Sự Nổi Dậy Của Trùng Tộc Thời Tận Thế
Chương 44
Thái độ của Xích vẫn luôn càn rỡ ngang ngược, hoàn toàn làm lơ uy hiếp cùng cảnh cáo của Liêm, hắn chỉ vào cánh cửa gỗ đang đóng chặt, khẽ cười nói: “Địa bàn của ngươi, ta không hứng thú, nhưng nhân loại bên trong đó, ta muốn mang đi.”Độ ấm trong hành lang lập tức hạ xuống.Loại hàn ý lan từ gan bàn chân trở lên này lạnh lẽo khiến người tuyệt vọng, vào giờ phút này không khí cũng trở nên căng thẳng hơn, ánh mắt của trùng nhân canh giữ ngoài cửa và khu dân cư trở nên hung ác, bày ra tư thế có thể chiến đấu bất cứ lúc nào.“Hắn là của ta!” – Liêm không chút biểu tình, lạnh lùng bá đạo, đầy kiên quyết tuyên thệ quyền sở hữu của mình với người bên trong kia với Xích.Đây là lãnh địa của hắn!Tất cả những thứ ở nơi này đều thuộc về hắn, không cho phép bất cứ giống đực nào tới khiêu khích và đoạt lấy.“Ngươi không có tư cách nói những lời này với ta, còn có, rời khỏi đây!” – Liêm chỉ ra cửa, thanh âm băng lãnh không cho phép người hoài nghi.“Nếu không, ta sẽ xé nát ngươi thành từng mảnh!” – Một khi đụng đến uy nghiêm của giống đực cùng với lợi ích thiết thực, cho dù Liêm là trùng nhân đã tiến hóa được năm mươi năm, hắn vẫn sẽ duy trì bản tính nguyên thủy nhất đó chính là giết chóc và cướp đoạt.Chém giết, mạnh mẽ chiến đấu, dùng phương thức dã man nhất để tiêu diệt, xua đuổi, trục xuất kẻ địch như hổ rình mồi nhòm ngó lãnh thổ của mình.Cướp đoạt lãnh thổ, phối ngẫu chính là thứ mà giống đực dị tộc không thể chịu đựng nhẫn nhịn được, phàm là chạm vào những điều này, vậy toàn bộ đều sẽ là kẻ địch!“xé nát ta?” – Xích nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ một, ngọn lửa trong con ngươi của hắn cháy càng thêm mạnh, như thể muốn xông ra vậy.Quản gia và vài tên trùng nhân cấp cao phía sau hắn dùng ánh mắt đầy cừu thị mà trừng Liêm, dù đối phương là một vị quân thượng cũng không hề sợ hãi.Xích đột nhiên cười to, khóe miệng mang theo tia trào phúng: “Muốn giết chết ta, vậy phải xem ngươi có bản lãnh này hay không! Còn có, nhân loại bên trong kia, vốn phải thuộc về ta!” – Nói tới chỗ này, Xích giận đến mức không thể tha thứ.Nếu nhân loại kia thuộc về hắn, vậy thì hiện tại trùng nhân có được trứng nhất định chính là hắn!Đáng giận!Lại bị loại trùng nhân vô năng này đoạt được tiên cơ!Quản gia phía sau hắn đã nhịn rất lâu rồi, nghẹn đến muốn nội thương. Lúc ở khu đấu giá trong đấu trường, hắn cùng vài trùng nhân đã sớm nhìn trúng Nhạc Tử Mặc, lúc đó Quản gia đã cảm thấy tù binh có năng lực sinh dục rất cao kia chính là vật trong lòng bàn tay, chỉ cần gom góp thêm một chút tinh thạch nữa là được.Đáng tiếc, nửa đường lại lòi ra một tên Trình Giảo Kim*, đem bạn lữ mà hắn đã chọn lựa cho quân thượng đoạt đi mất.(*Trình Giảo Kim: 589 – 665, là một đại tướng, công thần khai quốc của nhà Đường. Người này khỏe như voi, thời trẻ hay phá làng phá xóm, lại còn làm thảo khấu, vô cùng ngang ngược hung hăng. Sau này làm tướng thì chuyên gia lấy toàn lực đánh ba búa, đánh xong mà địch không chết thì bỏ chạy, nghỉ ngơi xong quay lại tiếp tục đánh ba búa. Bởi vậy người này là chuyên gia phá bĩnh, chịu lợi chứ không chịu thiệt. Ai mà hay nửa đường nhảy ra phá chuyện của người khác thì bị gọi là Trình Giảo Kim.)Đại đa số trùng nhân đều rất thẳng tính, não thẳng một đường, sau khi quân thượng về đến, vị Quản gia này đã ở trước mặt quân thượng nhà mình bêu xấu Liêm một trận, nói Liêm ti tiện vô sỉ, hành vi xấu xa, nhưng lúc đó hai người cũng không coi trọng chuyện này lắm, cảm thấy dù sao Liêm cũng không sinh được trứng, có đoạt được người thì cũng chẳng sao.Nhưng mà hôm nay, khi biết được tên trùng nhân suốt năm mươi năm không sinh được trứng này đột nhiên lại có trứng, giống như một kỳ tích vậy!!!Không thể tha thứ!Nếu để cho Xích hắn, vậy chẳng phải chưa đến vài phút đã có thể sinh được một ổ trứng hay sao?Xích cảm thấy người kia vốn phải là phối ngẫu của hắn, thế mà lại bị Liêm đoạt đi mất, lại còn bị lừa gạt sinh trứng, hắn cần phải cướp về.Đối với đề nghị của quân thượng, Quản gia và những trùng nhân khác đều cực lực ủng hộ, đối với những trùng nhân dã man chưa khai hóa này mà nói thì cướp đoạt là chuyện quá ư bình thường.“Liêm quân thượng, lúc trước là chúng ta nhìn trúng nhân loại này trước, đang chuẩn bị tiền để mua hắn thì lại bị ngươi không tuân thủ quy củ mà đoạt mất, nếu như lúc đó người đến là quân thượng nhà bọn ta thì chưa biết quyền sở hữu nhân loại kia sẽ rơi vào tay ai đâu!” – Quản gia phía sau Xích tức giận bất bình nói.Mỗi khi nghĩ đến kết cục cuối cùng thế mà lại thành ra thế này thì hắn lại tức đến muốn hộc máu.Quân thượng cũng vẫn chưa có đời sau, làm cấp dưới, mỗi khi nhìn thấy lại cảm thấy tâm cũng muốn héo mòn, đã vậy chuyện này lại còn do hắn làm không tốt, ngay cả suy nghĩ muốn chết Quản gia cũng có luôn rồi.Ánh mắt của Liêm lạnh lùng, giọng điệu kiên quyết, không cho phép người hoải nghi: “Bị ta mua được thì chính là của ta, Xích quân thượng không đến kịp, đó chính là thất bại của hắn!”Sau đó hắn dừng lại một chút, trong ánh mắt lạnh như băng tràn đầy sát ý cùng thô bạo, từ trước tới nay Nhạc Tử Mặc chưa từng nhìn thấy hắn như vậy, trên thân người đàn ông này toát ra tàn nhẫn độc ác, ngay cả trùng nhân đứng bên cạnh cũng có chút chống đỡ không được, chân cẳng như nhũn ra.“Rời khỏi đây hoặc bị ta xé nát, chính ngươi lựa chọn!” – Liêm dùng hành động của chính mình để bảo vệ tôn nghiêm của giống đực trùng tộc thuộc về hắn.Có thể thiếu tay thiếu chân, có thể vứt bỏ tính mạng nhưng quyết không được sợ hãi, mất đi lãnh thổ và phối ngẫu, đây chính là bản năng từ trong xương cốt của giống đực trùng nhân vẫn luôn được kéo dài đến tận ngày nay.Ngọn lửa trong đôi con ngươi màu đỏ của Xích ngày càng mãnh liệt, đối với khiêu chiến mà Liêm phát ra, hắn đáp ứng chẳng chút do dự: “Được! Ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi, đến khi đó phải xem bản lĩnh của từng người, ai thắng ai thua hết thảy sẽ được phân định!”Trong mắt trùng nhân ở đây đếu phát ra chiến ý mãnh liệt.Sát ý trong mắt Liêm càng thêm rõ ràng: “Đây là do ngươi tự tìm, đến lúc đó, ta tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình!”Xích cũng không chịu thoái nhượng nửa bước, chiến ý bừng bừng: “Nhất định ngươi sẽ chết trên tay ta, đến khi đó, nhân loại kia sẽ thuộc về ta!”Câu nói này đã chọc giận Liêm.Hắn thoáng nhìn về phía cánh cửa đang đóng chặt phía sau lưng, sau đó nhìn về phía lối ra: “Đã như vậy, nếu như hôm nay không định ra một kết cục thì ngươi không chịu bỏ qua.” – Liêm bay ra tư thế mời, nơi này là khu nhà ở, một khi trùng nhân chém giết thì tràng cảnh sẽ vô cùng hỗn loạn, bị thương đến người vô tội, ở nơi đây không chỉ có đối tượng sẽ trở thành bạn đời của hắn mà còn có bạn đời của vô số cấp dưới của hắn, cho dù là nộ khí trùng thiên thì đầu óc Liêm vẫn rất tỉnh táo, hắn không thể vì bị đối phương cố ý khiêu khích mà tức giận đến không phân biệt được đúng sai.“Không! Không phải hôm nay, ba ngày sau được chứ? Đến đấu trường, chúng ta sẽ phân cao thấp ở đó, chỉ có người thắng mới có được phối ngẫu có năng lực sinh sôi cao, Liêm, ngươi nói xem có đúng không?” – Xích đưa ra yêu cầu của mình.Quản gia phía sau lưng khí thế bức người: “Đến khi đó, ở trước mặt tất cả trùng nhân và nhân loại, hai vị quân thượng sẽ tiến hành tranh đoạt, phân cao thấp, đối mặt với phán quyết của tất cả mọi người. Đến khi đó, cho dù quân thượng của chúng ta thua chúng ta cũng tâm phục khẩu phục, sau này tuyệt đối sẽ không ôm bất cứ tâm tư gì với nhân loại kia nữa.”Dừng một chút, Quản gia kia lại nói: “Nếu như Liêm quân thượng không dám đối mặt với loại tràng diện chém giết này, quân thượng của chúng ta cũng không làm khó ngươi, chỉ cần đem nhân loại ở trong phòng kia giao cho quân thượng của chúng ta là được, Liêm quân thượng yên tâm, quân thượng nhà chúng ta nhất định sẽ cực kỳ che chở cho nhân loại kia, sẽ không để hắn chịu chút khổ cực nào.”Mấy trùng nhân phía sau lưng Liêm đối với loại vũ nhục này lộ ra vẻ không thể tha thứ.“Đáng giận! Quân thượng nhà chúng ta còn lâu mới là loại trùng nhân đó!”“Các ngươi đừng quá kiêu ngạo, đến khi đó Liêm quân thượng nhất định sẽ đem quân thượng nhà các ngươi xé thành mảnh nhỏ!”Liêm nhàn nhạt liếc mắt nhìn tên Quản gia vẫn luôn căm thù hắn kia, ném xuống một câu: “Ba ngày sau ta nhất định sẽ chiến với ngươi!” – Đối với những kẻ tới cửa khiêu khích này, Liêm sẽ không nhẫn nhịn dù chỉ một chút.Trùng nhân ở Thác Trạch Mộc này đều biết hắn là thập quân, luôn cho rằng thứ hạng của hắn xếp ở cuối, cho dù là trùng nhân cấp cao thì giá trị vũ lực nhất định cũng kém nhất, nhưng trước nay bọn họ đều không nghĩ tới rằng, suốt năm mươi năm hắn vẫn đứng trong mười vị trí này, sao có thể dễ dàng lay động như vậy?Lúc mới đầu, thập quân của trùng tộc chỉ có mấy người là trùng nhân cấp cao, vũ lực cũng mạnh mẽ, đánh bại toàn bộ những trùng nhân khác, không phân chia cao thấp, bởi vì mỗi trùng nhân đều có ưu điểm và khuyết điểm riêng, không thể phân ra được ai là người mạnh nhất.Vị trí thập quân luôn luôn biến động, mỗi năm đều sẽ bị trùng nhân cao cấp khác thế vào vị trí đó.Ví dụ như, trong số những người thủ hộ của Liêm có trùng nhân cấp cao, khi điều kiện bản thân đạt đến tối ưu, người thủ hộ đó có quyển khởi xướng khiêu chiến với bất kỳ một vị quân thượng nào đó, mỗi một người thủ hộ mỗi năm chỉ có một lần cơ hội. Quân thượng bị khiêu chiến có thể phái người thủ hộ của mình ra nghênh chiến, nếu như thất bại thì bản thân phải đánh một trận, nếu thất bại vị trí của quân thượng đó sẽ bị trùng nhân khiêu chiến thế vào.Trong mười vị quân thượng, cả chín người kia đều đã không phải là nhóm trùng nhân cùng thời với Liêm.Nhìn bên ngoài trùng tộc có vẻ hài hòa nhưng đến khi chém giết thì lại cực kỳ tàn khốc, một khi những quân thượng đó thất bại, nếu như không có đời sau, người ủng hộ và tùy tùng đều sẽ bị quân thượng mới nhậm chức tàn sát, thế vào đó là một đám trùng nhân mới.Xích tràn đầy tự tin: “Ta nhất định sẽ nghênh chiến!”Một đám trùng nhân phía sau hắn nóng lòng muốn thử, tất cả đều là phần tử hiếu chiến.Lúc này, cánh cửa gỗ đóng chặt mở ra, Băng cùng Phong Nhẫn và mấy trùng nhân khác nhao nhao bước ra, đôi mắt Xích tỏa sáng, ánh mắt cháy bỏng nhìn vào phía trong, trừng lớn mắt, đưa tay muốn đẩy Liêm đang đứng chắn trước mặt mình ra.“Tránh ra chút, tránh ra chút, để ta nhìn nhân loại bên tron kia một cái.” – Bởi vì vóc dáng của Xích thấp bé, nhảy nhảy lên mấy lần đều bị Liêm ấn xuống, bởi vì người không đủ cao nên cực kỳ ảo não.“Cút!” – Liêm triệt để nổi bão chửi tục.Đến chỗ ở của bạn lữ hắn còn chưa tính, ăn nói khiêu khích, lại còn dám mặt dày vô sỉ đòi nhìn trộm bạn lữ của hắn, đúng là không thể chịu nổi, toàn bộ tế bào trên người Liêm đều phóng ra sát ý.“Ngươi cút khỏi đây ngay cho ta! Hắn là bạn đời của ta, ở chỗ này không có chỗ cho ngươi nhìn!”Bởi vì không nhìn được người ở bên trong, Xích thẹn quá hóa giận, tay nắm thành đấm vung vẩy gầm thét: “Tại sao ta lại không có quyền? Ta cũng là giống đực, tranh đoạt người có năng lực sinh sản chưa có bạn lữ cố định là quyền lợi của tất thảy giống đực! Liêm, ta nói cho ngươi biết, vì nhân loại bên trong kia, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi! Trước khi ngươi và hắn kết thành bạn đời, ta có quyền tranh đoạt với ngươi, cho nên, hắn căn bản không thuộc về ngươi!”“Hay là, giống như những gì Quản gia của ta nói? Ngươi là tên nhu ngược yếu đuối, không dám nghênh chiến với ta thì cứ thành thật mà dùng hai tay dâng tặng nhân loại kia lên cho ta?”Băng chậm rãi từ từ đóng cửa lại, hoàn toàn đoạt tuyệt tầm mắt của Xích, hắn không cam lòng trừng mắt nhìn trùng nhân kia, trong lòng nghĩ, chờ đến khi đánh bại Liêm rồi sẽ đem thi thể của tên quản gia này gặm không còn một mảnh!Gương mặt của Băng vẫn luôn mỉm cười như thế, dường như không có bất cứ chuyện gì có thể ảnh hưởng đến tâm tình của hắn.“Đối với loại khiêu chiến này, dĩ nhiên là quân thượng nhà ta sẽ nghênh chiến, tranh đoạt phối ngẫu, lần đầu tiên Xích quân thượng đã thua, thế thì kết quả lần sau như thế nào, ha ha, cũng khó mà nói.” – Băng cười nói.Quản gia phía sau Xích hận đến mức không thể tiến lên xé nát khuôn mặt tên trùng nhân này.Trông thật đáng ghét!Sao lại có trùng nhân khiến người thấy ghét thế cơ chứ?Xích oán hận nói: “Ta tuyệt đối sẽ không thua!”Băng cười cười, không tỏ ý kiến: “Vậy cứ dựa theo những lời mà Xích quân thượng nói, ba ngày sau gặp nhau ở đấu trường đi. Phu nhân nhà ta ấy mà, vừa mới có trứng, thân thể yếu đuối, ngươi cứ ở đây làm loạn như vậy sẽ ảnh hưởng đến hắn.”Xích: “…” – Sao đột nhiên muốn hộc máu thế này?Hắn vẫn luôn cảm thấy nhân loại kia vốn phải thuộc về hắn, chỉ vì bị tên trùng nhân vô sỉ Liêm này đoạt đi, hiện tại hắn muốn cướp về, lập tức cướp về.“Hơn nữa, nghi thức kết hôn của quân thượng và phu nhân cần phải chuẩn bị một chút, rất bận, Xích quân thượng, những trùng nhân nhỏ bé như chúng ta đây có lẽ không thể chiêu đãi ngài tốt được.” – Ý tứ trong lời nói của Băng rất rõ ràng, chỉ kém đuổi người một chút thôi.Bởi vì Xích không được nhìn thấy nhân loại mà mình luôn tâm tâm niệm niệm, cảm thấy cực kỳ không cam lòng, cho dù nhận được lời hồi đáp sẽ nghênh chiến của đối phương thì tâm tình cũng không tốt lên được, hắn tiếp tục ngụy biện nói: “Chẳng phải các ngươi còn chưa kết hôn sao? Chỉ cần chưa kết làm bạn lữ, ta vẫn có quyền tranh đoạt nhân loại ở trong kia như cũ…”Băng âm u nói: “Thế nhưng phu nhân nhà ta lại thích những trùng nhân bình tĩnh kiệm lời, loại người nói nhiều như ngươi, cho dù tương lai phu nhân nhà ta có bị cướp đi thì nhất định cũng sẽ không thích dạng trùng nhân như ngươi!”Quá ác độc!Đây chính là nguyền rủa mà!Quản gia không cam lòng phản bác: “Không có khả năng! Quân thượng nhà ta ưu tú như vậy sao nhân loại kia có thể không thích cho được? Trừ khi mắt hắn bị mù…”Xích ngậm miệng, một lúc lâu mới ngơ ngác nói: “…Vậy, Băng? Băng quản gia, ngươi nói thật sao?”Khuôn mặt như thiên sứ của Băng vẫn lộ ra nụ cười khiến người ta như đắm mình trong gió xuân như cũ, dùng một loại ngữ điệu cực kỳ thành thật cho ra kết luận: “Chính xác là như thế.”Xích: “…” – Ngậm miệng, dứt khoát không nói nữa, lúc này mới thành thật rời đi, hắn vừa đi, quản gia và những thủ hộ theo cùng cũng không thể không rời khỏi, chỉ là cảm giác khi rời đi lại đặc biệt ấm ức.Quản gia: “…Quân thượng, lần này chúng ta tới là để đòi quyền lợi, giờ cứ cụp đuôi mà về thế này có phải tự triệt uy phong của chính mình?”Những trùng nhân khác cũng cảm thấy như thế.Xích mặt vô biểu tình trừng mắt liếc quản gia một cái, hiện tại hắn đang rất khó chịu: “Hiện tại ta đang dựa theo hình tượng mà bạn lữ tương lai thích làm theo, đừng quấy rầy ta!”Quản gia: “…” – Đầu óc quân thượng không bị hỏng rồi đấy chứ?Trùng nhân cấp dưới: Thật đáng sợ, quân thượng không nổi giận đánh người nữa, có phải là không cần bọn họ nữa rồi không?Chờ đến khi rời khi khu dân cư của Liêm, Xích lại như nghĩ tới gì đó, hỏi quản gia và trùng nhân bên cạnh: “Đúng rồi, các cậu nói thử xem, vừa rồi giọng nói của ta có đủ lớn không? Có đủ vang không? Kiểu tóc có đủ khốc huyễn không?”Toàn bộ trùng nhân tập thể hóa đá.Quân thượng, ngài có bị làm sao không đấy…Chẳng lẽ giống như nhân loại nói, ra ngoài quên uống thuốc?Quản gia gian nan nuốt nước miếng, cảm thấy trong khoảng thời gian ngắn không thể nào tiêu hóa nổi phong cách đột nhiên chuyển biến này của quân thượng.“Chắc, chắc là vẫn ổn?”Xích gật gật đầu, rất ư là tự luyến mà ảo tưởng: “Cho dù nhân loại không bị vẻ bề ngoài đẹp trai của ta hấp dẫn, nhưng thanh âm của ta to lớn vang dội như thế thì hắn có ở bên trong cũng có thể nghe được, như thế nhất định hắn sẽ cảm thấy ta là một giống đực có thân thể cường tráng, thể lực dư thừa, ý chí chiến đấu mạnh mẽ, sở dĩ hắn không chịu ra ngoài, tám chín phần là đang tự hỏi xem nên lựa chọn Liêm hay thuộc quyền sở hữu của ta!”Quản gia: “…” – Quân thượng, ngài ảo tưởng quá rồi, làm sao mà nhân loại kia có thể vì giọng nói của ngài mà thích ngài được.Trùng nhân: Thanh âm của đại nhân mê người như thế, êm tai như thế, vang dội như thế, là người có đầu óc thì nhất định sẽ lựa chọn trùng nhân giống như đại nhân vậy.Xích gật gật đầu, tự mình khẳng định nói: “Cũng là ta thông minh cơ trí, ít nhiều gì cũng đã hấp dẫn được sự chú ý của đối phương, chờ mấy ngày nữa khi hắn nhìn thấy tư thế oai hùng mạnh mẽ của ta khi quyết đấu với Liêm, nhất định sẽ mê luyến càng sâu, không thể kiềm chế sự yêu thích với ta.”Quản gia nắm tay: “Quân thượng anh minh!”Trùng nhân: A, thật sự là quá tốt, lại học được một chiêu kỹ xảo làm sao để hấp dẫn nhân loại, quả thực quá lợi hại~Đối với giống đực tới cửa nhìn trộm và khiêu khích, Liêm cực kỳ phiền chán, hắn có cảm giác, ngoại trừ Xích ra thì sẽ còn có những quân thượng khác đến, dù sao thì trong mười quân thượng, tính cả hắn, số quân thượng có hậu đại cũng chỉ có ba người.Ở trên nhiều khía cạnh thì dị tộc rất ích kỷ, tàn khốc, vô cùng khát máu, không khéo léo phức tạp như nhân loại, so với bọn họ thì dị tộc bạo lực và thị huyết hơn rất nhiều, cứ cướp đoạt, chiếm lấy trước đã, căn bản không hề phân biệt phải trái đúng sai, trong mắt dị tộc, tất thảy nhứng điều đó đều là bình thường.Không có bản lĩnh thì không xứng có được bạn đời.So với trùng nhân cấp thấp, việc tranh đoạt bạn lữ giữa các trùng nhân cấp cao lại càng kịch liệt hơn, phàm là đối tượng mà bọn họ nhìn trúng, chỉ cần chưa có bạn lữ, giữa giống đực sẽ có quyền tranh đoạt, đối phương sẽ không quan tâm người kia có đồng ý hay không, cứ trực tiếp đoạt lấy, dã man chiếm lấy.Trước kia, giữa mười vị quân thượng, cũng từng có quân thượng bị cướp mất thị quân, một khi quân thượng bị đánh bại, địa vị của hắn, tài phú của hắn, quyền lợi của hắn, tất thảy đều sẽ bị thay thế, hiện thực chính là tàn khốc như vậy đấy.Mặc dù toàn bộ trùng nhân đều biết kết cục của nó như thế nào, nhưng không có bất cứ ai chịu cúi đầu mà vứt bỏ quyền lợi đoạt được bạn đời, bản tĩnh bướng bỉnh, ngoan cố đến mức khiến người ta giận sôi.Liêm có chút hối hận, thời gian kết hôn quá dài, nếu như ngắn hơn một chút thì sẽ không xảy ra những chuyện như thế này. Không phải hắn sợ những quân thượng đó tới khiêu chiến, chỉ là hắn chán ghét ánh mắt của những kẻ kia!Người đó là của hắn, chỉ của mình Liêm hắn, hắn không thể chịu đựng ánh mắt của những kẻ kia khi nhìn bạn đời của hắn.“Trang phục dùng trong hôn lễ cần chuẩn bị trong bao nhiêu ngày?” – Liêm hỏi, một lúc lâu sau khi Xích rời khỏi, sát khí quanh thân hắn mới chậm rãi tan đi, hắn không quay vào phòng ngủ của Nhạc Tử Mặc mà đứng ở bên ngoài.Băng ước lượng một chút, nói: “Ít nhất là ba ngày.”Mấy trùng nhân còn lại yên lặng nhìn lẫn nhau, trước đó chẳng phải Băng đại nhân nói cần năm ngày mới có thể dệt xong sao, sao hiện tại lại biến thành ba ngày rồi?Có điều đại nhân nói có thể làm được thì hẳn là được.Liêm dừng một chút, nhìn về phía Băng, nói ra suy nghĩ của mình: “Ta muốn thời gian kết hôn diễn ra sớm hơn…”Băng bày ra vẻ mặt tôi biết ngay mà, bất đắc dĩ bóp trán, ngăn cản loại suy nghĩ này của quân thượng: “Quân thượng, như vậy đã là sớm nhất rồi, không thể sớm hơn được nữa. Hơn nữa những tế sư của trùng tộc cũng cần phải chuẩn bị một ít nghi thức, điều này cũng sẽ tốn một đoạn thời gian. Ngài là quân thượng của Thác Trạch Mộc, tất cả mọi thứ đều cần phải chuẩn bị đầy đủ, đến khi đó sẽ có mấy chục, mấy trăm vạn trùng nhân tới tham gia hôn lễ của ngài, sao có thể gấp gáp sửa chữa thời gian được.”Phong Nhẫn tỉnh táo nói: “Lúc ngài quay về đã có rất nhiều trùng nhân bắt đầu đi báo tin hôn lễ của ngài sẽ diễn ra sau mười ngày nữa, chuyện này đã truyền ra ngoài rồi.”Liêm nhấp môi, muốn nổi giận nhưng lại không thể.Liêm liếc mắt nhìn lối vào, còn cả trùng nhân canh phòng ngủ, nói với Băng: “Cậu phái thêm mấy trùng nhân cấp cao canh ở lối vào, sau này nếu có quân thượng nào muốn đến phòng ngủ của phu nhân thì trực tiếp chặn ở cửa, không cho phép đi vào.”Băng gật đầu: “Vậy nếu là nhân loại thì sao?” – Việc này náo loạn cũng rất lớn, tất cả trùng nhân trong khu dân cư đều biết nhưng cũng không có cách nào, từng đợt từng đợt người kéo đến, chẳng có một ai thật lòng quan tâm tới trứng trong bụng phu nhân, toàn bộ đều đặt chủ ý lên nước thánh.“Theo ý của Tiểu Mặc đi.” – Nước thánh đã cho Tiểu Mặc, tuy rằng đã có trứng nhưng đồ đã đưa tặng, Liêm cũng không thể đòi lại.Mặc dù là cấp dưới muốn xin, hắn cũng không có để nhả ra, thứ đó là hắn mạo hiểm cướp đoạt về vì Nhạc Tử Mặc, chia như thế nào dĩ nhiên là do hắn quyết định.“Trong phòng ngủ có trùng nhân, những nhân loại này sẽ không dám làm gì Tiểu Mặc.” – Trừ khi muốn tìm chết!Băng gật gật đầu.Lúc này lại có trùng nhân thị vệ đến bẩm báo, nói có hai vị trùng nhân lại đây thăm hỏi.“Là Nhất quân Hắc Vũ đại nhân và Lục quân Man Mục đại nhân, còn mang theo bạn đời của bọn họ đến.” – Thị vệ kia nói.Liêm gật đầu: “Ta đã biết, lát nữa sẽ qua đó.”“Phong Nhẫn, trong khoảng thời gian này Băng sẽ rất bận, ông có thời gian thì chú ý đến sự an toàn của khu dân cư.”Ánh mắt Phong Nhẫn lóe ra nước mắt kích động: “Vâng!”Nhất quân là nhện lang, là một người đàn ông có dáng người cao lớn cường tráng, mặc một thân quần áo màu đen, cũng có một gương mặt tuấn mỹ, chỉ là giữa mày lại tràn đầy tà khí, khóe miệng luôn luôn là nụ cười như có như không. Bạn đời của hắn là một thanh niên trẻ tuổi có vẻ mặt tươi cười rạng rỡ như ánh mặt trời, mặc một thân quần áo tơ lụa trắng tinh hoa mỹ không nhiễm chút bụi bẩn. Hai người đứng chung một chỗ với nhau trông tựa như ban ngày và ban đêm, đối lập rõ ràng.Mà đứng cách đó không xa là Lục quân gián quân thượng, Man Mục, dáng người thiên gầy, ngũ quan giống như được vài nét bút đơn giản quẹt qua, rất dễ khiến người xem nhẹ. Bên cạnh là bạn đời của hắn, Trương Trạch Giai, đơn giản mộc mạc, mặc một thân quần áo bằng vải bố, còn ôm theo một con gián to bẩn bẩn, quả thực chính là hai thái cực.“Chúc mừng, chúc mừng!” – Ngoài miệng Hắc Vũ nói chúc mừng nhưng ánh mắt lại dị thường lạnh nhạt.“Chúc mừng nhá.” – Man Mục trông có vẻ thiếu hứng thú, nếu không phải bà xã nhà hắn kéo hắn đi thì còn lâu hắn mới tới, có phải bà xã hắn sinh trứng đâu, hắn vui vẻ làm quái gì?“Cám ơn, mười ngày sau mời mọi người tới thiên đàn uống một chén rượu mừng.” – Liêm nhận lấy toàn bộ lời chúc phúc.Người thanh niên trẻ tuổi kia cười ha hả đi tới, rất là thích thú, chẳng hề có chút ngại ngùng khi đến nơi xa lạ chút nào, tự nhiên như đang đi lại trong hoa viên nhà mình vậy.“Liêm quân thượng, tôi nghe nói phu nhân nhà anh mới tới đây chưa được mấy ngày mà đã có trứng, thật là lợi hại nha.” – Người thanh niên trẻ tuổi vui tươi hớn hở cười nói, tràn đầy hâm mộ.Giữa hai đầu lông mày Liêm mang theo kiêu ngạo: “Đúng vậy, Tiểu Mặc rất lợi hại.”Ý cười trên khuôn mặt tươi cười như ánh mặt trời của thanh niên trẻ tuổi kia càng thêm xán lạn, ha ha vài tiếng, dùng một loại giọng điệu nũng nịu cầu khẩn nói: “Đã như vậy, vậy có thể để tôi tới gặp hắn một chút được không? Tôi theo ông xã tôi hai năm rồi mà còn chưa có trứng, rất muốn học tập phu nhân của anh một chút kinh nghiệm.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương