Sự Trả Thù Của Quỷ - Angels or Devils

Chương 20: Đánh Úp, Sự thật hé mở



Đã được bàn từ trước lúc xuất phát cho nên tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến này, nhưng hình như là bọn họ không được gặp may khi mà họ không biết những gì đang chờ mình phía trước. Có thể là thành công mĩ mãng hay là thất bại thảm hại???

- Sắp tới rồi, cứ theo những gì đã bàn từ trước mà hành động nhé, nhớ là phải cẩn thận đấy – Nó nói với tất cả khi chuẩn bị cua vào con hẻm dẫn vào ổ của bọn Jim Sẹo.

- Vâng – tất cả cùng đồng thanh rồi thì chia nhau ra hành động.

Hôhô để ta kể cái kế hoạch cho nhar, là như này này:

Mấy anh chị kia và 40 người anh em của Nó thì sẽ lo phần ngoài tức là vùng bảo vệ của bọn kia, tuyệt nhiên là phải đánh nhanh rút gọn và tuyệt đối không để tên nào sống xót cũng như bên này không ai được chết, kể cả bị thương cũng không được.

Còn Nó, Phong, Minh, Hắn, Rika, Jes, Liz, Tim, Joe, Jay và 5 thằng nhóc sẽ lo tới mấy tên đứng đầu là bọn Jim.

Bọn nó cứ nghĩ đánh úp như thế này thì sẽ không bị gì nhưng không ngờ bọn kia đã đoán được kế hoạch của bọn nó khi mà anh Minh và 5 thằng nhóc buổi trưa đã quá manh động mà khinh địch quên rằng bên cạnh tên Jim này còn có một tên quân sư cho nên tụi nó đã phải vất vả hơn một chút khi mà chỉ có trê 70 người mà chọi với trên 4 ngàn người là không thể nào. (hôhô, đâu mà ra nhiều thế này???) nhưng mà hên là Hắn đã tính trước cho nên có chuẩn bị sẵn thêm khoảng 1 ngàn anh em nữa cho nên tuy có nhiều anh em bị thương nhưng chưa sao. Coi như nó đã đúng khi mà không đưa mấy nhóc kia theo.

Chuyện là như vầy, bọn nó xông thẳng vào chính viện của ổ bọn Jim nhưng không ngờ là bọn kia đã chờ sẵn tụi nó, có đâu trên 2 ngàn người đang chờ bọn nó trên tay gậy gộc tùm lum. Cứ nghĩ mình đánh úp người ta ai dè bây giờ người ta úp mình lại thì bọn nó hơi bất ngờ nhưng với những đứa sông pha trên con đường này từ nhỏ như nó thì không gì, chỉ có tội cho Jes, Joe, Jay, Liz thôi vì bọn này từ trước chưa bao giờ phải gặp mấy tình cảnh như vậy. (mấy anh chị này mỗi lần có trận lớn là đều bị bắt ở nhà hết đấy ạ)

Không chờ cho bọn nó kịp nói gì thì bọn bên kia đã xông ra đánh tới tấp làm bọn nó khó khăn lắm mới chống đỡ được thành ra nhóm của nó phải ở lại giúp đỡ mấy người kia chứ không thể nào bỏ đi được. Mấy mươi người anh em của nó đã không làm nó thất vọng khi mà người nào cũng đánh một cách hăn say nhưng tuyệt nhiên không liều mạng mà đánh, chỉ có người kia bị chứ còn mình thì tuyệt nhiên không có gì, nhưng có mấy nhóc thì vì chưa được nhanh nhạy nên cũng có nhóc bị thương khá nặng vì bị đánh lén nhưng tuyệt nhiên là không có một tiếng kêu la nào từ bọn nhóc rồi. (ko là k có lần sau đâu)

Quay qua bọn Nó môt chút nhá, 5 thằng nhóc thì như mọi người đã biết đánh một cách tài tình luôn, nhưng lần này không giống như lần đánh với bọn Hổ Trắng chỉ đùa giỡn nữa, bây giờ mỗi đường roi, côn, kiếm hay dao găm của tụi nhóc đi tới đâu là một tên ngã xuống về với ông bà không một chút gì gọi là nương tay cả, tụi nhóc cứ thế mà mỗi đứa hạ có cả từ vài chục tên cũng chưa thấy gì. Tuy tập trung đánh nhau nhưng bọn nhóc cũng không quên để ý tới bà chị nghịch ngợm Rika của mình đang cười thích thú bên cạnh.

Rika thì có phần thích thú hơn vì mấy tên này có phần mạnh hơn mấy tên lần trước cho nên cô cứ thế mà thẳng tay đánh bọn này không thương tiếc gì luôn. Khi vừa nước xuống xe chưa kịp thở thì bọn kia đã ra tay làm cô không kịp rút “đồ nghề” ra cho nên cô đành “mượn” đỡ một cây côn của một tên vừa được cô gởi về cho ông bà một cách không thể nào phủ phàn hơn. Nở một nụ cười ác quỷ đặt trưng của quỷ cô lao vào với bọn chúng, mỗi một nhát côn của cô là lại một tên về với đất mẹ im lìm đến lạ. Tên nào mà đánh dám đánh lén Rika là tên đó xem như có mắt không tròng đấy nhớ, nhìn nhỏ ngày thường điệu đà là thế chứ khi ra tay cũng mạnh bạo gớm, mấy tên nào định đánh lén nhỏ thì chưa chờ mấy nhóc thì đã bi nhỏ thẳng một gậy vào đầu không thương tiếc gì luôn, trước khi mấy tên đó kịp nhận ra là mình bị gì thì nhỏ lại cho thêm 1 gậy vào bên hông làm phun máu mà chết tức tưởi luôn.

Tới bọn Jes, Jes bây giờ thay đổi hoàng toàn luôn, không còn ai thấy một Jes yếu đuối ngày thường mà bây giờ là một Jes hoàn toàn mới, lạnh lùng đến đáng sợ. Jes dùng một cây roi dây khoải 3 mét, mỗi đường roi của cô là phải có ít nhất một tên ngã xuống rên la đau đớn và đặt biệt khuôn mặt thanh tú nhưng lạnh lùng đó không hề biểu hiện một chút gì gọi là sợ sệt cả mà có vẻ rất thích thú là đàng khác, nở một nụ cười ác quỷ thì cô cũng làm cho mấy tên kia ngất ngây con gà tây luôn làm chúng chỉ lo nhìn mà quên đánh trã thành ra cứ gọi là nằm dài dưới lưỡi roi của cô. Có tên nào dại mà thấy thân ảnh mỏng manh của cô mà đụng vào là một sai lầm, có vài tên lại gần cô thì đã bị cô tặng cho một cú đạp hết lực và thêm vài phát roi nữa nhưng tên đó sẽ không chết liền mà sẽ hưởng thụ hết được đau đớn muốn sống không được muốn chết cũng không xong.

Jay với Joe cũng không kém khi mà 2 chàng nhà ta đánh một cách tài tình luôn, ai mà đứng trước mặt 2 chàng thì chết là một điều dễ hiểu vì chưa bao giờ mà 2 chàng tha cho ai dám đụng đến mình hoặc những người thân của mình cả. Những đòn của Jay ra đều mạnh và chuẩn sát ở những nơi như đầu, eo hoặc vào ngay phổi làm chết không kịp trở tay. Joe thì còn vờn một lúc rồi mới hạ những tên trước mặt bằng những cú hiểm ngay thái dương hoặc bụng. Tên nào đánh lén thì chịu cùng cảnh ngộ như mấy tên nào dám dụng đến Jes, đều được 2 chàng vờn cho đến nỗi không thể nào tự kết liễu mà chỉ còn biết nằm quằn quại thôi.

Tới Tim thì moi thứ lại dễn ra một cách không thể nào im lìm hơn khi không ai biết cậu ra tay như thế nào nhưng những tên nào mà cả gan chặng đường cậu thì chỉ có một con đường chết mà thôi. Bọn kia chỉ thấy cậu đưa tay lên một cách nhẹ nhàng vậy mà tên nào chạm vào cậu miệng cũng hộc máu mà nằm lăn quay nhìn cậu trăn trối rồi nhắm mắt về với cội nguồn. Cậu vừa đánh nhưng lúc nào cũng để ý đến Jes và một người nữa, chỉ cần tên nào dám đánh lén cô thì chỉ cần một cái phi tiêu là tên đó đã đi uống trà với diêm vương rồi. (hôhô anh này dấu phi tiêu ở đâu thế nhờ??????)

Liz thì không thể nào tin được luôn, thường ngày bình tĩnh là thế mà bây giờ nhìn thì không thua gì một con quỷ thật sự khi mà cặp mắt dưới cặp contact lense đã đỏ bây giờ lại đỏ một cách đáng sợ. Những đòn kiếm của cô đi đến đâu thì máu đổ đến đó, nếu tên nào mà may mắn lắn thì được cô cho 1 phát ngang bụng người đức thành 2 khúc và hồn lìa khỏi xác ngay tấp lự, còn tên nào má xấu số chơi lén cô thì có thể nói là không thề nào thảm thương hơn khi thanh kiếm cứ chém thẳng vào người tên đó nhưng lại không làm tên đó chết ngay được mà lại đau đớn kinh khủng, sẽ phải năm đó mà rên la thảm thiết nhưng cô sẽ không dừng lại khi có tên nào n.g.u mà lại tiếp tục đâm đầu vào thanh kiếm của cô. Ai ai mà nhìn cô bây giờ cũng phải ngạc nhiên vì Liz bây giờ trông rất lạ, nóng nảy và không hề suy nghĩ gì ngoài hạ hết những người trước mặt mình, nhém chút nữa là cô đã đâm trúng anh Vương khi anh đang quay lưng lại phía cô nếu không có anh Minh kịp thời ngăn cô lại.

Qua phía Minh đang đánh say xưa thì bỗng anh bị ánh sáng của thanh kiếm trên tay Liz làm choá mắt qua ánh đèn đường phản chiếu phải nhìn lại thì thấy cô đang xông thẳng tới chỗ anh Vương mặt đằng đằng sát khí ánh mắt thì đã dại đi mà trước mặt thì không có ai làm anh nghi và khi thấy cô dơ thanh kiếm lên chuẩn bị chém xuống thì anh liền xông tới và kéo cô ra mà hét lên.

- Vương né ra!!! – Minh hét và kéo Liz ra, anh Vương nghe tiếng của Minh thì cũng lật đật quay lại và thấy Minh đang ôm Liz lại, ngạc nhiên tột đô.

- Chuyện gì vậy Minh?? – anh Vương há hốc mồm quên cả việc là mình đang đánh nhau mà hỏi. (Hôhô mọi người đừng lạ, vì anh Minh này ngoại trừ người đó và Nó thì không bao giờ đụng đến người con gái nào cả ngay cả Rika cho nên anh Vương ngạc nhiên là phải.)

- Không sao đâu, hãy tập trung lại mà đánh đi, coi chừng kìa – anh Minh nói và chỉ tay về phía sau lưng anh Vương. Không quay lại anh Vương chỉ giơ tây lên và giật cái cây côn của tên sau lưng mình một cách dễ dàng và chỉ cần một cú quay và một cái quật anh vào ngay đầu làm móp sọ đã tiễn tên kia vầ miền cực lạc.

- Nếu muốn đánh lén thì trước tiên phải xem người mình đánh là ai nhé nhóc – anh cười khảy nói với tên đã được anh tiễn đi mất rồi.

- Có nói thì nói với người sống chứ nói với người chết thì nói làm gì hả cha – anh Minh lắt đầu ngán ngẩm nói với anh Vương.

- Ta là ta thích như thế thôi, hahaha, vì nó biết rồi nó đâu có dám đánh nữa thế thì còn quái gì vui thú của đánh nhau, hahaha – anh cười nói rồi bỏ đi đánh típ chứ không đứng chém với Minh nữa. (công nhận 2 anh này chém còn hơn t.g nữa @@)

- Anh Minh làm ơn….bỏ em ra – Liz một cách khó khăn nói với anh vì từ nãy giờ cô vẫn bị anh giữ như thế.

- Oh ah, anh xin lỗi – anh nói rồi vội vàng bỏ cô ra.

- Mà tại …tại sao anh lại …lại ôm em như vậy??? – Liz một cách khó khăn hỏi anh, mặt thì đã đỏ bừng.

- Em không nhớ là em nhém chút nữa đã giết anh Vương sao??? – anh một cách ngạc nhiên hỏi. Tuy biết Liz mới có vài tuần nhưng anh hiểu cô là một người rất đứng đắn và luôn cân nhắt rất kĩ trước khi làm việc gì mà sao bây giờ lại…

- Lại nữa rồi – Liz lầm bầm rồi quay sang anh , – Em xin lỗi, chuyện này cũng tại em, dù sao cũng cám ơn anh nếu không thì em đã … haizzz – Cô nói cùng một tiếng thở dài.

- Thôi có gì để nói sau, còn bây giờ thì em nên chú tâm mà đánh đi vì nếu em hoặc một ai trong tất cả bị thương thì con bé Kyo nó sẽ không vui đâu – anh nói với cô rồi quay ra đánh tiếp mà không nói thêm gì nữa, làm cho trái tim lạnh giá của một ai đó đã ấm lên 1 chút là lệch đi vài nhịp.

- Vâng – Liz gật đầu rồi thì cô lại quay lại với trận đấu và bây giờ đã thận trọng hơn, không còn nghĩ ngợi lung tung nữa, nhưng cũng không quên để ý tới anh Minh, cô không ngờ anh Minh lại quan tâm đến mình như thế. (chị ơi chị hiểu nhầm rồi, người anh Minh quan tâm là chị Kyo đấy ạk, sợ chị mà có mệnh hệ nào thì chị Kyo sẽ không vui đâu. Liz: cái con nhỏ này ta mơ chút mà cũng không được àk???? *cay cú*)

Thôi giờ mình qua 3 nhân vật còn lại đi nhá, Nó thì đánh một cách say sưa luôn không cần biết gì hết, đồng ý về VN một cách dễ dàng như thế cũng một phần vì nó muốn tìm bọn này để trả thù, dám dụng tới anh em của Nó thì không thể nào tha thứ được, chỉ có điều không ngờ là lại nhanh đến như vầy thôi. Mỗi cú đá của Nó không hề nhẹ chút nào vì hậu quả là tên nào chỉ cần bị nó đá trúng là y như rằng sẽ được vinh dự xuống uống trà đàm dạo với anh Diêm Vương đợp zai không kịp nhắn nhủ lời nào luôn. Tên nào dám đánh lén nó thì kết quả không dễ chiệu chút nào đâu, nhẹ là nó cho một phát bay vài mét đáp đất và gãy sường hộc máu không cách nào đứng dậy được, cũng có thể gọi là…tàn phế (nếu còn sống), còn tên nào mà xui đúng lúc nó đang không được bình tĩnh thì xem như toi, nó sẽ mặt kệ tất cả những người khác đang làm gì mà “phục vụ” tên này tận tình luôn, một cú đạp vào ngay chỗ ý rồi một chỏ vào lưng khi tên đó cuối xuống làm gã nằm bẹp luôn xuống đất, sau đó là gót giày của Nó phũ phàng gắn phập vào lưng tên đó không còn cách nào đau đớn hơn làm tên đó rú lên ,à vang xin cái chết, nhưng đâu dễ gì, tiếp đó nó sẽ lôi đầu tên đó dậy và thẳng thừng đạp gãy hai chân tên đó không chút thương tiết, chưa dừng lại ở đó nó còn tặng tên này thêm một cú đấm không nhẹ chút nào vào ngay giữa mặt làm gãy vài cái răng cùng cái sông mũi và kết liễu, ý nhầm tặng một cú đạp ngay ngực làm hộc máu nhưng sẽ không chết được trong vòng ít nhất là 30′ tiếp theo.

Trong khi Nó đánh một cách say sưa thì có 2 con người mặt dù cũng đang đánh vẫn phải lâu lâu quay lại trông chừng để chắc rằng không ai có thể tổn hại đến Nó cả, đó chính là 2 anh em nhà họ Nguyễn Hoàng là Hắn và anh Phong. (đừng thắc mắc tại sao năm thằng nhóc không quan tâm cho nó nhá vì có anh Phong và anh Minh lại thêm hắn cho nên bọn nó chỉ cần bảo vệ Jes và Rika là đủ, đó cũng là chỉ thị của Nó mà )

Anh Phong thì luôn luôn bên cạnh Nó để bảo vệ và chắc chắn là nó có thể chơi cho đã và hoàn toàn không hề gì, còn Hắn thì chỉ có thể âm thầm bảo vệ Nó vì không có lí do gì để hắn đến gần Nó cả, àh mà phải quảng cáo sơ sơ về 2 anh em nhà chút chứ nhỉ.

Anh Phong thì khỏi nói luôn, đã là ông hoàng thì còn phải nói gì nữa chứ, đánh một cách tài tình luôn, không một chút sơ xuất gì cả, luôn luôn quan sát mọi cử động xung quanh nó, trên tay anh cầm một thanh kiếm Nhật dài khoảng 1 mét hơn, mình có nói cho các bạn biết chưa ta??? anh Phong nhà mình tửng là tay kiếm liên tục 4 năm liền đoạt chức vô địch thế giới về môn kiếm đạo đấy nhớ. mỗ đường kiếm của anh đều rất điêu luyện và nhanh gọn , mũi kiếm của anh đến đâu thì sẽ có người ngã xuống đến đó, máu bắn đầy lên đất chứ tuyệt nhiên không có chút nào dính được vào người anh đâu nhá.

Hắn thì trên tay là một đôi nhị khúc, đánh môt cách tài tình luôn, đến đâu là máu đổ đến đấy, thường thì nhắm vào đầu, cổ hoặc eo làm mấy tên nào mà chạm trán Hắn chỉ có môt kết thúc duy nhất. Thế nhưng Hắn không thể nào rời mắt khỏi Nó được làm cứ lâu lâu lại nhém ăn gậy của mấy tên kia nhưng làm sao mà được chứ, hihi :->.

Cứ như thế họ đánh được khoảng 15′ thì viện binh tới, và bây giờ thì cũng đã có khoảng gần 500 tên đang nằm la liệt dưới đất không ngốc đầu dậy được nữa vì đã được đi uống trà với diêm vương hết rồi. Tới lúc này thì tụi nó nhường chiến trường lại cho bọn viện binh còn 15 đứa tụi nó thì đi thẳng vào căn phòng của tên Jim Sẹo chắc đang chờ bọn nó.

- Nhanh hơn ta nghĩ đấy chứ nhỉ – Tên Jim Sẹo đang ngồi chễm chệ trên ghế nói một cách đầy trêu chọc, tên quân sư của gã cũng đang đứng kế bên với cái mặt nạ đen che hết nữa khuôn mặt.

- Không lẽ mày khinh thường bọn tao thế à?? – Nó với giọng lạnh tanh lên tiếng, nhếch miệng tạo nên một nụ cười nữa miệng đểu hết đỡ luôn làm tên Jim tức muốn xịt khói, con nhỏ ranh con này dám nói chuyện với gã như thế thì không tức mới lị à. )

- Con nhỏ này muốn chết mà – Gã tức tối nghiến răng nói, định đứng dậy cho Nó môt bài học thì bị tên quân sư kéo lại. (đã nói rồi mà, tên này chỉ giỏi nóng tính thôi chứ làm ăn được gì, chỉ mới đc nổi vài năm gần đây khi tên quân sư của gã xuất hiện thôi)

- Đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, không thể nổi nóng với nó không thì sẽ chiệu khỗ đấy – tên kia nói một cách tức tối với gã.

- Con nhỏ đó là gì chứ, chỉ là một con oắt hỉ mũi chưa sạch thôi mà – gã Jim không thể nào nhịn được nữa nghiếng răng nói.

- Ơhhh, sư huynh, hắn dám kêu muội là oắt con kìa, còn gì mà hỉ mũi chưa sạch nữa kìa. Em vào cái thế giới này khi mà hắn còn đang khóc vòi kẹo mà …. haizzzz – Nó giả vờ từ ngạc nhiên nói với anh Phong rồi lại lắc đầu thở dài, trông mặt nó thì đểu kinh khủng làm mấy đứa kia đang nghiêm cũng phải té ra cười lăn cười bò, tới mấy tên đàng em của gã Jim cũng cười làm gã tức đến nỗi mà khói đang bốc nghi ngút trên đầu mình, mặt thì từ đỏ chuyển sang tím đen luôn rồi.

- Mày dám nói cái gì hả con nhỏ kia???? – gã quát rồi quay sang bọn đàng em, – Tức cười lắm à??? – Gã bây giờ đã tức sôi ruột rồi. bọn đàn em vừa nghe tiếng gầm gừ của gã thì dù không muốn nhưng cũng phải im lặng.

- Thôi tao không rãnh đâu mà giỡn với bọn mày, hôm nay nợ mới nợ cũ tao sẽ trả một lượt với mày – Nó đanh giọng lại nói một cách lạnh lùng, không còn một chút gì vẻ bỡn cợt vài giây trước nữa làm cho tất cả những ai có mặt ở đó đều phãi lạnh sống lưng ngay cả những người thân với nó như bọn Liz cũng phải ngạc nhiên.

- Bọn tao làm gì mà đụng đến bọn mày tận bên Nhật cơ chứ, có lắm thì chỉ là bọn thằng Ken nhát gan để cho mày là một con nhãi ranh ra mặt dùm thôi – Gã Jim nói một cách khinh thường mà vừa nghe xong bọn đàn em của gã thì cười hùa với gã còn bọn Nó thì chỉ nở một nụ cười khinh miệt.

- Đúng là một lũ chó hùa – Rika nhịn cười không được lên tiếng cùng với một nụ cười đểu hết đỡ luôn làm cho mấy tên kia tím mặt.

-Thôi nào Rika – Nó quay sang nói với Rika rồi quay ngược lại với bọn chúng. – Thì các người cứ thử đi, nếu như một đứa con gái như ta mà các người không đánh lại thì có cần phải nói thêm gì nữa không??? – Nó cười khảy nói một cách khinh thường.

- Mày..! – Gã Jim tức đến không thể nói thành lời luôn. – Bọn bây lên! – gã hét, người ta nói giận quá mất khôn quả không sai mà.

- Khoang đã – tiếng của tên quân sư lại vang lên làm mấy tên đàn em nãy giờ đang chờ lệnh cứ gọi là không thể nào tức hơn được nữa nhưng chẵng có tên nào dám manh động.

- Còn chờ gì nữa chứ??? – gã Jim bực dọc lên tiếng.

- Tôi muốn nói chuyện với bọn họ một chút – tên đó nói rồi bước lên.

- Có chuyện gì chứ?? – Nó cũng bực tức không kém.

- Mày còn nhớ khuôn mặt này chứ?? Thái Ngọc Minh – không thèm để ý gì tới Nó, tên đó giỡ mặt nạ ra và hỏi anh Minh.

- Mày…mày chưa chết sao???? Thằng khốn – đó là tiếng của anh Phong, có phần nóng nảy chứ không phãi anh Minh vì vừa thấy khuôn mặt của tên đó thì anh Minh đã chết đứng rồi.

- Đương nhiên là chưa rồi, nếu không thì làm sao có thể hết lần này đến lần khác đánh úp người của bọn bây – hơi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của anh Phong nhưng tên đó vẫn bình thản trả lời. Thì ra người của Kyo cũng như của tất cả Minh và Phong về lại VN làm việc bị đánh úp đều là do tên này gây ra.

- Trương Nguyễn Anh Vũ! – Hắn cũng ngạc nhiên khi thấy tên này, bây giờ là Anh Vũ. Hắn cứ nghĩ là tên này đã chết từ 4 năm trước rồi cơ chứ.

- Chuyện gì vậy Ken??? – Jay hỏi Hắn khi thấy cả anh Phong lẫn anh Minh và ngay cả chính Hắn cũng đang thẫn thờ nhìn tên Vũ.

- Hắn chính là người đã hại chết chị dâu của con nhóc đó và cũng là vợ của anh Minh – Hắn trả lời Jay và đang canh chừng nhất cử nhất động của nó.

- Hả, mi mới nói cái gì??? – vừa nghe những lời Hắn nói mà nó không thể nào tin được quay lại hỏi.

- Hắn chính l… – Hắn chưa kịp nói với Nó thì anh Phong đã chạy lại ôm Nó vào lòng.

- Kyo, nhóc phải bình tĩnh, hắn chính là người đã bức chết Thiên Ân – anh vừa nói vừa giữ nó lại vì anh biết Thiên Ân là cô gái mà anh Minh và Nó thương yêu nhất, nếu không giữ Nó lại thì Nó sẽ không thể tự chủ được, còn bọn Liz thì há hốc miệng, nhất là Rika, cô cứ tưởng Thiên Ân tự tử mà bây giờ lại như thế, với cô thì Thiên Ân cũng là một người rất quan trọng.

- Joe, giữ Rika lại – anh Minh đã hoàng hồn và biết được bước tiếp theo của Rika là gì khi nghe được tin này, và đúng như anh nghĩ khi Joe vừa quay lại thì thấy mắt Rika đã đỏ ngầu và báo hiểu chuẩn bị có máu, cậu liền giữ chặt lấy cô.

- Thả ta ra, ta phải trả thù cho chị Thiên Ân – Rika cố gằn tay Joe ra nhưng không được vì dù sao Joe cũng là con trai và cao to hơn cô mà.

- Bình tĩnh đi con nhỏ ngốc này, có anh Phong và anh Minh ở đây thì có gì phải gấp chứ – Joe ôm Rika vào lòng vỗ về, cậu cũng hơi bất ngờ về chính mình vì từ trước tới giờ cậu chưa bao giờ làm những việc này với ai cả, và càng bất ngờ hơn khi mà Rika bật khóc nức nở trong vòng tay của cậu, còn luồn tay ra sau lưng ôm chặc lấy cậu nữa chứ, làm cho tim ai đó đập lệch đi vài nhịp. (hôhô coi như cặp này đã đóng đinh rồi ná, quay lại chỗ Nó thôi)

Nó đang khóc trong vòng tay của Phong, khóc một cách thật sự, một cách thương tâm làm tụi Liz không khỏi mủi lòng, nghe tiếng khóc của nó người đau lòng nhất là Hắn, càng đau hơn nữa khi thấy nó, đang khóc trong vòng tay của anh trai mình chứ không phải trong vòng tay của mình. Từ lúc gặp lại anh Minh thì Hắn đã biết một việc rất quan trong và luôn luôn muôn bảo vệ cho nó nhưng mà tại sao Nó lại vô tình như thế, lại ôm anh trai của Hắn chứ không phải Hắn???? Hắn thấy nhói ở ngực trái, nhưng bây giờ không phải là lúc để nói những chuyện này, lấy lại thái độ bình tĩnh nhất hắn bước lên song song với anh Minh mà đối mặt với tên Vũ, Hắn biết anh trai mình sẽ lo cho nó mà.

- Này nhóc, định làm gì thế??? – Chưa kịp làm những gì mình nghĩ, vừa định bước lên với anh Minh thì Hắn bị anh trai mình kéo lại.

- Anh hãy lo cho con nhóc đó đi, em sẽ giúp anh Minh – Hắn gạt tay anh mình ra mà bước lên.

- Này, anh không nhận cái của nợ này đâu nhá, của ai thì người nấy giữ đi, còn việc đó thì để cho anh – Anh Phong nói rồi một cách phũ phàng anh đẩy Kyo ra làm con bé nhém chút nữa thì mất luôn cái chỗ dựa và ngã nhào nhưng Hắn đã đưa tay ra đỡ Nó.

- Này anh làm gì thế, sao lại làm như thế với con nhóc chứ??? – Hắn gầm gừ trong họng nói với anh mình, tay thì đang đỡ Nó.

- Đơn giản vì vật của người nào người nấy giữ, anh mày không thích giữ giùm đồ cho người khác – anh nói rồi nhìn Nó cười cười, anh biết rằng chỗ dựa của Nó không phải là anh, còn nó thì không hiểu gì cả, nước mắt còn lăn dài trên má hết nhìn anh lại nhìn Hắn không hiểu gì cả.

- Ý anh là sao chứ??? – Hắn cũng không hiểu anh muốn nói gì.

- Tự hiểu đi nhóc, anh mày biết ánh mắt mày nhìn anh là gì mà, con bé với anh mày chỉ là một đứa em gái mà thôi – anh nói rồi để Hắn tự hiểu bước lên đứng cạnh anh Minh, để cho Nó đang trong vòng tay của Hắn, không còn cách nào khác Hắn đành ôm nó vào lòng vì lúc này Nó vẫn còn chưa tự chủ được. Đang chơ vơ vì bị Phong đẩy ra, như tìm lại được hơi ấm Nó lại cảm thấy an toàn, và lại tiếp tục khóc, không hiểu sao trong vòng tay hắn lại có thể ấm áp và dễ chịu như thế, còn ấm áp và quen thuộc hơn cả Minh và Phong nữa.

- Khóc đi nhóc, rồi ngày mai mọi thứ lại bình thường thôi – Hắn siếc chặc vòng tay hơn như thể thả lỏng tay ra thì sẽ mất Nó vậy. Lúc này thì chã còn ai quan tâm tới mấy tên kia nữa, 5 thằng nhóc thì há hốc khi thấy Nó lần đầu tiên chịu ở trong vòng tay của một người con trai khác ngoài 2 ông anh của mình, càng ngạc nhiên hơn nữa vì người mà nó đang ôm lại là người mà nó hay gây nhau nhất @@. (nhìn mặt mấy tên này lúc này cứ đần ra hài không chịu được ) )

Bọn Liz thì vừa mới hết ngạc nhiên về Joe và Rika thì giờ lại có dịp ngạc nhiên hơn nữa khi thấy Hắn, một tên bất trị mà bây giờ lại dỗ dành Nó một các dịu dàng như thế, ôi thôi thôi hôm nay tự nhiên mấy anh chị được xem phim tình cảm lãng mạng miễn phí luôn. (hơhơ, mấy ah chị này đang nằm trong hang cọp mà lại có thể đứng xem phim như thế, pótay póchân pótoàn thân luôn)

thôi mấy anh chị này nhiu đây đủ rồi, quay sang mấy anh nhà ta làm việc lớn thôi nào.
Chương trước Chương tiếp
Loading...