Thần Cấp May Mắn

Chương 29: Kịch Bản Của Thế Giới Này Làm Ta Cảm Thấy Lo Lắng!



Ta dựa vào, quay phim ở quán net?!

Vương Hạo lập tức há to mồm, ngẩng đầu nhìn lại, bảng hiệu của quán net "Khoái Hoạt Mộng Cảnh Net", mặc dù nhìn qua là được sửa sang rất xa hoa. Thế nhưng lại dùng quán net để quay phim... Đây không phải là nơi dành cho mấy đoàn làm phim ít kinh phí thôi hay sao?

Anh Lý liền đem thẻ công tác đưa ra: "Ta là Lý Minh Vũ, diễn viên mà Tuần Tràng Vụ muốn ta đem đến đều đã đưa tới!"

Tuần Tràng Vụ hẳn là nhân vật có trọng lượng bên trong đoàn làm phim, nhân viên gác cổng vừa nghe đến cái tên này trực tiếp cho đi: "Đi theo ta, nhớ kỹ ở bên trong không được đi lung tung, để tránh tạo thành phiền toái không đáng có."

Vào trong quán net, Vương Hạo lập tức cảm thấy trong này cùng bên ngoài đúng là một trời một vực.

Không gian bên trong quán net rất lớn, chỉ mới lầu một liền trọn vẹn hơn hai trăm máy, bất quá lúc này đại bộ phận máy móc đều đã dời đi bốn phía để lấy khoảng trống, vị trí trung tâm chỉ có ước chừng ba mươi mấy cái máy bày ở nơi đó, tại đó đang có một người trung niên cùng hai tên gia hỏa giống như là diễn viên đang nói cái gì đó.

Lúc này một người đàn ông trung niên ước chừng hơn bốn mươi tuổi đi tới, hắn mang theo một bộ kính mắt, dáng người có chút béo, Lý Minh Vũ thấy thế liền nghênh đón: "Tuần Tràng Vụ, người ta mang đến rồi!"

"Ân, để ta xem một chút." Tuần Tràng Vụ dò xét bốn người Vương Hạo một chút, sau đó hài lòng gật gật đầu: "Tướng mạo cũng không tệ, lấy bọn họ đi, đi theo ta."

Hắn nói xong liền đi phía trước dẫn đường, bốn người Vương Hạo đuổi theo sát phía sau, Lô Thông vừa đi vừa hỏi: "Tuần Tràng Vụ, không cần thử sức sao? Ngài xem ta đây một thân trang phục có thể chứ?" Hắn nói xong cố ý nhấp nháy đứng lại cho Tuần Tràng Vụ xem.

"Chỉ diễn vai quần chúng thử cái khỉ gì?" Tuần Tràng Vụ lập tức không vui, nói: "Các ngươi là diễn viên quần chúng, diễn viên quần chúng, UNDERSTAND (hiểu không)?" Hắn nói đến đây liền túm túm lấy quần áo Lô Thông: "Bộ quần áo này của ngươi quá chói mắt, lát nữa đổi đi."

"Ah..." Mặt mũi Lô Thông tràn đầy phiền muộn lui về phía sau.

Vương Hạo kém chút nằm sấp xuống cười, ai bảo còn hàng này đắc ý, đá phải thiết bản rồi đi!

Rất nhanh đi tới một cái gian phòng trong quán net, lúc này nơi đây đã đổi thành một phòng trang điểm nhỏ, bốn người Vương Hạo đi vào, kỳ thật bốn người bọn họ cũng không cần trang điểm cái gì, bất quá chỉ thoa một chút phấn lên mặt, dạng này ở dưới ánh đèn sẽ đẹp mắt hơn một chút. Quá trình trang điểm rất nhanh, chỉ là Lô Thông cần thay đổi một bộ quần áo bình thường nên trì hoãn chút thời gian.

Sau khi kết thúc trang điểm, có nhân viên của đoàn kịch đến giảng giải cho bốn người một chút nội dung công việc của ngày hôm nay.

"Hôm nay phần diễn là hai nhân vật chính nam nữ gây sự chia tay, nhân vật nam chính khuyên mấy lần đều không thành công, sau đó nản lòng thoái chí đi vào địa điểm lần đầu bọn họ gặp mặt, cũng chính là cái quán net này, sau đó thì sao, nữ chính cũng nghĩ đến đi tới chỗ này, hai người ở quán Internet gặp gỡ."

"Tại bên trong quá trình gặp gỡ, có mấy tên vô lại nhìn nữ chính xinh đẹp nên tiến lên bắt chuyện, sau đó nam chính phản kháng, song phương đánh nhau."

Tình tiết này nghe giống như rất quỷ dị ah, kịch bản ở cái thế giới này không lo lắng như thế sao? Gặp mặt ở quán net tại sao lại gặp phải mấy tên vô lại? Chờ chút a, một bên là hai nhân vật chính nam nữ, một bên là mấy tên vô lại...

Vương Hạo toàn thân lông tơ đều dựng đứng lên: "Cái kia là sao, bọn ta chính là diễn mấy tên tiểu vô lại?"

"Đương nhiên." Nhân viên của đoàn kịch thản nhiên nói ra: "Đừng nói là ngươi đang nghĩ sẽ diễn vai nhân vật nam chính ah?" Hắn sau đó lại tiếp tục giảng giải cho bọn họ: "Sau đó thì sao, nhân vật nam chính là học qua công phu, bản lãnh các ngươi không bằng a! Cho nên, ngay từ đầu mấy người các ngươi rơi vào hạ phong bị nhân vật nam chính mấy lần đánh ngã, lúc này lão đại của các ngươi từ trên lầu đi xuống, mấy lần chơi ngã nhân vật nam chính, nhưng mà nhân vật nam chính lúc cận kề cái chết vẫn không theo... Ah, không đúng, thà rằng chết cũng không cho lão đại xã hội đen chạm đến nhân vật nữ chính một chút, sau đó thì cảnh sát xuất hiện, nhân vật nam chính được cứu, hai người cuối cùng vui vẻ quay lại với nhau, hiểu hết rồi chứ?"

Vương Hạo cả người đều cảm giác không tốt...

Làm cho chúng ta sáng sớm hấp tấp tới nơi này chính là đến để bị đánh?

Tốt a, vì cuộc sống, nhẫn!

"Vậy, đại ca, ta nên diễn cái gì ah?" Nội dung cốt truyện đoạn này ngược lại là khá qua loa, thế nhưng Trịnh Nguyệt là một nữ sinh liền có chút kỳ quái: "Cũng không thể gọi ta đi lên cùng nhân vật nữ chính đánh nhau đi?"

Nàng vừa nói như thế, Vương Hạo lập tức trong đầu liền hiện ra hình ảnh hai nữ nhân xông vào cào mặt nhau...

Ta dựa vào, cái thế giới này muốn tận thế sao?

"Ngươi đương nhiên không cần đi lên đánh nhau với người khác." Nhân viên của đoàn kịch nói: "Vai ngươi diễn là nữ nhân của lão đại xã hội đen, đi theo sau lưng lão đại xã hội đen là được, OK?"

"Ah..." Trịnh Nguyệt gật gật đầu, tỏ ra hiểu rõ.

"Tốt, nếu tất cả mọi người đã hiểu rõ, vậy liền chuẩn bị một chút đi." Nhân viên đoàn kịch chỉ tay về phía cửa đám người Vương Hạo vừa đi vào liền thấy cách đó không xa là hai diễn viên quần chúng: "Lát nữa hai người bọn hắn cùng hai nhân vật chính nam nữ đánh nhau, sau đó hai lần bị đánh ngã trên mặt đất, các ngươi thấy tình huống không đúng liền xông lên hỗ trợ, rõ rồi chứ? Đúng, nhớ lấy ah, nhất là ngươi!" Nhân viên của đoàn kịch chỉ tay về phía Mã Minh: "Đánh giả, hiểu chưa? Đánh giả ấy! Ta có thể nói cho ngươi biết, đem diễn viên chính đả thương là gây ra hậu quả rất lớn, nhớ dùm ta a!"

"Nhớ rồi!" Mã Minh ấp úng trả lời.

Giới thiệu xong quá trình nội dung cốt truyện, nhân viên của đoàn kịch trực tiếp chỉ vào mấy dàn máy tính ở giữa: "Tốt, ba người nam các ngươi chuẩn bị một chút đi, chỉ cần ngồi vào đó lên mạng là được rồi. Còn ngươi..." Hắn chỉ Trịnh Nguyệt: "Đi theo ta lên lầu hai."

Vương Hạo: "..."

Lại nói vận khí của ta cũng quá tốt a? Quay phim thế nào lại thành lên mạng? Oa ha ha ha ha ha! Tiền phí internet liền không phải trả ah!

Cơ hội tốt như vậy còn nói cái gì nữa, 【Đấu Phá Thương Khung】, đăng lên thôi!

Muốn nói Vương Hạo lên mạng tự nhiên tuyệt sẽ không để ý đến, hắn vốn ban đầu còn có chút khẩn trương, thế nhưng khi ngồi xuống bàn máy tính hắn đâu còn quản được nhiều như vậy, dù sao mấy chuyện này cũng không liên quan gì đến hắn, vậy dứt khoác đem truyện đăng lên mạng...

Vừa vặn hôm nay xúc xắc vận khí tung ra là Hảo Vận, chính là thời điểm đăng truyện tốt nhất ah!

Thuần thục mở ra website, đem bản thảo viết xong download xuống tới, Vương Hạo trực tiếp đi vào phần sáng tác dành cho tác giả.

Sau đó bấm mở phần "Sáng Tạo Tác Phẩm", tự mình đem nội dung giới thiệu vắn tắt chuẩn bị cho tốt, sau đó điền nội dung chính vào.

Sau khi đăng lên hai chương chính, trang web liền báo tin tức về cho tác giả.

"Thân ái, tác giả Thiên Tàm Đậu ngài khỏe chứ, ngài đăng lên tiểu thuyết 【Đấu Phá Thương Khung】, đã được chấp sự YY thông qua, biên tập viên của chúng tôi sẽ có thời gian hai mươi bốn giờ kiểm tra lại, xin ngài kiên nhẫn chờ."

Vậy liền coi là sáng tạo tác phẩm thành công, Vương Hạo hít thật sâu một cái, bấm vào danh sách quản lý tác phẩm tự sáng tác của tác giả, kết quả thời điểm vừa mới nhìn thấy tên sách 【Đấu Phá Thương Khung】cùng mã ID của truyện, thì lập tức liền kinh ngạc đến ngây người!

Tên sách: 【Đấu Phá Thương Khung】. ID: 1 688 888.

Ta đúng là nghịch thiên a! Cái ID này thật chói mắt a, hôm nay quả nhiên không hổ là Hảo Vận ah, oa ha ha ha ha ha ha!

...

P/s: Ở chương 12: 【Phi Thường Không May】tác giả có để tên cho main khi đặt tên tác giả do bộ mình sáng tác là Thiên Tàm Đậu, lúc đó ta chơi ngu mà sửa thành Thiên Tằm Thổ Đậu, giờ phát hiện không phải tác lộn nên ta lên đây thông báo sửa lại. Chân thành xin lỗi!
Chương trước Chương tiếp
Loading...