Ta Cẩu Tại Tu Tiên Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh

Chương 35: Nương Tử, Các Ngươi Đã Làm Gì Nương Tử Của Ta?



Đến lúc này rồi, hiển nhiên Quỷ Nương đã hiểu hết ý tứ của bọn họ, lập tức mạnh mẽ quỳ xuống bái tạ hai người!

Điều khiến nàng lưu luyến và không nỡ nhất chính là nữ nhi, hiện giờ nữ nhi đã được Tiên Nhân nhìn trúng, muốn thu làm đệ tử, còn gì vui sướng hơn?

"Đa tạ tiên sư, đa tạ tiên sư..."

Giang Nhất Ninh dùng chân khí nâng Quỷ Nương lên, thái độ tốt hơn vài phần: "Ngươi có biết Thanh Vân không?"

Quỷ Nương ngơ ngác lắc đầu.

" Thanh Vân kiếm phái là một trong mười đại tiên môn!"

Nữ quỷ vẫn lắc đầu: "Hai vị tiên sư, tiểu phụ chỉ nghe đồn về Tiên Nhân, chứ không hề biết chốn Tiên Nhân ở lại!

Nàng nói xong lại rụt rè nhìn về phía hai người.

Lâm Không nhíu mày: "Vậy ngươi tu quỷ đạo như thế nào?"

Giang Nhất Ninh cũng nhìn chằm chằm vào đối phương.

Nữ quỷ thấy vậy, lại khẩn trương lên: "Tiểu phụ thật sự không biết... Đúng rồi, hoa, tiểu phụ tỉnh lại ngay bên trong một đóa hoa, thật sự không biết những chuyện khác! Bông hoa kia ở ngay tại hậu viện… Mỗi khi ta cảm thấy người mỏi mệt, sẽ đi vào trong bông hoa đó ngủ, lúc tỉnh lại tinh thần rất tốt!"

Nàng cố hết sức giải thích...

Hai người Giang Nhất Ninh đầy nghi hoặc, lập tức để Quỷ Nương dẫn đường, bước tới hậu viện kiểm tra.

"Đúng là bông hoa này, khi ta còn sống rất yêu thích hoa tươi, cho nên tướng công thường xuyên đào một chút hoa dại từ trên núi trở về, trồng trong hậu viện!"

Theo ngón tay Quỷ Nương chỉ, hai người Giang Nhất Ninh nhìn thấy một gốc Tam Sắc Hoa!

Đóa hoa có màu đỏ, đường viền cánh hoa chuyển sang màu đen, còn nhụy hoa có màu bạc tối!

Nếu không nhìn kỹ để phát hiện ra viền cánh có màu đen, sẽ cho rằng đóa hoa này đã bắt đầu hư thối.

Lâm Không nhíu mày: "Nó ẩn chứa âm khí cực kỳ thuần chất!"

"Sư huynh cũng không biết nó ư?"

Giang Nhất Ninh đã vận khí vào mắt... Độ trưởng thành: 3%!

Đúng là một gốc cây linh vật trời sinh!

Tại tiền viện.

Cuối cùng hai người bọn họ cũng không động vào Tam Sắc Hoa kia, dù sao mẫu thân của Tiểu Nha cũng cần dựa vào nó để tồn tại, chờ sau khi trở về núi tìm hiểu loại hoa này thật kỹ càng lại quyết định...

Hết thảy mọi chuyện đã xong xuôi, Lâm Không vừa loại bỏ kiếm trận, cánh cửa sân lập tức bị một hán tử gầy gò đánh văng ra!

"Nương tử, các ngươi đã làm gì nương tử của ta?" Hán tử này không thèm bận tâm tới hai vị Tiên Nhân, vừa vào được đã trực tiếp chạy tới nhà chính.

"Đại Cương, đừng làm Tiên Nhân khó chịu!" Lão nhân chống gậy lọc cọc đi theo vào, vừa nhìn thấy Giang, Lâm hai người, lập tức thi lễ!

Còn đám thôn dân khác đang tựa vào cửa sân, ăn dưa ( hóng chuyện) của Tiên Nhân.

Lão nhân nhìn nhìn nhà chính, có chút không biết nên làm sao.

"Oa nhi... Bọn họ..."

Giang Nhất Ninh cười cười: "Lão nhân gia, người đừng nóng vội, chờ một chút nữa, tự bọn họ sẽ bước ra thôi!"

Lúc này lão nhân mới an tĩnh lại...

Qua nửa khắc, đã thấy một nhà ba người hán tử gầy gò, nữ quỷ, tiểu nha đầu xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Hiển nhiên hán tử đã biết hết thảy mọi chuyện, giờ này hắn không còn hùng hổ nữa mà lập tức đi lên bái tạ Giang, Lâm hai người.

Giang Nhất Ninh vẫy tay với Trương Tiểu Nha: "Cáo biệt phụ mẫu, rồi đi cùng ca ca!"

Lão đầu tử nghe vậy, phản ứng rất nhanh, vẻ mặt đầy kích động nói: "Lão thiên phù hộ, Trương gia lại xuất hiện một Tiên Nhân! Là Tiên Nhân đó..."

Đám thôn dân ở ngoài cửa cũng huyên náo một đợt...

"Nương của oa nhi, ngươi còn đứng ở nhà chính làm gì? Nhanh ra ngoài này đưa tiễn Tiên Nhân nha!"

Lão nhân kích động đi qua, thấy hai vị Tiên Nhân tựa như muốn dẫn oa nhi rời khỏi nơi này, vội vàng vẫy vẫy tay vào trong phòng, muốn gọi nương của Tiểu Nha ra ngoài đưa tiễn Tiên Nhân. Bỗng nhiên lão lại khẽ “Di” một tiếng.

"Tức phụ, sao ngươi lại mặc giá y ngày đó... lại còn trẻ lại như thời thanh xuân rồi?"

Dường như ánh mắt của lão nhân không được tốt lắm, lão tiến lại gần vài bước, kết quả trực tiếp bị kinh sợ đứng yên tại chỗ...

Lần này, đám thôn dân cũng chú ý tới tình huống trong nhà, tất cả đều xôn xao kinh hô!

"Tiên Nhân, quỷ... Thật sự là quỷ..."

“Đệ tức (em dâu) đã biến thành quỷ?"

Cũng may bọn họ ỷ vào Tiên Nhân ở bên, nên chưa kinh hoàng chạy trốn.

Hán tử gầy gò vội vàng nâng lão nhân dậy, rồi giải thích với mọi người: "Phụ thân, đại ca, nhị ca, không phải như các ngươi suy nghĩ đâu, Tiểu Tuệ nàng không hại hơn người..."

Giang Nhất Ninh bất đắc dĩ, đành phải lấy thân phận Tiên Nhân ra làm sáng tỏ chuyện này: "Mọi người có thể yên tâm, Tiểu Nha có tiên duyên, nương của nàng cũng sẽ không hại người!"

Giữ Quỷ Nương này lại, về sau cũng dễ sai bảo sư muội.

Hắn nói xong, lại nhìn về phía Lâm Không!

Lâm Không lập tức ngưng tụ chỉ pháp, đánh ra một vết kiếm ấn màu xanh, nhập vào thân thể Quỷ Nương.

"Nói xong rồi, chuyện còn lại là của ngươi!"

Nói đơn giản một chút, kiếm ấn Thanh Vân chính là một loại chứng chỉ xác nhận cho yêu tinh quỷ quái nguyện ý an tâm tu hành!

Nếu tiên môn khác có ngang qua nơi này gặp được, cũng sẽ mặc nhiên coi rằng Quỷ Nương đã quy thuận Thanh Vân!

Đương nhiên, sau khi bọn họ làm chuyện này cần phải báo cáo với Quan Hà phong để chuẩn bị, lỡ như sau này yêu quỷ phạm tội, người phóng kiếm ấn chứng minh nhất định phải phụ trách...

Có điều Giang Nhất Ninh không biết phóng kiếm ấn, đành phải nhờ Lâm Không thi quyết.

Thực ra bản thân hắn cũng không biết những chuyện này, phải chờ một lúc sau Lâm Không nói rõ cho hắn...

Hết thảy mọi chuyện đã xong xuôi, Giang Nhất Ninh nhìn về phía mọi người: "Tiểu Nha sẽ theo ta đến Thanh Vân !"

Hắn nói xong, trực tiếp ngưng tụ một luồng kiếm cương, sau đó dắt tiểu nha đầu đứng lên đó.
Chương trước Chương tiếp
Loading...