Siêu Cấp Thiên Phú

Chương 10: Thiên Phú Đao Pháp



Dịch và biên bởi: MụcNguyên.

Truyện được đăng độc quyền tại:

- ---

"Sao chép một cái thiên phú tu luyện Trung đẳng đối với thực lực bây giờ của mình không có sự trợ giúp gì, nhiều lắm chỉ khiến cho thiên phú Trung đẳng của mình trở nên ưu tú thêm một chút, ở bên trong lần thí luyện này cũng không giúp ích được bao nhiêu, nếu như có thể sao chép một loại thiên phú có thể phụ trợ chiến đấu, vậy thì mới có tác dụng lớn." Diệp Thiên thầm nghĩ.

Đáng tiếc là sau khi đi dạo một vòng, hắn chỉ phát hiện ra mấy loại thiên phú thuộc tính Yếu Kém hoặc là Thấp, nhưng toàn bộ đều ở vào trạng thái chưa thức tỉnh, căn bản là không có cách nào sao chép.

Đột nhiên, có một thiếu niên cầm đao đi tới trước mặt năm học viên có thiên phú tu luyện Trung đẳng của Học viện đệ nhất.

"Mạc Thiếu Bắc, ta muốn khiêu chiến ngươi!" Thiếu niên cầm đao, nâng đao chỉ về phía học viên có tên là Mạc Thiếu Bắc.

"Thiếu niên này..." Diệp Thiên hơi kinh ngạc nhìn gã thiếu niên này.

Thiếu niên này là học viên của Học viện thứ hai, cũng dám khiêu chiến thiên tài có thiên phú tu luyện Trung đẳng của học viện đệ nhất, lá gan rất là lớn a!

"Không biết thiên phú của hắn là cái gì?" Diệp Thiên có chút hiếu kỳ.

Lúc nãy hắn cũng không kiểm tra thiên phú của học viên Học viện thứ hai, bởi vì hắn cảm thấy không cần thiết, thế nhưng nếu như thiếu niên này dám khiêu chiến với thiên tài có thiên phú tu luyện Trung đẳng, chắc chắn là có một chút thủ đoạn.

Thế là, Diệp Thiên đi tới, thiếu niên kia đối với hành động của Diệp Thiên rất là thờ ơ, chỉ nhìn chằm chằm vào Mạc Thiếu Bắc.

"Lý Vân Tinh, nghe nói ngươi được gọi là thiên tài đao pháp đệ nhất của Học viện thứ hai, tuy nhiên đao pháp có cường đại hơn cũng không có cách nào bù đắp được chênh lệch thực lực, ta bây giờ đã nắm giữ lực lượng 990 cân, mà ngươi bất quá chỉ mới đạt được lực lượng 200 cân, lần nào ngươi khiêu chiến ta cũng thua, còn muốn thua thêm một lần nữa hay sao?" Mạc Thiếu Bắc trào phúng.

"Hừ, ta hiện tại đã có lực lượng 300 cân!" Lý Vân Tinh vội vàng nói.

"Ha ha, lực lượng 200 cân cùng với 300 cân ở trước mặt lực lượng 990 cân có cái gì khác biệt hay sao?" Mạc Thiếu Bắc khinh bỉ nói.

Bốn thiên tài khác có thiên phú tu luyện Trung đẳng cũng mang theo ánh mắt xem thường nhìn Lý Vân Tinh, bọn hắn cũng biết rõ tình huống của Lý Vân Tinh, coi như tu luyện cả một đời thì nhiều lắm cũng chỉ là một Võ Giả sơ kỳ mà thôi, căn bản không tư cách so sánh cùng với bọn hắn, dạng phế vật này làm gì có tư cách được bọn hắn coi trọng.

"Ngươi..." Lý Vân Tinh có chút không phục, đang muốn mạnh mẽ xuất thủ.

"Nơi này không cho phép động thủ, người vi phạm sẽ bị tước đi tư cách thí luyện!" Giọng nói từ trong miệng của một vị lão sư truyền ra.

Lý Vân Tinh kiêng kị nhìn về phía vị lão sư kia, thu hồi đao lại, không còn dám khiêu khích. Lần thí luyện này đối với hắn mà nói là một cơ hội tốt, hắn cũng không muốn bởi vì xúc động mà mất đi cơ hội lần này, liền quay người rời đi.

"Vị bằng hữu này, ta mười phần kính nể đao pháp của ngươi, chúng ta có thể kết giao bằng hữu hay không?" Diệp Thiên mang theo vẻ mặt chân thành đi tới, vươn tay phải bày ra tư thế muốn bắt tay.

"Ngươi là..." Lý Vân Tinh có chút ngây người, nhưng vẫn vô ý thức bắt tay cùng với Diệp Thiên.

"Ta tên là Diệp Thiên!" Diệp Thiên nói ra.

Sau khi nói lảm nhảm một lúc, Diệp Thiên liền quay người rời đi, chỉ lưu lại Lý Vân Tinh đang lộ ra vẻ mặt phát mộng.

Diệp Thiên vừa đi vừa nhìn số liệu hiện ra ở trên mắt.

—— ——

Nhân loại: Lý Vân Tinh

Thiên phú tu luyện: Thấp

Thiên phú đao pháp: Trung đẳng

—— ——

Điểm mấu chốt đó là thiên phú đao pháp cùng với thiên phú tu luyện của Lý Vân Tinh đều là bẩm sinh, cho nên có thể sao chép. Thế là, Diệp Thiên liền nhân cơ hội bắt tay với Lý Vân Tinh sao chép thiên phú đao pháp, nếu như không sao chép, vạn nhất Lý Vân Tinh chết ở bên trong lần thí luyện này, hắn liền không có cơ hội sao chép.

Cho nên, hắn không có một chút do dự lựa chọn sao chép thiên phú đao pháp trung đẳng.

Đi đến đằng sau một tảng đá, sau khi quan sát thấy không có ai chú ý tới chỗ này, Diệp Thiên liền bắt đầu tiến hành dung hợp thiên phú đao pháp trung đẳng.

Oanh!!!! Đau đớn kịch liệt truyền đến, toàn thân đều bị một cỗ lực lượng cải tạo.

10 phút sau đó, đau đớn biến mất, tâm niệm vừa động, Diệp Thiên kiểm tra một chút tình huống thiên phú của mình.

—— ——

Nhân loại: Diệp Thiên

Thiên phú tu luyện: Trung đẳng

Thiên phú tốc độ: Sơ đẳng

Thiên phú đao pháp: Trung đẳng

—— ——

"Đao pháp!" Diệp Thiên rút thanh đao của mình ra, lập tức cảm giác được sự không giống nhau.

Trong dĩ vãng, thanh đao trên tay hắn phảng phất như là vật chết, nhưng bây giờ lại có thể cảm thấy nó là vật sống. Hắn nhẹ nhàng vung đao, từng tia cảm ngộ tuôn ra ở trong lòng, hắn dường như đã biết rõ làm như thế nào để khiến cho một đao này phát huy ra sát thương to lớn nhất.

"Cái này chính là sự đáng sợ của thiên phú đao pháp trung đẳng, coi như không có thiên phú tốc độ, lấy sự tăng cường của thiên phú đao pháp trung đẳng, mình cũng đã đủ thực lực để đánh một trận cùng với võ đồ có lực lượng 400, 500 cân, đáng tiếc là không có thời gian học tập bí tịch đao pháp chân chính!"

Diệp Thiên có cảm giác là nếu như học tập bí tịch đao pháp xong, chiến lực của hắn tuyệt đối có thể được gia tăng thêm không ít.

Bất quá, đối với thiên phú đao pháp trung đẳng, hắn đã cảm thấy mười phần hài lòng, cảm thấy lần sao chép này mười phần có lời.

Lau mồ hôi, Diệp Thiên đi vào bên trong đám người.

Qua không bao lâu, thí luyện liền bắt đầu.

Đối với lần thí luyện này, tất cả mọi người đều mười phần nghiêm túc, Diệp Thiên cũng như vậy.

Ban thưởng của hạng nhất là ba phần Máu hung thú trung cấp cùng với 10 vạn đồng tiền, hạng thứ hai là một phần Máu hung thú trung cấp cùng với 10 vạn đồng tiền, hạng thứ ba là ba phần Máu hung thú cấp thấp cùng với 5 vạn đồng tiền.

Ban thưởng từ hạng thứ tư đến hạng thứ mười thì đều là một phần Máu hung thú cấp thấp.

Mà thứ tự sắp xếp chính là căn cứ vào điểm tích luỹ, mỗi một loại mãnh thú chỉ cần cắt lấy các bộ phận được chỉ định liền có thể mang trở về đổi thành điểm tích luỹ, thời gian thí luyện là ba ngày, ba ngày này đều phải ở trong khu thí luyện.

Đối với các võ đồ mà nói, lần thí luyện này không thể nghi ngờ chính là một lần khiêu chiến.

"Tất cả các võ đồ theo thứ tự tiến vào khu thí luyện!" Một vị lão sư nói ra.

Bịch bịch!!! Các học viên của Học viện đệ nhất dẫn đầu tiến vào bên trong sơn cốc, dần dần biến mất ở bên trong khu thí luyện, sau đó chính là học viên Học viện thứ hai, tiếp theo là học viên Học viện thứ ba, cuối cùng mới là các học viên của Học viện thứ năm.

"Không nhìn thấy người nào cả!" Diệp Thiên vừa mới tiến vào khu thí luyện, theo địa hình không bằng phẳng và bị các tán cây che khuất rất nhanh liền không nhìn thấy được các học viên khác.

Khu thí luyện mặc dù chỉ là một khu vực nhỏ, thế nhưng diện tích cũng rất là rộng lớn, cũng không nhỏ hơn so với căn cứ Lâm Hải bao nhiêu.
Chương trước Chương tiếp
Loading...