Thằng Đức

Chương 90: Má Nói Anh Đức Hả?



...Chuyện gì đã xãy ra?..

Sở sửng sốt...mấy tháng nay,hắn cùng đàn em đi đánh nhau nhiều trận...hắn chưa bao giờ ra tay và củng không cần hắn ra tay ...bọn đàn em đã làm cho đối phương khiếp sợ...oai phong biết bao nhiêu ba tiếng ‘Sở đại ca’...

Sao..sao lần nầy tụi nó chạy như vịt vậy?

Nhưng chưa hết...sự việc kế tiếp khiến Sở rụng rời...hắn còn đang bàng hoàng nữa tỉnh nửa mê thì đám đàn em thấn tín thét lên “tụi bây...chạy..chạy ..sao còn đứng đó..chạy chạy..”...đám còn lại như bầy ong vở tổ chạy bốn phương tám hướng...

“hắc hắc...muốn chạy?hỏi qua tao chưa?tụi bây đập chết cha tụi nó...”Hưởng thấy ‘địch’ khủng hoảng....nó phấn khích hét...hối thúc một số đàn em rượt theo...còn mình và vài thằng đàn em khác ở lại bên cạnh Đức ca để ‘hộ giá’ chị dâu...đang đứng gần đó...

Tuy đây là lần đầu nhìn thấy Ngân,nhưng biết Đức ca lắm mỷ nử bên mình...Hưỡng là người lanh lẹ...đoạn biết chắc đây là một trong đám chị dâu...muốn lấy lòng Đức ca...thì ‘hộ giá’ chị dâu là một cơ hội chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu...

“Hắc hắc..xáp là cà..bây giờ mầy chỉ có một mình...lành ít dử nhiều rồi con ạ...hắc hắc...nhưng mà như vẩy đi...tao chơi tay đôi với mầy...đụ mẹ hồi nãy nói ngon lắm mà...đồ chơi đâu...cầm lên..tao mất kiên nhẩn với mầy rồi”...Đức hung hăng cầm cây gậy đánh bóng chày xông tới...

-“Ba..ba tao là Cao Thái...” Thấy ‘đàn em’ phóng nhanh hơn thỏ,bỏ lại mình...Sở bấn loạn...hai chân đứng không muốn vửng...nhìn thấy bộ dáng hung hăng,tay giơ cao cây gậy...ánh mắt lạnh lẽo của Đức..hắn rét run lắp bắp lôi tên ông già ra...

Đang sắp đánh cho thằng nầy thừa sống thiếu chết....nghe hắn nói..Đức sửng sốt...”Cao Thái? Mình có quen ai là Cao Thái không vậy?không có mà...”

“-Ba tao là Cao Thái...Giám đốc Sở....tao có chuyện gì..mầy...mầy không xong đâu...”thấy Đức có vẻ ‘chùn bước’...Sở vững tâm..lên tiếng hù dọa...

“Hahaha..hihihi...” Đức chợt hiểu...phá lên cười nắc nẻ...Hưởng tắc kè cũng không nhịn được cười rủ rượi..Ngân cố giử hình tượng...chỉ cười mĩm..nhưng mặt đỏ bừng...

Thì ra là cực phẩm COCC...bọn nầy chỉ có cái miệng...ý định đánh gãy tay gãy chân thằng miệng thúi nầy biến mất nhưng phải dạy cho nó một bài học nhớ đời...sau nầy coi có còn dám hổn láo nửa hay không...

-“Ngân à..em về trước đi...à không...lên xe ngồi chờ anh...mau lắm...” Đức muốn Ngân về nhưng thay đỗi ý định...

-“Miếng đất...”Ngân sợ mất miếng đất...đây là vụ mua bán lần đầu tiên...nàng không muốn mất...

-“Yên chí đi...có anh ở đây..em không cần lo đâu...lên xe ngồi chờ đi...

-“Ừm...” Ngân ngoan ngoãn nghe lời lên chiếc Mercedes ngồi gắn headphone nghe nhạc...Đức đề máy xe,mở máy lạnh...Hưỡng tắc kè nháy mắt đàn em sai hắn chạy đi mua chai nước lạnh cho chị dâu...

-“Hưởng..lại đây”...Hưỡng nghe Đức kêu...bước tới..Đức rù rì nói nhỏ bên tai nó...không biết Đức nói gì mà nét mặt Hưởng vô cùng phấn khích...nhìn Sở với ánh mắt thích thú...

-Hắc hắc...có liền... Đức ca...anh thiệt lợi hại...

-“haha..không phải tao...tao chỉ ‘chôm’ sáng kiến của người khác thôi...Ê...hù cho nó té đái thôi..đừng chơi thiệt...coi bộ nó chỉ có cái miệng...”Đức cẩn thận dặn dò Hưởng...cái trò chơi của Ngọc Như vô cùng ‘khủng bố’...bảo đãm thằng cực phẫm COCC nầy sẻ ‘ té đái vãi phân’...hắc hắc...tiếc là không thể để Ngân thấy...nếu không ở đây chơi đùa một chút...hắc hắc hắc...

Bà Bảy ở có một mình,con cháu đều ở nước ngoài...đây là lý do bà muốn bán nhà bán đất đi du lịch qua ở với con cháu một thời gian trước khi về với ông bà tổ tiên...

-Bà Bãy...hihi..cháu là Đức...cái thằng kia nó gạt bà ...nó là thằng du côn...muốn cua chị cháu...chị cháu không chịu nên bám theo phá đám chuyến làm ăn của chỉ..aiz...Nói đến đây Đức ‘lắc đầu’ ra dáng ‘khổ tâm’

Bà Bảy bán tín bán nghi...nhìn Đức đi xe xịn tới...lại nhìn thằng kia ,trả giá 3 tỉ mặt mày đang trắng bệch ...như đúng là thằng du côn rồi..

-Vậy hả cậu?cái thứ nầy phải kêu CA xả mới được... bà Bảy oán giận...

-“Haha..Đúng vậy...mấy đứa em của cháu lo chuyện nầy rồi...à nè chị cháu nói 2 tỷ 8....

-“Tui bán cho chị cậu..2 tỷ 8” bà Bảy nhanh chóng gật đầu...tin lời Đức nói Sở COCC là thằng lưu manh cua gái không được muốn phá đám...

-“Cám ơn bà Bảy...cháu ra ngoài ..kêu chị cháu vô...” Đức đi ra xe...

-“Xong rồi...em vô với anh nói chuyện với bà Bảy ...khi nào đặt cọc..khi nào đi làm giấy tờ...” Thấy Ngân đang lim dim mắt nghe nhạc...Đức mĩm cười tháo headphone bên tai nàng xuống cười nói...

-“hả?xong rồi?thiệt?anh làm sao vậy?”Ngân mừng rở...vội vả ra khỏi xe...

-“Vô đó rồi biết...hihi...phải đền ơn anh đó nha”...Đức nhìn Ngân cười ám muội...

-“Cứ nghỉ tới chuyện đó..” Ngân ‘lườm’...cấu tay Đức..hai má đỏ hây hây...

...

Trong lúc nầy...Bọn thằng Hưởng xốc nách Sở ‘công tử’ vào phía vườn sau nhà... mặt hắn trắng bệch..không biết bọn thằng Hưỡng có âm mưu gì...

“Không cần phải khẩn trương đâu...hắc hắc...mầy nha...hình như hôm nay Đức ca vui vẻ nên mầy mới toàn mạng nhe mậy...Thằng Tài..thằng Phùng...đè thằng nầy xuống...mấy thằng khác ...tụi bây cỡi quần nó xuống cho tao”...Hưỡng tắc kè một chân chống lên thân cây xoài, dáng đàn anh hách dịch ra lệnh...

-“Hắc hắc Hưỡng ca...trò mới hả?”bọn đàn em phấn khích ba bốn thằng đè Sở COCC xuống...chẵng mấy chốc cặc hắn tô hô ra....

Mặt Sở trắng bệch...chiêu nầy hắn đã từng dùng trêu đùa,hành hạ đối thủ...ai dè hôm nay gậy ông đập lưng ông...hắn tá hỏa...

-“ Tụi ..tụi mầy muốn sao..ba tao là Cao Thái...tụi mầy... ‘chát’...” Sở chưa nói hết câu đã bị tát một cái vào mặt..hai mắt hắn nổ đom đóm...đầu váng mắt hoa....

-“ Cao Thái? đéo biết ...dúi thái thì rành ...đụ má muốn hù hả mậy...?” Hưởng tắc kè nhìn Sở COCC bỉu môi khinh thị...

-Mầy...mầy...

-Mầy cái gì?thằng ngu...mầy biết lảo đại bọn tao là ai không?Có nghe qua ‘Đức ca’ chưa con?Đụ má..con Chủ tịch tỉnh ...Phó Chủ tịch tỉnh ...Giám đốc Sở nội vụ con cặc gì đó....nếu không cấm đầu cấm đít bỏ của chạy lấy người...thì tàn tật suốt đời...ba mầy là cái gì?cũng Giám đốc sở thôi mà..hắc hắc...cũng dám hù lảo đại tao?đồ ngu...có biết tại sao đám đàn em của mầy chạy như vịt không?hắc hắn là tại tụi nó thấy Đức ca đó mầy...thằng ngu...

Sở sửng sốt..hắn cùng gia đình từ Nghệ An vào Cần Thơ cũng gần được 6 tháng thôi...mấy tháng gần đây hắn bắt đầu tác oai tác oái...đâu có nghe cái gì ‘Đức ca’... hắn thộn mặt ra ...

-“hắc hắc..yên chí đi...Đức ca nói chỉ cảnh cáo mầy thôi...không lấy mạng mầy đâu...wow..mầy cũng khá to con sao cặc nhỏ xíu vậy...hắc hắc ...”Hưởng bẻ nhánh cây khều khều con cặc của Sở COCC ...mặc dù đang sợ té đái nhưng do tác động sinh lý sinh hóa..cặc Sở từ từ cương lên...

“hahaha...hihihi”...cả bọn thằng Hưởng cười rú lên...

“-Hưởng ca...được rồi đó...thử đi...” Tài nóng lòng xem trò vui...

“-Im miệng...hahaha...mầy gấp gáp cái gì...trước hết phải giãi thich cho hắn biết cái hay của trò chơi...để hắn mở rộng tầm mắt...hahaha..Cái đó có chưa vậy?sao không thấy?có chút chuyện thôi mà lâu như vậy...tụi bây thiệt là...chấc chấc” Hưỡng lắc đầu chấc lưỡi ra vẻ ‘bất mãn’ ...

“-..Tới đây..tới đây..nước sôi..tránh dùm..hắc hắc hắc...” một thằng đàn em của Hưỡng tắc kè đi nhanh tới...trên tay hắn ...không phải nước sôi nước lạnh gì hết..mà là một con chuột cống to tổ xì nái đang kêu chít chít loay quay trong cái lồng chuột...

“-Chèn đét ơi...bự dử vậy à...hắc hắc...nhìn hàm răng nó kìa...nó cắn một cái...” Hưởng liếc nhìn Sở COCC cười gian...

“-Đúng đó Hưởng ca...chuột nầy mà cắn cặc...hắc hắc hắc...

“-Các vị đại ca..Hưởng ca..Đức ca...đừng nha..em lạy các anh...huhuhu..cứu tôi với....huhuhu”....nghe bọn thằng Hưởng kẻ ‘hát người xướng’... Sở liền hiểu ra tức thì hồn phi phách tán...khóc òa lên kêu cứu...

Sở từ nhỏ lớn lên là con một..được nuông chìu...cưng như cưng trứng..hứng như hứng hoa...chưa từng làm việc nặng nhọc...hắn sợ loài chuột cống ghê tỡm...bây giờ nghe bọn thằng Hưởng sắp cho chuột cống cắn cặc mình...hắn la khóc như sắp bị tử hình...rồi bất tĩnh...

-“Thúi qúa...Hưỡng ca...nó đái ị trong quần rồi...” bọn đàn em nhăn mặt né ra xa...

-Hắc hắc hắc...thiệt là mất vui...thôi được...thả hắn ra...sau nầy coi hắn còn dám nữa hay không...

-“Hưởng ca...không chơi nửa à?đang vui mà ..hắc hắc...” Tài chỉ sở thiên hạ còn chưa lọan...muốn chơi tới bến...

-“mầy tưởng tao không muốn sao?đây là ý của Đức ca...mầy lo gì..hắc hắc mai mốt tụi mình có nhiều dịp mà...hắc hắc hắc..

-“Vậy thì phải...vậy thằng nầy ..làm sao đây?” Tài nhìn Sở nằm bất tỉnh trên mặt đất hỏi...

-“Lo cái gì...mình đi rồi..mấy thằng đàn em nó còn không tới đem nó về sao?điđi..kệ nó...

...

-Ngân à...em mở Công ty không thể lặng lẻ được...cũng phải kèn trống rình rang một chút mới được...cái nầy gọi là mặt mủi..khí thế...mời một vài người có máu mặt tới dự...cho người ta biết em có chổ dựa...

-“Nhưng..em cũng đâu có quen nhiều...” Ngân cúi mặt lí nhí...

-Tưởng em chọn ngày rồi nói với anh...anh đâu biết là em lặng lẻ như vậy chứ...hihi..thôi vầy đi...chọn ngày khánh thành công ty...mời Chị Ngọc trưởng phòng,Phó Bí thư Việt...ừm..những người khác để anh mời cho em...Ừm ..công ty hiện nay mướn được mấy người...hôm nay không có ai đi với em sao?

-“Chưa...chưa mướn ai hết....công ty mới mở..,phải tiết kiệm một chút...” Ngân ngượng nghịu đáp...

Đức trợn mắt há mồm...

-Cái gì?oh my god...coi bộ anh phải ra tay một chút mới được...chuyện nầy giao cho anh...mướn 4 người đi...một tiếp tân,một thư ký,một lon ton văn phòng...một làm phụ tá cho em...mỗi khi em đi ra ngoài phãi có người hộ tống mới được...

-“4 người? Sao tốn kém vậy...từ từ đi...” Ngân nghe Đức nói mướn 4 người..nghỉ tới tiền lương phải trả cho nhân viên trong khi công ty còn chân ướt chân ráo vừa mới mở cửa làm ăn...

-Nghe lời anh đi cưng...không cần phải tiết kiệm đâu...tiền bạc khi cần xài thì phải xài...có anh đứng phía sau..hihi...không cần phải ngại đâu...

-“Ừm” Ngân cúi mặt...lòng như uống được nước đường...theo người đàn ông như hắn...không uổn kiếp nầy...

-Ah..Hưởng à...lại đây hỏi cái nầy...

‘Xử lý’xong Sở ... Hưỡng đang cùng đàm em đứng phì phà thuốc lá tán gẩu...nghe Đức gọi liền chạy lại...

-“Hihi..Đức ca ..xong rồi..hắn...” định ‘báo cáo’ chuyện thằng hổn láo kia nhưng thấy Đức nháy mắt...nó hiểu...chị dâu đang ở đây...không tiện nói...

-“Hưởng...chị Dung mầy...ừm thường ngày làm gì? “

Đức nghỉ kỷ rồi... phải một người đi theo phụ việc với Ngân...nhiệm vụ chánh là bảo vệ nàng...nhân tuyển trong đầu chính là chị của thằng Hưởng...người nầy lanh lẹ,tháo vát...nếu có chuyện gì gọi thằng Hưởng...không ai thích hợp hơn người nầy...

-Chị em...đi bán dạo...đôi khi làm mướn cho người ta..Đức ca..anh...

-Nà...về hỏi chị mầy...có việc làm văn phòng...ừm..lon ton văn phòng ...lương 4 triệu 1 tháng...

-“Hả?Đức ca...chị em...”Hưởng mừng run...muốn nói câu chị em học không cao chỉ tới lớp 8...rồi nghẹn ngào...chỉ sợ vì vậy mà Đức thay đổi ý định...nhưng không nói thì không tốt...

Nhà chỉ có hai chị em...có ai làm em mà không xót xa khi thấy chị mình lam lủ bương chãy kiếm sống...Hưởng biết chị mình cũng mơ được như người ta...có việc làm tốt,đồng lương ổn định nhưng nghỉ đó chỉ là giấc mơ xa vời...Nay Đức ca bổng nhiên cho cơ hội...mặc dù chỉ là lon ton văn phòng thôi...nhưng có tương lai hơn nhiều so với việc bán hàng rong... ô sin hầm bà lằng xắn cấu...gì cũng làm...

Nhất thời Hưởng tắc kè đứng sửng ra không biết nói sao cho đúng...cho phải...

-“Được rồi..được rồi...tao nói được là được..về hỏi chị mầy đi...nếu thích thì ngày mai tới công ty của ...”nói tới đây...Đức quay đầu hỏi Ngân.

-Haha..quên nửa..công ty ở đâu vậy em? Cho địa chỉ...thằng Hưởng sẻ dẩn chị hai nó tới...

-“Hihi..không phải công ty lớn gì nhỏ thôi...chỉ là văn phòng ở khu Bắc Ô Môn...” Ngân nói ra địa chỉ công ty mình cho Hưởng...những sắp xếp của Đức ..nàng đều răm rắp nghe theo...

-“ Thiệt tốt quá...Chị dâu..mai em chở chị em tới...cám ơn chị dâu..cám ơn Đức ca...” Hưởng hai mắt sáng ngời..nghỉ đến lúc chị Dung biết được tin mừng nầy..không biết sẻ phản ứng ra sao...nhưng trăm phần trăm là khóc thét vì mừng...

Nghe Hưởng gọi mình 1 chị dâu...2 cũng chị dâu Ngân... sung sướng...e thẹn,hai má đỏ bừng...

-Haha..bíến đi mầy...nhớ lo chuyện nhà hàng và biệt thự Đại Ngãi...ừm..quên nửa...Ngân..đưa chìa khóa xe em cho thằng Hưởng...nó chạy xe em về...còn em...anh đưa em về...Hưởng..mai đem xe chị dâu tới văn phòng nha..mầy biết địa chỉ rồi...

-“Yên chí đi Đức ca...hihi...” Hưỡng âm thầm đưa ngón tay cái lên ...phục Đức ca quá xá cở...chị dâu nào nhìn cũng bá cháy...haha... Đức ca đem chị dâu đi kiếm chổ đụ chứ gì...hắc hắc hắc...

Bọn thằng Hưởng rời khỏi...Đức cũng đưa Ngân rời khỏi...căn nhà bà Bảy trở lại yên tỉnh bình thường...chừng 5 phút sau..Sở lắm lét đi ra...hắn đã tĩnh lại khá lâu nhưng giả bộ còn bất tỉnh...nằm trên mặt đất..mắt hí hi nhìn con chuột cống kêu chít chít trong lồng mà lạnh người...hắn chờ bọn thằng Hưởng đi,Đức đi xong mới dám ló đầu ra...

-“Nè... cậu kia...mau cút đi...nếu không tui kêu CA xả tới đó nha...” bà Bảy nhìn Sở COCC rất không vừa mắt...hơn nửa cái mùi hôi thúi từ người hắn bay ra khiến bà Bảy vô cùng bất mãn...

-“Bà...” Sở oán giận...ngay cả bà già cũng khi dể hắn được...

-“Không đi hả?tao lấy chổi chà đập cho mầy chết”...bà Bảy thấy Sở có ý ‘cự nự’ liền ‘nộ khí xung thiên’ dòm quanh quất chạy đi kiếm cây chổi chà...

Khi bà Bày cầm cây chổi lông gà trở lại...Sở COCC đã chạy đi đâu mất rồi ...

***

Con rắn bò trên cát..con diều hâu cách xa đó mười cây số cũng thấy được con mồi mà bay tới...em bé ra đồng tìm chổ giãi quyết bầu tâm sự...trời trong mây tạnh gió thổi hiu hiu... chỉ cần em ị ra...vô số ruồi bay tới...

Bất cứ thời đại nào...nếu không có tài mà muốn đứng vững trong quan trường...thăng quan tiến chức...mắt phãi tinh như diều hâu...mủi phãi thính như ruồi...Phó chủ tịch quận Ô môn chính là thí dụ điển hình...lúc nầy...trong căn nhà khiêm tốn bình dị không xa hoa...lảo đang lim dim nhắm mắt hưỡng thụ ...Phía dưới Trang đang dùng cái lưỡi thơm tho quấn quít đầu cặc lảo...liếm từ bìu dái liếm lên..ngậm đầu cặc nhanh chóng nhả ra nghe một tiếng ‘bốc’...Tấn chồm người lên..vừa đủ để hai tay có thể chơi đùa cắp vú 38 D của nàng...lảo cố kìm để chậm bắn bằng cách suy nghỉ về lời nói bóng gió của Lại Đức Quang...

Nếu nói Tấn không động tâm là giả... có thể lên được thuyền của Bộ trưởng Lý Hồng Ân thì thật là một chuyện tốt...nhưng lảo phải suy nghỉ cặn kẻ...sai một li đi một dậm...vạn kiếp bất phục.

Tấn là phó Chủ tịch quận...Lý Bình là Chủ tịch quận...nhưng Lý Bình hiện nay đanh bị lảo quay mòng mòng như con chó...như vậy có khác gỉ lảo chính là Chủ tịch quận rồi...đâu có khác gì đâu...nếu có thể được..Tấn muốn cái vị trí Bí Thư...địa vị số ‘1’... điều nầy có nghĩa là hất cẵng Bí Thư Lâm Thiện Nhân...là đồng minh chính trị và cũng là ba của Trang...

Không phải vì Trang mà Tấn suy nghỉ...đàn bà thôi mà...với địa vị Phó Chủ tịch quận...lảo muốn ai lại không được...Tấn chỉ cần hê lên một tiếng...có cả đám cán bộ thuộc hạ xếp hàng đưa vợ hoặc con gái tới...cái mà Tấn đang cân nhắc chính là cái được cái mất... ...nên hay không?nếu được thì sẻ được gì?nếu thua thì sẻ mất cái gì?....Tấn đã nhiều lần đem lên ‘bàn cân’ ...vẩn chưa quyết định được...

Trang phía dưới tuy đang miệt mài bú con cặc già gân guốc của ông bố chồng hụt nhưng nàng cũng đang quan sát nhất cử nhất động của lảo...hôm kia ba nàng có nhận điện thoại của Lại Đức Quang...ý đồ lôi kéo...lên thuyền của Lý bộ trưởng...miếng mồi vô cùng hấp dẩn: Phó Chủ tịch thành phố...

Nếu là trước kia...Lâm thiện Nhân sẻ phấn khởi hồ hởi nghe theo chỉ thị của lảnh đạo...nhưng nay đã khác xưa...Lại Đức Quang ngày nay như con cua gãy càng...hơn nửa Lý bộ trưởng so với người khác thì mạnh nhưng so với Tổng Bí Thư thì dùng mông suy nghỉ cũng biết phải làm sao...

Vấn đề mấu chốt ở đây là đối với ba Trang..miếng mồi là Phó Chủ tịch thành phố...như vậy thì đối với lảo Tấn...miếng mồi là Bí Thư quận rồi...như vậy có nghĩa là nếu ba nàng không qui thuận...rất có thể sẻ bị lảo Tấn đá qua một bên để thượng vị...

Nếu lảo Tấn đem chuyện Lại Đức Quang nói ra...chứng tỏ còn người lảo không có ý đồ gian manh...nhưng đã hai ngày nay lão làm như không có chuyện gì...rỏ ràng đang cân nhắc thiệt hơn...Hôm nay nàng tới đây là muốn thăm dò...nhưng Tấn hình như có ý đề phòng nàng...Trang đành phải làm bộ như không có gì...khai thác thằng cha không được thì khai thác thằng con...nàng chỉ cần cho Tài đụ,bú cặc hắn thì lo gì hắn không nói...

Chuyện giửa nàng và Tấn đã gây bất hòa giửa hai cha con họ...Trang biết Tài âm thầm oán hận Tấn đã dụ dổ rồi đụ nàng...vì vậy gần đây hắn đã sinh dị tâm...thường tìm cách hẹn nàng...Trang đứng giữa ..có khi sáng chõng khu cho thằng cha...trưa hoặc chiều chõng khu cho thằng con...

Đụ thôi mà...Trang bản tánh dâm dục..trước kia Tài là vị hôn phu của nàng...hắn và nàng đã từng đụ qua...bây giờ mặc dù nàng là người tình của cha hắn nhưng nếu hắn muốn nàng cho hắn đụ...nàng chắc chắc sẻ có nhiều lợi ích...mâu thuẫn giửa hai cha con là điều thứ nhất...cần phải khai thác triệt để...như vậy mới có lợi cho ba nàng...

-“Có chuyện gì mà thấy anh không nhập tâm vậy?bộ em làm không sướng hả?”Trang làm bộ oán giận...

-“Hihi..đâu có...em làm anh phê quá..hắc hắc...anh càng ngày càng ghiền em...”Tấn đẫy đưa chối...lảo ngồi lên,đặt đầu Trang nằm lên đùi...đút cặc vào miệng nàng nhỗm mông nắc... 1 tay không ngừng nắn bóp vú tay kia lòn giữa hai chân khều móc...

Trang uốn éo người... đầu miệng phối hợp ra vô nhịp nhàng...tay cầm bìu dái lảo xoa xoa...Tấn chịu không nổi..bắn ào ạt ...phía dưới kia...ngón tay lảo không ngừng móc bạo trong hang...

...

-“Thằng Lý Bình kia...anh nghỉ nó có làm nên trò trống gì hong?”Trang vừa mặc lại áo quần vừa hỏi...

-“hắc hắc...được thì tốt cho hắn cũng tốt cho mình...không được thì mình có cớ nói hắn thiếu năng lực..đường nào cũng được mà...phải hong?hắc hắc...ụa..em về sao?”Tấn vẩn trần truồng nằm trên giường cười đểu...

-“Em có chút chuyện...cần phải làm...thôi em đi đây...” Trang nói xong đi ra cửa..miệng mĩm cười...:”thằng cha vừa xong...bây giờ tới lượt thằng con..”Trang thích thú...

Tấn chẵng màng nghe Trang nói gì...tiếp tục trầm ngâm nghỉ ngợi...

...

Bí thư Nhân và Phó Chủ tịch Quận Tấn thì đắn đo suy nghỉ thiệt hơn nhưng đối với Thu Hoa...không cần phải suy nghỉ...được mời lên thuyền của Lý bộ trưởng là cơ hội bằng vàng...chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu...nói cho cùng nàng chẵng có gì để mất mà khi được thì sẻ được rất nhiều...

Hôm nay được Lại Đức Quang ‘triệu kiến’...Thu Hoa hăm hở...tỉ mỉ trang điễm...người ta nói Lại Đức Quang nay đã khác xưa nhưng Hoa lại có cái nhìn khác...nàng không có ý dựa vào một phó chủ tịch tỉnh đã mất quyền lực...cái nàng nhắm vào là người của Lý bộ trưởng...

Lần đầu tiên được triệu kiến...Thu Hoa thừa biết ...nếu Lại Đức Quang vừa ý nàng...cho lảo đụ là điều không thể tránh khỏi...hơn nửa..muốn đạt được mục đích..lảo không cần gợi ý..nàng cũng ra sức quyến rủ để lảo đụ nàng..có vậy càng yên tâm được lảo tiến dẩn...

Hoa đứng tần ngần trước ngôi nhà xa hoa tráng lệ...ngạc nhiên...cánh cửa sắt không biết lý do gì mà hư hại nặng nề...như là xe bị đụng...nàng tỉ mỉ sửa sang quần áo...đưa tay bấm chuông...

Ngọc nương đưực lảnh đạo dặn dò..hôm nay có khách...nghe tiếng chuông...nàng đi ra...

-“Chào chị ..tôi là Thu Hoa...hôm nay được lảnh đạo triệu kiến...” Hoa thấy Ngọc Nương xuất hiện liền gật đầu cười chào...

-Xin chào...lảnh đạo đả có căn dặn..chị Thu Hoa...tôi là Ngọc Nương..mời chị đi theo tôi...

Hoa theo Ngọc Nương vào phòng khách rộng rãi...trang trí theo kiểu tây phương..nàng thầm hít hà...ngưỡng mộ cách sống xa hoa của lảnh đạo...thật là biết hưởng thụ.

Lại Đức Quang đang ngồi sau bàn làm việc bằng gổ mun đen..trước mặt lảo là cái laptop...nhìn vào trông rấy uy nghi khí thế...lảo vừa lên mạng nghiên cứu mấy trò dâm dục biến thái...sẵn sàng cho lát nửa...thấy Thu Hoa bước vào..lảo thầm hài lòng...vú đít nây nẫy..cặp môi gợi cãm không thua gì Ngọc Nương...

-“Ha ha..Chánh văn phòng Hoa..cô vẩn khoẻ chứ?ngồi đi...Ngọc Nương..rót nước...”Lại Đức Quang niềm nở đứng lên ra chiều thân thiết...

-“Cám ơn Lảnh đạo...em vẩn khoẻ...lảnh đạo thế nào ạ?” Thu Hoa đẩy đưa..trước đây nàng có dịp chào hỏi lúc Lại Đức Quang còn tại vị...giờ đây tuy lảo không còn là Phó Chủ tịch tỉnh nửa nhưng điều nầy không thể ngăn nàng gọi lảo là ‘lảnh đạo’..trước là nịnh bợ sau là tỏ ý tôn kính...

-haha...Chánh văn phòng Hoa..cô thật là khéo ăn nói...tôi đã về hưu..không còn là lãnh đạo của ai...

-“Đối với Thu Hoa tôi...Lảnh đạo lúc nào cũng là lảnh đạo...hihi...”Hoa cười nịnh bợ một câu rất chuyên nghiệp..

Ngay lúc nầy Ngọc Nương đem đến một ly nước cam cho Thu Hoa...một ly trà nóng cho Lại Đức Quang...lảo đưa mắt nhìn nàng...Ngọc Nương hiểu ý liền phối hợp...

-lảnh đạo...tôi có chút chuyện cần phải ra ngoài...

“Ừm..được ..đi đi”...lão khoát tay...Ngọc Nương nhoẽn miệng cười chào Hoa rồi quay người bước đi...lòng rộn rã...hôm trước miễn cưởng cho Tồn đụ để hắn giử bí mật việc nàng bú cặc đứa em chồng...ai dè tên nầy đụ khá dai...kỷ thuật bú liếm khiến nàng hài lòng...hơn Trọng nhiều...Thiệt là tình cờ..hắn vừa gọi đến rủ rê...nhằm lúc Thu Hoa đến...

...

-“Cậu hai nhà Lý bộ trưởng sẻ được điều xuống Cần Thơ nầy làm Phó Chủ tịch Quận...cậu ấy chưa có kinh nhiệm nhiều vì vậy cần người phối hợp...tôi liền nghỉ đến chị...chị là người quyết đoán,có kinh nghiệm...chỉ cần chị biết cách phối hợp...”

Nói đến đây lảo ngừng...đây là một nghệ thuật nói trên quan trường...người nghe muốn hiểu sao thì hiểu...hai mắt lảo len lén nhìn cặp vú đang ẩn hiến phía sau lớp áo sơ mi lụa...

Lăn lộn trong quan trường đã lâu..Hoa làm sao không hiểu được ý của Quang...lảo muốn tiến dẫn nàng phối hợp với con của Lý bộ trưởng...

COCC thường được điều xuống huyện,quận,thành phố đề rèn luyện một thời gian..sau đó được thăng chức,rồi được điều về chiếm những vị trị quan trọng trong những thành phố trực thuộc trung ương ....mở đường cho kim tự tháp quyền lực sau nầy...

Qui luật con đường quan trường của đám COCC là vậy...bởi vậy mới có câu ‘con vua thì vẫn làm vua...con sãi ở chùa vẫn quét lá đa...

Đối với Hoa đây là một cơ hội...có thể nói là tuyệt hảo...chỉ cần ‘phò tá’ cậu hai con nhà Lý bộ trưởng đến nơi đến chốn...mai nầy tương lai sẻ vô bờ bến...càng nghỉ..Hoa càng kích động...Hoa không ngờ cái ‘bánh ngọt’ lại tự nhiên rơi xuốn đầu mình...ân tình nầy quá lớn...

-“Cám ơn lảnh đạo đã có công bồi dưỡng...ân tình nầy Thu Hoa sẻ nhớ rỏ...”Hoa kích động hứa hẹn...

Nếu thật sự như Hoa nghỉ thì đây là một ân tình rất lớn của Quang...nhưng Hoa nào biết trùng trùng nguy hiễm đang rình rập chung quanh cái bánh ngọt...

Lý Gia Thành muốn đấu đá với Trần Đức...Nancy sẻ không xen vào nếu là cuộc đấu đá đường đường chính chính...nếu người của Lý Gia Thành xen vào chơi trò dơ bẫn...thì trò chơi khác rồi...cũng chính vì vậy mà Lại Đức Quang muốn chơi trò ‘tiến dẫn’ ..được chuyện thì lảo có công với Lý gia...không được thì lảo cũng không có tội với Nancy...

-“Ậy...Lại Đức Quang tôi lúc nào cũng chọn người có khả năng...người không có khả năng ..nhất định tôi sẻ không cho cơ hội nầy...Tôi biết chị đã lâu..chỉ là chưa có dịp..nà nà...uống nước đi...ây da..hôm qua trồng vài cái cây kiển,cắt vài cành lá thôi mà hôm nay nhức vai dử....” Lại Đức Quang tay trái xoa vai phải..mặt nhăn nhó...

-“Lảnh đạo...Tôi có biết chút ít mát xa bấm huyệt...để tôi giúp ngài”...Hoa ‘thành khẩn’ quan tâm lảnh đạo...lúc trước Phạm bá Thành cũng dùng chiêu ‘nhức vai’ để được nàng hầu hạ...trước là mát xa...sau là bóp vú sờ lồn...Thu Hoa đâu còn lạ gì các chiêu trò của lảnh đạo...

-“Thiệt?vậy thì phiền chị rồi...ây da...để xem tài nghệ chị thế nào...” Quang đắc ý...người đàn bà nầy thiệt là thông tình đạt lý...hiểu ý người...là đối tượng có thể bồi dưỡng để tiến xa...

Hoa bước đến trước mặt Lại đức Quang đưa tay xoa xoa nhè nhẹ hai bên trán...lảo ngồi,nàng đứng...khoãng cách không quá một gang tay...mùi thơm trên người nàng thoát ra khiến lảo ngây ngất...lảo nuốt nước bọt cố tưởng tượng hai bầu vú ẩn sau lớp vãi lụa trắng...cặc trong quần lảo cứng ngắt...

Hoa đắc ý...mọi chi tiết nhỏ nhặt không qua khỏi ánh mắt của nàng...nhưng ngoài mặt rất tự nhiên bình thản...thỉnh thoãng ‘vô tình’ mà cự ly càng gần hơn...đây là sát chiêu...chỉ cần lảo già nầy có ý dâm tà sẻ úp mặt vào ngực nàng hít lấy hít để...Bá Thành,Thế Hiển...đám đàm em của hắn...gần đây Tú Toàn,Phó Chủ tịch huyện Hiếu...ai cũng chúi mồm miệng vào người nàng mà bú liếm...lảo già nầy cũng sẽ vậy thôi...

Quả nhiên lòng ham muốn dâng lên tới não...cặc trong quần giựt giựt...Lại Đức Quang cũng chẵng cần khách sáo màu mè gì nữa...lảo đưa tay choàng qua người Hoa...kéo nàng sát tới...úp mặt vào ngực nàng hôn hít..

-“Lảnh đạo..ngài”...Thu Hoa trong lòng đắc ý nhưng ngoài mặt làm ra vẻ ‘thục nử’...mặc dù chẵng ngăn cản chút nào khi hai bàn tay lãnh đạo luồn vào trong váy nàng đang đi lên vùng cấm địa...

Thu Hoa ghì đầu Lại Đức Quang vào ngực...cố ý cho lảo ‘ngộp thở’... Quang tham lam hối hả cỡi quần áo nàng..không mấy chốc Hoa lõa lồ ,cặp vú trắng ngần,chùm lông đen mời gọi...Quang hai mắt đờ đẩn...

Hoa chầm chầm ngồi xuống trước háng lảo...đưa tay kéo phẹc mơ tuya xuống...kéo cặc lảo ra ngoài...đầu cặc tim tím đang giựt giựt...

Khác với Ngọc Nương...đã qua tay nhiều gã dâm dê...Hoa kinh nghiệm biết lảo già như Quang muốn gì...đàn bà càng chủ động thì mấy lảo già càng mê mệt...gát một chân lên ghế...nàng áp chùm lông mịn màng trước miệng tay ghịt đầu lảo vào...

Lại Đức Quang nút chùn chụt...

Cách đó không xa...trong ngôi nhà của Ngọc Nương ...nàng cũng đang ví chùm lông của nàng vào miệng Tồn cho gả nút...

***

Rúc cục ba ngày nay...Đức cũng bắn được rồi...học chử thì không giỏi nhưng học cái nầy thì rất xuất sắc...nhắm bia bắn liền 6 phát...thành tích không tệ...

Sáng..trưa.chiều...khi rãnh là nó cũng cằm khẩu súng..tháo băng đạn..nạp băng đạn...trong đầu nghỉ..:”đụ mẹ...từ nay thằng nào có giỏi thì bắn tao thử coi...”Với cái giấy chứng nhận PA02 đặc biệt lận lưng...từ nay ra ngoài ..mang theo súng là không thành vấn đề...coi bộ cũng đã đến lúc viếng thăm đồng chị Ngọc Sơn ở Đồng Tháp rồi..

-“Anh định thế nào...” Nancy nằm nghiêng người ..nhìn Đức đang cặm cụi lau cây súng nàng tặng...lấy làm hài lòng...khẩu súng mới tinh nhưng hắn vẩn lau tới lau lui....chứng tỏ rất thích..như vậy là được rồi...

-Hả?thế nào là thế nào?

-Khi nào đi Đồng tháp...đồ khờ...bộ có chuyện khác sao?

-Ừm...hai bửa nữa...sao?không yên tâm à?yên chí đi...anh không làm ẩu đâu...chuyện gì cũng có kế hoạch đàng hoàng...

-Không phải là chuyện nầy...biết anh có kế hoạch mà...cái mà em muốn biết là anh sẻ làm sao với hắn...

-Vậy hả?một câu thôi...người ta muốn giết mình..có lý nào mình nhân từ với người ta..em nói có phải không?anh chịu em cũng không chịu mà..hắc hắc...

-“Nói thì dể nhưng làm thì khó...dù sao hắn cũng đã là Giám đốc CA Đồng Tháp...bắn hắn chết sẻ gây nhiều thị phi...”Nancy lo ngại...

-Bắn hắn chết?ai nói vậy?em không nghỉ anh sẻ ngu như vậy chứ?hắc hắc...có nhiều cách mà...chẵng hạn như nhãy lầu tự tử nè...dùng thuốc quá độ nè...trúng độc nè...hihi...

-“Nghe anh nói vậy...em yên tâm rồi...” Nancy thở phào..nàng chỉ sợ Giám độc CA mà bị bắn chết thì sẻ có nhiều cuộc điều tra phiền phức...nếu tránh được thì tránh...

-“Haha...xong rồi..bây giờ anh muốn bắn vài phát...” Đức nhìn Nancy đang nằm nghiêng,mái tóc dài phủ lên người nàng...thân hình bà bầu tuy rằng chưa thấy bụng rỏ ràng nhưng đít vú đã nẫy nỡ hơn bình thường rất nhiều...

-“Lại muốn đi trường bắn nửa à?hồi sáng đi rồi mà” ...Nancy nũng nịu...đàn bà mang bầu ..ham muốn tình dục hơn bình thường...đang chờ hắn lau súng xong sẻ dụ dổ hắn..ai dè hắn mê súng hơn mê mình...muốn đi trường bắn...thiệt đáng ghét...

-“Anh đâu có nói đi trường bắn đâu à..em làm bia cho anh bắn là được rồi..hắc hắc..”lời vừa dứt con cặc của nó đã chỉa ngay trước mặt nàng...Nancy chợt hiểu...

-“Đồ quỷ...a...”...lời chưa nói hết cặc đã vào tới cuống họng...Đức đẫy Nancy ngả xuống giường..úp mặt vào giửa hai đùi nàng...

...

Phi Trường Trà Nóc...

Lý Gia Kỳ kéo hành lý của mình ra khỏi phi trường...phía sau gã thanh niên lẽo đẽo theo sau khiến nàng cãm thấy chán ghét...Lúc đầu,trên máy bay,hai ghế cạnh nhau...theo phép lịch sự...nàng còn trò chuyện chút chút coi như xã giao...nhưng sau đó nàng cãm thấy phiền về cách nói chuyện khoe khoang của gả nên nàng chỉ ậm ừ...tưởng làm thế...gả sẻ hiểu mà im miệng,tránh xa nhưng từ lúc xuống máy bay..gã cứ lẻo đẻo theo sau nàng..bám như đỉa đói khiếng Gia Kỳ chán ghét...vô cùng phiền muộn...

-Haha...cô em à...hai đứa mình cũng coi như là có duyên...anh mời cô em đi uống ly nước..có được không?nể mặt chút đi mà...haha..sau đó anh đưa em về...nà ...tài xế anh tới rồi...

-“Anh cút đi...anh tưởng anh là ai?” Bực quá cái lối nói chuyện của gả..Gia Kỳ quay lại sẳn giọng...nàng đã bực lắm rồi...sao lại có thứ đàn ông như thế nầy nhỉ?

-“Haha...quên nữa..thiệt là thất lể..anh xin tự giới thiệu...Tài...Ngô Tài..người Sóc trăng...ba anh là Chủ tịch tỉnh Sóc trăng...haha..còn cô...

-“Anh nói xong chưa?nói xong thì cút đi...thiệt là phiền...”Gia Kỳ nhăn mặt lắc đầu bước đi...

Ngô Tài sửng sốt...con nầy điếc à?con của Chủ tịch tĩnh mà không động tâm sao?hay là nó không biết cái gì là Chủ tịch tỉnh?mặc kệ..biết hay không biết không quan trọng...nhất quyết phải đem nó hành hạ dưới cặc mới được...

-“Này..con kia...rượu mời không uống muốn uống rượu phạt à?muốn cà chớn với ông à?ông...” Gả Ngô Kỳ vửa nói vừa đưa tay níu tay Gia Kỳ...

‘Chát’...một âm thanh vang dội của tiếng tát tai vang lên...Gia Kỳ đã không nhịn được đưa tay tát một cái vào mặt Ngô Tài...

Ngô Tài đứng thộn mặt ra...lần đầu tiên gả bị gái đẹp tát tai...mặt gả trắng bệch...lúc trắng..lúc xanh lúc đỏ...thay đổi như màu sắc con tắc kè...

Một vài cô người qua đường hiếu kỳ dừng lại xem náo nhiệt..trong đó có vài cô gái ...đưa tay chỉ chỏ cười khúc khích...

Gia Kỳ là ai chứ...tuy có dáng yểu điệu thục nử nhưng là tứ đẵng huyền đai Thái cực đạo...chỉ thấy nàng co giò lên ...Ngô Tài như cái bong bóng xì hơi văng ra ngoài nằm trên mặt đất...nhưng cái iphone của nàng đồng thời cũng rớt xuống ...nhanh như chớp một bóng người chụp lấy..chạy mất...

-“Người đâu..kêu CA...có người hành hung người khác”..gã tài xế của Ngô Tài quýnh lên..kêu la ỡm tỏi...

Gia Kỳ bối rối...không có iphone..nàng làm sao liên lạc với Nancy?phiền phức rồi...

-“Không cần sợ đâu...tôi làm chứng cho cô”..một giọng nói vang lên bên cạnh...

Gia Kỳ quay người nhìn...một thiếu phụ khoãng 40 cùng một thiếu nử ngoài hai mươi đang nhìn nàng cười thân thiện...

-“Cám ơn dì...cám ơn cô...” thật xui..điện thoại cháu đã mất rồi...

-Tôi thấy...hay là cô dùng máy của tôi để liên lạc với người nhà...

-“Cháu...cháu không nhớ số.nào hết...mổi khi muốn gọi ai chỉ cần bấm tên là tự động...

-“Đồng chí CA..mau bắt cô nầy lại...cô ta hành hung cậu hai nhà tôi..cậu ấy xỉu rồi...cậu ấy là con của Chủ tịch tỉnh Sóc trăng đó....Các đồng chí CA coi đó mà làm...” gả tài xế của Ngô Tài hăm dọa...

-“Bắt con khốn nầy lại cho tôi” Ngô Tài lúc nầy đã tỉnh..gả tay ôm ngực tay chỉ Gia Kỳ hét...

Hai người CA nghe đến ‘Chủ tịch tỉnh Sóc trăng...sắt mặt thay đỗi...tiến về Gia Kỳ nghiêm sắc mặt...

-Cô là ai..sao lại đánh người thế kia hả?mau theo chúng tôi về đồn để giúp việc điều tra...

-“Đồng chị CA...không phải lổi của cô nầy..là ông kia...”Người phụ nử can thiệp...muốn phân bua cho Gia Kỳ...

-“Bà là ai?chúng tôi không hỏi bà?tránh sang một bên...”Một tên CA hét...hắn đang muốn thể hiện với con trai Chủ tịch tỉnh Sóc trăng...một dịp bằng vàng để nịnh bợ...

-“Cô không cần sợ...tôi gọi cho thằng cháu...kêu nó tới đây”...người đàn bà rút di động ra nhìn Gia Kỳ trấn an nàng...

-“má...má nói anh Đức hả?” cô gái khều tay ngườii đàn bà hỏi...

-“Hihi...Phượng à...con đã lâu không về nhà...thằng Đức bây giờ oai phong lắm...để má kêu nó...” Thủy bấm di động...

Người phụ nử nầy không ai khác ...chính là Thủy...hôm nay nàng ra phi trường đón con gái về thăm nhà...tình cờ chứng kiến hành động khà ố của Ngô Tài..nhất định đứng ra can thiệp...

Gia Kỳ cãm động...hôm nay xui mà hên...người miền Tây nam bộ thật tốt và hiếu khách...

***
Chương trước Chương tiếp
Loading...