Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái (Dịch)

Chương 3: Thúc Ép



Thanh Vân giới! Tiên Vân đạo cung!

“Cung nghênh công tử đến!”

Trên bầu trời, có một chiếc xe ngựa bằng ngọc thuần trắng, toàn thân ngựa trắng như tuyết, không nhuốm bụi trần.

Thứ khiến người ta sợ hãi nhất là, vật kéo xe chính là một con Giao Long huyết mạch thuần chủng, khí thế lẫm lẫm, trông như sắp hóa thành Chân Long, bay lên trời.

Cung chủ Tiên Vân cung hơi sợ hãi nhìn vào người trước mặt. Cung chủ Tiên Vân cung luôn tỏ vẻ lạnh lùng xa cách lúc bình thường nay phải lo lắng không yên khi đối mặt với nam tử trẻ tuổi áo trắng như tuyết, trên người dường như còn được một lớp sương mù dày đặc bao phủ.

Vị trước mặt đây thế mà lại là một đại nhân vật chí khí ngất trời, là kiểu chỉ một câu nói là có thể khiến bản thân hắn phải chết.

Vì thế nên hắn nhất định phải tỏ ra thật cung kính, không dám lơi lỏng chút nào, không thể để vị công tử này có ấn tượng xấu với hắn được.

“Người đó là ai vậy, có thể khiến Cung chủ Tiên Vân cung danh chấn Đông Hoang đối đãi như thế.”

“Nhỏ giọng lại, đó chính là đại nhân vật đến từ Thượng giới đấy.” Có người tin tức nhạy bén khẽ nói. Hắn chính là cháu ruột của trưởng lão, đương nhiên hắn phải biết tin này. Mới sáng sớm hắn đã thấy gia gia mình không thèm để ý đến cuộc thi trong tông môn mà vội vàng đi nghênh đón vị công tử trẻ tuổi này.

Thậm chí còn nhắc nhở, chỉ cần hắn được nhân vật này vừa mắt thì ngày mai sẽ được đi bái một tổ, đây là chuyện đáng sợ đến cỡ nào chứ!

“Không cần khách sáo.” Tần Cửu Ca tỏ vẻ khá ôn hòa. Sau khi hắn nhận được thân phận đạo tử Tần tộc liền thuận lý thành chương trở thành người phát phôn cho thế lực Tần tộc ở Thanh Vân giới.

Tần tộc bọn họ vẫn có vài thế lực ở Thanh Vân giới, Vạn Đạo thánh địa - một trong Đông Hoang lục đại thánh địa của Thanh Vân giới cũng chính là đại diện phát ngôn cho bọn họ. Thông qua hệ thống biết được khí vận chi tử đang ở tại Tiên Vân đạo cung, Tần Cửu Ca lập tức dẫn theo Thánh chủ Vạn Đạo thánh địa đến Tiên Vân đạo cung.

Không cần phải che che giấu giấu, bởi vì đối với Tiên Cổ Tần tộc mà nói, Tiên Vân đạo cung, thậm chí là Thanh Vân giới trong mắt bọn họ chẳng qua chỉ là con sâu cái kiến nhỏ bé, một tay là có thể bóp chết.

“Ting! Phát hiện khí vận nữ chủ.”

“Thông tin như sau.”

“Tên: Thanh Dao.”

“Tuổi: Mười tám tuổi; tu vi: Càn Nguyên tam trọng.”

“Thể chất: Tiên thai (chịu vết thương đại đạo, tiên thai ngủ say).”

Tần Cửu Ca híp mắt nhìn nữ tử đứng trong đám đông bên cạnh Cung chủ Tiên Vân cung.

Nữ tử có khí chất lạnh lẽo diễm lệ, mặt như hàn ngọc, toàn thân áo trắng, băng cơ ngọc cốt, đôi mắt xinh đẹp long lanh tựa sao trời, mái tóc đen dài thẳng tắp buông xuống bên hông, hai chân thẳng tắp đầy đặn, lời khen khuynh quốc khuynh thành cũng không đủ để diễn tả ý trung nhân trước mặt.

“Đây là tiểu nữ Thanh Dao, năm nay mười tám tuổi.” Cung chủ Tiên Vân cung cũng là một lão hồ ly, biết nhìn mặt nói chuyện. Hắn nhìn thấy ánh mắt Tần Cửu Ca hướng về phía Thanh Dao thì lập tức nảy ra ý nghĩ khác.

“Rất xinh đẹp.” Tần Cửu Ca mỉm cười nhìn sang khí vận nữ chủ đầu tiên mà mình gặp gỡ. Quả nhiên, mỗi nữ tử mang khí vận đều có tướng mạo phi phàm.

“Đa tạ công tử, đa tạ công tử.” Vẻ mặt Cung chủ Tiên Vân cung tràn đầy sự vui mừng, ánh mắt còn có vẻ phấn khích. Hắn thấy vị công tử này có ấn tượng không tệ với Thanh Dao, thế là tốt rồi, sợ là sợ Tần Cửu Ca chướng mắt thì lại toi.

Chỉ cần có thể khiến Thanh Dao đi chung đường với đại nhân vật trước mặt đây, không những có thể tìm ra cách trị liệu đạo thương trên người Thanh Dao mà càng quan trọng hơn là có thể có cái lợi cực kỳ lớn đối với Tiên Vân đạo cung.

“Mời công tử, ta đã chuẩn bị tiệc rượu cho công tử, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”

Bên trong Tiên Vân đạo cung, trên đỉnh một ngọn tiên sơn, có một thiếu niên thanh tú ngồi xếp bằng, đệ tử Tiên Vân xung quanh đều vô cùng tôn kính xem tên thiếu niên này tu luyện.

“Lâm Phàm sư huynh đúng là chăm chỉ. Hôm nay mới nhận được hạng nhất trong cuộc thi cuả đệ tử nội môn là đã đến tiên sơn tu luyện ngay. Quả nhiên Lâm Phàm sư huynh được hạng nhất không phải không có lý.”

Bên trong đám người ở xung quanh, có một thiếu nữ tú lệ tôn kính nhìn về phía thiếu niên thanh tú kia. Chính vị sư huynh này vô cùng chuyên tâm, vào mấy tháng trước, Lâm Phàm sư huynh vẫn là một phế vật nổi tiếng cả đạo cung, không ai ngờ rằng mấy tháng sau Lâm Phàm sư huynh đã vượt qua rất nhiều đệ tử, nhận được hạng nhất đệ tử nội môn.

“Đúng đấy, đúng đấy.” Mấy người xung quanh lập tức đáp lời. Đa phần chuyện mà mấy đệ tử đạo cung thảo luận mấy ngày nay đều không thể không liên quan đến vị đệ tử nội môn truyền kỳ của Tiên Vân đạo cung này.

Lúc này thiếu niên thanh tú đang bị các đệ tử bàn tán đã mở mắt ra, thản nhiên mở miệng nói chuyện.

“Cảnh giới Càn Nguyên, hai tháng nữa là có thể đạt được.” Nếu có đệ tử Tiên Vân đạo cung nghe được câu này nhất định sẽ phát điên. Trong mấy tháng này, Lâm Phàm mang từ linh mạch tam trọng tiến thẳng vào Hóa Thần. Ngay hôm nay trong cuộc thi nội môn, Lâm Phàm đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần lục trọng.

Việc Lâm Phàm dùng tu vi Hóa Thần lục trọng đánh bại Hóa Thần bát trọng đã khiến các trưởng lão kinh ngạc. Phải biết Hóa Thần nhất trọng nhất trọng thiên, cũng có nghĩa là thiên kiêu có khả năng đánh bại người cùng giai đã không tệ lắm rồi.

Mà vượt qua cảnh giới một trọng để đánh bại đối thủ đã là thiên tài trong thiên tài. Thiên kiêu Lâm Phàm có thể dùng tu vi Hóa Thần lục trọng đánh bại Hóa Thần bát trọng đủ để xưng một tiếng yêu nghiệt. Rất nhiều trưởng lão đều chú ý đến Lâm Phàm, lén lút có ý để hắn bái mình làm thầy.

“Không biết bây giờ Thanh Dao thế nào rồi.” Lâm Phàm vừa nghĩ đến Thanh Dao thì ánh mắt đã trở nên dịu dàng, trong lòng cứ như bị điện giật. Nữ tử như tiên giáng trần kia, hắn sao có thể không ái mộ cho được.

“Lâm Phàm sư huynh, Cung chủ bảo ngươi đến đại điện dự tiệc.” Có một tên đệ tử mặc áo lam chạy đến, thở hồng hộc, lớn tiếng nói với Lâm Phàm.

Không biết vì sao đột nhiên Cung chủ yêu cầu các trưởng lão gọi đệ tử hạch tâm của mình và đệ tử nội môn được ba hạng đầu trong cuộc thi đến dự tiệc. Nghe có tin đồn nói là có một thiên đại cơ duyên đang chờ đón bọn họ.

Vừa nghĩ đến đó, trong lòng Ngụy Diên ghen tị vô cùng, không biết đến khi nào mình mới có thể đạt đến trình độ này.

“Được, đa tạ sư đệ truyền tin.” Lâm Phàm nở nụ cười thân thiện.

Tiên Vân điện!

Tần Cửu Ca nâng chén rượu, biểu cảm bình thản ngắm nhìn nữ đệ tử Tiên Vân đạo cung mặc váy trắng đi chân trần múa may giữa điện, trong đó còn có khí vận nữ chủ Thanh Dao. Không ai biết bây giờ Tần Cửu Ca đang muốn làm gì.

Lúc này khí vận nữ chủ Thanh Dao đang đi chân trần khiêu vũ trước mặt Tần Cửu Ca, trên mặt là nụ cười nhưng sâu trong đôi mắt của nàng lại có vẻ ưu thương.

Bởi vì nàng không tự nguyện, là đại nhân vật đến từ Thượng giới ở trước mặt chỉ định nàng nhảy.

Cặp mắt của hắn còn nhìn chằm chằm vào cơ thể và hai chân của nàng đầy tính xâm lược.

Đồng thời còn muốn nàng rót rượu.

Nàng hoài nghi bước tiếp theo là sẽ…

“Ting, phát hiện khí vận chi tử Lâm Phàm.”

Nghe thấy hệ thống phát ra âm thanh, đôi mắt sâu thẳm của Tần Cửu Ca dần lộ ý cười, chính chủ cuối cùng cũng đến rồi.

Thiếu niên thanh tú vừa tiến vào Tiên Vân điện đã bị một tên đệ tử kéo vào chỗ ngồi trên tiệc của đệ tử.

“Cung chủ, ta muốn dẫn nữ đệ tử kia theo bên người, có được không.”

“Ta định ở lại đây một khoảng thời gian ngắn, bên mình thiếu một người làm ấm giường.”

Tần Cửu Ca chậm rãi nhấp một hớp rượu, đôi mắt nhìn thẳng chòng chọc vào khí vận nữ chủ Thanh Dao, thản nhiên nói. Hiện tại chính chủ đã đến rồi, trò hay chắc chắn phải bắt đầu diễn thôi.

Ta vừa đến là muốn khí vận nữ chủ của ngươi đấy.

Bởi ta có quyền có thế, sau lưng còn có bối cảnh thâm hậu, muốn chơi một nữ tử đạo thống dưới Hạ giới mà còn cần lý do?

Không phục?

Không phục thì diệt đạo thống của ngươi.

Ta thích cứng thế đấy, cái gì mềm là ta không thèm.
Chương trước Chương tiếp
Loading...