Sân Huấn Luyện Điên Ái Lục
Chương 7: Vợt bóng đét mông
Minh Lãng vỗ về ngực chạy về nhà. Cho dù Cảnh Tuyên Văn chỉ là ở hắn mu bàn tay nhẹ nhàng chạm vào một chút, giây lát lướt qua, trong lòng cậu tiểu hoa dại cũng đã ước chừng nở ra một cả tòa hoa viên, hoa trắng cỏ xanh, cành lá tốt tươi, tràn đầy đều là vui sướng. Chờ đến vọt vào phòng ngủ, ở trên giường quay cuồng vài vòng, cậu mới dần dần cân nhắc —— giáo luyện trong xe như thế nào sẽ có cái loại đồ vật này?! Cách ngày ấp úng đi hỏi, mới biết được nguyên lai Cảnh Tuyên Văn mấy ngày hôm trước phát hiện khung ghế phụ xe rời rạc, liền đem xe đưa đến chỗ bằng hữu sửa, dứt khoát thỉnh người giúp hắn đem toàn bộ đều hủy đi. Chờ đợi trong khoảng thời gian sửa chữa, đi ra ngoài cũng không có nhiều phiền toái, bởi vì trong đội cầu lông vừa lúc có một vị nam hài tử cùng hắn ở tại cùng cái quảng trường, mỗi ngày đi nhờ xe còn rất thuận tiện. Bởi vì thời điểm sửa xe vừa lúc là đầu tháng tư, bằng hữu vì cùng hắn hảo hảo đùa giỡn ngày cá tháng tư, đem gậy mát xa đặt vào trong xe Cảnh Tuyên Văn. Cảnh Tuyên Văn còn không kịp đem nó lấy xuống, khiến cho Minh Lãng hưởng thụ tới rồi. Lại qua hai tháng, chính là ngày thi đấu cuối cùng quốc tế, Cảnh Tuyên Văn đối các thành viên trong đội yêu cầu càng thêm nghiêm khắc lên. Cường độ huấn luyện một ngày so với một ngày thêm đến nhiều hơn nữa, mọi người đem tinh lực đều đặt ở luyện tập, trừ bỏ ăn cơm cùng ngủ, cơ hồ đều là trong câu lạc bộ vượt qua. "Hảo, mọi người vất vả, đều về nhà đi. Minh Lãng, cậu lưu lại." Lại là một ngày chạng vạng, Cảnh Tuyên Văn phất phất tay, các đội viên lập tức nói với hắn tái kiến, sôi nổi đi vào phòng thay quần áo. Từ khi tâm ý tương thông, sau khi kết thúc huấn luyện thời gian ít ỏi, đó là cơ hội duy nhất Minh Lãng cùng Cảnh Tuyên Văn một chỗ cùng ngọt ngọt ngào ngào. Phòng nhỏ chỉ còn lại lão giáo luyện cùng tiểu nam sinh hai người, Minh Lãng nội tâm âm thầm chờ mong động tác thân mật kế tiếp của Cảnh Tuyên Văn, ai ngờ lão giáo luyện lại sâu xa nói: "Tiểu Minh đồng học, hôm nay tôi chú ý tới, cậu từ thứ năm bắt đầu, trạng thái từng chút đi xuống núi. Cho nên tôi quyết định, hiện tại tăng mạnh huấn luyện đối với cậu." Nói, Cảnh Tuyên Văn từ cầu sọt lấy ra một trái cầu màu trắng, đặt trên vợt ước lượng: "Bắt đầu đi." Minh Lãng mếu máo, Cảnh giáo luyện làm cậu lưu lại...... Thế nhưng thật sự chỉ là vì luyện tập a?! Bất quá rất nhanh điều chỉnh một chút tâm tình mất mát, hơi hơi cúi xuống thân mình đè thấp trọng tâm, nghiêm túc đối địch. Bắt đầu là Cảnh Tuyên Văn phát bóng, Minh Lãng không chút cố sức đánh trở về. Đối với cậu nói, cùng Cảnh Tuyên Văn thi đấu là tuyệt đối hưởng thụ, Minh Lãng nghiêng đầu nhìn lại, cầu lông lần lượt trải qua vợt bóng, đàn hồi trên vách tường, sau đó linh hoạt bay bốn phương tám hướng. Minh Lãng đi theo quỹ đạo tiểu cầu chạy vội lên, huy động vợt bóng. "Ba!" Cảnh Tuyên Văn đứng ở một ben, tay nhẹ nhàng vừa chuyển, trước Minh Lãng phản ứng lại, đánh cầu dọc theo ven tường trượt ra ngoài. "Cậu thua một trận, Tiểu Minh đồng học." Cảnh Tuyên Văn tuyên bố nói, sau đó ra lệnh tiểu nam sinh thở hổn hển: "Huấn luyện thăng cấp. Đem quần cởi ra." Minh Lãng trộm giương mắt nhìn mặt Cảnh Tuyên Văn không dung cự tuyệt, trong lòng có chút hưng phấn. Cảnh giáo luyện làm cậu ở chỗ này cởi quần, chẳng lẽ...... Là tính toán ở chỗ này làm cậu sao?! Minh Lãng một tay đem quần đùi vận động cùng quần lót bó sát người đồng thời lột xuống dưới, kích động hướng Cảnh Tuyên Văn lắc lư mông tròn. "Thật là...... Tao!" Cảnh Tuyên Văn nghiến răng nghiến lợi, cánh tay phải vung vợt bóng, làm ra động tác đánh cầu tiêu chuẩn, uy vũ sinh phong, "Ba!" "Ba!" Ở trên mông dâm đãng no đủ đánh hai cái. Nháy mắt cánh tay Cảnh Tuyên Văn rơi xuống, mặt vợt bóng đáh vào mông thịt non mịn, thịt đùi thậm chí cổ ra chạm rỗng võng cách. Lúc Cảnh Tuyên Văn nâng lên cánh tay, mềm thịt lại bị vợt bóng kéo đến hướng về phía trước bắn ra, run rẩy đong đưa như cuộn sóng. "Nha nha a! Ân ân......" Đau đớn từ mông lan đến toàn thân, Minh Lãng tức khắc đau đến rên rỉ một tiếng, hai tay một bên một mảnh bảo vệ mông mình thịt thịt kiều kiều. Cảnh Tuyên Văn thấy thế lạnh lùng yêu cầu: "Tay cầm mở, mông nâng hảo, Tiểu Minh đồng học." "Ngô......" Minh Lãng dẩu mông lên, ủy khuất chậm rãi dịch bàn tay, chỉ thấy làn da tuyết trắng tinh tế, hiện ra chỉnh tề mặt lưới vợt bóng, đỏ đỏ sưng sưng. "Hừ a...... Giáo luyện, lại đánh em......" Cảm giác từ dấu vết khuếch tán tới thịt, thân mình mẫn cảm trở nên mềm mại, Minh Lãng nhẹ nhàng hừ lãng kêu, hai má in lại tình dục đỏ ửng. Tiểu huyệt thuận theo hơi hơi mở miệng, cảm giác ẩm ướt dính dính làm Minh Lãng co rụt huyệt khẩu, mà chim nhỏ tránh cũng không thể tránh, thành thật ở trong mắt Cảnh Tuyên Văn ngẩng đầu lên. "Lại đến." Cảnh Tuyên Văn hoạt động gân cốt một chút, "Tiểu Minh đồng học, thỉnh cậu nghiêm túc nghe giảng bài." "Khi đánh cầu...... Cong eo! Chuyển vai!" Cảnh Tuyên Văn nói nhanh, từ dưới lên trên ném vợt bóng, chuẩn xác dừng ở thịt non Minh Lãng. Minh Lãng bị hắn mười phần lực đạo đánh sâu vào đến đầu gối cong quỳ xuống, kết quả bị Cảnh Tuyên Văn tay chân nhanh nhẹn trở tay, dẫn đường để kiều mông đứng vững. "Ba! Ba! Ba! Ba!" Liên tiếp, cánh tay Cảnh Tuyên Văn trái phải múa máy, động tác xinh đẹp hoàn mỹ, phảng phất thật sự ở không ngừng đánh cầu, chẳng qua, vợt của hắn, đều dừng ở trên mông Minh Lãng đáng thương hề hề. "Giáo luyện! Ân...... Đừng, đừng đánh!...... Ô nha a a......" Tiếng Minh Lãng dâm kêu càng đánh càng vang, rõ ràng mà quanh quẩn trong căn phòng nhỏ, phập phồng không ngừng. Vợt bóng cứng rắn bên cạnh vừa lúc trừu ở khe hở đùi cùng mông, đau đớn đột nhiên đem nước mắt cậu kích ra. Minh Lãng đầy mặt nước mắt xin tha, vừa vặn tiểu vật trước người lại không biết khi nào, đã đứng thẳng bắn một lần, một vũng nhỏ đục dịch màu trắng thình lình tích trên sàn nhà. Nhục huyệt cũng đã sớm ngo ngoe rục rịch, thịt non run run không ngừng, Minh Lãng gắt gao kẹp, bài trừ lãng nước trong dũng đạo. Mông đã giữ không được thủy dịch càng ngày càng nhiều, Minh Lãng lắc mông, hai đùi đều dần dần trở nên trơn trượt...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương