Sủng Thê Tuyệt Đối: Quân Thiếu Đừng Trêu Loạn

Chương 34: Vậy Mà Lại Không Có Mắt Nhìn Người Sao?



"Thư ký Đinh, tôi. . ."

Trang Thư Khuynh còn muốn nói gì đó nhưng lại bị thư ký Đinh cắt ngang.

"Đó là ý của tổng giám đốc Cố, thu dọn đồ đạc đi, nhiệm vụ lần này của cô là biết được thân phận của nhân vật chính trong lễ đính hôn, hiểu chưa?"

Thư ký Đinh nói như vậy, hoàn toàn là bởi vì người có năng lực tới Hải Cảnh Loan không nhiều, nếu có thể nắm bắt được nội tình trong đó là một thành công lớn rồi.

Trang Thư Khuynh thấy không thể từ chối được, đành phải cắn răng nói: "Được."

"Vậy được rồi, bây giờ cô đi chuẩn bị đi, chọn bộ lễ phục đẹp một chút, trở về công ty sẽ chi trả."

"Oa. . . Thư ký Đinh, tại sao lúc trước chúng tôi không có đãi ngộ tốt như vậy?"

"Đúng vậy. . ."

Thư ký Đinh ném một ánh mắt qua, "Các cô đi tham gia tiệc đính hôn à?"

Vừa dứt lời, mấy người dị nghị vừa rồi lập tức im bặt. Tuy nhiên, bọn họ đều là phóng viên có trình độ, cho nên sẽ không so đo mấy chuyện này, mà ngược lại còn chân thành góp ý cho Trang Thư Khuynh, khiến cho sắc mặt cô cứng đờ, liên tục cảm ơn.

Sắc trời dần tối, Trang Thư Khuynh lái xe đi vào Hải Cảnh Loan, đây là lần thứ hai cô tới đây.

Nghĩ đến sự việc phát sinh ở chỗ này lần đầu tiên, hơi thở Trang Thư Khuynh có chút không ổn định. Hít một hơi thật sâu, cô dẫm lên đôi giày cao gót mười phân, đi vào bên trong.

Tối nay cô mặc một bộ váy dài màu xanh da trời, khuôn mặt thanh tú phản chiếu ánh xanh trông càng đẹp hơn. Mái tóc dài đen nhánh, đẹp tự nhiên rũ ở phía sau lưng, càng làm toát ra sức hút của người phụ nữ.

Bên hông có thắt một chiếc đai lưng màu trắng, phía trên nạm kim cương, loé lên khiến cho người ta lóa mắt.

Đây chính là chiếc váy mà thư ký Đinh đã bảo người làm cho cô, nhìn mấy viên kim cương kia, cô không nghĩ nhiều, cho rằng đó là hàng giả. Rốt cuộc thì quần áo này đối với cô mà nói cũng chỉ là "Đạo cụ" .

Nghĩ đến lần trước bị nhân viên phục vụ đụng trúng, cô cố ý chọn một góc khuất, nhưng đủ để có thể nhìn thấy vai chính.

Một chiếc Rolls-Royce màu đen chậm rãi tiến vào cổng lớn, Trang Thư Khuynh nhịn không được cảm khái, người này hẳn rất máu mặt, lại có thể chạy xe thẳng vào đây.

"Lục thiếu tới, nhanh, mọi người nhanh chóng nhường đường."

Không biết là ai lớn tiếng, sau đó Trang Thư Khuynh bị đám người đang chen chúc kia đẩy tới một bên, ở giữa thảm đỏ lộ ra một lối đi.

"Thật không nghĩ tới trong khoảng thời gian ngắn như vậy, có thể nhìn thấy Lục thiếu hai lần."

"Phải đó, trước kia chỉ nghe được danh mà không thấy được người. . ."

Trang Thư Khuynh nghe cuộc đối thoại của hai người phụ nữ phía sau lưng, không khỏi nhíu mày.

Lục thiếu?

Đúng rồi, hai ngày trước thấy báo chí đưa tin anh ấy sẽ đính hôn cùng Đàm Bế Ương, chẳng lẽ hai người muốn đính hôn hôm nay chính là hai người họ?

Nghĩ đến việc Đàm Bế Ương gả cho Thiếu tá trẻ tuổi nhất Đế Đô, Trang Thư Khuynh tức giận, nghe đồn Lục thiếu rất lợi hại, vậy mà lại không có mắt nhìn người sao?

Đang nghĩ ngợi, một dáng người đàn ông thon dài đi tới, từng bước từng bước đi trên thảm đỏ, dáng người anh cao và thẳng, cả người toát ra khí chất của bậc đế vương, nhìn người bằng con mắt khinh thường.

Sau khi Trang Thư Khuynh thấy rõ mặt người này, toàn thân đều cảm thấy không ổn!

Lục thiếu, Lục thiếu. . .

Lúc cô còn chưa phản ứng lại được, Đàm Bế Ương trong bộ lễ phục lộng lẫy đi đến, không nhanh không chậm mà đi theo sau người đàn ông. Cô không chớp mắt nhìn chằm chằm đôi nam nữ ở trên thảm đỏ, dường như mất cả một thế kỷ cô mới chậm rãi thu hồi tầm mắt.

Tại sao cô lại không nghĩ tới, họ Lục và vị Thiếu tá trẻ tuổi nhất Đế Đô là cùng một người.

Trang Thư Khuynh nghĩ, đây có lẽ là lịch sử đen tối của cuộc đời cô.

Cô nhìn Đàm Bế Ương thướt tha yểu điệu đứng cạnh Lục Cận Dương, trong lòng có rất nhiều suy nghĩ nhưng lại không bắt được cái nào.

Lúc này, hai người đứng trên cái bục được dựng tạm thời, một bên không biểu cảm, một bên cười tươi như hoa.
Chương trước Chương tiếp
Loading...