Tfboys - Chạm Vạch Ranh Giới
Chương 4: Nhị Nguyên trong công ty
20h...Vì một số lý do về thời tiết khí hậu, máy bay về Trùng Khánh đã phải hạ cánh muộnVương Tuấn Khải vì một số lý do phải về nhà có việc, chỉ có một mình Hàn Tử Di tự bắt xe đến công ty...Vừa xuống tới trước cửa, cô hít một hơi thật sâu, rồi nhanh chân chạy vàoLớp cửa kính được ngăn cách bởi một màu “ siêu đen “, cô lơ mơ mở cửa, vừa bước vào đãRầm!!!! - có hai đứa đang yên phận dưới sàn- Ayia, thằng chó nào đụng bà mày thế? - một tiếng rên trong đau đớn- Tôi mới là người phải hỏi cậu câu đó, cậu là ai rốt cuộc ở đây làm cái quái gì??? - Tên con trai trước mặt lườm xéo rồi nhanh chân đứng dậy- Hớ!!! Đồ... - Tử Di đứng dậy, không thèm liếc tên kia một cái đã vội dùng tốc độ ánh sáng của bản thân để thể hiện - đồ chết bầm, chả liên quan gì đến nhau sao cứ phải đụng chạm thế hả? Tôi vừa qua đây, cậu thấy con gái nhà lành nên ức hiếp chớ gì? Tôi nói cho cậu biết, nhà tôi cũng có gia thế lắm đấy, đừng tưởng tôi không dám kiện cậu nhé, có Khải Ca ở đây nhất định sẽ đập cho cậu bầm mắt, còn nữa, sẽ luộc cho cậu thành gà chính rồi đem chặt làm trăm mảnh cho Đô Đô của Vương Nguyên ăn, sau đó sẽ...- Này - tên kia ngớ người - stop được rồi, tôi hỏi nhé, sao cậu lại quen Vương Tuấn Khải, còn nữa, Đô Đô nhà tôi thì liên quan gì tới cậu, tôi cũng chả phải gà hay vịt để cậu chặt xẻ, rốt cuộc cậu là ai mà biết rõ thế hả?- Tôi là ai cậu cần phải... - con người sạch sẽ kia cuối cùng cũng xong việc xử lí những bụi bẩn trên người mình, dương ánh mắt đầy thách thức vào tên dối diện, nhưng mà, ánh mắt đó nhanh chóng bị thu lại, thay vào đó là đầy sợ hãi - cậ.... cậu.... Vu.... Vương...“Chó chết, sao lại đụng phải thần tượng rồi, lần đầu để ấn tượng xấu thế này đúng thật là... không tốt mà, giờ sao đây... à... ok.... cứ làm thế đi “- Ayia,xin lỗi cậu nhiều lắm, đều là lỗi của tôi - Hàn Tử Di nhanh chóng quay mặt 180 độ, vội cúi đầu lia lịa rồi nhanh tay móc viên kẹo trong túi ra - cho cậu, hi vọng lần đầu gặp mặt, xóa bỏ những gì không tốt vừa nãy trong tâm trí, cảm ơn- Xem ra cậu biết điều - người kia đương nhiên là Nhị Nguyên ham ăn rồi - tôi là Vương Nguyên, thành viên TFBOYS, cậu là nhân viên mới sao? Nhìn nhỏ quá vậyƠ??? Nhân viên mới cái shit, đâu ra vậy???- Không phải - cô hươ hươ - tôi giới thiệu nhé, tôi là Hàn Tử Di,sinh năm 2000, là học viên mới từ nước ngoài được công ty cậu nhận vào, hi vọng được giúp đỡ nhiều, cảm ơn - Cô nở một nụ cười tươi tắn rồi nhanh chóng nhìn xung quanh, dần thích ứng với môi trường - ở đây cũng đẹp quá nhỉ? Cậu biết tôi được ở phòng nào chứ?- Tôi biết, nhưng mà phòng cậu hiện giờ vẫn chưa được chuẩn bị xong, qua phòng chúng tôi nghỉ tạm đi- ỪmRồi Hàn Tử Di nhanh chóng theo sau Vương Nguyên đến ký túc xá của ba người,trong lòng không khỏi ngưỡng mộ nhìn xung quanh, thế nào cũng sẽ gặp được con quân chốt của vũ đạo trong nhóm, kỳ này phải tích cực học hỏi, không một chút than phiền- Gâu gâuẶc?! Hình như vừa có tiếng chó sủa???Cô nhanh chóng nhìn xung quanh, Đô Đô từ đâu chạy ra cắn lấy áo cô, cứ thế mà nhai không thương tiếc- Ayia!!! Bỏ ra coi Đô Đô, chị mày đang bận, không chơi với em được, mau tránh ra đừng để chị phải cắn em đấy, dại bây giờ
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương