Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 1 Vạn Năm

Chương 49: Echidna (5)



“C-cái đó…”

"Đồ bẩn thỉu và đê tiện!"

Reinald hét lên như thể tình hình không công bằng.

'Hở? vì sao?'

KangWoo đã chiến thắng trong khi chiến đấu công bằng.

Đúng là cậu ấy đã hét tên của một kỹ thuật để khiến đối thủ bối rối, nhưng điều đó chỉ hiệu quả vì Reinald quá ngu ngốc.

'Vậy tôi đã làm những gì gọi là bẩn thỉu?'

Thành thật mà nói, những kẻ bẩn thỉu và xấu tính chính là họ—nhóm của họ gồm có năm người.

'Đây có phải là cảm giác của một vị vua quỷ trong truyện tranh sau khi thua nhóm của anh hùng không?'

Vào thời điểm đó, anh tay cảm thấy rằng toàn bộ tình huống là không công bằng.

KangWoo nghĩ rằng không còn gì để xem xét nữa và chuẩn bị sử dụng Quyền năng Nổ Tung lên họ

"Ồ, sao."

"Cái gì…?"

"Có lẽ…?"

KangWoo chuẩn bị hành động thì cậu đột nhiên dừng lại.

Quả cầu Ma Lực biến mất khỏi tay cậu ấy.

Khi quả cầu Ma Lực biến mất, hy vọng dường như xuất hiện trên khuôn mặt của Reina và Reinald.

"Sẽ thật đáng tiếc nếu trang bị bị hỏng."

Chỉ cần nhìn thoáng qua, trang bị của Reinald có vẻ đáng giá khá nhiều tiền.

Cậu ấy không muốn sử dụng bất kỳ thứ gì trong số đó vì nó quá sang trọng, nhưng KangWoo nghĩ rằng mình có thể bán chúng cho Chae YeonJoo với một khoản tiền khá tốt.

'Đặc biệt là thanh kiếm vàng đó...'

Có khả năng thanh kiếm của anh ta, có khả năng bắn ra năng lượng phát nổ như một quả bom, là một vật phẩm được xếp hạng huyền thoại.

'Mình có thể nhận được bao nhiêu tiền cho một thứ như thế?'

KangWoo nuốt nước bọt khi nhìn vào những món đồ của Reinald.

"Ugh! C-đồ ác...!"

Reinald run lên vì tức giận sau khi thấy KangWoo chuẩn bị lấy những món đồ thuộc của nhóm mình.

KangWoo không quan tâm đến cảm giác của anh ta về điều đó, vì vậy cậu ấy đã tạo ra một ngọn giáo bằng Quyền năng Hắc Thương.

'Mình nghĩ dùng cái này để đâm vào cổ anh ta là đủ rồi.'

KangWoo đang tiếp cận Reinald trong khi nghĩ vậy thì đột nhiên…

Ting-

[Các thực thể khác ngoài quái vật được triệu hồi đã được phát hiện.]

[Tất cả các thực thể bên ngoài đang bị xóa bỏ thông qua Hệ thống Gaia.]

"Huh…?!"

Các thành viên trong nhóm của Reinald bắt đầu biến mất khi những tin nhắn đó xuất hiện trước mặt KangWoo.

KangWoo nhanh chóng cố gắng đâm ngọn giáo vào Reinald, nhưng nó chỉ cắm vào mặt đất.

"Mẹ kiếp!"

KangWoo nguyền rủa.

Cậu cau mày khi nhìn vào cửa sổ tin nhắn màu xanh.

'Tại sao là bây giờ!'

Lúc đầu, nó nói rằng những kẻ xâm nhập không thể bị chặn do lỗi của Hệ thống Gaia. Nhưng sau đó, thật bất ngờ, nó bắt đầu hoạt động và nói rằng nó sẽ loại bỏ chúng.

KangWoo đấm vào mặt đất, nhưng cuối cùng, cậu chỉ có thể nhìn họ biến mất.

Ting-

[Hệ thống Gaia đã loại bỏ thành công các thực thể bên ngoài.]

"Ồ..."

KangWoo thở dài.

'Chờ đã…'

KangWoo lo lắng quay đầu về phía Echidna.

Cậu nghĩ rằng có lẽ cô ấy cũng đã quay trở lại thế giới ban đầu của mình trong giây lát.

"Ồ."

KangWoo thở phào nhẹ nhõm sau khi nhìn thấy Echidna vẫn còn nằm trên mặt đất.

Rất may, Echidna đã không trở lại thế giới ban đầu của cô ấy.

'Hệ thống Gaia là gì?'

KangWoo nghĩ về từ mà cậu ấy đã nhìn thấy lần đầu tiên khi xuất hiện trên Trái đất.

'Đó có phải là một loại lá chắn bảo vệ chống lại sự xâm lược của người ngoài hành tinh không...?'

Một cái gì đó giống như bầu khí quyển của Trái đất ngăn các tiểu hành tinh rơi xuống Trái đất.

—Đó là những gì KangWoo có thể kết luận với lượng thông tin cậu ấy có vào lúc này.

'Nó nói rằng Hệ thống Gaia đã bị hư hại.'

Khi cánh cổng dẫn tới lục địa Ernor mở ra, nó nói rằng, vì Hệ thống Gaia đã bị lỗi, nên nó không thể chặn kết nối dẫn tới một thế giới khác một cách hiệu quả.

'Đây có phải là cách bọn quái vật từ Địa ngục đã xuất hiện?'

Quái vật biến dị chỉ mới xuất hiện gần đây.

Về mặt thời gian…

"Huh?'

Vào lúc này, một ý nghĩ vụt qua đầu KangWoo.

'Thời điểm những con quái vật bắt đầu xuất hiện cũng giống như khi mình trở lại Trái đất.'

Và lý do tại sao lũ quái vật bắt đầu xuất hiện có lẽ là do Hệ thống Gaia đã bị hư hại.

"Điều đó có nghĩa là…"

KangWoo cười trong sự hoài nghi.

"Mình có phải là người đã làm hỏng Hệ thống Gaia phải không?"

Nó có ý nghĩa, xem xét khi những con quái vật bắt đầu xuất hiện.

"Ồ..."

KangWoo đặt tay lên đỉnh đầu.

Cậu ấy có vẻ lo lắng sau khi nhận ra rằng mình chính là lý do tại sao những con quái vật ma quỷ bắt đầu xuất hiện trên Trái đất.

'Có cách nào để khôi phục Hệ thống Gaia không?'

Điều tốt nhất cậu ấy có thể làm trong tình huống này đó là khôi phục Hệ thống Gaia.

Nhưng cậu ấy không biết chính xác Hệ thống Gaia là gì và liệu có cách nào để khôi phục nó hay không.

'Có vẻ như điều duy nhất mình có thể làm là săn càng nhiều quái vật càng tốt.'

Nó giống như đổ nước vào chiếc bình không đáy, nhưng cậu không thể làm gì khác vào lúc này.

Trong khi nghĩ rằng mình nên hỏi Chae YeonJoo về Hệ thống Gaia, KangWoo đi về phía Echidna.

"Nằm một chút đi, để ta chữa trị cho ngươi xong."

Những gì cậu ấy đã làm trước đây chỉ là sơ cứu.

Để Echidna có thể di chuyển tự do trở lại, cậu ấy phải chữa trị thêm một chút thời gian.

KangWoo rạch lòng bàn tay và đổ máu vào vết thương.

Echidna quay đầu về phía KangWoo.

[Tôi đã không làm điều đó.]

[Tôi không gây hạn hán hay lây lan bệnh dịch.]

"uh."

Nước mắt chảy xuống mắt Echidna.

[Tôi đã nói với họ rằng tôi không làm việc đó… Nhưng không ai tin tôi cả.]

"…”

[Anh sẽ tin tôi chứ…?]

Giọng cô đầy sợ hãi.

Cô có đôi mắt của một đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi đang cầu xin tình yêu thương.

KangWoo biết đôi mắt đó.

'Mình cũng từng như vậy.'

KangWoo đã bị cha mẹ bỏ rơi khi còn nhỏ.

Kể từ thời điểm có thể suy nghĩ, cậu ấy đã lớn lên trong trại trẻ mồ côi.

Cậu ấy chưa bao giờ nghĩ rằng mình muốn gặp cha mẹ đẻ của mình hoặc được họ ôm hôn.

Cậu chỉ muốn nhận được tình yêu của ai đó. Cậu muốn được bảo vệ và được ai đó công nhận.

Nhìn thấy Echidna khiến cậu ấy nhớ lại quá khứ của mình.

KangWoo cười khổ trong khi cảm thấy tim mình ngứa ran.

Những lời mà cậu ấy đã nói với Reinald rất sắc bén và đã quay trở lại với cậu ấy.

Có câu: Mình làm thì là tình, người khác làm thì là ngoại tình.

'Chà, câu trả lời đã được quyết định rồi.'

Echidna là con quái vật được triệu hồi quan trọng của cậu ấy và là người đồng hành cùng KangWoo .

Vì vậy, ngay cả khi không phải như vậy, câu trả lời của cậu ấy đã được quyết định ngay từ đầu.

"Tôi tin cô."

[…]

"Ngay cả khi phần còn lại của thế giới đổ lỗi cho cô, ít nhất tôi sẽ tin vào cô."

Vì ai đó cầm vũ khí nên sẵn sàng chấp nhận cái chết, trở thành chủ nhân của ai đó cũng đi kèm với một loạt trách nhiệm.

KangWoo không có ý định trốn tránh hay phớt lờ những trách nhiệm đó.

Cậu ấy không định sử dụng con quái vật được triệu hồi của mình như một thứ dùng một lần.

[Anh…]

Echidna nhìn KangWoo với đôi mắt run rẩy.

Có một sự im lặng nặng nề.

Giữa sự im lặng nặng nề đó, KangWoo tiếp tục chữa trị cho Echidna.

Cậu bắt đầu đổ mồ hôi.

'Hôm nay mình có làm quá không?'

KangWoo đã triệu hồi một con rồng, chiến đấu với một số kẻ thù và thậm chí còn chữa bệnh.

Mặc dù cậu đã thu được khá nhiều Ma Lực sau khi hoàn thành Lần thức tỉnh thứ năm, nhưng cậu ấy đã làm rất nhiều việc nặng nhọc.

'Tôi muốn trở về nghỉ ngơi.'

Đây là lần đầu tiên cậu ấy muốn nghỉ ngơi đến thế.

"Nhưng…"

KangWoo nhìn Echidna dài hơn 20 mét.

'Làm thế nào tôi nên di chuyển cô ấy?'

Nếu anh ta đưa cô ấy ra ngoài trong tình trạng đó, mọi người có lẽ sẽ bắt đầu hoảng sợ.

Trong trường hợp xấu nhất, Biệt đội Hwarang có thể tấn công cô.

'Nó cũng không giống như một cái gì đó có thể được giải quyết bằng cách giải thích tình hình.'

Nếu cô ấy to như một người, cậu ấy có thể đi ra ngoài với cô ấy chỉ bằng cách nói rằng cô ấy là quái vật được triệu hồi của mình.

'Tôi nghe nói rằng có những người chơi khác có thể điều khiển quái vật được triệu hồi...'

Nhưng ngay cả như vậy, kích thước là quá to.

Không đời nào Biệt đội Hwarang sẽ để cô ta đi.

"Echidna, cô có thể thay đổi kích thước cơ thể của mình không?"

[Thay đổi?]

"Đúng, làm cho kích thước của cô càng nhỏ càng tốt."

Không phải nói rằng rồng có thể biến hình sao?

KangWoo nhìn cô đầy mong đợi.

[Tôi có thể.]

'Tốt!'

KangWoo mỉm cười, hài lòng với câu trả lời của cô.

"Vậy thì chuyển sang cỡ nhỏ nhất có thể."

[Được rồi.]

Sau khi hồi phục một chút, Echidna gật đầu và bắt đầu niệm chú bằng thứ ngôn ngữ mà cậu không thể hiểu được.

Vút-!

Một ánh sáng rực rỡ bao phủ lấy cô, và cơ thể cô bắt đầu nhỏ lại.

"Ồ."

Đôi mắt của KangWoo sáng lên khi nhìn cô ấy với kích thước khoảng 30 cm.

'Dễ thương.'

Vì cơ thể của một con rồng khổng lồ đã thu nhỏ lại còn khoảng 30 cm, nó thật dễ thương.

Thay vì cảm thấy mình giống như một con quái vật được triệu hồi, cô cảm thấy mình giống như một con thú cưng.

'Cô không thể biến thành người sao?'

KangWoo, người đã hy vọng cô biến thành người, cảm thấy hơi thất vọng. Cậu nhấc bổng cô lên rồi ôm cô vào lòng.

[Không sao đâu, tôi có thể bay.]

"Nằm yên đi. Vết thương của cô vẫn chưa lành hẳn."

Nói xong, KangWoo xoay người đi ra cổng.

[…]

Echidna, nhìn chằm chằm vào KangWoo, cẩn thận mở miệng.

[Anh…]

"Hửm?"

[Tên. Nói cho tôi tên của anh.]

"Ồ, đúng rồi. Tôi vẫn chưa cho cô biết tên của tôi."

Lúc đó KangWoo mới nhận ra mình vẫn chưa giới thiệu bản thân.

"Ồ KangWoo. Tên tôi là Oh KangWoo."

[Oh KangWoo…]

Echidna, người đang ở trong vòng tay của KangWoo, liên tục lầm bầm tên cậu ấy.

[Tôi sẽ nhớ nó.]

"Hửm?"

[Tên của anh. Tôi chắc chắn sẽ nhớ nó.]

Echidna nói với giọng quả quyết.

KangWoo gật đầu với một nụ cười trên khuôn mặt.

____
Chương trước Chương tiếp
Loading...