Thằng Đức

Chương 79: Đoàn Binh Mỹ Nữ



Sáng nay,Đức cùng Kiều Chinh,Phương Anh,Mỷ Kiều trên hai chiếc xe ra phi trường đón người...7 người...ngoài Nancy,Thu Tâm còn có thêm 5 người nửa,

Người đui mù có lẻ cũng thấy...quá bắt mắt,thu hút...không thể không nhìn một đám mỷ nử vừa đi ra vừa nói nói cười cười...cã đám đàn ông đực rựa dâm dê tới đón người ở phi trường Trà nóc ai cũng trố mắt thầm nuốt nước bọt...

Đức cũng cố làm ra vẻ bình thường...Kiều Chinh nầy cũng là con cọp cái đấy...không thể ‘khinh xuất’ được...có điều trong đầu vô cùng thắc mắc...đàn bà con gái trong quân đội sao ai cũng ‘bá cháy’ vậy?không ‘vai u thịt bắp chút nào’...5 người trước Thu Tâm,Thục Linh,Phương Anh,Mỷ Kiều,Ngọc Như ai cũng đũ làm cặc đàn ông giựt giựt...lần nầy thêm 5 người nữa cũng không kém...mở động kiếm tiền không sợ ế a... từ nay căn biệt thự có thể biến thành ‘Nử nhi quốc’ được rồi...

Thường trong quân đội..đàn bà con gái không vai u thịt bắp như đàn ông thì cũng thuộc loại khó vẻ hình như ‘chị Doãn’...nhưng người của Nancy...đúng là binh đoàn mỷ nử mà.

“-Chờ lâu chưa?” Thấy Đức ra đón...mặc dù đã dặn trước nhưng khi thấy mặt trong lòng vô cùng ngọt ngào

-“Lâu?Chờ suốt đời còn được...5,10 phút hay 1 tiếng đồng hồ có thấm gì chứ...hihihi” Đức nịnh đầm...

-“Cái miệng ba hoa” Nancy cười mắng ...Đức gật đầu mĩm cười coi như chào hỏi Thu Tâm cùng các mỷ nử ...đám người nầy đang ngạc nhiên khi thấy Thủ trưởng nhu mì nhỏ nhẹ với một anh chàng trẻ tuổi đẹp trai...

-“Wow...anh chàng đẹp trai...nhà có anh em hay không vậy?chị là Kim Chi....hihihi...baby Nam bộ thật là dể thương a...hihihi” một mỷ phụ trên dưới 30 nhìn Đức với cặp mắt ‘ăn tươi nuốt sống’...

-“Baby Nam bộ?tui? Đức sửng sốt...sau một giây chợt tỉnh ngộ...hahaha muốn đùa giởn?được...chúng ta đùa vui một chút...

-“Thiệt?chào chị Kim Chi...em là Trần Đức... không có anh em gì hết...hahaha...nhưng em rất thích và có khẩu vị với Kim Chi ...hôm nay thật là ngày tốt ...hahaha...

Kim Chi sửng sốt...thấy hắn trẻ,muốn đùa chơi một chút tưởng hắn sẻ ‘thẹn thùng bẻn lẻn’ ai dè ‘phản pháo’ rất bài bản...

“-Lảo bản...tôi là Thu Hà...hihi...lảo bản thật đẹp trai...Thu Hà tôi cái gì cũng giỏi...hihi...sau nầy lảo bản sẻ biết...” miệng nói,người áp sát gần Đức,mùi thơm trong người tỏa ra nhè nhẹ làm Đức ‘chới với’...nhưng trong lòng cảnh giác,biết đám người nầy cùng bọn với Thu Tâm,Thục Linh...coi vậy mà không phải vậy...tưỡng bở nhào tới là có thể bị đá dập dái ...còn gọi mình là ‘Lảo bản’?oh...thì ra Nancy tuyển mấy người đẹp nầy để làm việc cho mình...vậy thì gọi mình là ‘Lảo bản’ phải rồi...con mẹ nó ...Nancy đem mình bỏ vào ‘bàn tơ động’...tui không phải là Đường Tăng đâu à...

Ba người còn lại thì trẻ hơn một chút Ngọc Vân,Xuân Mai,Mai Thảo...bắt tay chào ‘lảo bản’ Ngọc Vân nháy mắt,Xuân Mai khều khều cườm tay còn Mai Thảo thì hôn gió trên bàn tay rồi thổi tới...Đức củng ma mãnh không vừa...làm bộ như chụp lấy cái hôn rồi áp tay lên má...miệng cười ‘ngây ngô’ khiến cả đám người phá lên cười...trông thật vui nhộn...

Thu Tâm đang đứng tủm tĩm cười...bất ngờ Đức bước tới ôm chầm lấy nàng hôn nhẹ lên má một cái... :”hihi Thu Tâm...welcome back...miss you so much...” kế đó rù rì bê tai nàng :” cãm ơn đã quãng cáo tui với mấy người bạn của chị ha...hihihi”.

Đức không ngu...nàng Thu Tâm nầy trăm phần trăm là có ‘giới thiệu’ nó với mấy nàng kia rồi...

Đức bất ngờ ôm rồi hôn nhẹ một cái lên má khiến Thu Tâm trước là sửng sốt sau đó ngượng ngịu,không biết nói gì...không ngờ tên nầy thông minh vậy...mấy con nhỏ kia ai dè lại có ‘phản ứng’ trắng trợn như vậy...nếu biết vậy.không thèm ‘lẻo mép’ làm gì...

-“Chúng ta lên xe về trước...giới thiệu sau... hihi” thấy đám chị em thuộc hạ từng người ‘trêu chọc Đức ánh mắt hiếu kỳ soi mói’ nhìn mình...Nancy ngượng ngùng cười nói...

...

“-Mọi chuyện suông sẻ chứ?”...Không dằn được nhẩn nại...trên xe Kiều Chinh nhìn Nancy hỏi.

-“Còn hơn là suông sẻ...từ nay phe ta lại có người ở An giang rồi...” Nancy cười đáp...

-“Vậy thì tốt rồi...cũng nên chúc mừng... Hôm nay nhiều người náo nhiệt như vậy...hay là tối nay tất cả cùng ra ngoài ăn cơm”Đức vừa đề nghị...

-Ừm...ý kiến hay..chiều tối đi...bây giờ về nhà tắm rửa nghỉ ngơi trước...trời nóng nực,người rít rít khó chịu...

-“đúng đúng... đúng là trời nóng nực...tắm chung nha...”nhớ lại lúc threesome hôm qua ...Đức trơ trẻn trước mặt Kiều Chinh rù quến khiêu dâm...hy vọng Kiều Chinh OK tắm chung ba người thì hiệt là ‘hết xẩy...’

“-Anh nghỉ tới đâu rồi...đúng là dâm tặc”....Kiều Chinh đỏ mặt ‘mắng’...

-“Coi chừng trúng kế của hắn...tên nầy quỉ quái đang có âm mưu đó...hihihi”...Nancy cũng ‘mắng’...

...

...Hôm nay không được tương lai nhất định cũng phãi được thôi...có công mài sắc có ngày nên kim mà... nhưng quả thật là trời nóng nực đấy...hơn nửa tắm một mình chán phèo ...không threesome được thì tắm uyên ương thôi...hắc hắc hắc...vì vậy trong lúc Nancy tắm...nó trần truồng bước vào...cặc đong đưa qua lại...

Nancy nằm ngửa ,đầu dựa vào thành bồn,cã một thân hình trắng bóc ngâm trong nước...hai điễm hồng trên ngực...cặp vú săn chắc vun cao...bạch hổ lung linh trong nước...Đức cúi đầu gậm lấy một nụ hồng bú mút...bàn tay Nancy nhanh chóng nắm lấy cục thịt đang cương cứng trêu đùa sục lên sục xuống nhè nhẹ...

Môi rà từ từ lên cổ rồi đáp ngay môi nàng...Nancy mãnh liệt đáp trả...tay nàng không ngừng ve vuốt lên lên xuống xuống...Đức vừa ‘đá lưỡi’ vừa xoa bóp vú nàng thành muôn hình vạn trạng.

...

-Cậu thật muốn threesome?

-“Ậy...không phải là ý nầy...thật ra chúng ta là người một nhà...cần gì phải chia giường ra mà ngủ...không vui chút nào...một câu chuyện vui phải kể ba lần...không bằng kể một lần cho tất cả nghe cùng một lượt...vậy vui hơn...”Hai tay ‘nô đùa’ hai gò ‘bồng đảo’...Đức trả lời ‘gian xảo’...

-“Lẻo mép”...Nancy ‘lườm mắng’...

-Không phải đâu...là sự thật đó mà...nà có nghe câu chuyện ‘thà là cầm thú’chưa?

-Chưa...kể nghe đi...

-“Không kể bây giờ được...hắc hắc...bây giờ đã biến thành cầm thú rồi...hắc hắc...” miệng nói,người đứng lên hung hăng bế Nancy ra khỏi bồn, đặt nàng nằm trên tấm thãm xứ Ba Tư...

1 tuần ra Hà nội...quay về gặp người tình dỉ nhiên là khát khao ham muốn ... nảy giờ được Đức ôm chầm lấy sờ soạng hôn hít...’tiển biệt thắng tân hôn’...ngay lúc nầy,thục nử cũng biến thành dâm phụ...huống chi Nancy không phải là thục nử còn Đức thì là trùm ‘lưu manh’...Đức vừa đặt nàng nằm xuống,tay nàng liền chụp lấy...

Cặc kia đã ngừng đong đưa...tìm được một vùng không gian ẩm ướt,ấm áp tiếp nhận...Đức lim dim hưỡng thụ cãm giác cặc được bú,tay tha hồ bóp vú...đầu óc nghỉ ngợi miên man ”:phải rồi,là người một nhà tối nên ngủ chung giường,chạy qua chạy lại làm chi...cho mất thì giờ...nếu được nằm chính giửa,tay trái,tay phải đều được sờ lồn...thiệt là đã nha...ừm... Kiều Nga,Kiều Chinh cũng phải xem chị hai Nancy khẩu kỷ thế nào mới có thể học tập để nhanh chóng tiến bộ...hắc hắc...

Đức cúi đầu vào giửa hai đùi trắng phao,thon dài...bạch hổ đang hé môi chờ...

Nhân loại 90 phần trăm đều yêu thích con số 69...

*

* *

Buổi sáng, ngồi trong văn phòng, Yến vừa chăm sóc cây Bonsai vừa nhấm nháp ly cà phê...tâm trạng vui vẻ thoãi mái yêu đời...hôm qua mệt mõi về nhà tắm rửa xong đánh một giấc đến sáng...Tên nhóc kia quả nhiên là một ‘nhân tài’ lại hiểu biết lý lẻ...nghỉ đến chiều hôm qua...Yến miệng cười tũm tĩm...hương vị của cuộc giao hoan điên cuồng chiều hôm qua vẩn còn phảng phất đâu đây...

-“Tốc...tốc...tốc..” có tiếng gỏ cửa nhè nhẹ...Yến sa sầm nét mặt...chẵng phải bà đã dặn rồi sao?sáng nay bà không muốn bị quấy rầy...Yến nghiêm giọng nói vọng ra.

-Vào đi...

Huệ mở cửa khép nép bước vào...tuy sáng nay Giám đốc có dặn dò là không được quấy rầy,nhưng người nầy lại khác...Phó Chủ tịch huyện Hiếu muốn cầu kiến...Huệ biết Hiếu trươc kia là thân tín của Giám đốc sở,chính nàng cũng phải nể mặt hắn mặc dù hắn là tài xế...còn nàng là thư ký...chẵng phải vì vậy mà hắn được đề bạt vào vị trí Phó Chủ tịch huyện hay sao?Huệ vô cùng hâm mộ Hiếu...mong đợi ngày gần đây cũng sẻ được đề bạt vào một chức vụ nào đó...Tài xế của giám đốc được làm Phó Chủ tịch huyện,nàng là thư ký...tệ lắm cũng là Chủ tịch hoặc Bí Thư huyện là điều hợp lý..chỉ cần kiên nhẩn hầu hạ Giám đốc cho tốt là được...Vì vậy khi Hiếu xuất hiện trước văn phòng...muốn cầu kiến Giám đốc...Huệ có lý nào từ chối?là thân tín của Giám đốc đấy...

-“Có chuyện gì quan trọng à?không phãi sáng nay tôi đã nói không muốn bị quấy rầy sao?”Yến với giọng kẻ cả trách Huệ...bà rất không hài lòng...

Huệ nào biết ...cứ tưỡng cũng như lúc trước...đon đã nói:”Giám đốc..là Chủ tịch huyện Hiếu muốn cầu kiến bà nói có chuyện quan trọng cho nên...

-“Cái gì?cô là thư ký của tôi hay là thư ký của cậu ta vậy?...xem ra khả năng nhận xét của cô có vấn đề..”Yến nổi nóng...

Huệ hóa đá...tưởng có dịp vuốt mông ngựa ai ngờ vuốt nhằm dái ngựa...mặt trắng bệch...không hiểu vì sao ...nhưng Giám đốc mà nổi giận thì công lao tận tình phục vụ bấy lâu nay sẽ như cục cức trôi sông...tương lai không chừng đen như mõm chó...nàng run giọng...

-Xin lổi Giám đốc...tôi...tôi...

-“Thôi được ...đưa anh ta vào...sẻ không có lần sau...nhớ kỷ...” Yến khoát tay...

-“Dạ..vâng...”Huệ như người sắp chết đuối được cái phao cứu mạng...cúi người 90 độ quay lưng đi ra ngoài..tình cảm thân thiết với Hiếu bỗng nhiên biến thành chán ghét...nét mặt đanh lại...trực giác cho nàng biết tên Hiếu nầy đã bị thất sủng rồi...vậy thì sau ngày hôm nay,mình sẻ không cần khách sáo với hắn ta nửa...nghỉ đến giây phút vừa rồi...Huệ toát mồ hôi lạnh..

-“Phó Chủ tịch Hiếu...Giám đốc mời anh đi theo tôi...” nói xong Huệ quay lưng đi trước..Hiếu nhanh chóng bước theo sau,trong bụng lấy làm ngạc nhiên,cách đây mấy phút Huệ thư ký rất niềm nở với hắn... bây giờ sao lại xa lạ ?...

Nhưng nhanh chóng sau đó Hiếu hiểu lý do tạo sao...thái độ của Chủ tịch tỉnh phu nhân cũng rất lạnh lùng...

-“Cậu tìm tôi có chuyện gì? Huệ à...xịt nước tưới cây Bonsai dùm tôi”...Yến lạnh nhạt hỏi...đồng thời quay qua nhờ Huệ chăm sóc Bonsai...

-“Dạ...Giám đốc”...Huệ sửng sốt...1 giây đồng hồ...cầm lấy bình nước chăm chú nhìn cây Bonsai như cố tìm ra vàng vậy...

Hiếu bối rối...trước đây,Thư ký Huệ ra ngoài đóng cửa lại,Hiếu đến bên Yến,bóp vai...giúp bà giãm cơn nhức mỏi,sau đó vén váy ,kéo quần lót xuống rồi bú liếm...

Hôm nay trong đầu Hiếu cũng có kịch bản tương tự...sau đó sẻ nhờ Yến đề bạt với thành ủy 2 thân tín của hắn vào hai chức vụ Phó Chủ tịch và Trưởng CA huyện Cờ đỏ...bây giờ,xem ra không thể thực hiện kịch bản được...hắn đứng thộn mặt ra,nhất thời không biết làm sao cho phải...

-“Tôi không có nhiều thì giờ đâu...cậu có gì thì nói đi...” Yến nhíu mày...tỏ ý ‘mất kiên nhẩn’...

-“Phu nhân...chuyện là vầy...”Hiếu cắn răng nói ý muốn nhờ Yến đề bạt với thành ủy cho hai thân tín của hắn vào hai vị trí hiện nay đang bỏ trống tại huyện ...hắn tin rằng chỉ cần Yến mở miệng với Thành ủy thì chuyện coi như ván đã đóng thuyền...

-“Hoang đường...cậu nghỉ cậu là ai?cán bộ công chức nhà nước là do cậu sắp xếp à?tôi nghỉ cậu có chút năng lực,cho cậu một cơ hội để tạo thành tích...cậu thiệt làm tôi thất vọng...” Yến nói như quát...

Hôm qua Đức cũng đã lịch sự đề cập qua vấn đề nầy để tránh đụng độ...Yến thừa biết Đức có ‘thiện ý’ tránh cho bà mất mặt...tuy bà có thế lực hùng hậu nhưng so với Nancy thì cũng còn kém nhiểu lắm...nếu xãy ra xung đột thì phần thiệt chỉ là bà...Dỉ nhiên Yến sẻ không vì Hiếu mà xung đột với Nancy,hơn nửa sau ngày hôm qua,bà và Đức coi như là người một nhà...đã là người một nhà...hổ trợ thì được.không thể để xãy ra xung đột...Hiếu muốn bà giúp hắn?vạn lần không thể được...

-“Phu nhân...người..”Hiếu sửng sốt...Chủ tịch tỉnh phu nhân không muốn giúp hắn?sao lại như vậy?

-“Cậu không cần phải nói nửa...đi về cứ làm tốt công tác của cậu là được...chuyện đề bạt ở cấp huyện...sau nầy đừng có xen vào...Thư ký Huệ...tiển khách...”Yến lạnh lùng khoát tay...

-“Dạ..Giám đốc...Chủ tịch huyện Hiếu..xin mời”...lời trục khách vô cùng nhỏ nhẹ nhưng đối với Hiếu là sấm nổ ngang đầu...Hiếu thật sự không biết mình đã phạm lổi lầm gì...nếu không được Chủ tịch tỉnh phu nhân làm chổ dựa...mai nầy làm sao khai triển công tác?lời nói của hắn sẻ mất nhiều trọng lượng...nghỉ đến đó,Hiếu tóat mồ hôi...hai chân nặng nề bước ra ngoài...

-“Chủ tịch huyện Hiếu...mai nầy nếu muốn cầu kiến giám đốc sở...anh nên lấy hẹn trước mới được...mong anh đừng làm tôi khó xử...”Huệ thấy hai người vừa ra khỏi phòng Giám đốc liền lạnh lùng nói...

-“Ừm..được được...tôi sẻ nhớ...hôm nay thật ngại quá...” Hiếu lể phép nhún nhường nhưng trong bụng sôi giận...nhớ trước kia con đượi thư ký nầy đã nhiều lần bóng gió mời mọc gạ hắn đụ...bây giờ liền trở mặt rồi...

Hiếu vừa ra khỏi,Huệ vội vả cầm di động gọi Quí,chồng nàng...

-“A lô...sao hả bà xã...không có chuyện làm à?mới giờ nầy đả gọi cho anh rồi?”...

-Có chuyện gấp mới gọi...nè..anh nói với má ...đừng tốn tiền vô ích cho cái vụ thằng Sang...chưa chắc đâu...vậy đi...có gì tối về nói sau...

Quí sửng sốt...người nhà hắn đang tính chi 500 triệu để thằng em hắn lên chức phó Trưởng CA huyện...nghe giọng điệu của Huệ...hình như không xong rồi...Quí hoãng hốt nhanh chóng gọi cho người nhà...500 triệu đấy...không phải là con số nhỏ...

*

* *

-“Anh có nghe chuyện của Lý Bình chưa?” Trang hai mắt dán trên màn hình di động, tay chơi games,thân thể lỏa lồ, chỏng khu...cặp mông trắng ngần đưa về phía sau...xề qua sàng lại phối hợp với cái lưỡi đang từ phía sau quấy rối cái mồng đóc của nàng...

-“Hả?chuyện gì?” Phó Chủ tịch huyện Tấn nghe hỏi,tạm dừng,ngẩn mặt lên hỏi,mắt mủi lảo ướt đẫm... dâm thủy...hỏi xong lại dúi miệng vào giửa hai khe mông mà liếm láp...Càng ngày Tấn càng mê mệt đứa con dâu hụt nầy...chuyện gì Trang cũng có thể chìu lảo,ngay những đòi hỏi dâm dật nhất...

-“Hihi...hắn dâng vợ cho Giám đốc Duệ...bây giờ vì chuyện nầy mà ông ta bị kỷ luật...”hihi..Trang cười thích thú...vẫn không ngừng sàng mông qua lại...

...

-“Xem ra hắn thiệt là tên vô dụng..”...Tấn ngừng bú...nằm ngửa ra,cặc lão sừng sửng chỉa lên trần nhà...lảo đưa tay kéo đầu tóc Trang...dí cặc lảo ngay miệng nàng...

-"Chìu anh đi em...cho anh phọt...em nuốt ha...anh thích vậy...”Tấn rù rì năn nỉ...lảo nứng lắm rồi...muốn phọt một cái trước vào miệng Trang để ‘hiệp’ nhì khi đút vào,có thể kéo dài một chút...khỏi phải ‘khóc ngoài quan ải’...

-“Chưa gì hết mà...em còn chưa đã...” Trang dâm đãng kháng nghị...so với Tài,Tấn thua xa ...Tài hơn cha hắn nhiều...tuy nói vậy nhưng cũng chìu lảo...há miệng ngậm cặc vào đồng thời quay ngược đầu dí mồng đốc ngay miệng Tấn...đầu tóc nàng gục gặc ...Tấn đang nứng tột đỉnh...nàng chỉ gục gặc vài cái liền phun ào ào...

Trang là người dâm đãng,thích bú cặc nuốt tinh,Tấn phọt bao nhiều,nàng nuốt bấy nhiêu cuối cùng còn nút rồi liếm đầu cặc khiến lảo Tấn nằm rên hừ hừ như heo bị cắt tíết...sướng quá chừng chừng...

-“Sao hả” Trang cầm cặc Tấn vuốt lên vuốt xuống vài cái,nằm xuống bên cạnh lảo rù rì bên tai hỏi.

-“Sướng quá em ơi...trên cả tuyệt vời...” Tấn thẩn thờ đáp...cãm giác thần tiên vẩn còn...Trang Đắc ý cười thầm...ba nàng cũng như vậy...mỗi lần ‘bắn’ vào miệng nàng xong cũng là thần hồn phách lạc...

-“Anh với ba em đúng là ngu như heo mà...ai cũng biết thằng Lý Bình bán vợ cầu vinh... lảo Duệ kia bị bay chức vì chuyện nầy...hihihi ai cũng tránh xa hắn...hắn lúc nầy cãm thấy thế cô sức yếu...nếu mình lúc nầy ra tay tương trợ hắn sẻ cãm động khóc thét lên...như vậy mới có lợi...” Trang âm hiễm tính toán...

-“Tương trợ hắn?em có lộn không vậy? Mình tương trợ hắn?có lợi ích gì?” Tấn sửng sốt...

-Ậy...bỡi vậy mới nói anh là đầu heo mà...hắn bây giờ nói có ai nghe..hihi..giống như vị tướng không quân vậy...nà,lúc hắn chưa nhậm chức,công việc của Chủ tịch huyện anh và ba em chia nhau...bây giờ có Chủ tịch rồi mà không giao trả lại thì thiên hạ sẽ xầm xì...chi bằng hai người trả lại một số công việc thuộc về Chủ tịch huyện cho hắn...dĩ nhiên là trả lại những cái khó nuốt...hihi có hiểu không?hắn làm tốt thì anh sẽ có tiếng là biết lo vì đại cuộc...còn nếu không thì người ta nói khả năng hắn có vấn đề...hihi đường nào anh cũng có lợi...

-“Phải ha...Trang à em thiệt là lợi hại...đúng là nử Gia cát...” Tấn bừng tỉnh,hai mắt sáng ngời...

-‘giờ mới biết sao?” Trang cười đắc ý...bổng nhớ gì đó liền nói thêm:” anh giao mấy cái dự án của Huỳnh Tuấn Anh đại gia ra đi...cái vụ đền bù đất đai coi hắn làm thế nào...mình đứng phía sau đốt lửa hò hét là được...

-Hahhha..cứ theo ý em mà làm...hehehe...Tấn lại nứng cặc...lảo ngồi lên đưa cặc ngay miệng Trang,muốn đút vào...

-“Lại muốn nửa?hihi..thấy anh ngoan biết nghe lời...thôi được...thưởng cho anh”...Trang ngồi lên,đẩy Tấn nằm ngửa ra,quay đầu nằm sấp lên người lảo...cầm cặc ngậm vào miệng... trên đầu tóc gục gặc,phía dưới áp mồng đốc thẵng vào miệng Phó Chủ tịch huyện Tấn... mông không ngừng sàng qua sàng lại...

*

* *

Thọ nhìn đồng hồ...cũng xấp xỉ 12 giờ trưa rồi...hắn vừa nhận được tin nhắn của người bạn ‘nằm vùng’ là Tú Nhi sắp ra ...hắn mở cửa xe cầm lấy bó bông hồng trên tay..săm soi thêm một lần gương mặt mình trong gương,Thọ mĩm cười hài lòng...

Chiếc Mercedes Benz S500 Cabriolet mới cáo chỉ màu trắng thật bắt mắt hắn vừa tới tay sáng nay...Thọ muốn Tú Nhi là người đầu tiên ngồi trên chiếc xe nầy...cùng hắn đi ăn trưa...Thọ đã lên kế hoạch cho một buổi trưa lãng mạn nên đã đặt hoa hồng...kịch bản đã lên trong đầu,hắn sẻ quì xuống dâng tặng Tú Nhi bó hoa hồng,tỏ tình với nàng...Tú Nhi sẻ cãm động nhận lời...sau đó Thọ mở cửa xe mời nàng đi ăn trưa để đánh dấu giây phút đẹp nhất,lãng mạng nhất của cuộc tình ...trước sự hâm mộ của biết bao nhiêu người...Tú Nhi chắc chắn sẻ không thể cưỡng lại sự cám dổ của màn tỏ tình kinh điển như trong phim...

Đức Thọ sẻ tạo ra một giai thoại...không dám cho cả nước nhưng cả tỉnh Hậu Giang và thành phố Cần thơ là cái chắc rồi...công tử con Giám đốc Sở Nội vụ và tiểu thơ của Bí thư Tỉnh ủy...thật là môn đăng hộ đối...

Tú Nhi cùng Thụy Vủ vừa đi vừa rôm rả chuyện trò...chiều nay là bửa tập luyện đầu tiên...cả hai đều mong đợi...

-“Thụy Vủ...tối nay là buổi tập dợt của ai vậy?có gọi điện nhắc họ chưa?không được đến trể đó...tên kia coi vậy chứ kỷ luật nghiêm minh như ông già 60 vậy...hihihi “ Tú Nhi nhớ tới cái dáng nghiêm chỉnh như ông cụ non của Đức hôm qua không nhịn được cười...

-“Xong hết rồi...chờ chị nhắc sao?con nhỏ Tuyết Vân nha...cứ nằng nặc đòi tập dợt với Trần Đức...anh Triều cũng được mà...không hiểu nó muốn gì...như là nổi chứng ngựa í...”Thụy Vủ lầu bầu..

“-Hihi...hình như có người ghen nha...hihi” Tú Nhi ‘trêu chọc’...

-“Chị...nói cái vì vậy?hắn?đừng có hòng...” Thụy Vủ hai má đỏ bừng...chống chế...

-“Em nhìn em đi...không phải mới là lạ...dấu đầu lòi đuôi” Tú Nhi cười...

-“Chị nha....muốn ăn gắp bỏ cho người có phải không?hihi..em hiểu rồi...” Thụy Vủ phản pháo...

-“Bậy bạ...”Đến lượt Tú Nhi ...hai má nàng thoáng hồng lên...

-“Ouf...Chị Tú Nhi à...em thật hâm mộ chị đó nha...hihi..có cần em tránh đi một chút không?Bạch mã hoàng tử của chị xuất hiện rồi...hihihi...” Thụy Vủ hí hững nhìn về phía trước rồi nháy mắt với Tú Nhi...miệng cười thích thú...Tú Nhi thì mặt sa sầm...trông rất khó coi...nàng đã thấy Thọ ,tay cầm bó hoa hồng...linh tính báo “điềm chẵng lành”,còn chưa kịp phản ứng thì Thọ đã nhanh chóng tiến tới quỳ một gối,đưa bó hoa hồng lên nói:

-Tú Nhi..hãy làm bạn gái của anh...chỉ cần em gật đầu...em sẻ là người hạnh phúc nhất thế gian nầy...và anh là người thứ hai...

-“WOW....thiệt là hâm mộ chị nha...Tú Nhi...hihihi”...Thụy Vủ chỉ sợ chưa đủ loạn,cười hihi ra vẻ ‘hâm mộ’...thấy Tú Nhi lâm vào cãnh nầy...Thụy Vủ vô cùng đắc ý... thừa biết Tú Nhi không ưa tên nầy...bây giờ hắn quỳ xuống tặng hoa hồng...van xin tình yêu...liền mở miệng trêu chọc...

Ngay lúc nầy,rất nhiều người ra ngoài ăn trưa ,thấy Thọ ôm bó hoa hồng quỳ xuống...tưỡng là ‘giai thoại...liền lấy di động ra thu hình...trong đó có Hóa...người ’nằm vùng’ của Thọ ... live stream trên ‘phây bù’ (Facebook)... theo kế hoạch của Thọ đã dặn dò kỷ lưỡng.

-“Đức Thọ...anh..anh bị mát dây à?” Tú Nhi quát...mặt đỏ bừng...vô cùng xấu hổ...hận không thể có cái lổ chui xuống để đở ngượng...

-“Tú Nhi..anh..anh thích em...anh chỉ yêu mình em thôi...” Thọ đắc ý...kịch bản xãy ra y chang như đã tính toán...con gái nào lại chẵng vậy,làm bộ từ chối đợi người con trai màu mè thêm chút nửa sau đó là nhận lời...Hắc hắc hắc...Thọ đã chuẩn bị hết rồi...hắn liền cất tiếng ca...

-Anh chỉ có một mình em thôi...sẻ chia nổi buồn nhân đôi niềm vui...em là ngọn gió...mong manh...(1)

(1):Nhạc phẫm ‘Anh chỉ có mình em thôi’ ca sỷ Việt Tú trình bày...

Thụy Vủ sửng sốt...cố nín cười...tên Thọ nầy đúng là cực phẩm...chỉ có hắn mới dám làm cái màn nầy thôi...thiệt quê quá mà...

Tú Nhi hoá đá...cãm thấy nỗi da gà vì thẹn...thẹn hoá quá giận...nàng hét lên...

“Ngưng..ngưng...Đức Thọ....anh nghe cho rỏ đây... tôi với anh thiệt không thể nào đâu...anh biến đi cho tôi...”Thụy Vủ...mình đi...

Tú Nhi đi nhanh như bị ‘Tào tháo’ đuổi...Thụy Vủ cố nín cười chạy theo...đám đông thấy có ‘biến’ ai cũng nhanh chóng lủi đi...tên Hóa ‘nằm vùng’ là người biến lẹ nhất...hiện tại chỉ còn mình Thọ...sắc mặt hắn biến đổi như con tắc kè bông từ đỏ sang trắng bệch rồi xanh mét...hắn giận run...chưa bao giờ hắn cãm thấy bị nhục như bây giờ...hắn nhớ ngày hôm qua lúc nói chuyện với tên kia...Tú Nhi e thẹn,ngập ngừng,bẻn lẻn...chẵng lẻ?....

“Đụ con đỉ mẹ...Trần Đức...bố sẻ cho mầy sống không được ...chết cũng không xong...” Thọ hét lên...đem bó hoa hồng quăng xuống đất..dẫm nát...Lấy di động ra gọi....

Đức nào biết có người muốn đem mình đánh xuống 18 tầng địa ngục?giờ nầy vẫn còn đang cùng Nancy nghiên cứu 36 kiểu ...

Một tuần ngoài Hà Nội...nay trờ về Nancy hình như muốn được ‘làm bù’ nên vô cùng ‘sung độ’...đòi hỏi đủ thứ...tư thế nào cũng muốn...như là đi du lịch theo ‘tua’ vậy...khởi đầu là doggy,kế đó là The Pinball Wizard rồi đến Upstanding Citizen và cuối cùng ‘trở về mái nhà xưa’...doggy style...Đức phọt ...

Cả hai ngủ vùi...khi Đức mở mắt thức dậy cũng gần 6 giờ...lười biếng đứng lên thay đồ...

-“Nhất định phải đi à...không ra ngoài ăn tối sao?”Nancy cũng đã thức...nũng nịu hỏi...

-Hihi...đã hứa rồi..không đi không được...khoãng gần 9 giờ là xong...mình đi ăn trể một chút..cho các người kia thấy Cần Thơ by night...

-Ừm...vậy cũng được...nhớ quay lại sớm...

*

* *

-“Đức à...cậu làm anh ganh tỵ...hầu hết tất cả mỷ nử đều theo cậu ...hihi..”Triều trêu đùa khiến Đồng Giao,Thanh Nhả,Thụy Vủ,Tuyết Vân,Tâm Đoan và ngay cả Tú Nhi đều ngượng ngịu,tất cả có nét hồng trên mặt..-

-Hihi...đừng có ghen tỵ mà...anh mới thiệt là hồng phước tề thiên đó anh Triều...anh có bà xả rồi...em còn độc thân mà...hihi...nói câu nầy Đức cũng ngượng... Hương vợ Triều,nó đã đụ lia chia rồi,rất ‘bót’ biết bú liếm và chịu nuốt...hắc hắc hắc...cũng là vưu vật trong giường chiếu ...liếc nhìn Hương...nhằm lúc nàng cũng nhìn về hướng nó mĩm cười...chỉ có hai người trong cuộc mới hiểu nhau...

-OK..chúng ta bắt đầu...ca hát theo đàn,trống...khác với Karaoke...có 3 điễm cơ bản quan trọng cần biết đó là phát âm phãi rỏ ràng,biết giử hơi và giử nhịp...Để lấy làm ví dụ...bây giờ...ừm...mổi người ca một bài ruột của mình đi...tất cùng lắng nghe sau đó tôi sẻ nêu ra chổ nào cần sửa,tại sao...sửa thế nào...vậy ha...OK....ai bắt đầu đây...Yến đi...em bắt đầu trước,sau đó là Tâm Đoan,Thụy Vủ,Tuyết Vân và sau cùng là Đồng Giao,Thanh Nhả...vậy đi...ừm quên nữa...còn có Tú Nhi ...hihi nếu cô thích...

-“Em muốn hát bài gì?” ...Đức ôm cây đàn nhìn Yến chờ đợi...

-Em thích bài ‘Mưa trên biển vắng’....Yến mặt đỏ bừng đáp...

-“Tốt...Đức dạo một lúc 4 hợp âm La thứ, Rê thứ, Sol trưởng, rồi Sol 7 cho Yến lấy giọng...nàng e hèm vài cái rồi cất tiếng hát...giọng hát trong trẻo ngọt ngào

“-Mưa buồn mãi rơi trên biển xưa âm thầm

Ôi biển vắng đêm nao tình trao yêm đềm...Cơn sống nào...

-Hay lắm...phát âm tốt nhưng cần tốt hơn nữa,nhịp điệu thì cần phãi biết thêm âm luật...còn giọng ca thì hết xẩy rồi..hihi...đây là lý do em cần tập luyện...hihihi...sau nầy không chừng nổi tiếng đó nha..hihi...OK..người kế tiếp Tâm Đoan...

...

-“OK...đi hết một vòng...Tất cã đều có cùng khuyết điểm...bắt nhịp,giử nhịp...lấy hơi,giử hơi...một ít về phát âm...đại đa số điều hát nhạc thể điệu Slow Rock..Boléro...”ngưng một chút...nhìn quanh...

-Bây giờ Đức sẽ giãi thích khác biệt giửa điệu Slow, Slow Rock làm sao bắt và giử nhịp...các chị em về tìm hiểu,vẩn hát theo caraoke nhưng chỉ nghe nhạc mà ca...xem thử thế nào... ngày mốt chúng ta gặp lại... hôm nay tới đây ngưng...hihi...tất cả cũng mệt rồi...

...

-“Chưa mệt...sao anh mệt à?em lấy nước cho anh nha...”Tuyết Vân công khai tỏ vẻ ‘ân cần quan tâm...’

-“không cần đâu..tôi phãi đi rồi...phải tiếp đãi mấy người bạn đến từ Hà nội...Yến à...anh đưa em về...”Câu nầy Đức gián tiếp nói cho cô nàng nầy biết ‘tôi đã có chủ’...Yến là bạn gái của tôi đấy...

-“Đưa dùm em về luôn nha..có được không?”Cô nàng Tuyết Vân vẩn tỉnh bơ nhanh miệng...

-“Sẳn đường để tao đưa mầy về...để cho Yến đi cặp kè mà..con nhỏ nầy”...ngoài miệng cười cười nhưng trong lòng...Thụy Vủ nóng run...thầm mắng :”con Tuyết Vân nầy đúng là không biết điều”...

-OK.. Hẹn gặp ngày mốt nha...

...

-“Cô ta ‘kết’ anh đó...” Trên xe Yến lườm Đức lầu bầu...

-“Không phải đâu..hình như là muốn chọc em đó thôi...hai người có thù oán gì hả?” ...Đức cũng lấy làm kỳ...tuy tự tin mình có chút ‘hấp dẩn’ nhưng cũng không tin hấp dẩn đến nổi có con gái ‘lao đầu vào’ trong khi biết nó đã có bạn gái...chắc có gì bí ẩn đây...

-“Anh có khách từ Hà nội à?” Yến ‘thăm dò’...

-Ừm...10 người...vào Nam làm việc...anh coi như là chủ nhà muốn giới thiệu Cần Thơ by night một chút vậy mà...hay là em đi chơi với anh?...

-“Thôi đi..em muốn về...mai sáng còn đi làm...” Yến lấy tay che miệng ngáp...

Đức hú hồn...lở mồm muốn nàng đi theo...nếu Yến ‘ừ’...chuyện lớn a...

...

-Buổi tối Restaurant Cafe Lotus Ninh Kiều là một lựa chọn không tồi...chọn một bàn cạnh bờ sông vừa thưởng thức món ăn vừa ngắm nhìn trời trăng mây nước phong cãnh hửu tình của đồng bằng Nam bộ...

Phục vụ phãi kê ba bàn với nhau mới đủ chổ cho 14 người......13 mỷ nử xinh như hoa...nói tiếng miền Bắc chỉ có một ‘thằng’ trẻ nói tiếng Nam rặc...khiến nhiều người hiếu kỳ...nhiều ánh mắt dâm dê có vẻ ganh tỵ...

-9 giờ tối là giờ lý tưởng nhất để thưởng thức Cần thơ by night...hihi ...

“-Tôi muốn ăn bánh xèo...nghe nói bánh xèo Nam bộ ngon ...”Xuân Mai khẻ chép miệng ra vẻ thèm thuồng...

-À ...bánh xèo thôi mà...ngày mai đi..hihi...ở đây không có...mỗi ngày sẻ đẫn các cô đi thưỡng thức các món ngon miền Nam...nếu các cô không sợ ú ì...hihihi

-“Cậu nha..thiệt là bất công...tôi đến đây hơn 1 tháng rồi mới được đến đây...” Phương Anh ‘lầu bầu’ tỏ vẻ ‘bất mãn’...

-“Không phải đâu...hihi..là quá bận việc thôi...nhưng đừng lo..sau nầy bù lại...” Đức hứa hẹn..

-“Bọn họ mỗi người 1 ý...để coi cậu làm sao chìu họ cho hết đây...đồ khờ”...Nancy cười mắng.

-“Là nghề ‘chuyên môn’ của anh ấy mà...Kiều Chinh ‘lườm’ Đức...đang âm thầm cảnh giác với cái bản tánh phong lưu bay bướm của tên nầy...không biết là giửa ‘rừng hoa’ có ‘hái’ hoa không nửa...

-“Thôi chọn món ăn đi...nà...đủ loại cơm...cơm chiên trái dừa,trái thơm...wow...mực hấp gừng...

Cả bọn nhao nhao chọn món ăn thức uống...chuyện trò rôm rả...tiếng cười tiếng nói vang lên cả một góc...không khí vô cùng náo nhiệt...

-Sao hả?miền Nam có vui không?so với miền Bắc thì thế nào?

-“Cậu chưa ra Bắc sao?” Mai Thảo ngạc nhiên...

-hihi..chưa có dịp...trong tương lai có dịp sẻ đi...nhất định sẻ ra Hà nội cho biết cái gì băm sáu phố phường...Cầu Thê Húc,Tháp Rùa...

-“Lần tới tôi về Hà Nội..cậu đi theo là được...” Nancy hứa hẹn...

-Ừm..tốt...tốt...

-“Cậu chưa ra Bắc lần nào nhưng có một chuyện cậu rất rành về miền Bắc...hihi” Phương Anh ‘lém lỉnh’ nói...

-Hả?chuyện gì?nói nghe...sao tui không biết vậy?

-Gái Bắc so với gái Nam thế nào? Phương Anh ỡm ờ hỏi...

Đức cười hihi đưa cả hai ngón tay cái lên...

“-Vậy có nghĩa là sao?ý cậu muốn nói mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười à?”Mỷ Kiều ‘nhãy vào’ truy tới...

-Phải..phải...hihi...mỗi miền có cái đẹp của mổi miền...nói tóm lại phụ nử Việt nam miền nào cũng nhiều người đẹp...hihi

“-Lẻo mép” Kiều Nga cười ‘mắng...

Trong lúc nầy Nancy cúi người nói nhỏ với Kiều Chinh...ánh mắt cả hai thoáng liếc nhanh về đám người ngồi cách đó không xa...dựa theo kinh nghiệm mấy lần trước...Nancy cãm thấy mấy người nầy vô cùng khả nghi.

Kiều Chinh cười lạnh...ghé bên tai Phương Anh rù rì...Thu Hà là người cuối cùng...nghe xong bật cười thích thú..

-Thiệt?hihi có vậy mới vui...chứng tỏ Cần Thơ by night thật là náo nhiệt...hihi...

Cách đó mấy bàn...bốn người đàn ông cũng đang ngồi nhâm nhi cà phê...không hề biết cả bọn đang ‘lọt vào mắt xanh’ của đoàn binh mỷ nữ...một gả trong bọn có gương mặt bặm trợn đang nói di động,mắt nhìn về hướng bàn nơi Đức đang ngồi...

-“Thằng đó đang ngồi ăn uống nói cười với một đám đàn bà...con nào cũng trẻ đẹp”...Gả vừa nói vừa nuốt nước bọt...hận không thể nhào tới lột quần lột áo đè đụ cho đã cặc...

“-Cái gì?một đám đàn bà?anh không nhìn lộn đó chứ?”Tiếng bên đầu dây bên kia vang lên...

-Anh Thọ ...nghe anh Túc nói mới tới Cần Thơ này chưa lâu nên anh chưa biết tụi nầy đó thôi...Lâu nay tụi nầy làm ăn uy tín...anh chỉ cần muốn hay là không muốn...nói đi...nếu lầm người..tụi nầy không lấy tiền...còn nếu đúng người...chém đứt lìa một cánh tay 50 triệu,1 cái chân 75 triệu...sao hả?anh quyết định đi...

Bên đầu dây là Đức Thọ... cơn ghen tức và nhục nhả lúc trưa khiến hắn mờ lý trí...hắn bỏ tiền nhờ người theo dõi hành tung ,‘lấy máu’ Đức cho hả giận.... Hắn có nhiều tiền...một hay hai trăm triệu đối với hắn không có nhĩa là gì...nghỉ tới lúc tình địch bị chém rụng tay chân...Thọ cãm thấy vô cùng mát bụng...

-“Các anh chặt cánh tay hắn xuống cho tôi...vậy đi...gọn gàng sạch sẻ...tôi cho các anh 75 triệu...” Thọ nói xong cười khoái trá....”coi sau nầy mầy còn đàn địch gì được nửa không...đụ má...muốn dành gái với bố mầy...chưa biết chết là gì...

-“hắc hắc hắc...cám ơn trước nha Thọ thiếu gia...chờ tin vui đi...hắc hắc hắc...” gả mặt bặm trợn buông di động xuống hất hàm ra lệnh cho đàn em:

-OK rồi...ra xe lấy đồ chơi vào...chém rụng cái tay thằng đó...tay nào cũng được...

...

Ba tên đàn em đi ra ngoài..không bao lâu đem vào 4 cây mả tấu lưởi sáng hoắc...trước sự kinh hoãng của đám thực khách,cả bọn điềm nhiên tiến đến bàn Đức cười hề hề...Gả đầu sỏ,mặt bặm trợn tay cầm dao chỉ Đức nói...

-“Thằng nhóc...hôm nay tụi tao phải chặt tay mầy ...hắc hắc hắc...xin lổi nha các người đẹp...tụi bây lên...”Lời vừa nói xong hắn không thẹn là lảo đại...xông lên trước đưa dao chém tới...bọn đàn em củng nhanh chóng bám theo...

-Đùng...đùng...đùng...đùng...

Dao chưa tới đích...người đã ngả như sung rụng...máu loang sàn nhà...cả bọn hồn vía lên mây khi nghe tiếng súng nổ... sau đó biết chân mình nhói đau...bị bắn gãy rồi...

Cả nhà hàng nhốn nháo...loạn một bầy...quản lý nhà hàng mặt trắng bệch...run run gọi Công An...

Đức sửng sốt...sao lần nào đi ra ngoài với mỷ nử cũng có chuyện vậy?
Chương trước Chương tiếp
Loading...