The Princesses Vs The Princes

Chương 16



Cuối cùng thì mọi việc cũng xong, Cin vào phòng nhảy lưng tưng, múa vòng quanh, chơi đuổi bắt cùng Aaron, làm căn phòng ngăn nắp trở thành căn phòng bừa bộn. Hebe phải dọn dẹp đống rác mà hai anh em họ bày ra. Tối xuống Cin ngủ cùng Hebe, cô bé ôm lấy Hebe cứng ngắt làm Hebe không tài nào thở được, nhưng cũng đành chịu vì bé Cin quá dễ thương.

- Cin à, em làm chị ngộp quá, thả chị ra đi mà (Hebe cố đấy Cin ra)

- Ứ ừ, em ứ chịu, em muốn ôm chị ngủ hà, hơi ấm của chị ấm ám như hơi ấm của mẹ vậy. (Cin nũng nịu)

- Sặc …. ặc ….. (Aaron vừa nghe Cin nói thì bị sặc)

- Aaron, anh bị sao vậy? (Cin ngây thơ hỏi)

- Cin ơi, em nghĩ sao mà em bảo chị mặt lạnh là ấm áp, chị mặt lạnh lạnh như băng á. (Aaron vừa cười vừa nói)

- Ngủ đi, mai em còn phải đi học đó Cin (Hebe mặt lạnh như băng nói rồi nằm xuống ngủ)

Hai anh em nhìn nhau lè lưỡi rồi cũng lăn ra ngủ. Đến nữa đêm, bé Cin có tướng ngủ quá tuyệt đẹp, đầu dưới đất, chân trên giường, rồi cuối cùng cô bé lăn đùng xuống sàn nhà mà ngủ. Hebe không hay biết gì, Cin thì còn ngủ mê nên cũng không thèm thức dậy leo lên giường nữa. Aaron thì bị bệnh mộng du trong đêm tối, anh thức dậy, thấy Cin nằm dưới đất quay qua ngủ tiếp, nhưng đột nhiên anh ngồi bật dậy, bế Cin lên giường, rồi leo lên giường ngủ tiếp tới sáng.

- Áhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh (Cin la thất thanh)

- Chuyện gì thế??? (Hebe và Aaron dụi dụi mắt hỏi với giọng ngái ngủ)

- Hai anh chị …… (Cin tức đến xì khói lỗ tai)

Đến lúc này Hebe mới cảm thấy ai đó đang ôm lấy eo của mình, môi người đó thì kê sát vào mặt mình. Hebe quay qua thì môi đụng môi với Aaron, Cin thấy thề liền lôi cái máy chụp hình ra

- Tạch (1 bức ảnh tình tứ của He và Ar đã được chụp bởi Cin)

Hebe giật mình thì thấy Ar không mặc áo, mình thì quần áo sộc sệch, liền giờ tay tát cho Aaron 1 cái như trời gián. Cin cũng không vừa, cô bé nhảy bổ vào nắm tai, giựt tóc của Aaron mà khóc òa lên.

- Oa oa oa anh Bu đáng ghét, dám ngủ cùng chị Be, em ghét anh, cho anh chết nè

- Aaron Yan, tôi đã nói với anh rồi, nếu còn chạm vào người tôi thì anh sẽ phải chết (Hebe nghiến răng kèn kẹt)

- Tôi có làm gì cô đâu, chỉ là ngủ chung thôi mà (Aaron ngang bướng cãi lại)

- Anh…..(Hebe như bốc khói)

- Cùng lắm tôi cưới cô (Aaron cười 1 cách vô cùng đểu)

- Không nói nhiều, anh đi chết đi

Hebe vung chân đá 1 cái Aaron lại bay ra cửa sổ và đáp êm đẹp ở ngòai vườn, Cin reo lên thích thú. Sau đó hai chị em vào phòng tắm làm vệ sinh buổi sáng rồi thay quần áo chuẩn bị đi đánh thức các anh chị kia. Xong xuôi mọi việc, cả nhà tập trung ở phòng ăn, Danson và Nana cũng sang ăn sáng cùng. Mọi người không ngạc nhiên khi Cin cứ đeo theo Hebe, nhưng họ chỉ ngạc nhiên khi Aaron mặt in 5 ngón tay, cổ thì nghiêng 1 bên, nhưng miệng vẫn cười toe toét.

Hebe vung chân đá 1 cái Aaron lại bay ra cửa sổ và đáp êm đẹp ở ngòai vườn, Cin reo lên thích thú. Sau đó hai chị em vào phòng tắm làm vệ sinh buổi sáng rồi thay quần áo chuẩn bị đi đánh thức các anh chị kia. Xong xuôi mọi việc, cả nhà tập trung ở phòng ăn, Danson và Nana cũng sang ăn sáng cùng. Mọi người không ngạc nhiên khi Cin cứ đeo theo Hebe, nhưng họ chỉ ngạc nhiên khi Aaron mặt in 5 ngón tay, cổ thì nghiêng 1 bên, nhưng miệng vẫn cười toe toét.

- Cậu sao thế Bu??? (Calvin che miệng cười khúc khích nhưng vẫn cố hỏi Aaron)

- Lại chọc giận Be của chúng tôi chứ gì (Selina lanh chanh vừa soi gương vừa nói)

- Im đi bà điệu, ai biết được khi Be nhà bà nổi điên đánh Bu nhà tôi, nói chung các cô ai cũng có máu điên mà. (Jiro tức khi Selina nói Aaron như thế)

- Này, anh bảo ai điên hả?? (Ella cũng nổi máu khi Jiro bảo Hebe điên)

- Phải đó Ro à, cậu đừng có nói Bảo Bối của mình bị điên chứ (Chun vừa ăn vừa nói)

- Bốp ….. lo ăn đồ ăn của cậu/anh đi (Jiro/Ella đánh vô đầu Chun làm anh té bật gọng luôn)

- Thôi nào mọi người, ăn sáng thôi, chúng ta còn phải tới trường nữa (Nana lên tiếng)

- Phải rồi, ăn sáng thôi, còn Aaron, tới đây tôi sửa cái cổ giùm cậu (Danson cũng buồn cười khi thấy điệu bộ của Aaron)

Thế rồi buổi sáng của các anh chị cũng trôi qua. Hằng ngày đến trường, những hiện tượng nam sinh nữ sinh hâm mộ họ là chuyện quá đổi bình thường, riết rồi cũng quen. Nhưng chuyện làm Hebe không quen đó là GuiGui, đã 2 tuần trôi qua rồi, cô ấy không đi học, Hebe rất lo lắng cho GuiGui nhưng cô không nói ra. Ra chơi Hebe đi tìm Nana Lin để hỏi về chuyện của GuiGui nhưng Nana không có ở đó, chỉ có WangZi.

- Hebe, em đến đây làm gì? (WangZi hơi ngại nhìn Hebe và hỏi)

- Em muốn tìm Nana, không thấy Nana, thôi em về lớp đây. (Hebe định bỏ đi)

- Em tìm Nana làm gì, có việc gì cần hội học sinh giúp đỡ à. ¬(WangZi gọi lại)

- Uhm, không, em chỉ muốn hỏi về GuiGui. (Hebe trả lời nhưng rất nhỏ)

- GuiGui, cô ấy lại làm gì em sao, cô ấy đến gặp em à? (WangZi hỏi ngược lại với nét lo lắng thấy rõ)

- Không, đâu có gì, thấy bạn ấy không đi học, em thấy hơi lạ thôi. (Hebe vội đính chính)

- May quá (WangZi thở phào nhẹ nhõm)

- Có chuyện gì hả? (Hebe liền hỏi)

- Không, không có gì đâu, GuiGui chỉ bị bệnh thôi, vài hôm sẽ đi học lại ấy mà (WangZi nói vội)

- Thôi em về lớp (Hebe chào WangZi)

- Ừ, chào em (WangZi chào Hebe rồi cũng bước ra khỏi phòng hội học sinh)

- Ừ, chào em (WangZi chào Hebe rồi cũng bước ra khỏi phòng hội học sinh)

Hebe đã biết GuiGui có chuyện, WangZi lại giấu cô việc gì đó, nhưng cô đã không hỏi thêm, vì cô biết rằng giữa cô và hai người họ đã không còn quan hệ gì nữa. Hebe đi dạo quanh vườn hoa của trường, đột nhiên cô nghe thấy 2 nữ sinh đang nói chuyện với nhau

- Thật không ngờ nha, nhà của GuiGui sắp phá sản rồi (nữ sinh 1)

- Phải đó, mình không ngờ luôn, 2 tuần trước đọc báo thấy hình ảnh nhà cô ấy bị niêm phong, ba thì bị bắt bỏ tù làm mình giật mình. (nữ sinh 2)

- Hihi chắc xấu hổ quá nên bỏ học 2 tuần rồi, mình nghe nhà trường nói sẽ đuổi học cô ta đó, giờ cô ta đâu có thân phận gì mà vào học trường quý tộc nữa. (nữ sinh 1 cười khúc khích)

- Hihi, chắc hội trưởng sẽ bỏ cô ta thôi, nghe báo chí nói nhà họ Wang đâu thèm ngó ngàng gì tới việc này đâu. (nữ sinh 2 cũng cười )

Hebe nghe tới đó liền bỏ đi, cô bước lên phòng hiệu trưởng thì thấy ông đang kí giấy gì đó, Hebe giật lấy tờ giấy thì thấy dòng chữ đình chỉ học GuiGui Guo. Hebe định xé bỏ tờ giấy thì bị hiệu trưởng giật lại, ông cười giả lả

- Tian tiểu thư à, cô bé này không còn là học sinh trường ta nữa đâu, em mà xé là làm khó cho tôi đó.

- Được, ông kí đi, rồi ông cũng đi theo cậu ấy ra khỏi trường luôn. (Hebe nói với khuôn mặt lạnh như băng)

- Hebe à, cứ để ông ta kí đi, GuiGui không thể tới trường được nữa, cô ấy đã bỏ đi đâu suốt 2 tuần nay rồi. (WangZi từ ngòai bước vào)

- Anh còn nói sao, tuy chúng ta không còn quan hệ gì hết, nhưng tôi vẫn còn quý mến GuiGui, nhà anh lại chẳng ngó ngàng gì tới việc của ba cô ấy, còn anh, vị hôn phu như anh thì sao, cô ấy bỏ đi suốt 2 tuần mà anh làm như không có chuyện gì là sao hả? (Hebe đã thực sự tức giận)

- Cứ để ông ấy kí đi Be (Gen từ ngòai bước vào)

- Phải đó, cứ để ông ấy làm gì ông ấy muốn (tiếp đến là Ella và các anh chị còn lại)

- Tại sao, Gui sẽ nghỉ học đó. (Danson thắc mắc)

- Cô ấy không học ở YUKI, thì trường Thánh Nam sẽ thu nhận cô ấy (Selina mỉm cười nhìn Hebe)

Hebe như hiểu ra mọi chuyện, liền quay qua giục ông hiệu trưởng kí vào tờ đơn. Cô giật phắt tờ đơn trong tay bảo Gen gởi về trường để làm thủ tục cho GuiGui. Trước khi đi Hebe quay qua liếc xéo WangZi 1 cái rồi nở nụ cười mỉm chi

- Anh diễn hay lắm, gia đình anh cũng thế, mau đưa em tới chỗ của Gui đi

- Chúng ta đi thôi (WangZi nở nụ cười thật tươi)

Aaron, Jiro, Calvin, Chun, Nana, Danson, và ông hiệu trưởng ngạc nhiên hết sức, họ không hiểu Hebe và WangZi đang làm gì, thấy thế Selina liền giải thích

- Nếu WangZi và gia đình của anh ấy không làm như thế thì giới báo chí sẽ tới nhà anh ấy mà phiền, như vậy sẽ rất khó khăn để bảo vệ Gui khỏi những sự việc của giới nhà báo.

Mọi người như hiểu ra mọi chuyện, họ cùng nhau tới nhà của WangZi, nhưng vừa bước vào nhà quản gia nói là GuiGui đã bỏ đi. WangZi như sụp đổ, anh ngồi xuống thất thần, anh rất lo lắng cho GuiGui. Hebe đến bên cạnh WangZi an ủi

Mọi người như hiểu ra mọi chuyện, họ cùng nhau tới nhà của WangZi, nhưng vừa bước vào nhà quản gia nói là GuiGui đã bỏ đi. WangZi như sụp đổ, anh ngồi xuống thất thần, anh rất lo lắng cho GuiGui. Hebe đến bên cạnh WangZi an ủi

- Đừng lo lắng, Gui rất mạnh mẽ, em tin chắc cô ấy đi đâu đó cho khuây khỏa đầu óc thôi.

- Chúng ta chia nhau tìm nha (Selina lên tiếng)

Thế rồi các anh chị chia nhau đi tìm, Jiro đi với Selina, Chun đi với Ella, Gen thì lôi cổ Calvin dẫn đi, chỉ còn lại Aaron, WangZi và Hebe, Hebe muốn đi 1 mình, liền đẩy Aaron và WangZi đi chung. Hebe không chạy khắp nơi như WangZi hay những người khác, cô lên xe đi thẳng đến 1 ngôi nhà ở ngoại ô thành phố. Bước vào nhà, Hebe đã thấy GuiGui nằm ngủ với những vỏ lon bia rải rác khắp nơi. Hebe đến bên cạnh đở GuiGui lên ghế nằm ngủ, cô dọn dẹp xung quanh rồi bước đến bên cạnh GuiGui mà thì thầm.

- Cậu ngốc lắm, dù ghét mình thì gia tộc Tian vẫn giúp cậu mà, sao lại làm mọi người lo lắng như vậy chứ.

Rồi Hebe cứ ở đó mà chăm sóc cho GuiGui, cùng lúc đó, ở những nơi khác nhau, Selina/Ella/Genie và WangZi chợt nhớ ra điều gì đó, tức tốc lôi mấy người kia chạy theo mình, họ chạy nhanh tới căn nhà mà Hebe đã tới, định bước vào nhà thì họ nghe tiếng của GuiGui hét to

- Tại sao, tại sao cậu lại tốt với mình như thế, mình đã hại cậu phải đau lòng, mình đã phản bạn bè, thế thì tại sao, tại sao còn coi mình là bạn

- Đơn giản chỉ vì mình luôn xem cậu là bạn, bạn bè sẽ tha thứ và quan tâm lẫn nhau, mình không trách cậu vì những chuyện cậu làm với mình, mình chỉ trách cậu là tại sao cậu ngốc nghếch, trốn chạy khi sự việc xảy ra, cậu cũng biết rõ là nhà họ Guo cũng là 1 trong các cổ đông của tập đòan Tian, tại sao cậu không đến đó mà nhờ sự giúp đỡ, cậu ghét mình nhưng cậu cần có ba, cần phải giúp nhà họ Guo trở về như xưa chứ. (Hebe nhẹ nhàng nói)

- Mình xin lỗi, mình không ghét cậu, mình chỉ ganh tị với cậu thôi, mình ganh tị với sự vui vẻ hoạt bát của cậu, mình ganh với lòng vị tha nhân hậu của cậu. Cậu cùng biết là mình rất ghét thua ai, nhưng kể từ khi cậu xuất hiện, mình đã thua cậu hoàn toàn, từ gia thế, đến con người. (GuiGui ôm chặt Hebe khóc nức nở)

- Ngoan nào, nín đi, ai cũng có lòng ganh tị, mình cũng ganh với cậu nữa đó, mình ganh tị với cậu suốt 2 năm nay, tại sao cậu được bên cạnh WangZi mà không phải là mình. Nhưng mình đã hiểu tại sao rồi, thực sự WangZi không hợp với mình, anh ấy là của cậu, là của riêng cậu, nhớ giữ chặt và đừng làm anh ấy lo lắng nữa. Cậu bỏ đi, người lo lắng và hoang mang nhất là WangZi đó. (Hebe nhỏ nhẹ thì thầm vào tai của GuiGui)

Lúc này các chị ở ngoài cũng sụt sùi tựa vào các anh, WangZi mở cửa bước vào, ôm chầm lấy GuiGui mà thở phào. Các chị cũng chạy lại ôm chầm lấy GuiGui và nói

- Cậu khờ quá, bỏ đi như thế làm bọn này lo chết đi được (Gen cốc nhẹ vào đầu của GuiGui)

- Các cậu ….(GuiGui ngạc nhiên không nói nên lời)

- Chỉ giận khi cậu làm Be buồn, chứ có ghét bỏ gì cậu đâu (Ella dí tay lên trán của GuiGui)

- Chúng ta là bạn tốt của nhau mà (Selina cười tươi lau nước mắt cho GuiGui)

Thế rồi các anh chị lên xe trở về nhà, lúc này thì Aaron sang đi với Hebe vì phải để cho WangZi và GuiGui bên nhau. Trên đường đi Aaron cứ luôn muốn hỏi Hebe về chuyện của cô với WangZi và GuiGui. Hebe biết anh thắc mắc nên nói

- Khi thời gian thích hợp, tôi sẽ nói cho anh biết, đừng nhìn tôi với anh mắt thắc mắc đó, lo mà chạy xe đi (Hebe trêu Aaron)

- Tuân lệnh đại tiểu thư (Aaron mỉm cười rồi trêu lại Hebe)

Bình thường Hebe không chú ý tới Aaron, nhưng ngồi trên xe, cô ngắm nhìn Aaron và chợt phát hiện ra anh không nhí nhảnh như vẻ bề ngòai của mình. Nhìn vào mắt anh, Hebe biết rằng anh là người chín chắn, tài giỏi, sự nhí nha nhí nhố đó chỉ là vẻ bề ngoài anh tạo nên để hòa đồng với mọi người. Cô khẽ mỉm cười rồi cô thiếp đi. Aaron thấy cô ngủ thì mở nhạc nhè nhẹ để cô ngủ được ngon hơn. Aaron mong sao đường về nhà thật xa, thật xa, để phút giây này được lâu hơn một chút.
Chương trước Chương tiếp
Loading...