Tà Y Cuồng Thê

Chương 26: Dược Tuyền



Phượng Vô Tà đi vào không gian thần thức, đứng ở tầng dưới cùng của tháp cổ, nhìn lên phía trên, vẫn không thấy được điểm cuối.

Nàng như một con kiến bé nhỏ đứng dưới chân người khổng lồ

Ở mỗi tầng trong bảo tháp đều có hai cánh cửa, sau mỗi cánh cửa sau đều có Bảo vật!

Phượng Vô Tà cũng không ngẩng đầu nhìn nữa, kiên quyết đẩy cánh cửa của tầng thứ nhất cổ tháp.

Nhìn qua cánh cửa gỗ kia, trông nó có vẻ khó mở, nhưng Phượng Vô Tà vừa chạm vào khung cửa, cánh cửa từ từ mở ra trước mắt nàng như nhận được lệnh.

Thật không ngờ phía. sau cánh cửa đó không phải căn phòng bình thường mà chính là một không gian của thế giới khác...

Giống như huyễn cảnh, có núi cao, dòng suối trong veo, còn có cánh đồng thảo mộc rộng lớn bất tận!

“Đây là...?” Phượng Vô Tà tự lẩm bẩm một mình khi thấy cánh đồng thảo mộc rộng lớn: Linh Hư Trúc? Tuế tuế thảo? Thiên linh địa mạch thảo?

Chẳng phải những loại thảo mộc này đều được ghi chép lại trong y dược bảo điển… trăm năm khó gặp sao? Vậy mà mọc nhiều như thế! "

Lúc này, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Phượng Vô Tà là:

Tiền! tiền! tiền!

Phát tài rồi !

Đem đi bán sẽ có nhiều tiền a!

Những thảo dược này còn có thể luyện được đến cực phẩm đan dược!

Nàng ngồi xổm xuống hái một gốc thiên linh địa mạch thảo, đặt trong lòng bàn tay khinhìn kỹ lại mới phát hiện, ngay tại nơi vừa hái dược thảo lên lại mọc ra một gốc mới!

Có chuyện kỳ lạ này sao?

Cho nên nói —— Không gian bảo tháp trong tầng thứ nhất này là một cánh đồng dược thảo rộng lớn, có hái mãi cũng không hết, dùng mãi không cạn?

Phượng Vô Tà vui vẻ: “Bảo bối tốt! Đây chính là tiền tiêu không hết a!”

Tạm kìm nén kích động trong lòng, nàng quay đầu kiểm tra dòng suối bên cạnh cánh đồngthảo dược.

Nước suối trong vắt có thể nhìn thấy tận đáy, nhưng Phượng Vô Tà lại mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, dường như trong nước suối có ẩn chứa gì đó?

Nàng ngồi xuống, đưa ngón tay thăm dò vào nước suối ——

Xảy ra biến hóa!

Trong nước suối bắt đầu có bọt khí ấm, bàn tay đầy sẹo được bao quanh bởi bọt khí này, dần dần vết sẹo mất đi làn da trở nên trắng nõn như chưa hề có gì!

Trong lòng Phượng Vô Tà nảy ra một ý nghĩ: “Chẳng lẽ nước suối này có thể chữa bệnh?”

Càng nghĩ càng thấy có khả năng!

Phượng Vô Tà nở nụ cười, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc - không ngờ tầng không gian đầu tiên cũng là cánh cửa đầu tiên lại có nhiều thứ quý giá như vậy!

Nàng ngâm toàn thân dược tuyền, để cho nước suối ngấm vào từng bộ phận, từng vết thương nhỏ trên người đều lành lại một cách rất kinh ngạc —— Nhanh chóng đóng vảy, bong ra và kéo da mới.

Phượng Vô Tà cảm thấy dược tuyền hấp thụ linh khí của nơi này mà tạo thành.

Nói cách khác, nàng đang ngâm mình trong nước suối nhưng trên thực tế, nàng đang ngâm mình trong nguồn linh lực — điều này khiến linh lực trong cơ thể nàng sôi lên, tràn đầy sức mạnh!

Nàng ngâm mình trong nước thuốc một cách vô cùng hưởng thụ, xóa bỏ hết những vết sẹo xấu xí trên cơ thể.

Cả người rạng rỡ hẳn lên.

Trong làn nước suối, lần đầu tiên nàng nhìn thấy khuôn mặt thật của mình:

Da trắng nõn như tuyết!

Lông mày thanh tú!

Đôi mắt sáng như lưu ly!

Môi hồng răng trắng ...

Hóa ra Phượng Vô Tà ở thế giới này sống qua suốt 13 năm, thần trí không rõ ràng, bề ngoài bẩn thỉu đến nỗi không ai chú ý tới--

Kỳ thật, nàng trời sinh dung mạo thiên tiên!

Đây là những bảo vật ở tầng đầu tiên.

Sau đó, Phượng Vô Tà cố gắng đẩy cánh cửa thứ hai, nhưng kỳ lạ làkhông thể mở được.

Xem ra nàng chưa đủ tư cách mở cánh cửa thứ hai!

Sau khi đi ra khỏi không gian, Nha Sát trêu ghẹo nàng: "Bộ dáng hiện tại của ngươi, nếu quay lại Phượng gia, sẽ không ai nhận ra ngươi."

Phượng Vô Tà từ trong túi càn khôn móc ra tấm gương, tự soi bản thân, cười một tiếng:

“Vậy sao? Vậy thì thử trở về xem sao?”

Nha Sát hỏi: “Ngươi thật sự muốn trở về? Nơi đó chỉ có một đám tiện nhân mặt dày vô sỉ, hệt như thứ tôm tép nhãi nhép.”

Phượng Vô Tà nói: "Cũng vì có một đám hề nhảy nhót ở đó nên ta càng muốn mua vui một chút.."

Dừng một lúc, lại nói:

"Ta nên học võ kỹ . Mặc dù Đế Thiên Tà đã cho ta rất nhiều bí quyết tu luyện hồn thuật mật kỹ, nhưng hầu hết những mật kỹ đó chủ yếu thúc đẩy linh lực để đột phá các cấp độ. Không có nhiều võ kỹ công pháp,ta nghĩ đến đám người Phượng gia bên kia một đám ung mọt, ta muốn trở về tìm bọn họ tính sổ, thuận tiện học võ kỹ của gia tộc , dù sao cũng gia tộc lớn thứ ba của Thanh An thành, ta còn là đích nữ duy nhất !

“Tùy ngươi!”

Nha Sát giọng điệu thờ ơ:

“Ngươi muốn đi đâu là quyền tự do của ngươi, chỉ là đã đến lúc ngươi phải thực hiện lời hứa của mình-ba mươi vạn linh hồn ác ma, cung cấp cho ta ăn!”

“Đương nhiên, ta học võ, thật sự có thể săn lùng linh hồn ác ma cho ngươi. Ta rất mong đợi thời điểm ngươi khôi phục linh hồn xuất hiện trong không gian!” Phượng Vô Tà vỗ ngực. Như một sự đảm bảo.

Sau khi nghe Phượng Vô Tà nói, Nha Sát chỉ cười nhẹ, vẫn kiêu ngạo như mọi khi.

Thế nhưng hắn cảm thấy trong lòng mình có chút buông lỏng ...

Lúc trước, chỉ vì một chuyện nhỏ, hắn bị chủ nhân trước kia trấn áp lại bên trong không gian bảo tháp này, đã lâu lắm rồi, hơn một vạn năm không thể thoát thân, cứ thế ngủ say rồi thức tỉnh ——

Trong giấc mộng cũng vô cùng cô quạnh, dù là tỉnh dậy cũng không một người xung quanh.

Loại cô đơn này như khiến hắn không rõ bản thân còn sống hay là đã chết?

Cho đến khi Phượng Vô Tà đánh thức hắn, rồi nói rằng sẵn sàng truy lùng những linh hồn ác ma để cứu hắn.

Sự xuất hiện của nữ nhân này đã thắp lại hy vọng cho hắn ...

Trải qua đợt tu luyện này, khi Phượng Vô Tà xuống núi, nàng đã mặc bộ y phục mà Đế Thiên Tà tặng cho nàng.

Từ chiếc túi của càn khôn, nàng chọn một chiếc váy lụa trắng đơn giản nhất thay cho áo trắng vải thô không vừa vặn lúc đầu.

Thay xong y phục, Phượng Vô Tà trở nên vô cùng thanh thuần..

Làn da của nàng trắng như tuyết, sau khi ngâm rửa bằng suối nước thuốc, vết sẹo đã loại bỏ, bộ y phục màu trắng tao nhã khiến nàng phóng khoáng cùng giản dị, tựa như đám mây bồng bềnh trên bầu trời, nhưng cũng lạnh lùng kiêu hãnh. Một vẻ đẹp có thể xưng là băng sơn mỹ nhân.

Sau khi đến Thanh An thành, việc đầu tiên là tìm một quán trọ.

Đã hơn mười ngày chỉ được ăn ngũ cốc để tu luyện khiến Phượng Vô Tà có khổ mà không nói được!

Hiện tại việc đầu tiên khi xuống núi là phải ăn uống thoải mái.
Chương trước Chương tiếp
Loading...