Tên Nghịch Đồ Này Mới Không Phải Thánh Tử

Chương 10: Sinh Tử Lôi Đài



Thời gian ước chiến với đệ tử thân truyền Trương Mãnh của Thiên Kiếm phong đã đến.

Sở Hưu rời khỏi động phủ, đi trong sương tiên lượn lờ, trên đỉnh đầu là từng bầy tiên hạc đang bay lượn xung quanh Vân Hà phong

Thỉnh thoảng có mấy con linh thú từ trong bụi cỏ chạy ra.

Đám linh thú cũng không sợ người, có mấy con thỏ trắng đáng yêu, nhảy nhót đi tới bên người Sở Hưu đòi thức ăn.

Bất quá đều bị ánh mắt của hắn nhìn cho sợ hãi, thỏ trắng run rẩy chạy mất.

Sinh tử lôi đài, nơi ———— Thiên Hình phong.

Còn được gọi là Hình Phạt phong.

Mỗi một đời phong chủ, đều tên là Thiên Hình, nắm giữ hình phạt của thánh địa.

Thân truyền cùng đệ tử chân truyền của Thiên Hình phong đều là đệ tử của Hình Phạt điện, giám sát toàn bộ thánh địa.

Cho nên, thực lực tổng hợp của đệ tử Thiên Hình phong là cao nhất trong toàn bộ thánh địa.

Tiếp theo là Thiên Kiếm phong.

Sau đó mới tới Vân Hà phong, chủ yếu là bởi vì Vân Hà Phong có đệ tử chân truyền quá ít, thêm Sở Hưu nữa tổng cộng cũng chỉ có năm người.

"Thông tin Thiên Cơ bảng kỳ mới được cập nhật, ngươi biết không?"

"Biết chứ, ta còn mua một phần Thiên Cơ báo mới nhất."

Sở Hưu nhìn về phía trước, hai đệ tử thân truyền mặc tử y, sóng vai mà đi, vừa nói vừa cười.

Hắn tiến lên ngăn hai người lại.

Vị thân truyền mặc áo tím hơi mập mạp, sắc mặt khẽ động, cười nói: "Không biết đại sư huynh ngăn cản đường đi của chúng ta, là có gì muốn dạy bảo sao? ”

Trong miệng hắn tuy rằng xưng hô Sở Hưu là đại sư huynh, trong giọng nói lại không có nửa điểm tôn kính.

Thậm chí đáy mắt còn mang theo khinh bỉ.

Ai ai cũng biết, tại Vân Hà phong, "Sở Hưu" chính là phế vật.

Mặc dù là đại sư huynh chân truyền cao quý, mà tu vi còn tuyệt không bằng các đệ tử thân truyền khác.

Hai mươi ngày trước, thậm chí còn bị Trương Mãnh đệ tử thân truyền của Thiên Kiếm phong phế bỏ.

Ở cái thế giới thực lực vi tôn, cá lớn nuốt cá bé này, muốn được tôn trọng, chỉ có thân phận là không được, ngươi nhất định phải có thực lực xứng đôi thân phận.

Hiển nhiên "Sở Hưu" không có thực lực này.

Mọi người tự nhiên sẽ không tôn trọng hắn.

Sở Hưu cũng không thèm để ý người khác khinh bỉ, ngàn người ngàn khuôn mặt, loại chuyện này hắn đã trải qua quá nhiều.

Cũng không nói nhảm, vung tay lên, lấy ra mười Thượng phẩm nguyên thạch, ném cho đối phương.

"Bán Thiên Cơ báo kỳ mới cho ta."

“Hắc hắc~"

Tên thân truyền mập mạp nhếch miệng cười, đưa một tờ giấy màu vàng nhạt cho Sở Hưu.

Một phần Thiên Cơ báo cũng chỉ có giá là một viên Trung phẩm nguyên thạch.

Nếu tên đại ngốc này nguyện ý mua với giá cao, hắn tự nhiên vui mừng bán cho.

Sở Hưu cầm Thiên Cơ báo rồi rời đi.

Vừa đi vừa xem.

【Các sự kiện lớn tại Thiên Khung đại lục】

【 Top 1: Tiểu Thánh bảng xuất hiện thay đổi, Sở Hưu vốn đứng đầu, bị hơn mười vị Đại Thánh cường giả vây giết tại Hào Khốc cấm địa ở Quy Hồn Nhai. Trong lúc bị đuổi giết, Sở Hưu đã thiết kế hãm hại hai vị Đại Thánh sơ kỳ, chiến tích kinh thiên.... Hiện giờ, người đứng đầu Tiểu Thánh bảng, chính là Phong Diêu Quang, thánh tử của Diêu Quang thánh địa, tu vi Tiểu Thánh đỉnh phong, thần thể Linh Nguyên Chi Thể】

【 Top 2: Chiến báo mới nhất của Thiên Uyên Trường Thành, nửa năm gần đây Yêu Man ồ ạt xâm lấn lãnh thổ của nhân tộc, các đại thánh địa, đại giáo, Hoang Cổ thế gia đóng quân ở Thiên Uyên Trường Thành, đều có Đại Thánh ra tay trấn áp, chiến lực cấp Đại Thánh song phương đều có người ngã xuống...]

【Top 3: Vị trí thứ tư của Tiểu Thánh bảng xuất hiện thay đổi, nguyên bản vị trí thứ tư chính là thánh nữ Trương Tiên Linh của m Dương thần giáo, bị thánh nữ Liễu Hồng Y của Hồng Trần Kiếm tông thay thế】

[Lý do mà thứ tự của Liễu Hồng Y tăng lên: Tiểu Thánh tầng tám, thần thể Tiên Thiên Kiếm Thể, ám sát thành công trưởng lão Trương Hân Nhiên, tu vi Đại Thánh sơ kỳ của Hồng Trần Kiếm tông. 】

【Thánh nữ Liễu Hồng Y chính thức xác nhận phản bội Hồng Trần Kiếm tông, hiện giờ đang bị Hồng Trần Kiếm tông truy nã, số tiền treo thưởng: 100 vạn Thần nguyên thạch. 】

[Căn cứ vào tông chủ của Hồng Trần Kiếm tông, Hồng Trần, Thánh Vương cảnh cường giả, thôi diễn thời không để xác định Liễu Hồng Y cùng tên ma đầu Sở Hưu đã chết có quan hệ sâu xa, lý do nàng tập sát trưởng lão Trương Hân Nhiên, đúng là để báo thù cho sự kiện vây giết Sở Hưu. 】

【 Hồng Trần Kiếm tông phát ra cảnh cáo: mời những đồng đạo khác từng vây giết Sở Hưu cẩn thận nữ nhân này, chớ khinh địch. 】

......

Trong chớp mắt, con ngươi Sở Hưu toát lên vẻ hoảng hốt.

Trong đầu, hiện lên cặp mắt của tiểu cô nương áo đỏ trần đầy nước mắt.

Mỉm cười: "Ngu ngốc ~"

Cạch cạch ~

Nguyên lực bắt đầu khởi động, Thiên Cơ báo trong tay bị chấn nát thành bột mịn, phiêu tán trong thiên địa.

Thiên Hình phong.

Đỉnh núi cao mấy vạn trượng, hào quang quanh quẩn, áng mây cuồn cuộn, lại không khiến người ta cảm thụ được nửa phần tiên cảnh nhân gian mà chỉ có vô tận sát ý tĩnh mịch, tiên hạc linh cầm, cũng không dám bay lại gần ở Thiên Hình phong, chúng nó quá yếu, không chịu nổi cỗ sát ý kia.

Giữa sườn núi Thiên Hình phong, có một cái bình đài hình tròn vạn mét vuông

Sinh tử lôi đài được thiết lập ở nơi này.

Lúc này.

Có hơn một ngàn đệ tử thân truyền đang tụ tập và một ít đệ tử chân truyền còn chưa bế quan.

Về phần đệ tử nội môn vì sao không tới?

Bởi vì, bọn hắn không có tư cách đến xem.

Bọn hắn thậm chí ngay cả tư cách tiến vào giữa sườn núi cũng không có.

Có thể thấy được, phân chia đẳng cấp, đã xâm nhập vào trong xương cốt của các tu sĩ Thiên Khung đại lục.

"Hôm nay thật náo nhiệt ~"

Đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm phong, Kiếm Lăng Vân quay đầu nhìn chung quanh ngáp một cái.

"Lăng Vân sư huynh nghe nói ngài gần đây bế quan rất có thu hoạch, đã đột phá Thần tThông cảnh, thật sự là đáng mừng."

Đệ tử thân truyền bên cạnh, nịnh nọt khen ngợi.

Kiếm Lăng Vân khoát tay áo: "Thần thông cảnh mà thôi, không đáng nhắc tới. ”

Nói xong, hắn quay lại nhìn về phía nữ tiên tử mặc áo trắng lưng đeo trường kiếm.

Nàng có khuôn mặt trứng ngỗng tuyệt mỹ, ánh mắt như nước, lông mày như viễn sơn, khí chất thanh lãnh, ăn nói nhẹ nhàng.

"Từ sư muội, ta vốn tưởng rằng ngươi sẽ không đến loại địa phương nhàm chán này."

Từ Thiên Chân nhìn không chớp mắt, ngữ khí trong trẻo lạnh lùng nói: "Việc này bắt nguồn từ ta cho nên ta tự nhiên muốn đến xem. ”

"Sở Hưu kia cùng ta cũng coi như quen biết, ta cũng không hy vọng hắn chết ở chỗ này."

Sát khí trong mắt Kiếm Lăng Vân chợt lóe, Từ Thiên Chân đã sớm bị hắn coi là độc chiếm, phế vật Sở Hưu kia còn dám si tâm vọng tưởng với nàng, chết không đáng tiếc.

Hai mươi ngày trước, Trương Mãnh phế bỏ "Sở Hưu" chính là hắn bày mưu tính kế.

"Ha ha ~"

“Từ sư tỷ, nếu hắn muốn muốn chết thì sao?”

Trương Mãnh đứng ở phía sau Kiếm Lăng Vân, nhìn thấy sắc mặt lão đại không đúng, lập tức ngoài cười nhưng bên trong không cười: "Sư tỷ, ngài không cứu được một người muốn tìm đường chết. ”

Từ Thiên Chân nhàn nhạt liếc mắt Trương Mãnh, không nói chuyện.

“Vậy Sở Hưu sao còn không tới, chẳng lẽ là sợ?”

"Ta cảm thấy chắc vậy. ..."

"Ha ha, là đại sư huynh chân truyền của Vân Hà phong, hắn thật làm mất mặt Vân Hà phong chủ."

"Cũng không phải, ngay cả Trương Mãnh của Thiên Kiếm phong chúng ta cũng đánh không lại, hắn dựa vào cái gì làm đại sư huynh?"

"Cũng không biết, người của Vân Hà phong, sao mà có thể dung thứ phế vật này làm đại sư huynh của bọn hắn."

Các đệ tử thân truyền xung quanh, lớn tiếng trao đổi, nghị luận, không chút che dấu khinh bỉ, trào phúng.

Nơi này, những đệ tử thân truyền Vân Hà phong cố ý đến xem cuộc chiến, sắc mặt cũng không đẹp.

Sở Hưu là phế vật không sai, nói như thế nào cũng là người của bọn hắn, hiện giờ bị người ngoài trào phúng như thế, trong lòng bọn hắn tự nhiên khó chịu, nhưng cũng không có cách nào phản bác.

"Ai~"

Tại thời điểm này.

Một đạo ánh sáng màu xanh lam bay tới rất nhanh.

Tại trên cao sinh tử lôi đài, một vị nữ tử váy dài màu xanh xuất hiện ở chỗ ngồi quan sát trận chiến dành cho đệ tử chân truyền.

Đôi mắt hạnh má đào, mái tóc đen được búi lại một cách đơn giản, mềm mại rũ xuống vai.

"Là Đào Yêu, ngũ sư tỷ của Vân Hà phong."

"Không nghĩ tới vị này hôm nay cũng tới xem cuộc chiến."

“Đào Yêu sư tỷ ~"

Kiếm Lăng Vân cười như có như không.

Đôi mắt đẹp Đào Yêu vừa động, cười nhạo: "Kiếm Lăng Vân đừng tưởng rằng ngươi đột phá Thần Thông liền có thể ngông cuồng, nếu ngươi còn dám cười kiểu này với bản cô nương, coi chừng bản cô nương hiện tại móc mắt ngươi, ném trên mặt đất rồi lấy cục đá đập cho nát. ”

Kiếm Lăng Vân nghe vậy, sắc mặt trong nháy mắt đen kịt, cũng không dám tiếp tục nói cái gì.

Hắn hiểu rõ tính cách của ma nữ này.

Nếu hắn dám cãi lại.

Dù cho nơi này là Thiên Hình phong.

Đối phương cũng tuyệt đối nói được làm được.

"Đến rồi ~"

Không biết ai kêu một tiếng.

Chỉ thấy.

Một chiếc phi thuyền nhỏ, không nhanh không chậm bay từ chân núi Thiên Hình Phong lên sườn núi.

Trên mũi thuyền có một thanh niên tóc đen áo đen treo một thanh trường kiếm huyết sắc, khoanh tay mà đứng, lưng thẳng tắp.

Mái tóc dài màu đen, bị gió thổi bay về phía sau.

Con ngươi đen nhánh đầy thâm thúy đang nhìn thẳng về phía trước.

Khóe miệng lộ ra nụ cười như có như không.
Chương trước Chương tiếp
Loading...