Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma
Chương 22: Tiền Đồ Của Con Nhóc Này Là Vô Lượng
Điện thoại đột nhiên reo lên, Tiêu Mộng lấy ra xem thì thấy là Lam Nhạn gọi tới, cô lập tức trở nên vui vẻ.“Alo, Nhạn à.”“Mộng, cậu đang làm gì vậy?”“Làm việc a, tớ đang làm việc.”Đương nhiên là không thể nói, bây giờ cô đang rảnh đến đầu óc đều mốc meo a.“Hả hả! Cậu thật sự đến tập đoàn Thiên Nhất làm rồi sao! Ngốc nghếch như cậu thì đến công ty nhà người ta làm được gì hả? Mắt của Trần Tư Khải mù rồi sao?”Tiêu Mộng nghiến răng nghiến lợi nói: “Lam Nhạn! Cuối tuần tớ không đi chụp ảnh với cậu nữa đâu! Dám đả kϊƈɦ sỉ nhục tớ hả!”“Ha ha ha, đùa thôi mà. Đúng rồi a Mộng, tối hôm qua cậu làm ở hộp đêm Dạ Mị như thế nào a?”“Cái gì mà làm với lại không làm, thật khó nghe, nghe cứ giống như là làm gái bồi rượu vậy.”Hứng thú tám chuyện điện thoại của Tiêu Mộng lên rồi, cô dứt khoác dựa lưng mình ra sau lưng ghế, một chân thì gác lên tay vịn của chiếc ghế, giống hệt như là tư thái nhàn nhã lúc cô lướt web ở nhà vậy.“Ò, vậy đổi câu hỏi, công việc hôm qua của cậu ở Dạ Mị thế nào?”“Cũng được a, hôm qua kiếm được…” Tiêu Mộng nhìn trái ngó phải, chủ yếu là sợ Trần gấu xấu xa nghe thấy, cô che điện thoại lại, cười trộm nói: “ha ha, ba triệu đó!”“Wow! Nhiều như vậy à! vậy cũng không tệ a, cậu có muốn tiếp tục làm nữa không hả?”“Ừm, tiếp tục chứ, dù sao cũng không có mệt, chỉ là về nhà có hơi muộn thôi, chỉ sợ một ngày nào đó ba tớ nghĩ đến tớ rồi hỏi, lúc đó không biết trả lời sao a.”“Ừm, cậu cứ nói là tới nhà tớ ôn bài đi.”“Cút đi cậu! Kỳ thi Đại học đã kết thúc rồi còn ôn tập cái rắm, có ai đần mới ôn tập thôi!”“Cậu ngốc à, cậu cứ nói xạo ba cậu vậy đó, người lớn tuổi đầu óc thiển cận lắm, nhất định là sẽ tin thôi.”“Ừm ừm, vậy cũng được.”Lam Nhạn hít vài hơi thật sâu, yên lặng một lát rồi đột nhiên thay đổi thanh điệu nói: “Còn chuyện này muốn nói với cậu nữa…”“Hửm, chuyện gì cơ?”“Chính là…tớ chia tay với lớp trưởng rồi…”“Hả? Chia tay rồi sao? Tại sao vậy? Hai người các cậu…hai người các cậu không phải vừa mới…” Thuê khách sạn sao? Cũng đã ngủ với nhau rồi mà còn có thể chia tay nhanh như vậy à?“Haiz, hôm nay tớ đến nhà mà cậu ta thuê để tìm cậu ta, thì phát hiện cậu ta đang ở cùng với một người phụ nữ…”“Hả hả hả! Không phải chứ? Cậu ta một chân đạp hai thuyền sao? Thật không ngờ lớp trưởng cũng là loại người như vậy a! thật là đáng hận!”Thanh âm của Lam Nhạn rất là ảm đạm: “Tớ rất buồn, cũng rất là sốc…thật đó, tuy tớ chưa bắt đầu với cậu ta được bao lâu nhưng mà ấn tượng mà cả hai để lại đều rất tốt a…lúc đó tớ đã tát cậu ta một cái.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương