Sắp Xếp Nhầm Vị Trí Đúng
Chương 28: Kí Ức Hoa Anh Đào
* Ngoài vườn nhà Taiyoukai*Sesshoumaru đứng lặng người nhìn cây hoa nở rộ. Dường như năm nay hoa nở sớm bất thường. Trời vẫn còn lạnh nhưng hoa thì đã nở đầy trên cây. Cây hoa này chính là quá khứ của anh. Một nơi êm đềm...Nơi có mẹ... và cô bé đó. Ánh mắt anh trở nên đăm chiêu... Quá khứ đẹp đẽ ấy cũng chính là cái anh không muốn nhớ về. Càng nhớ... càng cô độc.....‘Sakura mang cái hồn bất tử. Nếu những ai đã gắn chặt với loài hoa này sẽ tìm được hạnh phúc....’*Điều đó có đúng không?* Tại sao anh luôn nghĩ về câu hỏi của mẹ? Tại sao anh phải bận tâm về nó? Chẳng phải anh luôn tin rằng quyền lực là tất cả sao?Trong cái thế giới mạnh thắng yếu thua này thì điều quan trọng nhất là phải có quyền lực. Anh đã từng chứng kiến bao tập đoàn bị cha anh lật đổ. Và cũng đã tận tay đập nát bao công ty nhỏ yếu khác. Nếu không giết họ thì họ sẽ hạ gục anh. Đó là luân lý bao đời nay. Anh cúi nhìn đôi bàn tay mình. Suốt quãng đời qua khứ của mình, anh chỉ sống để tìm kiếm hai chữ ‘quyền lực’. Và anh sắp đạt được ý vọng đó, nhưng vẫn cảm thấy hụt hẫng. Đó là cái gì? Đó là cái gì đã ám ảnh anh suốt bao năm nay không lúc nào tha. Anh không muốn đi tìm kiếm nó. Vì càng bước vào nó, anh càng mơ hồ. Nó mang cho anh nỗi sợ hãi.. Anh như bất lực .Đó là cái gì? Đó là cái gì đã ám ảnh anh suốt bao năm nay không lúc nào tha. Anh không muốn đi tìm kiếm nó. Vì càng bước vào nó, anh càng mơ hồ. Nó mang cho anh nỗi sợ hãi.. Anh như bất lực .Sesshoumaru rất ghét như thế. Con của gia tộc Taiyoukai luôn có ý chí vững như thép. Anh không cho phép bất cứ điều gì làm sụp đổ hình tượng đó cả. Con người luôn sống với niềm kiêu hãnh của chính mình, và anh cũng vậy. Tất cả ...chỉ để bảo vệ mình...“Không ngờ ngài Sesshoumaru lại đứng chờ tôi kia đấy “ Tiếng nói đột ngột cắt ngang dòng suy nghĩ của anh. Anh quay người lại. Kikyou đưúng trước mặt anh với vẻ mặt châm chích. Anh ghét cô ta ở điểm này nhất. Tất cả những gì cô ấy nói luôn khiên anh không kiềm chế được bản thân mình. Từng lời nói của Kikyou cứ thọc sâu vào người mà dò tìm khiến anh khó chịu. Anh không hiểu cô ta bị sao mà tính tình lại thay đổi đến vậy. Kikyou trước đây luôn khép nép còn bây giờ thì trái ngược hoàn toàn cứ như là một con người khác . Nhưng xem ra Kikyou thứ hai này thú vị hơn nhiều.Kagome mặc chiếc váy dài trắng hồng. Ngoài ra cô không cài thêm bất cứ thứ gì. Đơn giản vẫn thích hơn. Kagome bước lại gần Sesshoumaru. Anh ta đang nhìn chằm chằm tại cô. “Anh nhìn gì vậy?” Sesshoumaru giật mình quay đi. “Ta đi thôi!”“Hướng này sẽ đi tới khu đãi tiệc. Rẽ bên phải là hướng vào nhà bếp.”Kagome chú ý lắng nghe. Nơi này rộng lớn hơn sức tưởng tượng của cô. Không cẩn thận khéo cô lại lạc đường. Kagome nhìn dáo dác. Chợt cô để ý bên trái của mình có một con đường nhỏ khuất sau lối vào vườn mê cung. Kagome khựng lại. Sự tò mò trỗi lên.“Sesshoumaru, con đường này dẫn đi đâu vậy?” “Sesshoumaru, con đường này dẫn đi đâu vậy?” Anh ngoảnh nhìn theo hướng tay cô . Sesshou khẽ chau mày “Cô không được đến đó!” Nói rồi anh bước thẳng.Kagome quắc nhìn bực tức. Thật đáng ghét! *Anh càng không cho tôi vào , tôi càng muốn vào* Kagome nở nụ cười ‘ bí hiểm’ . Cô chạy đuổi theo anh.Dưới ánh nắng rực rỡ của mặt trời, cả không gian bừng lên sức sống của một ngày mới. Trỗi lên cái không khí mà bao lâu nay đã nguôi lạnh nơi này. Hai con người đi bên nhau mà cách xa vời vợi.......Note: Lại một chương ngắn típ..mong mina thông cảm ^_+Lời nhắc: Những chương tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì ở nhà Taiyoukai. Khi Sess vs Kagome ở cùng nhau.....
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương