Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái (Dịch)

Chương 9: Hoang Cổ Cấm Địa



Sở U Cơ khẽ cười, nàng ta cũng không biết Tần Cửu Ca thích làm gì nữa. Vả lại Tần Cửu Ca cũng chưa từng tìm đến nàng ta, chỉ có thể tự mình đến tìm hắn thôi.

Tần Cửu Ca nheo mắt, không ngờ là ngón tay vàng của khí vận chi tử vừa mới bị phế có mấy ngày mà Đông Hoang tiên thổ đã có đại cơ duyên. Ngươi nói xem đây chẳng phải chuẩn bị riêng cho khí vận chi tử hay sao?

Mấy ngày nay, Tần Cửu Ca vẫn luôn dùng ma chủng để theo dõi Lâm Phàm, phát hiện hắn đi cùng một thiếu niên cảnh giới Càn Nguyên.

Thiếu niên cảnh giới Càn Nguyên kia tuy chẳng là cái thá gì trong mắt hắn, nhưng chắc hẳn đó là đệ tử hạch tâm của một thánh địa nào đó ở Đông Hoang tiên thổ.

Xem xem khí vận chi tử người ta kìa, dù bản thân có đang ở đáy cuộc đời thì vẫn có được trợ lực không nhỏ. Tần Cửu Ca xem đến đây thì cũng biết phần sau của kịch bản nó ra làm sao rồi.

Tên thiếu niên thiên tài kia là con trai hay cháu trai của một đại nhân vật của thánh địa nào đó, tiếp đến không hiểu vì sao tự dưng hắn bị Lâm Phàm thu phục trở thành tiểu đệ của Lâm Phàm, rồi sau đó nữa cái thánh địa gì kia cũng trở thành “Bộ tài nguyên và nhân lực” của Lâm Thành.

Mà cơ duyên “bất ngờ” xuất hiện này, không cần phải nói, chắc chắn là chuẩn bị sẵn cho khí vận chi tử Lâm Phàm.

Nghĩ đến đây, gương mặt Tần Cửu Ca lộ ra nụ cười mỉm, khí vận chi tử à, ta không chơi chết ngươi đâu.

“Ngươi lui xuống đi, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ đi.”

“Được.” Sở U Cơ nhẹ nhàng đáp lời. Nàng ta nghĩ mãi mà chẳng hiểu, vì sao cùng là tiên tử hàng đầu trong số tiên tử ở Đông Hoang, nhưng nàng ta lại có sự chênh lệch lớn đến thế với Thanh Dao trong lòng Tần Cửu Ca.

“Nghe Thánh chủ nói truyền thừa của vị cường giả Thượng giới kia nằm ở nơi nào đó quanh cấm địa.”

Bên trong cung điện Tiên Vân đạo cung.

Sở U Cơ cười nói, giới thiệu cho Tần Cửu Ca nghe về tình hình Đông Hoang tiên thổ. Đông Hoang có hai cấm địa, một nơi là Hoang Cổ cấm địa chỉ toàn yêu thú, dù là cường giả cảnh giới Nhân Hoàng đến đó cũng có thể bỏ mạng.

Một nơi khác là Vạn Sơ thần động, chính là nơi mà Nhân Hoàng đỉnh phong bỏ mình trong truyền thuyết.

“Lần này ở ngoại vi Hoang Cổ cấm địa, mấy ngày nay kim quang vẫn luôn lập lòe, mấy tông môn ở gần đó liên tục tra xét xung quanh, thu hoạch được không ít.” Sở U Cơ nhìn sang Tần Cửu Ca, nói.

Lần này truyền thừa của cường giả Thượng giới khiến không ít yêu nghiệt Thanh Vân giới động lòng. Kẻ cuối cùng có thể có được truyền thừa nhất định sẽ trở thành cường giả cấp bậc Thánh chủ Đông Hoang trở lên, khả năng rất lớn sẽ là người bước chân lên con đường Nhân Hoàng trong truyền thuyết.

Đừng thấy Tần Cửu Ca mới mười sáu tuổi đã là Nhân Hoàng mà cảm thấy Nhân Hoàng chỉ là tiểu nhân vật mà không phải là cường giả. Đừng nói là Đông Hoang tiên thổ, mà khắp cả Thanh Vân giới Nhân Hoàng đều là cường giả đỉnh cao.

Cung chủ Đông Hoang đạo cung bình thường đều nằm ở cảnh giới Thái Hư, đa phần Thánh chủ của thánh địa đều là Thái Hư cửu trọng, đã bước nửa bước chân vào cấp bậc Nhân Hoàng. Đối với bọn hắn mà nói, Nhân Hoàng chính là cường giả có thể trấn áp cả một tông hoặc là lão tổ tông của một tộc nào đó. Không ít đạo cung tại Đông Hoang đều không có cường giả cảnh giới Nhân Hoàng.

So sánh thế này liền biết ngay khí vận chi tử như Lâm Phàm đáng sợ ra sao, khi bản thân còn đang ở cảnh giới Hóa Thần kỳ đã có thể so với hộ đạo giả cảnh giới Nhân Hoàng.

Nếu là Tần Cửu Ca như trong tiểu thuyết phản diện, đi đối phó Lâm Phàm vậy người thua thiệt sẽ chính là hắn. May là Tần Cửu Ca hiểu rõ loại lối mòn thế này, ngay từ đầu đã đạt đến thực lực cao nhất mà Thanh Vân giới có thể tiếp nhận.

Bình thường, vào thời kỳ ban đầu, khí vận chi tử tuy hộ đạo giả của khí vận chi tử có thực lực cường đại nhưng nhất định không phải là người mạnh nhất cả một giới.

Mấy loại khí vận chi tử kịch bản “vùng dậy” đều như thế. Ừm, thường xuyên đọc tiểu thuyết cũng có lợi, ít nhất là có thể nắm được lối mòn của kịch bản.

Nhưng Tần Cửu Ca sẽ không đi theo lối mòn này, vừa hạ thủ là phải mạnh tay, không cho người ta thời gian để thở dốc.

“Lần này nghe nói có Tiền Hoàng chủ của Trung Châu hoàng triều muốn nhân cơ hội này tay cầm hoàng khí đánh thẳng vào Hoang Cổ cấm địa, cướp đoạt đại dược ở bên trong để chuẩn bị gột rửa nhục thân cho các hoàng tử, hoàng tôn.”

Hoang Cổ cấm địa ở Đông Hoang không chỉ là nơi có diện tích rộng lớn với đông đảo yêu thú, mà còn là nơi vô số đại dược, dược vương sinh trưởng khiến người ta trông mà thèm, thậm chí còn có cả hoàng dược mà người người mơ ước.

Hoàng dược đấy nha!

Khắp cả Thanh Vân giới chỉ có lìu tìu vài Nhân Hoàng, nhưng hoàng dược lại còn hiếm thấy hơn cả Nhân Hoàng.

Nói tóm lại, linh dược với cấp bậc như hoàng dược đã có linh trí không khác gì người thường. Chính điều này khiến những kẻ muốn tóm được hoàng dược phải tay không mà về.

Nhưng hoàng dược hiếm có đó lại sinh trưởng bên trong Hoang Cổ cấm địa, khiến rất nhiều người hướng về Hoang Cổ cấm địa như tre già măng mọc. Ở Đông Hoang thường có cường giả đạo cung thánh địa nào đó tiến vào Hoang Cổ cấm địa cướp đoạt hoàng dược để nghịch thiên cải mệnh trước khi tọa hóa.

Lần này nghe nói Tiền Hoàng chủ của Đại Chu hoàng triều ở Trung Châu muốn trước khi tọa hóa có thể đặt căn cơ bền vững cho con cháu.

“Công tử, bên ngoài đạo cung có người muốn gặp ngài.” Bỗng nhiên có tiếng nói từ ngoài điện truyền vào, đây là đệ tử mà Tiên Vân đạo cung đặc biệt phái đến để truyền lời cho Tần Cửu Ca.

“Chẳng lẽ là người Trung Châu.” Sở U Cơ khẽ cười, vừa mới nhắc tới liền đến luôn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...