khua chiêng đi tìm như vậy động tĩnh quá lớn, biểu tỷ ngược lại không dám đi ra."Trong phòng, chỉ có đại phu nhân đến trước hết, nàng vẫn luôn làm bạn bên cạnh lão phu nhân, Hòa Linh tới trước, hơn nữa biểu hiện như vậy, thật ngoài dự đoán của bà. Một phen suy nghĩ, càng nhìn Hòa Linh thêm mấy lần, Hòa Linh trấn an lão phu nhân, lão phu nhân cũng từ từ bình phục lại, thật ra thì nhất thời không tìm được cũng không phải là chuyện lớn gì, bà là vì chuyện của Lý Hiển hôm qua xảy ra, nên hôm nay mới có hơi trông gà hoá cuốc, bây giờ nghĩ lại, Linh tỷ nhi nói đúng. Không lâu dien~dan`le^quy’d0n.com sau, các phòng khác đều tới đây, nhìn nữ nhi đã đến, Tam phu nhân kinh ngạc, nhưng mà trong lòng rất hài lòng. Có thể ló mặt trước mặt lão phu nhân, nàng liền vui mừng.Hòa Linh suy đoán rất đúng, cũng không quá lâu, tìm được Lý Mộng trở lại, Lý Sở thị khóc tiến lên cho nàng một cái tát, "Ngươi nha đầu chết tiệt kia, ngươi đi đâu vậy, còn khiến cho ca ca ngươi bị người vô duyên vô cớ vu trách thanh danh."Hòa Linh nhẹ nhàng, "Cô thật đúng là vạn phần thương yêu biểu tỷ, không hỏi chuyện gì, trực tiếp đánh người trước. Thật đúng là nhi tử lớn hơn trời! Ở nhà chúng ta còn thế này, lúc ở nhà, còn không biết thiên vị cỡ nào."Lý Sở thị không dám phản bác Hòa Linh, chỉ hung hăng nhìn nàng chằm chằm. Hòa Linh chậm rãi há mồm, mặc dù không có phát ra âm thanh, nhưng Lý Sở thị lại thấy được khẩu ngữ trog miệng của nàng.Không sợ chết thì tới giết ta!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương