Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Bạch Hoa

Chương 19-3



*

▶Thuốc phú bà vui vẻ◀

????????????

Tối hôm đó.

Nhờ phúc của Cố Quyện Thư, Quý Chu Chu không có đói bụng nữa, ở trong phòng ăn cơm. Cơm nước xong xuôi trời còn chưa tối hoàn toàn, cô suy nghĩ một chút đi ra ngoài, định đi theo Thư ký Triệu xin lại di động.

Mới vừa đi tới cửa mở cửa ra, bên ngoài đột nhiên có thêm một bàn tay, hình như đang định gõ cửa. Quý Chu Chu giật cả mình, lui về sau hai bước mới nhìn ra đó là người giúp việc lúc nãy đưa cơm cho cô: "Chào cô, có chuyện không?"

"Quý tiểu thư, tôi tới đưa sữa bò cho người, trước khi ngủ uống một ly, giúp ngủ ngon."

Lại không phải thời gian ngủ, đưa sữa bò cái gì a? Quý Chu Chu lách qua bên cạnh để cô ta đi vào. Sau khi người giúp việc để sữa bò xuống, mỉm cười: "Nhân lúc còn nóng người mau uống đi, còn một ly là của thiếu gia."

Quý Chu Chu nhìn một cái, thật đúng là hai ly, hơn nữa đặt cùng trên một cái khay. Cô thấy người giúp việc bưng một ly lên đưa cho mình, dứt khoát ngồi xuống bưng lên uống từng hớp từng hớp, đợi cô uống xong đang định để cái ly xuống, đột nhiên phát hiện người giúp việc đã đi rồi, mà cái ly sữa bò của Cố Quyện Thư thì ở lại.

Quý Chu Chu "Trắc" một tiếng, bưng lên đi tới phòng Cố Quyện Thư.

Cố Quyện Thư đang cúi đầu chơi máy tính bảng, sau khi nghe được tiếng gõ cửa thì dừng một chút, không nhanh không chậm buông máy tính bảng xuống, đi ra mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Quý Chu Chu lập tức nghe được mẹ kế tê tâm liệt phế kêu một tiếng "Thiên Tứ", khóe miệng cô trừu trừu: "Phim này còn chưa kết thúc?"

Vừa nghĩ đến Thiên Tứ thì nhớ tới Chử Trạm. Lúc đó cô thuận miệng nói một câu Chử Trạm giống nam chính của《Mẹ kế quyến rũ của tôi》, kỳ thật chỉ là nói đùa mà thôi. Chử Trạm có diện mạo hồ ly, Thiên Tứ chính là kiểu sói con(*), hoàn toàn không giống nhau.

(*)Sói con: Những chàng sói con thích "bám người" tuy nhiên có thêm phần bá đạo, tính chiếm hữu mạnh mẽ.

"Có việc?" Cố Quyện Thư hỏi, đôi mắt nhìn chăm chú vào ly sữa bò trong tay cô.

Sữa bò để lâu một thời gian dài như vậy, đã âm ấm rồi, Quý Chu Chu trực tiếp đưa tới, nhìn thấy anh hỏi lập tức nhét vào tay anh: "Trước khi ngủ uống một ly sữa, vui vẻ tựa thần tiên."

Nói xong thì tìm cơ hội chui vào, không nhịn được buông tiếng thở dài cảm khái. Suy cho cùng là gia đình giàu có, phòng cho khách xa hoa đã vượt xa tưởng tượng của cô, nhưng loại phòng của chủ nhà này quả thực càng khoa trương hơn. Đáng tiếc thẩm mỹ ở lối trang trí xa hoa, cũng không ngăn nổi không có một chút cảm giác hơi thở gia đình. Cố Quyện Thư hẳn là rất ít trở về, cả căn phòng cũng không có bao nhiêu vật dụng cá nhân của anh.

Quý Chu Chu kín đáo đánh giá phòng một vòng, lúc đi đến sô pha ngồi thì nhìn thấy máy tính bảng, hơi nghi hoặc nhìn về phía Cố Quyện Thư: "Anh đang bận sao?"

"Không bận."

Quý Chu Chu yên tâm, giúp anh để máy tính bảng lên bàn, trong lúc vô tình chạm đến màn hình, trực tiếp mở ra, hiện ra giao diện vừa rồi Cố Quyện Thư đang xem. (Truyện chính chủ Wattpad TieuHiTieuHi). Quý Chu Chu hoảng sợ, phản ứng đầu tiên là dời mắt, tránh cho nhìn thấy văn kiện bí mật gì đó, nhưng đập vào mắt chính là một chuỗi bình luận thô tục, cô nhất thời quên mất chuyện tránh bị nghi ngờ.

"Đây là cái gì?"

Cố Quyện Thư lấy máy tính bảng từ trên tay cô qua, nhìn thấy những lời lẽ thô tục đó vẻ mặt đầy bình tĩnh, thậm chí còn bắt đầu trả lời. Quý Chu Chu lập tức đến gần, chỉ thấy một đống bình luận chửi cha mắng mẹ, mỗi một cái anh đều trả lời hai chữ...

"Phản đối."

"......" Cô chưa từng thấy cách thức xử lý như học sinh tiểu học vậy.

Đáng tiếc không phải ai cũng có thể giống như Cố học sinh tiểu học có được một trái tim ung dung khỏe mạnh thế này, cái tài khoản của người mắng chửi sau khi nhận được một đống "Phản đối", giống như chó điên mắng chửi không ngừng. Quý Chu Chu "Trắc" một tiếng, hỏi Cố Quyện Thư: "Anh làm gì rồi, trêu chọc người ta thành ra như vậy?"

"Cái gì cũng không làm." Cố Quyện Thư rất vô tội, uống sữa.

Quý Chu Chu nhướng mày, duỗi tay kéo bài viết lên trên cùng, bắt đầu xem từ lầu một. Nhìn xem một cái đã hiểu, bài viết này đang dự đoán kết cục của mẹ kế, vị mắng chửi đó là quản lý viên, dự đoán cốt truyện có tiếng nhất, ở trong bài viết một mảnh thổi phồng Cố Quyện Thư trả lời hai chữ: Không đúng.

Cái này đã chọc đến vị đó, vẫn luôn truy đuổi (Chửi Cố Quyện Thư) không bỏ, nhất là nhìn thấy Cố Quyện Thư không chửi lại, càng phách lối dữ dội. Hơn nữa vốn là quản lý viên, ở Tieba có mấy người bạn, một đám người công kích một mình Cố Quyện Thư, quả thực là không biết xấu hổ.

Lúc cô xem máy tính bảng không có trực tiếp lấy lại từ tay Cố Quyện Thư, mà là nghiêng người dùng tay quẹt quẹt, vì thế vô tình kề sát Cố Quyện Thư rất gần, mùi thơm ấm áp nhất thời quanh quẩn ở chóp mũi Cố Quyện Thư. Cố Quyện Thư hơi nóng, vì thế tiếp tục uống sữa.

"Tên này thật quá đáng, tôi giúp anh mắng." Quý Chu Chu rốt cuộc lấy máy tính bảng đi, đồng thời cũng cách xa anh một chút.

Cố Quyện Thư dừng một chút, lặng lẽ xích lại, đồng thời thành công khôi phục khoảng cách lúc nãy, chỉ là lần này tư thế của hai người thay đổi một chút.

Quý Chu Chu không phát hiện, chuyên tâm mắng chửi với người ta, sau khi chửi vài câu đột nhiên tài khoản bị khóa, cô kinh ngạc trừng to đôi mắt: "Từ ngữ của tên đó thô tục hơn tôi, tại sao tên đó không bị khóa tài khoản?"

"Tên đó là quản lý viên."

...... Được rồi, quan lớn một cấp đè người chết. Quý Chu Chu vẫn còn không phục: "Đợi đó, tôi đăng ký tài khoản khác."

"Không cần, tôi có."

Cố Quyện Thư nói xong, từ di động bấm ra một cái ghi chú, chỉ thấy phía trên là một dãy số di động, còn mật mã tất cả đều là 123456. Quý Chu Chu chớp chớp mắt, đột nhiên phúc chí tâm linh(*): "Lúc trước anh kêu chú Chu làm SIM, cũng là do tài khoản thường xuyên bị khóa?"

(*) Phúc chí tâm linh: Ý là phúc đến thì lòng cũng sáng ra (khi vận may đến, thì người ta linh hoạt khôn ngoan hơn).

Cố Quyện Thư không nói, nhưng rõ ràng đây chính là sự thật.

"Anh thật là......" Quý Chu Chu dở khóc dở cười. Lúc trước cô còn nghĩ anh đang làm viễn thông lừa đảo, kết quả đáp án này còn không có tiền đồ hơn.

Thấy Cố Quyện Thư mới vừa tắm xong tóc còn hơi ướt ướt, Quý Chu Chu rất muốn xoa xoa một phen, nhưng miễn cưỡng nhịn xuống, nghiêm túc chăm chú nhìn máy tính bảng: "Đợi đã, quản lý viên sao vậy, kêu anh nhìn xem cái gì mà bạo lực internet."

Nói xong cũng cầm di động của Cố Quyện Thư di động lại đây, hai cái thiết bị đăng nhập hai cái tài khoản, chia ra gửi bài viết tố cáo quản lý viên không công bằng. Cô loay hoay rất nghiêm túc, hoàn toàn không chú ý đến mặt người bên cạnh càng ngày càng đỏ.

Bài viết đăng lên không đến ba phút đã bị xóa, lại gửi tài khoản đã bị khóa. Quý Chu Chu không ngừng cố gắng, một bên tìm thuỷ quân chuyên nghiệp làm sôi nổi bầu không khí, một bên đi moi móc bài viết trước kia của quản trị viên. (Truyện chính chủ Wattpad TieuHiTieuHi).Không ngờ thật đúng để cho cô tìm được rồi. Tên này lúc trước đăng bài viết khen ngợi nhà đài phim truyền hình Tieba.

Quý Chu Chu cười ha ha hai tiếng vui vẻ, lập tức dùng tài khoản mới chụp ảnh đăng bài viết, lúc này đề cập đến đối thủ cạnh tranh, các bạn bè lặn xuống nước cũng không làm, cộng thêm thủy quân chuyên nghiệp náo động, rất nhanh đã kinh động admin, hai ba lần cũng đối với quản lý viên đóng cửa xử lý.

"Thắng rồi." Quý Chu Chu thoải mái buông máy tính bảng xuống, vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy vết sữa bên miệng Cố Quyện Thư, cô khẽ cười một tiếng, duỗi tay giúp anh lau đi một chút vệt trắng.

Đầu ngón tay mềm ấm khẽ chạm vào, hầu kết của Cố Quyện Thư giật giật, bắt được bàn tay sắp rời khỏi của cô.

"Tay anh rất nóng, sốt rồi sao?" Quý Chu Chu ngạc nhiên.

Giọng nói của Cố Quyện Thư hơi khàn khàn, ánh mắt giống như hoang mang: "Tôi cũng không biết."

Vừa dứt lời, cái tay khác của Quý Chu Chu lặp tức sợ lên trán anh, lòng bàn tay vẫn còn mát lạnh khiến cho đầu ngón tay của anh cũng động theo một cái, nhưng cuối cùng không biểu lộ ra cái gì.

"Thật sự hơi sốt. Đợi chút, tôi đi gọi người." Quý Chu Chu vùng vẫy hai cái, cũng không thể thoát ra khỏi bàn tay của anh, bất đắc dĩ nhìn anh: "Mau buông tay ra."

Cố Quyện Thư nhìn cô với đôi mắt mông lung, hồi lâu không tình nguyện buông cô ra. Quý Chu Chu lập tức chạy đi mở cửa, nhưng lúc lấy tay đè xuống trong nháy mắt mặt liền biến sắc: "Sao cửa lại bị khóa rồi?"

Quý Chu Chu nhíu mày quay đầu lại, đột nhiên bị một cái tay chống ở trên tường, giây tiếp theo hơi thở nóng hổi của Cố Quyện Thư dán vào, thân thể hơi cúi xuống, một tay đỡ tường, hơi thở ấm áp phun vào lỗ tai Quý Chu Chu.

"Cố tiên sinh, anh làm sao vậy?" Quý Chu Chu liếm môi một chút, thấy mặt anh đỏ lên có chút khẩn trương.

Cố Quyện Thư chỉ cảm thấy hơi thở mình thở ra đều là hơi nóng, dường như muốn thiêu đốt cả người anh, giọng nói đã khàn càng khàn hơn: "Em cho tôi uống cái gì?"

"Cái, cái gì? Sữa bò a......" Quý Chu Chu vô tội trả lời, đầu óc một hồi sáng tỏ: "Ý của anh là, bên trong có gì đó?"

"Ừ, có." Cố Quyện Thư khắc chế xúc động muốn đem cô ném lên giường xé nát, kiềm chế tính kích thích, giải thích.

Quý Chu Chu chớp mắt, nhìn chằm chằm anh nghiên cứu một lát, tổng kết: "Có phải thuốc phú bà vui vẻ không?"

"?"

Không nghĩ tới bản thân may mắn tận mắt chứng kiến đoạn văn kinh điển này. Quý Chu Chu không nhịn được cười ha ha một chút, rất có hứng thú giải thích với anh: "Đơn giản mà nói nó chính là thuốc kích dục, giống như người trẻ tuổi như anh, lại dùng chút thuốc này, vậy năng lực gì đó sẽ càng thêm lợi hại. Đàn ông có nghề nghiệp không đàng cũng thích dùng cái này để lấy lòng kim chủ, cho nên gọi là thuốc phú bà vui vẻ."

Bây giờ Cố Quyện Thư lửa đốt vậy khó chịu, thấy cô còn ở đây giải thích những thứ đó với mình, mở miệng lần nữa đã mang theo chút ý vị nghiến răng nghiến lợi: "Phú bà vui vẻ hay không tôi không biết, nhưng nếu em không nghĩ cách giúp tôi, tôi sẽ khiến cho em thật vui vẻ."

Quý Chu Chu sửng sốt một chút, lúc này mới hậu tri hậu giác ý thức được. Bây giờ hai người bọn họ ở một phòng, mà cửa phòng đã khóa chặt, rất có ý định đem bọn họ nhốt chung một đêm với nhau.

"Có phải lão phu nhân không, nghe được anh xuất quỹ đã hoảng sợ, vì vậy muốn tìm một người phụ nữ giúp anh điều trị một chút?" Quý Chu Chu ghét bỏ "Trắc" một tiếng: "Bà ta là bà nội ruột của anh sao, không sợ loại thuốc này sẽ tổn hại đến thân thể của anh?"

"...... Bây giờ chuyện này là trọng điểm sao?" Hốc mắt Cố Quyện Thư ửng đỏ, áo sơ mi đã bị anh cởi bỏ hai cúc áo, lộ ra lòng ngực hơi đỏ lên, nhìn cái môi đỏ mọng trước mắt "Bô bô" không ngừng, bây giờ anh chỉ muốn dùng cách nguyên thủy nhất làm cô im miệng.

Quý Chu Chu chớp mắt, bình tĩnh nhìn anh hồi lâu, giống như hạ cái quyết tâm gì đó lấy hết can đảm nói: "Nếu không thì......"

"Cái gì?" Cố Quyện Thư sát lại gần hơn một chút, rõ ràng ngày thường nhiệt độ cơ thể của cô cao hơn, nhưng hôm nay bởi vì công hiệu của thuốc mà thân thể anh giống như lò lửa, đối lập với người cô toát ra một chút lạnh lẽo, khiến anh không khống chế được muốn đến gần.

"Chờ một chút." Quý Chu Chu từ dưới cánh tay anh chui ra, sau khi chạy tới sô pha cầm lấy di động của anh thì nhảy lên giường, nằm sấp ở trên giường đưa lưng về phía anh.

Cố Quyện Thư yên lặng nhìn cô ở trên giường, sau một hồi im lặng khàn giọng hỏi: "Em nghĩ kỹ rồi?"

"Ừ, nghĩ kỹ rồi, tôi sẽ không để anh thống khổ một đêm, yên tâm đi." Quý Chu Chu thuận miệng đáp.

Hầu kết Cố Quyện Thư giật giật, ánh mắt mờ mịt như dải ngân hà rực rỡ ban đêm, sau một lúc lâu từ từ mở miệng: "Đáng tiếc bây giờ không được."

"Hả?"

"Nếu thật sự cùng em có gì đó, vậy thì sự cố gắng của hai hôm nay đều sẽ uổng phí, bà ta sẽ biến em thành điểm yếu uy hiếp tôi, em cũng không muốn sống dưới sự khống chế của bà ta chứ. Vì vậy trước mắt mà nói, chỉ có thể nhẫn nhịn." Cố Quyện Thư hiếm thấy giải thích với cô nhiều như vậy.

"Ờ......" Quý Chu Chu qua loa đáp một tiếng.

Cố Quyện Thư ổn định tinh thần, trầm giọng nói: "Đợi thêm ba tháng nữa, tôi sẽ ở trên hội nghị cổ đông thu hồi tất cả quyền lực của bà ta, đến lúc đó sẽ không có người nào có năng lực động vào em nữa phần, đến lúc đó, chúng ta hãy......"

"Tìm được rồi!" Quý Chu Chu kinh hỉ quay đầu lại, giơ di động của Cố Quyện Thư lên cao: "Bây giờ tôi gọi điện thoại cho Chử Trạm, kêu anh ta nhanh chóng đến đây. Đúng rồi Cố tiên sinh, anh có cách để anh ta vào không?"

"......"

Yên lặng.

Yên lặng như chết.

"Cố tiên sinh?" Quý Chu Chu cẩn thận gọi anh một tiếng, chẳng lẽ anh bị thuốc hành hạ đến ngốc chứ?

"Em vừa rồi...... Chính là đang bận bịu cái này?"

"Nếu không thì sao?" Quý Chu Chu ngây thơ nhìn anh.

Cố Quyện Thư không cảm xúc đối diện với cô: "Tại sao phải lên trên giường."

"Hết pin a."Cô vốn định cầm di động lên tìm số điện thoại của Chử Trạm, kết quả nhìn thấy sắp tắt nguồn, nhanh chóng tìm cục sạc pin, vừa hay cục sạc pin ở bên kia giường, cô vội vàng sạc pin, trực tiếp nhảy lên trên giường.

Quý Chu Chu cho anh xem di động, phía trên quả nhiên chỉ còn lại 3% pin, mà đây là kết quả sạc được hai phút.

Mặt của Cố Quyện Thư không cảm xúc thật lâu.

Cuối cùng Quý Chu Chu phát hiện không đúng: "Sao vậy?"

"Tôi hối hận."

"Hối hận chuyện gì?" Quý Chu Chu nghiêng đầu.

Cố Quyện Thư lấy di động từ trong tay cô đi, cúi người ôm lấy eo cô: "Những lời vừa nãy khi tôi chưa nói, em không phải luôn luôn tự xưng mình là con chim Hoàng Yến sao? Chúc mừng em, bây giờ có thể làm phận sự của mình rồi."

"?......!!!"

__________

Editor:

Nếu thấy chỗ nào sai chính tả hay câu từ không hợp lý thì hãy để lại bình luận cho Hi nhé.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...