Sẽ Mãi Bên Nhau
Chương 25: Lại là đau …. – “Khánh… Đừng … đừng như vậy … cậu… cậu k đc chết … tôi còn chưa nói yêu cậu cơ mà” –
– Hân … đừng sợ … Hai đến ngay15 phút sau , bên ngoài đã tụ tập đủ mọi ng : ba nó , ba hắn , ba nuôi , Bảo , Nhật Anh , Diệp , Vũ– Hân , em phải bình tĩnh . Khánh sẽ không sao đâu . Đừng lo lắng quá – Bảo khẽ an ủi– Đúng đấy Hân , mày nói Khánh tỉnh lại rồi còn gì ? Nó tỉnh lại mà thấy mày tiều tụy như vậy chắc sẽ đau lòng lắm đó – Diệp đến bên nó , an ủi– Oaaaaaaa… Mày ơi …. Là tại tao . Tại tao mà … – Nó ôm chầm lấy Diệp– Tao biết rồi … Coi như tao cầu xin mày đc không , đừng như thế nữa,mày không có lỗi gì hết . Mày như vậy tao đau lắm biết không ? – Diệp cũng ôm lấy nó– Cả tao nữa – Nhật Anh ôm lấy 2 đứa òa khóc.Ting…Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra ….– Bác sĩ anh Khánh sao rồi ? – Nó vội vàng– Tiểu thư , có lẽ cô nên vào phòng bệnh mau đi . Thiếu gia muốn gặp cô lần cuối– Hả ?? Ông…ông nói sao ? – Tim nó như ngừng đập , đau như bị ai bóp nghẹn vậy . “Lần cuối ” sao ?– Hân nhanh lên đi , không còn thời gian đâu – Vũ giụcNó vội vàng chạy vào phòng bệnh , hắn vẫn nằm đó , mệt mỏi, yếu ớt– Khánh … – nó hét lên , đau khổ– Hân , đừng như vậy , có lẽ h tôi không chăm sóc em đc nữa rồi . Em còn lời nào nói vs tôi không ?– Khánh… Đừng … đừng như vậy … cậu… cậu k đc chết … tôi còn chưa nói yêu cậu cơ mà ! – Nó gào lên , giọng khản đặc– Hân … Tôi cũng yêu cậu.Tôi mong cậu hãy nhớ đến tôi suốt đời – hắn cố gượng cười – h mọi ng ra ngoài hết đi– Khánh à …– Tôi nói ra ngoài hết đi – Hắn quát lên làm m.n giật mình (*tg : Khỏe gớm) – xin mọi người , hãy để tôi ra đi trong im lặng , đừng để tôi phải nhìn thấy m.n đau khổ. Còn nữa, sau khi tôi chết đừng động vào xác tôi , cầu xin m.n đừng nhìn xác tôi. Tất cả hãy để cho bác sĩ và y tá làm . Đó là yêu cầu cuối cùng của tôi.– Khánh…- M.n đồng thanh , nó , Nhật Anh và Diệp từ bao h nước mắt đã giàn dụa , ngay cả những người lạnh lùng vào tàn ác như ông Trung cũng không ngăn đc những giọt nước mắt. Không khí càng trở nên căng thẳng và đau xót– M.n ra ngoài hết đi , gọi bác sĩ vào đây – Hắn quay mặt đi1 tiếng sau … Bác sĩ bước ra vs vẻ mặt k thể thảm hơn.– Cậu Khánh… mất rồi(Còn tiếp)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương