Sau Vực Thẳm Là Một Cánh Đồng Hoa

Chương 27: Thẩm Phán



Đại lâu đội hộ vệ được kiến tạo từ vật liệu đá cứng rắn nhất, vách tường cứng rắn đến mức súng laser có công kích thương tổn một vạn lăng cũng không thể xuyên qua được.

Mấy người La Thành bị mang vào, bên ngoài còn nói là nghỉ ngơi trong phòng, kỳ thật là bị tạm giam giám thị.

Trong phòng trà nước đều đầy đủ, Địch Cảnh ngồi xuống sô pha, rót một ly trà, chậm rì rì uống.

Những người khác đều tìm một vị trí thoải mái, hoặc ngồi hoặc nằm, hoàn toàn không bạc đãi chính mình, không giống như đang bị xử phạt mà lại như vừa đánh xong một trận đấu, mệt mỏi nên tới nghỉ ngơi dưỡng sức.

"Cư nhiên nháo tới tận quân đoàn H." Bàn Tử nhịn không được oán giận nói: "Christine thật đáng giận, đều đã là người trưởng thành rồi, có chuyện gì không thể giải quyết trên giường sao!"

Diệp Tố cùng bốn người còn lại không hẹn mà cùng trợn trắng mắt.

Bất quá nói đến quân đoàn H, thần sắc bọn họ hoặc nhiều hoặc ít có điểm nghiêm túc.

Kỷ Gia Duyệt: "Không biết quân đoàn H sẽ phái ai tới thẩm phán chúng ta? Có thể là Hàn Nghiệp hay không?"

"Nếu là Hàn Nghiệp ..." Trương Diêu Phong hai mắt sáng ngời, "Chúng ta có thể dùng tiền hối lộ hắn hay không?"

Địch Cảnh cầm chén trà ném về phía mặt Trương Diêu Phong.

Diệp Tố nguyên bản không thèm để ý, biểu tình bỗng chốc có chút xấu hổ. Hàn Nghiệp là một trong những người đầu tiên hắn nhận thức ở thế giới này, đối với Diệp Tố mà nói, chính là người quen. Đột nhiên bị người quen thấy mình trái pháp luật, còn bị hắn thẩm phán... Diệp Tố nghe thấy hai chữ "Thẩm phán" liền lúng túng.

"Mặc kệ là ai tới, kết quả của chúng ta đều không khác biệt lắm." Địch Cảnh nói, "Hiện tại là thời điểm suy xét hậu sự."

"Đừng nói khó nghe như vậy, cái gì gọi là hậu sự?"

"Sự tình sau đó, tên gọi tắt là hậu sự, anh có ý kiến?"

"Không." Trương Diêu Phong thập phần không cốt khí mà lắc đầu.

Kỷ Gia Duyệt nghe nói đến vấn đề này lại hứng thú lên, hiển nhiên đã suy xét thật lâu: "Tôi có hai ý tưởng, một là gia nhập tiền tuyến, tham gia quân đoàn G, chậm rãi leo lên từ tiểu binh; hai là chúng ta có thể đi tinh hệ Đông Cực hoặc tinh hệ Tây Cực, đều tương đối phù hợp để chúng ta phát triển, làm du hiệp hoặc lính đánh thuê mấy năm, đến lúc đó có chút công danh lại tham dự chiêu quân của quân đoàn E."

Du hiệp và lính đánh thuê là một lực lượng chiến đấu dân gian của vũ trụ.

Liên minh Vạn tộc tạo ra một phòng tuyến thật dài phòng ngừa Trùng tộc xâm lấn, nhưng vũ trụ quá lớn, bốn phương trên dưới, vô biên vô hạn, căn bản không thể phòng ngự tuyệt đối, cho nên thường xuyên có Trùng tộc đơn lẻ lưu lạc đến lãnh thổ Vạn tộc, hơn nữa Trùng tộc số lượng lớn, lại sinh sản cực dễ dàng, cho dù một lượng nhỏ tiến vào cũng có thể gây ra uy hiếp không nhỏ cho Vạn tộc. Nhưng nếu vì thế mà phái quân đội chuyên môn đi tiêu trừ lại quá lãng phí quân lực, tài lực.

Vì thế anh hùng dân gian hợp thời mà sinh ra, từ đầu là do có người tự nguyện tiến lên càn quét Trùng tộc rải rác, sau đó chính phủ lại thấy hiệu quả không tồi, liền đưa ra nhiều chính sách nâng đỡ những người này. Nhờ vào công lao càn quét Trùng tộc, đội viên có thể nhận được điểm vinh dự mà nhờ vào đó đổi được tiền tài, điểm vinh dự đạt tới số lượng nhất định có thể đổi được vật tiền tài không mua được, ví dụ như súng ống đẳng cấp cao...về sau tòng quân cũng có thể tăng quân hàm nhanh chóng, dù sao thì những người này cũng đã có kinh nghiệm chém giết Trùng tộc từ trước. Hơn nữa ngoài đổi vật phẩm, điểm vinh dự cũng sẽ được ghi chép lại, vào lúc tuổi già, dựa theo những ghi chép này, chính phủ có thể hỗ trợ bạn dưỡng lão, nếu bất hạnh tử vong khi chiến đấu với Trùng tộc, chính phủ cũng sẽ đưa một tuyệt bút tiền an ủi cho thân thích.

Chuyện vừa có thể nổi danh lại còn đảm bảo này dẫn tới rất nhiều người theo bước, dần dần trở thành một tục lệ cổ, phụ cận tinh hệ Đông Cực và tinh hệ Tây Cực trở thành nơi những người này tụ tập, phân biệt lấy du hiệp và lính đánh thuê mà nổi danh. Du hiệp thích một người độc hành, tìm kiếm manh mối của Trùng tộc, mà lính đánh thuê thì tổ chức đoàn đội tiến hành càn quét được càng nhiều Trùng tộc hơn. Hai bên cùng phối hợp, khiến Trùng tộc không thể tàn sát bừa bãi tại lãnh địa Nhân tộc."

Địch Cảnh gật đầu, "Tôi cũng nghĩ như vậy, các cậu thì sao?"

"Dù sao bốn người chúng ta cũng phải đến tinh hệ Cực tiến hành rèn luyện, coi như tiến hành trước thời hạn đi." La Thành nói, "Vừa đúng lúc, năm sau gặp tên Christine chết tiệt kia ở đó, tôi liền có thể không tuân thủ nội quy trường học, hung hắn đập hắn một trận."

Trương Diêu Phong nheo mắt nói: "Vợ đi đâu, tôi liền theo đó."

Địch Cảnh lại lờ hắn đi, hỏi Diệp Tố: "Lại nói tiếp, cậu cũng là bị chúng tôi liên lụy tới, cậu có ý tưởng gì không? Chúng tôi nghe cậu."

Diệp Tố ngẫm nghĩ, nói: "Vậy đi cái Đông Cực Tây Cực gì đó đi." Diệp Tố cảm thấy quân đội nhất định sẽ yêu cầu giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi thực nghiêm khắc, nhưng hắn lại không làm được, đang yên đang lành lăn ra ngủ, lúc đó trái với quân kỷ, liền sẽ không đơn giản như vậy.

"Hảo, vậy đi tinh hệ Đông Cực đi."

Mấy người đang thảo luận thì đội trưởng đội hộ vệ mặt lạnh tiến vào, đưa bọn họ tới một căn phòng không có cửa sổ, vách tường làm từ chất liệu keo mềm để phòng ngừa có người tự hại mình, xem ra, đây là phòng thẩm phán.

Chỉ một lát sau, một người đàn ông ăn mặc khá tương tự với Hàn Nghiệp bước vào.

"Thiếu tá Ngô Huy." Đội trưởng đội hộ vệ lập tức cúi chào.

Thấy không phải Hàn Nghiệp, lòng Diệp Tố liền thở phào nhẹ nhõm.

Ngô Huy khẽ gật đầu, không giận mà uy, ánh mắt lạnh băng quét qua đám La Thành.

"Các cậu làm giả học tịch?"

La Thành không hé răng.

Ngô Huy cười, lại làm người ta không rét mà run, nói: "Chứng cứ."

Đội trưởng đội hộ vệ vội vàng bật màn hình lớn trong phòng thẩm phán, chiếu video bọn La Thành thương lượng với Diệp Tố về việc giả học tịch; sau đó lại chỉnh màn hình, bên trên hiện lên hồ sơ học sinh đại học Hoa Đô, cũng không có người tên Diệp Tố trong đó.

"Các cậu thừa nhận những chứng cứ này sao?" Ngô Huy hỏi.

La Thành gật đầu, không có lời gì để nói. Bọn họ ngay từ đầu đã biết rõ trong phòng huấn luyện có video theo dõi còn dám đàm luận chuyện này ở đó, chính là nhận định sẽ không có ai quan tâm tới thân phận Diệp Tố, cho dù có người hoài nghi cũng sẽ không có biện pháp lấy được video. Nhưng bọn hắn thế nào cũng không nghĩ tới Christine liên thủ với Phương Duy Trí, mà anh họ Phương Duy Trí, Phương Cảm vừa lúc là bạn học cấp 3 với Chủ Nhiệm Giáo Dục đại học Hoa Đô. Hắn vốn dĩ muốn chào hỏi giới thiệu, thuận tiện nhờ bạn già đơn thuần chiếu cố em họ một chút, nhưng dưới sự dẫn dắt cố ý của Phương Trí Duy, khiến phần "Đơn thuần" này lại thêm một chút ý vị khác. Phương Cảm hiện tại như mặt trời ban trưa, bao nhiêu người muốn nịnh bợ đều không có phương pháp, Chủ Nhiệm Giáo Dục kia tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, vừa nghe Phương Trí Duy cần trợ giúp, không nói hai lời, liền lừa gạt hiệu trưởng lấy video đưa Phương Trí Duy.

May mắn Diệp Tố thật sự làm giả học tịch, che dấu hành vi không hoàn toàn phù hợp luật pháp của chủ nhiệm giáo dục.

Ngô Huy: "Các cậu làm vậy là trái với nội quy trường học, biết không?"

La Thành lại lần nữa gật đầu.

"Biết còn dám trái, đây là cố ý vi phạm." Giọng Ngô Huy nặng nề: "Một khi đã vậy, hủy bỏ học tịch đại học Hoa Đô của các cậu, trong vòng mười năm không được tham gia quân đoàn H, các cậu có dị nghị gì không?"

"Không có." La Thành trả lời, hắn đã chuẩn bị tốt.

"Còn dám làm dám chịu." Ngô Huy cười nói, ngược lại sắc mặt nhìn Diệp Tố lạnh lại, "Còn cậu, là thủ phạm chính, lưu đày đến tinh cầu khoáng thạch lao động cải tạo ba năm, cậu có dị nghị không?"

"Tại sao!" La Thành đột nhiên quay đầu hô to với Ngô Huy, sắc mặt bốn người Địch Cảnh cũng bỗng chốc thay đổi.

Đội trưởng đội hộ vệ lập tức quát: "Trước mặt quân đoàn H phải tôn trọng."

La Thành nào còn để ý đến hắn, mắt bừng lửa mà nhìn Ngô Huy: "Diệp Tố bị chúng tôi bắt ép, hắn không đáng chịu trừng phạt nghiêm trọng như vậy!"
Chương trước Chương tiếp
Loading...